Chẳng Biết Phải Quên Đến Bao Giờ - Chương 11
Về phòng, nó và em thay nhau đi tắm, cũng may lúc này cũng khá muộn, lại đang là dịp hè có ít sinh viên, nên em cũng đỡ ngại. Trời mùa hè về đêm cũng đỡ nóng hơn thôi nhưng vẫn khá oi bức, nó đóng cửa rồi cởi trần nằm trên giường bật quạt cho mát, em đang đứng soi gương trải tóc, nó nhìn em mặc cái quần đùi ngủ đã vừa mỏng tanh lại còn ngắn nữa, lộ cặp đùi trắng và nhất là cặp mông cong vút khiêu gợi, phía trên em mặc cái áo ngủ hai dây, không mặc áo lót trông rất gọi đòn, hai quả đào tiên đội lên dưới lớp áo, nhìn vào chỉ muốn nhảy ra liếm, chim cò trong quần nó lại dựng đứng hết cả lên.
– anh nhìn gì mà ghê thế?
– nhìn ấy…
– nhìn ấy là nhìn gì?
– Em biết thừa rồi còn hỏi…
Mặt em lại đỏ lựng lên vì xấu hổ, em chạy ra tắt điện chỉ để đèn ngủ rồi leo lên giường nằm gọn trong vòng tay nó. Da thịt chạm nhau, dù chỉ qua lớp quần áo mỏng cũng càng thêm kích thích, em thủ thỉ :
– Hôm nay anh mỏi không?
– Mỏi…chỗ nào cũng mỏi..chỉ trừ một chỗ..hì hì
– Eo ơi…dê thế nhỉ
– Ừ…dê Ninh Bình đây…
Em nằm áp mặt vào ngực nó, hai đứa bây giờ như đôi vợ chồng trẻ vừa mới cưới đang hưởng tuần trăng mật, em xoa xoa tay lên ngực nó rồi ngước mắt lên bảo :
– Anh nằm xuống em đấm lưng cho, nhưng tí nữa anh phải đấm lưng cho em, không được đấm mạnh đâu đấy
Nó nằm sấp xuống cho em đấm lưng, em ngồi bên cạnh và đấm thùm thụp, thỉnh thoảng lại cấu véo, chặt rất bài bản
– Em học cái môn này ở đâu đấy?
– Ngày trước ở nhà bố toàn bắt em đấm lưng thôi
– Thảo nào đấm siêu thế…
Cứ đấm thì không sao, nó thấy cũng đỡ mỏi và thoải mái phết, véo cũng được nhưng mà riêng cái khoản kiến bò là nó thấy không chịu nổi, rất buồn. Nó cứ cong người lên giẫy giụa :
– Thôi… buồn lắm…..bỏ qua đi
– Không được..phải hết bài chứ
– Những mà anh buồn lắm
– Kệ anh….
Vừa nói em vừa ngồi lên mông nó rồi cù, nó giãy mạnh làm em phải áp sát cả người lên lưng nó để giữ, bộ ngực trần sau lớp áo dí vào lưng nó nóng bỏng, như hai cái bánh bao 5 nghìn, nó phải xin :
– Thôi…anh thua, không đấm nữa
– Thế anh phải đấm lưng cho em
– Nhưng anh có biết đấm đâu
– Cứ đấm như em là được… nhưng phải nhẹ đấy, không được đấm mạnh
Em nằm sắp xuống giường để nó đấm lưng, đôi vai trắng ngần lộ ra thấp thoáng, cái cặp mong lại cong lên khiêu gợi, thằng nhỏ nãy giờ im ắng bắt đầu cựa quậy, nó đòi hỏi :
– Mặc áo khó đấm lắm, em phải cởi ra cơ
Vừa nói nó vừa cởi nốt cái áo của em trong sự hợp tác nhanh chóng của chủ nhân, trước mắt nó là khoảng lưng trắng mềm mại, nó ngồi lên mông em êm ru và đấm nhè nhẹ :
– Đúng rồi đấy anh, em thích lắm, nhưng đừng ngồi lên mông em nặng lắm…
Nó xoa nhẹ nhàng khắp lưng em, thỉnh thoảng lại bóp nhẹ làm em nhổm người lên, nó bóp lên vai, làm cho kiến bò rồi cúi xuống liếm một đường dọc từ gáy xuống, em rướn lên :
– ôi..anh làm gì mà buồn thế?
