CÂU CHUYỆN KỂ Ở NÔNG THÔN (LL) - Chương 3
Phần 3. Câu chuyện bị đổ bể
Bố chồng cưỡng bức Minh Tú không thành. Tại Lý gia, lão Vương rất nôn nóng và lo lắng vì cô con dâu còn đang bị còng trong chòi nghỉ ngơi ngoài ruộng cao lương. Cuối cùng trồi tối dần ông già họ Vương cũng tìm được cớ để ra ngoài, ông vội vã vào chòi nghỉ ngơi nhưng không còn thấy Minh Tú đâu nữa. Lão ta bị sốc và nghi ngờ, tự hỏi liệu con dâu mình được người khác cứu hay liệu nàng ta đã tự mình trốn thoát. Chợt một mùi tanh xộc vào mũi, lão cầm đèn dầu soi lên khung cẩn thận thì chỉ thấy vài vết khô và vài sợi lông mu rụng. Lão ta không khỏi tức giận, thầm nghĩ: “Thành quả lao động vất vả của mình đã bị người khác hái mất rồi, chết tiệt! Không biết tên khốn này là ai?
Ông tức giận trở về nhà, nhìn thấy con dâu và cháu trai đang trò chuyện ở đó, ông không khỏi cảm thấy bồi hồi. Ông thầm tâm niệm trong lòng: "Con dâu đã bình an vô sự trở về, chưa rời khỏi rừng xanh, cô đừng lo không có củi!" Thấy lão ta trở lại, Minh Tú nhìn lão ta một cách dữ tợn rồi quay người đi vào phòng, Lão Vương cảm thấy buồn chán nên quay trở lại phòng ngủ.
Vương Định mừng rỡ mang về mười ngàn đài tệ, Minh Tú và Vương Lao đều vô cùng vui mừng. Thời đó giá cả rẻ, một lạng dương đổi được 560 đồng, bát mỳ chỉ có 5 đồng, nên đối với cư dân nông thôn, mười ngàn tệ là một khoản thu nhập không hề nhỏ! Đêm đó, cả hai choáng ngợp. Vương Định vô cùng phấn khích, Minh Tú tỉnh dậy một cách thoải mái. Ông già Vương và Danh nghe thấy tiếng hét không thể kiểm soát của Minh Tú. Cả hai đều nghĩ về nhau và không chỉ không ngủ được. Cả hai buồn cả đêm.
Định Vương mới về được mấy ngày, lại có người vào tìm, tài giỏi đến mức gây tiếng vang không nhỏ. Lần này thời gian xây dựng là hai tháng, tiền ăn, tiền nhà, tiền công bốn mươi ngàn tệ, bên kia trả trước một nửa, tính là hai mươi ngàn tệ. Gia đình vui mừng kinh khủng, đặc biệt là ông già Vương và Danh, họ đặc biệt phấn khích vì những kế hoạch khác.
Ông già họ Vương ban đầu lo lắng rằng Minh Tú sẽ nói với Vương Định về vụ bê bối của mình, nhưng từ cách cư xử của Vương Định, Minh Tú dường như không để rò rỉ vụ bê bối. Điều này khiến lão càng tin rằng Minh Tú không dám rũ bỏ vấn đề, dù sao thì cô cũng sợ xấu hổ! Vương Định đã ra ngoài được bảy tám ngày, nhưng lão chưa bao giờ có cơ hội ở một mình với Minh Tú. Minh Tú luôn cố tình tránh mặt lão ta, hoặc kéo Danh làm bạn đồng hành, còn ông già họ Vương thì thầm nghĩ: “Mọi chuyện ổn chứ? Minh Tú lấy Danh làm bạn đồng hành, tuy tránh được sự vướng bận của bố chồng nhưng lại gây thêm rắc rối. Danh lần đầu tiên nếm thử mùi vị này không thể kiềm chế được chút nào, đầu óc đơn thuần không thể phân biệt được thời gian và địa điểm.
