Chị em Diễm Vân - Chương 23
Trọng vẫn nằm trên sofa. Vân nằm trên người anh. Hai người cùng nhau im lặng hồi lâu. Cơn hứng tình đã trôi qua, cảm giác còn lại của Trọn là có lỗi với Diễm. Còn Vân, cô có những điều khác để suy nghĩ, về ba cô, về sự an toàn của chị gái, hay về chiếc hộp Tiến để lại. “Đúng rồi, còn chiếc hộp. Nó chứa những gì khiến bọn họ phải truy tìm?”
Vân vùng dậy, chạy lên phòng. Trọng không hiểu cô định làm gì, anh nhìn với theo bóng Vân lên cầu thang, và ngay lập tức bị cuốn vào cặp mông trắng nõn ở giữa tấm lưng trần ngọc ngà và đôi chân dài miên man. Anh đang ngơ ngẩn, sắp sửa bước vào cơn hứng tình tiếp theo thì Vân chạy xuống, cầm theo một chiếc hộp.
– Họ tìm thứ này. Em không mở được. – Vân chỉ vào bộ khoá mã số. – Chắc chỉ có lão ấy biết mã số.
Trọng ngẫm nghĩ.
– Trước anh có đặt một camera trong phòng b để theo dõi ông. – Vừa nói anh vừa tránh ánh mắt Vân. – Tuy nhiên ta chỉ có thể, nếu biết thời điểm lão ta mở hộp này.
– Em biết. Nhưng…. – Vân nghĩ tới lúc Tiến địt cô trong phòng hắn. Nhưng cô cho rằng chiếc hộp chứa một thứ còn quan trọng hơn. Cô quyết định nói cho Trọng thời gian.
Trọng ngay lập tức mở laptop, nhanh chóng nhập vào thời điểm Vân vừa kể. Anh đã thấy Vân quỳ trên sofa, để cho lão Tiến địt. Anh ngước nhìn Vân, ái ngại. Anh thương Vân đã phải hi sinh nhiều đến thế, cũng rất cảm phục cô bé mạnh mẽ này.
Cảnh quay tới lúc Tiến lấy chiếc hộp ra, hắn có mở hộp để kiểm tra trước khi trao cho Vân. Trọng phóng to màn hình, và họ đã có mã số, bên trong là một chiếc đĩa nhỏ. Nội dung bên trong đó khiến cho hai người thật sự shock.
Tất cả là giấy tờ, hồ sơ của vụ tai nạn của ông Quân, ông ngoại Vân, người công an làm hồ sơ này là Hiển, một người bạn của ba cô vẫn hay tới nhà.
– Anh không biết…. – Trọng an ủi Vân. – Chúng ta còn chưa thể khẳng định….
Vân không đáp lại, mà chỉ vào một cái tên:
– Em muốn gặp người này.
—
Thư tỉnh giấc. Diễm đang ngồi trước gương trang điểm. Trông cô thật khác lạ. Thư thích thú nhận ra thay đổi của Diễm. Không còn mái tóc dài uốn lọn kiêu sa, và một thần thái đài các. Trước mặt cô là một cô gái với mái tóc tomboy, vẻ ngoài gai góc hơn, đúng với những gì Diễm phải trải qua.
– Em thật hợp với phong cách này đấy. Đẹp quá.
Diễm quay về phía Thư, mỉm cười. Thư bỗng giật mình khi nhìn đồng hồ, đã sắp muộn giờ làm. Cô vùng dậy, nhanh chóng mặc vào bộ quần áo chỉn chu.
– Chị phải ra coi tiệm. Em cứ ở nhà đi nha, tối chị về.
– Nay không tìm trai nữa à? – Diễm nguýt.
– Có em ở đây còn cần ai nữa. – Vừa nói Thư vừa cúi xuống hôn lên môi Diễm. Miệng Diễm thật thơm khi không có mùi rượu và tinh trùng.
– Thôi đi làm đi. – Diễm đẩy Thư ra. – Chị muốn ngủ với ai cũng được, miễn là đừng nói dối em.
– À. Chuyện chị hỏi tối qua … là chị nói thật đấy…. – Thư nửa đùa nửa thật. Đã lâu cô mới được thấy cặc chồng cương lên như vậy. Nếu quả thực Diễm có thể đánh thức nhục dục của Sinh, thì cô sẵn sàng chia sẻ hai người họ.
Thư tạm biệt Diễm rồi đi ngay. Cô làm chủ một tiệm thời trang nhỏ trong thành phố