– rắn bò….
– kiến bò thôi…rắn bò buồn lắm
– nhưng bài của anh nó thế…
Nói vậy thôi chứ nó đấm hơi bị bài bản, em nằm im re cảm nhận những ngón tay đang xoa bóp, chạy khắp trên lưng, đi đến đâu em nổi da gà đến đấy. những ngón tay từ trên lưng chạy dần xuống thắt lưng, rồi khẽ luồn vào khe đít, em hơi nhấc mông lên một chút và nó đã kéo tụt luôn cái quần đùi của em xuống. Bây giờ trên người em mặc mỗi cái quần lót nhỏ xíu ôm trọn mông đít trắng ngần đang cong lên, nhìn em trong tư thế đấy con chim lại muốn sổ lồng, nó nhẹ nhàng tự cởi quần ra mà em không hề biết. Nó ngồi nhẹ lên mông em, con chim cương cứng nóng bỏng chui vào dưới khe làm em giật thót mình :
– Ui….anh làm kiểu gì đấy
– Kiểu mới mà, em quay lại đi
– Đấm lưng..quay lại làm gì?
Không để em phải thắc mắc nó nhẹ nhàng lật ngửa em dậy, trước mặt bây giờ là cả một tòa thiên nhiên tráng lệ, nó đè cả người lên em khiến cho em không kịp trở tay, mặt đã úp vào ngực em rồi, nó liếm quanh vú, lên đỉnh rồi quanh cái đầu ti nhỏ xinh vài vòng, đầu ti em đã cứng lại, hai tay em vòng qua ôm và xoa mông nó rất kích thích, hôn ti liếm ti hai bên cho em đờ người ra, nó rướn lên và hôn vào nách, một mùi thơm dễ chịu và gợi dục, liếm một đường từ nách lên cánh tay, em kêu lên khe khẽ :
– ôi…buồn quá….nhột
Nó lại trườn xuống phía dưới như con rắn khám phá khắp cơ thể huyền bí của em, qua núi cao đổng bằng rồi lại đến suối sâu, nó hôn nó liếm quanh vùng tam giác bí ẩn ấy, qua lớp vải mỏng của quần lót cũng có thể cảm nhận nước nhờn em đã chảy ra ướt nhoẹt. Nó khẽ khàng tụt cái quần lót khi mà em khẽ nâng mông lên, em hoàn toàn trần truồng trước mặt nó. Hồi hộp và rộn ràng, con chm tâng tâng như nhảy múa, cái vùng tam giác đen xì kia mới bí ẩn làm sao, kích thích nó khám phá. Khẽ cúi xuống thật sát nơi háng em, một mùi ngai ngái nồng nồng sộc vào mũi, thật hấp dẫn và đầy mời gọi, nó ghé sát vào hơn chút nữa, lưỡi chạm vào phần thịt mềm mềm “ a….á…..”, em khẽ rên lên. Cái lưỡi nó luồn qua đám lông mềm và liếm vào cái hạt le trước “ ôi…a…”, nó liếm xuongs dưới, cái khe mà nước đang tuôn như suối…mềm mềm và ấm ấm là vùng bí ẩn, cái lưỡi như con rắn tò mò bắt đầu khám phá, em cong người rên lên từng tiếng “ ôi….a…..a….ư….”
