Chị em Diễm Vân - Chương 40
Tối hôm đó, Hạnh hẹn anh em Bắc và Nam bàn chuyện. Sẵn dịp Kiều mích lòng với ông chủ, chúng quyết định sẽ bắt Kiều lại, rồi báo với chị hai Duyên trừng trị cô. Chỉ có tên Nam khù khờ, hắn bắt đầu có cảm tình với Kiều, nhưng lại không dám trái lời hai gã đàn anh…
Tối hôm đó…
Kiều tỉnh dậy trong cơn đau đầu như búa bổ. Cô toan đưa tay xoa đầu thì nhận ra mình bị trói vào thành giường bằng một chiếc còng số 8. Khi nhận ra trước mặt mình là Nam và Bắc thì cô nhận ra lý do cô ở trong tình trạng thế này. “Chai nước đó có thuốc, thằng khốn Nam…” Có vẻ Kiều bị dính loại thuốc mà trước đây ba tên này đã chuốc cho cô để cưỡng hiếp cô, nhưng lần này nhẹ hơn, cô vẫn cảm nhận được mọi thứ xung quanh chứ không mơ hồ như trước. Có điều, cô vẫn không đủ sức để la hét hay giẫy giụa. “Còn thằng Hạnh đâu nhỉ?” Kiều thắc mắc.
Dưới lồn Kiều nhột nhạt. Tên Bắc ở bên dưới đang hì hục liếm lồn cô. Phía bên cạnh cô, tên Nam chỉ biết cúi gằm xuống đất không dám nhìn. Hắn đang ước gì mình đã không làm thế này với cô.
Kiều tuy rất sợ hãi nhưng liều thuốc cộng với sự kích thích của Bắc khiến cô thấy nứng. Kiều bắt đầu phát ra những tiếng rên rỉ. Tiếng rên hình như tác động tới Nam, hắn cứ lén lút liếc sang phía Kiều.
Bắc ra hiệu cho Nam tụt quần, hắn cũng tự tụt quần mình xuống. Bắc nhanh chống vác hai chân Kiều lên vai, nhét cặc hắn vào lồn Kiều. Đời hắn sao có thể ngờ mình được địt Silver Queen, đến hai lần chứ.
Tiếng rên ú ớ của Kiều, cộng với tiếng địt pành pạch của Bắc vang lên trong phòng. Các phòng của Silver đều cách âm nên không thể có ai bên ngoài nghe được. Kinh nghiệm từ lần trước khiến Kiều hiểu rằng cô không thể chống cự. “Nếu vậy thì mình… hưởng thụ…” Thuốc kích thích làm cơn dâm trong Kiều chiến thắng tất cả. Nàng rên lớn hơn, chủ động hơn. Nhưng tên Nam vẫn chưa dám nhập cuộc, mặc dù Kiều thấy buồi hắn đã cương cứng từ lúc nào. Kiều nhìn cặc Nam thèm thuồng, cô vẫn chưa thể nói thành chữ, mà chỉ há miệng lè lưỡi ra hiệu. Nam thấy Kiều đang khêu gợi hắn, hắn đánh liều tiến lại, chĩa cặc vào miệng Kiều. Cô nhanh chóng ngoạm lấy buồi Nam rồi bú nhiệt tình.
Cả mồm và lồn đều được kích thích, Kiều mất hết lý trí. Một phần do thuốc, một phần do chính cô. Silver đã khiến cô thay đổi rất nhiều. Bây giờ cô đang ngụp lặn trong hai chiếc buồi nhớp nháp đã từng cưỡng hiếp mình, một cách cực khoái.
Bắc vẫn cứ địt hùng hục. Nam thì nhanh chóng thua cuộc trước cái lưỡi điệu nghệ của Kiều. Hắn cong người, phóng đầy tinh dịch vào miệng Kiều, trào cả ra ngoài, khiến Kiều ho sặc sụa. Nam bối rối lấy khăn giấy trên bàn, lau miệng cho cô. Nhưng thấy kiều vẫn há miệng, thè lưỡi ra trước mặt hắn. Nam hiểu ý ôm đầu Kiều, mút mát lưỡi cô. Lần đầu tiên có một người con gái tình nguyện mút lưỡi hắn, mà không phải đang bị hiếp. Hắn say sưa nhấm nháp cái lần đầu tiên ấy, với chiếc lưỡi mềm mại đầy mùi tinh dịch của chính hắn.