Chỉ cần anh ta bốc đồng, anh ta sẽ ngay lập tức hạ gục cô nàng và đẩy Minh Tú vào một mớ hỗn độn. Minh Tú rất lo lắng về chuyện này, nếu để người khác biết chuyện loạn luân giữa mẹ con cô và Danh thì quả thật không thể tưởng tượng nổi. Ông già Vương không thể nhịn được nữa, vào ngày hôm nay, trong khi Minh Tú không có ở đó, ông ta đã lẻn vào phòng ngủ của Minh Tú và trốn dưới gầm giường. Một lúc sau, lão chỉ nghe thấy tiếng Minh Tú và Danh nói chuyện và bước vào phòng. Minh Tú:
– "Danh, mẹ đã nói với con mấy lần rồi? Tại sao con không nghe? Nếu bị người khác nhìn thấy thì phải làm thế nào?"
Danh:
– "Con không sao, có chuyện gì sao?"
Minh Tú:
– "Mẹ không nói nhiều, xem này! Mẹ đã bảo con bẩn…"
Ông lão họ Vương nghe con dâu và cháu trai trò chuyện dưới gầm giường mà thấy chán; mấy câu nói nhưng có vẻ Sự bối rối và mơ hồ nào đó khiến lão nghi ngờ. Chẳng lẽ hôm đó nhóc Danh đã cứu Minh Tú? Lão ở dưới gầm giường vừa nghe vừa nhìn ra ngoài, do góc độ nên lão chỉ có thể nhìn thấy phần dưới đầu gối của hai người họ. Lúc này, Minh Tú bước đến giường và ngồi xuống, Danh cũng đi theo và ngồi bên cạnh Minh Tú.
Lão chỉ nghe thấy âm thanh "bốp!" Dường như cô đã tát Danh, sau đó anh nghe thấy Minh Tú nói:
– "Con coi chừng chết đấy? Đi ra ngoài nhìn xem ông của con đâu rồi!"
Ông lão họ Vương cảm thấy không thể giải thích được và nghĩ: “Tại sao con dâu tôi lại quan tâm đến mình? Đại ngốc vừa đi ra ngoài một lúc mới hưng phấn chạy vào từ bên ngoài, hắn đóng chốt cửa phòng, nói:
– “Lãnh chúa không có ở đây, chúng ta hãy để hắn yên!”
Lão Vương thấy hai người đều đã trở lại. Bây giờ, ván giường trên đỉnh đầu kêu cót két. Tên này làm lão Vương gia tức giận, cô con dâu quyến rũ thà để Danh ngốc này hư hỏng chứ không chịu vinh hoa phú quý, lão già chết tiệt của hắn đang hờn dỗi dưới gầm giường, nhưng trên giường lại sinh động chặt chẽ. Danh nằm trên giữa hai chân của Minh Tú, liếm âm hộ của Minh Tú một cách thích thú, và Minh Tú thỉnh thoảng lại phát ra một hai tiếng rên vo ve dễ chịu. Một lúc sau, Danh cầm súng lên ngựa, ván giường lập tức rung lên dữ dội, sắp cảnh trà dư tửu hậu, chỉ nghe thấy tiếng hét đứt quãng của Minh Tú:
"Danh… mau lên… mau lên… mau lên! Tốt… được rồi… um…”
Theo sau là rên rỉ, rên rỉ và thở nặng nhọc. Lão bản dưới giường không chịu nổi nữa, lẳng lặng bò ra khỏi giường, nhìn lên giường. Lão thấy Danh nằm trên Minh Tú, thở hổn hển; hai cái đùi đầy đặn của Minh Tú quấn lấy eo Danh. Một lúc hai người nói chuyện với nhau:
– "Mẹ, mẹ có thoải mái không?"
Minh Tú trả lời:
– "Thằng ngốc, làm sao mà mẹ khó chịu hả?"
Danh lại hỏi:
– "Mẹ ơi, con có giỏi hơn bố không?"
Chần chừ Minh Tú nói:
– "… Ừ… bố con không giỏi bằng con."
Danh nói tiếp:
– "Của ông nội cũng rất lớn. Mẹ có lấy nó cho ông nội ấy không?"