Nó bú liếm cho nước trong em tuôn trào, cho hai tay em xoa lên hai trái đào tiên không ngừng và mời gọi “ em không..chịu được…nữa…a…a”
Thằng nhỏ cũng ghen tị mà gật gật liên hồi, nó đưa sát lại gần khe hang sâu và…ót…
Thằng nhỏ chui tọt vào trong, cả một vùng ấm nóng bao quanh, nó ôm chặt em, hai ngực áp vào nhau và đong đưa sung sướng, em rên lên ư ử :
– ôi……ư……a…….ah….
Cứ ôm thật chặt nhau trong vòng tay khi mà mồ hôi ướt nhoẹt cả hai cơ thể, hòa quện với nước nhờn chảy cả ra giường, cơn đê mê tưởng từng như không bao giờ chấm dứt…Nó lại chuyển sang tư thế khác, em quỳ hai chân trên giường, hai tay chống và cong mông lên, còn nó đứng dưới đất, ôm trọn cặp mông em từ phía sau, tư thế này kích thích vì nó nhìn thấy cả khoảng lưng em trắng ngần đang ướt mồ hôi, nó ôm và cúi xuống hai tay xoa bóp kích thích cặp vú em, người ta hay gọi là doggy.
Nó càng chọc con chim vào sâu thì em lại càng cong mông lên để cọ sát hơn nữa, miệng em lại rên ư ử “ ..nữa..nữa đi anh….”, tiếng nói em như thúc dục đoàn quân lao ra mặt trận, nó dập liên hồi, ôm em thật chặt hai tay bóp chặt hai bầu vú , ngực áp vào lưng em , nó hổn hển ghé vào tai em
– Em sướng không..anh ra nhé…
Chị thấy em gật đầu liên hồi hưởng ứng và nó cứ tới lui cho đến khi cong người lên vì sướng…nó xuất tinh ào ào vào trong em khi mà em vẫn không ngừng rên rỉ “.a…..ah….ah….”
Nó và em vẫn xiết chặt lấy nhau trong đê mê, tinh trùng lẫn với nước nhờn chảy tràn ra khỏi bướm, dọc theo cặp đùi trắng nõn và lênh láng xuống sàn nhà…
Em ở lại phòng nó cả tuần rồi mới chuyển vào KTX, đó là những ngày ngập tràn trong hạnh phúc và ân ái nồng say, hai đứa như đôi vợ chồng trẻ đang hưởng tuần trăng mật, tình yêu thật ngọt ngào…
Hà Nội mùa gió….bỏ lại những ngày nắng chói chang , đi qua mùa Thu là những ngày cùng em lang thang trên hồ Tây, nắng vàng trải nhẹ, nắm tay nhau đi dọc con đường bằng lăng tím rơi đầy trên phố Kim Mã, cảm nhận heo may lãng đãng, khẽ đưa những chiếc lá vàng phất phơ trước mặt rồi xoay tròn như nốt nhạc trước khi rơi xuống đất, em hay líu ríu bên tai nó :
– Em thích mùa Thu Hà Nội…
Mùa nào Hà Nội cũng có nét đẹp riêng, nhưng với mùa Thu thì thật đặc biệt, chiều mùa Thu bên hồ Gươm, trời trong xanh như trong câu hát
“ xanh xanh thắm bầu trời xanh Hà Nội
Hồ Gươm xanh như mái tóc em xanh…”
Đạp xe đèo em quanh hồ Gươm, ngắm những chùm lộc vừng trổ hoa e ấp, rụng đỏ một góc trời..Cảm nhận cái ôm thật chặt từ phía sau, thấy lòng xao xuyến.
…Đêm mùa Thu, con đường quen thoang thoảng mùi Hoàng lan, mùi hoa sữa đầu mùa, không gian như tĩnh lặng và sâu lắng hơn, bất chợt tâm hồn như hưng phấn hơn.
Nó dựng xe hai đứa ngồi bên gốc cây xà cừ quen thuộc, cây xà cừ số 12 :
– Năm nay năm cuối rồi, em có bận không?