Bỗng hắn nghe được một tiếng động nhỏ từ cổ họng Kiều. Không phải tiếng rên, Kiều đang cố gắng phát ra âm thanh đầy đủ, Kiều đang cố gắng nói gì đó với hắn. Hắn ngừng hôn hít, ghé tai vào để nghe rõ hơn. Một âm thanh ú ớ, tuyệt vọng đang đẩy ra từng chữ. Tác dụng của liều thuốc khiến việc phát âm khó khăn vô cùng. “Cứ… Cứ.. Cứu… Cứu…em! Cứu…” Kiều đang kêu cứu, cô dùng chút ý chí cuối cùng để van xin Nam.
Nam hoảng hốt hét to, vớ lấy chai bia đầu giường và phang thẳng vào đầu Bắc. Tên Bắc ngã xuống, tinh trùng phun như vòi phun nước bắn hết lên người Kiều. Hắn vừa tới lúc xuất tinh, định bắn tất cả vào lồn người đẹp nhưng bị thằng em phá đám.
Hắn giận dữ:
– Mày dám… – Bắc lao tới, tay chụp cổ Nam, đẩy vào tường. Tay kia hắn đấm túi bụi vào bụng Nam. Dù nuôi dưỡng em trai từ nhỏ, nhưng bản tính côn đồ khiến việc bạo hành Nam trở thành cơm bữa. – Mày còn nhìn ra ai là anh mày không thằng chó…
Những nắm đấm đã giáng vào mặt và bụng Nam. Hắn có vẻ như không có ý định đánh trả anh mình. Bắc thì không hề nương tay, hắn quá giận, Nam chưa hề dám cãi lời hắn.
Khi bàn tay Bắc rớm máu, cơn giận nguôi đi. Hắn vừa buông tay thì Nam đổ huỵch xuống. Nam đã tắt thở từ lúc nào. Bắc nhận ra điều đó thì đã muộn, hắn đã đánh chết em trai mình trong cơn nóng giận. Hắn gào khóc, mắt đỏ rực long sòng sọc. Hắn sẽ giết con đàn bà kia để trả thù cho em hắn. Bắc cầm mảnh vỏ chai vỡ khi này chồm lên người Kiều. Cô vẫn không thể cử động, nỗi sợ nhân lên gấp bội khi mình không thể chống cự.
Bỗng cửa phòng bật mở, nhanh như chớp một bóng đen nhanh thoăn thoắt lao thẳng vào Bắc. Cú song phi làm Bắc bắn dính vào tường, ngã đè lên xác Nam. Người xuất hiện chính là Thư.
Bắc như con thú điên, vùng dậy đạp chân lên giường lao tới Thư, nhưng chỉ nghe một tiếng “Đoàng” chát chúa. Đà lao tới khiến hắn một lần nữa lao về phía bức tường bên kia, ngã phịch xuống ngay cạnh Thư. Một dòng máu đỏ trào ra từ cái lỗ trên trán hắn, nhuốm đen tấm thảm. Đằng sau Thư, Duyên đang chĩa khẩu súng lục mini, còn đang bốc khói về phía Bắc khi nãy, mặt lạnh tanh.
Thư cởi trói cho Kiều, dìu cô vào phòng Duyên. Duyên cũng lấy cho cô một lọ thuốc gì đó, mùi rất khó ngửi. Nhưng nó khiến cô nhanh chóng lấy lại tri giác.
– Em tỉnh chưa, may là chị với chị Hai đến kịp.
Hóa ra thư là em gái Duyên. Kiều lấy sức nhổm dậy, dựa vào vai Thư. Nàng để ý phía cuối căn phòng, có một người khác nằm sấp trên vũng máu, bên cạnh là cái gậy của Hải, cũng nhuốm máu. Trong phòng Hải đang hé cửa, có thể thấy ông ta đang quan sát Kiều qua khe cửa. Khi thấy Kiều nhìn vào thì ông ta đóng cửa lại.