Cậu Dog - Phần 6
Hồng cũng hỏang sợ, sợ bạn mình đau, hay con chó gây tổn thương cho Thu, nàng búng tay tróc tróc mấy cái, con chó nhảy bật ra có lẽ gây đau cho Thu, nàng ôm bụng nhăn nhó, Hồng đuổi con chó ra ngòai và rửa ráy giúp bạn, cố trấn an Thu “Không sao đâu bồ ơi, Hồng có khinh mình không ?” Hồng cười thở phào nổi lo lắng, “Khùng quá ! Mình bày ra chuyện quái qủy này chứ đâu phải bạn đâu, mai mốt mình kể cho bạn nghe chuyện bất hạnh của mình, tại sao phải dùng con chó, làm vui lòng ông chồng già của mình, ban đầu mình tởm lợm và muốn chết đi cho rồi, nhưng lảo khóc lóc thật chân tình và cũng không biết phải làm sao, riết rồi đâm quen, bây giờ bí mật mình đã được bạn chia xẽ, mong bạn kín miệng cho mình.” ” Bây giờ đền cho bạn một bữa ăn ở nhà hàng được không ? ” Hồng vui vẻ nói, hai chị em nhìn nhau cười.
Hồng thúc dục bạn tắm nhanh để chuẩn bị ra phố, Thu đành chiều ý bạn, cả hai về phòng mình trang điểm, họ đến một quán ăn có nhạc dịu dàng, và không đông khách. Thu ngần ngại, sao không đến mấy quán thường hơn một chút, ở đây chắc mắc lắm.” Hồng cười, mình có hẹn anh chàng ngồi chung máy bay hôm mình về đó, Hồng cười cười nhìn Thu, nhớ kín miệng đấy, Thu nheo mắt ” a ! thì ra, không phải vô duyên vô cớ, vậy đưa mình theo làm chi, không sợ kỳ đà cản mủi hả ?”, “hôm nay lão từ ngòai ấy về,mình cùng đi là tiện cho bồ đó,để bồ ở nhà một mình ,có lão quái mắc dịch đó sinh chuyện thì sao? à ! Thu này,mình hỏi bồ điều này nhe,?nếu lở như không có mình ở nhà mà lão quậy Thu thì sao?” Thu bối rối trước câu hỏi sổ sàng của bạn, “vậy thì mình phải dọn đi mất rồi,” Thu cười buồn trả Tlời bạn, “không được ! Bồ thấy rồi, hai đứa mình mồ côi, chả có người thân nào, Thu không thấy từ lúc có bồ ở chung với mình, cuộc sống mình đỡ chán lắm sao? Có bồ tâm sự, mình bớt cô đơn, nhiều lúc ra đường mà chẳng biết đi đâu,” Thu cúi đầu im lặng, quả thật, mọi thứ đều có sẵn ở nhà của Hồng, nếu ra ngòai ở Thu hình dung thấy cả ngàn cái khó, nếu mướn nhà ở được, lương tháng chẳng đủ trả, nếu ở chung với người khác, còn tệ hại hơn nữa. Thu đã bị mất sạch đồ dùng, tiền bạc, quần áo khi đi làm về, nàng biết nỗi buồn ấy ra sao, “mà nói đùa với bạn thôi chứ chẳng có gì xảy ra đâ! Mình bật mí cho bồ nghe nha, lão bị liệt dương, nhưng mà lão rất thèm muốn mình, đến độ muốn điên lên được, ai chỉ cho thuốc gì là lão tìm cho bằng được. Thu biết không có lần lão lặn lội tận Van giả, Nha Trang á! Để đặt thợ săn một con cọp, lão ra giá bốn chục cây, phải là nguyên con cọp, chết sống gì cũng được, phải mang về cho lão thấy, lão cần cái “pín” của nó, rồi bỏ nguyên con nấu cao, tìm mấy tháng chẳng có, bọn nó vô sở thú mua con cọp già gần chết, già cũng như lão ấy, đem về trại của khứa ở Thủ đức, nấu cao, nấu cả tháng trời con cop teo lại bằng chừng cái ly cối, mỗi ngày lão dùng một muổng canh hòa với rượu uống lão nôn nao lắm, chờ đợi thằng nhỏ ngóc đầu dậy. Nhưng mà đâu thấy gì đâu, “lão dùng một tuần không thấy gì, lão tức vì bị gạt, lão đập phá tanh bành, tội nghiệp lão lắm, cái gì trên đời này lão cũng có, duy nhất thứ ấy lão không có, nhiều lúc lão khóc tấm tức như con nít, mình cũng không nỡ làm ổng buồn, ngay cả việc mà … bồ coi đó, lão đem con ki về, lão yêu cầu mình làm như làm cho Thu lúc nãy đó, lão chỉ ngồi lặng yên mà xem, lão không dám mó tay vào, bởi khi hứng lên là lão như bị động kinh vậy, lão chỉ nhìn cho đở thèm, mình bảo film cả đống sao không coi cho đã? Lão nói film là hình chết, lão chỉ hứng khi nhìn mình làm chuyện đó, tội nghiệp lão, mình cũng chìu theo ý muốn quái đản của lão, lần đầu tiên á hả, Thu biết không mình ngượng chín người luôn, lúc mà con chó nhảy cửng lên nắc nắc, lão nhìn xong nhắm mắt lại, lấy bàn tay mình cào cào vào hai bên hông của lão, thế là lão “phọt” ra ngay lúc đó giận quá mình nói sao không kêu thằng tài xế hay thằng nào cũng được vô “xốp” cho lão coi, lão nghẹn ngào khóc mà nói bởi lão yêu mình điên cuồng,và lão ghen, lão nói lão hình dung ra mình thỏa mãn, trần truồng với ai đó, chắc lão chết vì tức, con ki là con vật vô tri giác, nó chỉ là công cụ, vả lại lão cũng không muốn mình bị cô đơn, bị “bí ” khi mình phơi phới như vầy, tuy có tởm thật, nhưng là chuyện của mình và ổng, chuyện bí mật… ” chuyện bí mật gì thế ? chào cô !” ” a !chào anh, cứ tưởng anh không đến” xoay qua Thu Hồng giới thiệu: “đây là Thu, bạn của em, và đây là Phong, người mà mình kể cho bạn nghe nãy giờ đó” “Ồ thì ra các cô đang nói chuyện bí mật về tôi đấy à?” Phong mĩm cười kéo ghế ra ngồi, họ nói chuyện với nhau cười đùa vui vẻ, lại là chuyện tán tỉnh nịnh nọt, tâng bốc mà Thu nghe đã chán tai từ miệng của mấy gã đàn ông theo đuổi Thu. Thu thì trả lời bâng quơ chiều ý bạn, Hồng liếng thoắng sung sướng ra mặt. Phong thấy Thu không lộng lẩy, và đẹp bằng Hồng, nên câu chuyện xoáy vào Hồng, và những tiếng cười cứ vang lê. Thu thấy mình thừa thải, tỏ ý muốn về trước để hai người tự do. Phong cũng vậy, cũng muốn không có người thứ ba, nên khéo léo mời họ đi dancing, quả thật, Thu nghe đến dancing là hoảng lên, nào giờ có đến lần nào đâu.