– Cũng khá là bận anh ah, em sắp đi thực tập đấy
– vậy ah, lúc đấy chắc là anh sẽ nhớ em lắm
…..
– Em cũng sẽ rất nhớ anh cho mà xem
Em ngồi dựa đầu vào ngực nó, lại ngoan ngoãn như một chú mèo con, nó hít hà cái mùi hương tóc em bây giờ đã trở lên quá thân thuộc. Vậy là, em sắp ra trường, nó mới chỉ là chàng sinh viên năm thứ 2, mọi thứ còn rất dài đang chờ phía trước, nhưng không sao cả, quan trọng là đã có em ở bên, cả hai đứa sẽ cùng cố gắng
– Em đi thực tập ở đâu? Có xa không
– Em chưa biết
Thỉnh thoảng, em ngước đôi mắt mơ màng lên nhìn nó :
– Nhìn gì???
– Em nhìn anh chứ nhìn gì?
– Thấy anh đẹp trai hả?
– Nhận vơ….người đâu mà dơ…
– Chả thế….
…..
– Công nhận anh cũng đẹp trai thật, em yêu nhất là cái mũi
– Anh tưởng cái môi chứ….
– Này này…đểu nhớ….
Nó cúi xuống và đặt lên môi em một nụ hôn thật sâu như lòng đại dương, ngọt ngào và đắm đuối, thấy tình yêu, thấy cuộc đời mới đẹp làm sao.
– Thế ngày xưa sao em lại thích anh?
– Em không biết…thế sao anh thích em?
– …À…vì thấy em rất duyên, rất xinh nữa..
– ..Chỉ giỏi nịnh…có mà thấy già ý….
– Không…anh thấy em trẻ hơn anh mà
Nhận được một cái thơm cháy má, em thủ thỉ :
– Em thích anh từ lúc nào cũng chả biết nữa…
“ Dòng sông Đáy quê em, sông trăng hay sông lụa,
Nong kén vàng như lúa, tròn vạnh một góc trời.
Dòng sông Đà quê anh, đã dựng ghềnh dựng thác,
Nước reo thành điệu nhạc, nguồn than trắng vô biên
Dòng sông quê em, dòng sông quê anh
Dòng sông yêu thương dòng chung đôi ta”
Nhẹ nhàng hát cho em nghe những giai điệu trong bài hát quen thuộc mà nó vẫn hát, bài hát này đúng với cả em và cả nó, đúng với quê hương của hai đứa, quê hương của dòng sông Đáy và sông Đà trong câu hát.
Nhiều lúc , nó cũng hỏi em thế bố mẹ, anh chị có biết gì về mối quan hệ của hai đứa không? Em bảo “ em chưa nói….vì thấy vẫn hơi sớm”, có lẽ em đợi sau khi ra trường, có công việc mới định công khai???Em chờ nó được không?
Có hôm nó về quê, ăn cơm ở nhà chị cả và hai chị em có ngồi nói chuyện, nó cũng tâm sự đôi chút :
– Cậu dạo này đã có cô nào chưa? Chị thấy cậu khác trước..nghi lắm…có cô nào mang về đây chị duyệt trước cho
– Làm gì có….
Nó định giấu….nhưng nghĩ thế nào lại tuôn ra với bà chị già :
– Mà này….nếu em thích người lớn tuổi hơn thì có được không?
– Á à….lòi đuôi nhá..lớn tuổi hơn là thế nào?
– Thì..nhiều hơn 2 tuổi
– Ơ..thế bằng tuổi cái Huệ ah? ( Huệ là chị gái ngay trên nó)
– Vầng….
– Thì cũng chả sao…miễn là thấy thích nhau, hợp nhau là được…mà quan trọng là phải đưa về đây, xem thế nào mới biết được….mà này..có xinh không?
