Nội dung truyện
– Tía con hơi thấy đau bụng, tía đang trị bệnh trúng gió hay đau bụng vậy .Ông Bảy hổn hển trả lời :
– Tía trị cả hai cho con, nếu con thấy đau là đúng rồi đó . Bụng của con bây giờ bị nhiễm trùng nên chạm vào là phải đau , con phải ráng thì mới hết bệnh chớ ! Mận cắn răng chịu đựng . Nàng nhớ là mẹ của nàng có dặn “con về nhà chồng thì phải nghe lời cha chồng” nên nàng chỉ đành nằm im cho ông Bảy “trị bệnh” . Ông Bảy lấn cái “thiết nhiệt kế” (ống đo nhiệt độ) vào sâu hơn trong cửa mình của Mận để đo nhiệt . (Ông thấy rằng nàng sốt rất cao nếu không sao mà cửa mình nàng nóng quá chừng!) . Mận kên lên chịu trận “sự xâm lăng và bành trướng” của ông Bảy mà không nói nữa lời phản kháng . Ông Bảy lấy thế mạnh giở chiêu “lấy thịt đè người” lấn át càng mạnh hơn . Hai môi của Mận mím chặt như muốn bật ra thành máu . Ông Bảy đâm sâu hơn, cảm thấy nóng rát nơi đó , ổng dùng sức đẩy mạnh hơn nữa thì thấy nó đi tới cuối đường . Mận bất giác phải mở miệng kêu đau mặc dù nàng đã ráng lắm rồi. Ông Bảy trấn an nàng:
– Hông sao đâu con ráng thêm chừng một phút nữa thôi . Mận gật gù rồi nhắm mắt lại chịu đựng . Ông Bảy tiếp tục nhấp nhấp thêm 30 giây nữa cảm thấy phía dưới bó riết vô cái đó của ổng, thân thể nhẹ nhàng như bay trên mây, ổng rên lên hừ hừ rồi phuột một cái gì đó nóng hổi vào bên trong . Ổng nằm thêm một lát rồi rút cái “thiết nhiệt kế” ra . Mận thấy ran rát như bị gai bông hồng cào xướt da . Ông Bảy lại lên tiếng:
– Bây giờ đi tắm rửa chùi hết máu đi rồi con xuống bếp pha một ly cà phê cho thật đậm đặt rồi uống vào . Con sẽ cảm thấy bớt đau bụng và chảy máu . Nhớ là mai trở lại đây lúc 2 giờ cho tía trị tiếp . Bây giờ tía nghĩ ngơi, con ra ngoài nhớ khép cửa phòng lại.