– Xinh….đẹp như tiên ý…
Sắp đến ngày em đi thực tập, dạo này thấy em bận bịu hơn, phải chuẩn bị nhiều thứ cho khoảng ba tháng thực tập sắp tới. Ba tháng là thời gian khá dài, nó chỉ mong em đi thực tập gần quanh Hà Nội, để hai đứa vẫn có nhiều thời gian bên nhau.
Hôm đấy em về quê lên và thông báo với nó :
– Anh ơi em có quyết định thực tập ở Ninh Bình rồi
Nó ngỡ ngàng và hụt hẫng :
– Sao đi xa thế ?
– Nhà trường phân công, mới lại dựa trên yêu cầu của sinh viên nữa, chị gái em đã liên hệ được ở bên đấy chỗ thực tập rất tốt phù hợp với chuyên ngành học của em…
– Ừ…đúng chuyên nghành cũng tốt, nhưng có nhất thiết phải đi xa thế không?
– Cũng gần nhà em mà….đi lại về nhà cũng tiện
– Thế ah?vậy cũng được…
Thấy nó có vẻ buồn, em ôm nó rồi thủ thỉ :
– Em sẽ rất nhớ anh….anh có nhớ em không?
– Có chứ…anh chỉ muốn em thực tập ở HN, đỡ phải xa nhau
– Chỉ là tạm thời thôi mà anh, thực tập xong em lại về làm luận văn nữa mà…
Vậy là em về Ninh Bình thực tập, nó ở lại phải tập làm quen dần với sự vắng mặt của em những buổi cuối tuần, khi em vẫn sang nấu cơm hai đứa cùng ăn, đôi khi nhớ em nó lại ra gốc cây xà cừ số 12, đứng chờ mãi như chờ em những lúc đang hò hẹn, nhìn lên hình trái tim có khắc tên hai đứa, may quá vẫn chưa bị thằng nào vẽ thêm mũi tên đâm xuyên qua rỉ máu…
Nó là thằng sinh viên năm thứ hai, các môn học nhiều thêm, đồ án cũng nhiều thêm, cũng làm cho nó bận bịu mà quên đi nỗi nhớ em cồn cào, nhưng đêm về một mình trong căn phòng vắng, nỗi nhớ em lại càng thêm da diết. Ngày đấy không có điện thoại di động, nên chẳng có màn nhắn tin, chỉ là hồi tưởng…
Có hôm buổi trưa nó nhận được điện thoại bà chủ nhà gọi xuống :
– A lô anh ah
Đúng giọng em rồi, mừng quá :
– ừ..anh đây, em gọi từ đâu đấy?
– Em gọi từ cơ quan chỗ em đang thực tập
– sao gọi giữa trưa thế?
– Em gọi trộm mà..tranh thủ mọi người đang nghỉ, hihi..anh ăn cơm chưa?
– Anh vừa đi ăn về, em ăn chưa?
– Em chưa, tí nữa ăn..em mang cơm đi rồi
– Mang từ nhà đi ah?
– Vâng..sáng mẹ nấu sớm cho em mang đi mà
– Ăn nhiều vào nhớ
– Vâng…anh dạo này học nhiều môn không?
– Vẫn thế mà..thêm mấy đồ án
– Anh phải chịu khó ăn uống vào đấy, đi chơi ít thôi nghe chưa?
– Có đi chơi đâu
– Chơi điện tử ít thôi…có em nào rủ đi ăn chè cũng không được đi đâu đấy…em mà biết về chết với em….
– hihi..làm gì có em nào
– hihi..thì em cứ nói thế..
– Em cũng phải giữ sức khỏe đấy, ăn nhiều vào
– Vâng…em biết rồi…
– Công việc thực tập có tốt không em?
– Tốt lắm anh ah….Chú trưởng phòng còn bảo sau này giữ lại làm luôn cơ…
Nghe em nói mà nó giật hết cả mình, người ta mà giữ em ở lại Ninh Bình thì….“chết”…