Minh Tú đáp:
– "Đừng nói nhảm! Mẹ sao có thể giao cho ông nội? Ông ta không phải người tốt, luôn muốn bắt nạt mẹ của con…"
Ông lão Vương nghe xong càng tức giận, đột nhiên đứng dậy, hai mẹ con trên giường giật mình sợ lão suýt nữa chết ngất. Minh Tú mặt tái mét, run như cầy sấy; Danh sững sờ nhìn lão. Sau một hồi im lặng, ông lão họ Vương nói:
– "Hai người đã làm ra chuyện tai tiếng như vậy, nếu nó lan ra ngoài, chẳng những hàng xóm láng giềng không thể tha cho các người, mà tôi và Vương Định cũng không thể làm người. Như đã nói, sự xấu xa của gia đình không bị vạch trần, tôi cũng vậy. Khuôn mặt này làm sao mà nhìn người bên ngoài!"
Lão dừng lại, sau đó nhìn Minh Tú, rồi nói:
– "Vì chuyện đã xong, giết ngươi cũng vô ích; ngươi phải cẩn thận, không được để người ngoài biết… thật là ngớ ngẩn, hiểu không? Tốt… thật tốt nếu như ngươi hiểu được. Hừm! Ngươi về phòng ngủ trước đi, ta có chuyện muốn nói với mẹ ngươi.”
Danh xốc quần chạy vội vàng chạy ra ngoài, lão Vương nhìn con dâu như cừu non chờ làm thịt, không khỏi nở nụ cười khổ. Lão ta quay lại và đóng chốt cửa, thành thật mà nói, cởi quần áo và đi ngủ. Lão vòng tay ôm Minh Tú đang tuyệt vọng, vừa chạm vào cơ thể dịu dàng của cô, vừa nói những lời tục tĩu. Minh Tú, người bị bắt, đã bị sốc và sợ hãi, và phải chấp hành một cách khó khăn. Ông già Vương:
– "Con thực sự đã làm tình với con trai mình… Danh có làm cho con thoải mái không?"
Minh Tú:
– "… Con…"
Ông già Vương:
– "Này! Con đã làm gì với Danh? Nói đi nào? Đi nào!"
Minh Tú:
– "Con… vâng để con kể…"
Thế là Minh Tú đem chuyện trong chòi nghỉ ngơi giữa đồng cao lương cho bố chồng nghe. Chứng kiến cảnh loạn luân giữa người con dâu và đứa con trai thiểu năng khiến Vương lão tâm thần bất bình thường quá phấn khích, lão lẩm bẩm một mình: "Minh Tú, hãy để bố cũng với con của con việc này! Bố sẽ chăm sóc con và con trai của con…"
Lão bắt đầu liếm và vuốt ve con dâu mình một cách chậm rãi. Lại được chạm vào cơ thể con dâu khiến lão vô cùng thích thú. Hắn trong miệng không ngừng gọi “Nương”, nhưng lại vô tình dùng tay chạm vào vùng cấm mẫn cảm của “Nương”, chữ “Nương” đầy ẩn ý đặc biệt mang đến kích thích cấm kỵ cho hắn. Minh Tú yếu ớt co người lại, và cô ngạc nhiên khi thấy cơ thể mình nhạy cảm đến vậy. Sự khiêu khích tinh tế và mạch lạc của bố chồng rất khác với sự thô bạo và thú tính của Danh, hương vị mềm mại êm dịu khiến người ta dâm đãng không chịu nổi. Cái lưỡi khéo léo và bộ râu lộn xộn lướt qua liếm láp khắp cơ thể cô khiến cô ngứa ngáy, rùng mình, cơn ngứa ăn sâu vào da thịt, nó kéo xuống tận sâu trong da thịt khiến cô từng cơn co thắt, nước nhờn nhầy nhụa giữa háng cô, mỗi lần chiếc lưỡi của bố chồng quét qua âm vật làm cô nổi ốc khắp mình. Rồi đến lúc bố chồng mút mạnh lên nó, cả người cô nẩy rung lên. Cô hẩy các cơ bộ phận sinh dục của mình theo lưỡi của bố chồng.
Minh Tú đã đầy ham muốn và miệng cô ấy khô khốc, tay cô đã vô thức nắn bóp, và cặp đùi trắng như tuyết của cô ấy không ngừng đóng mở lắc lư. Thấy cô sốt ruột và ám ảnh, ông lão đứng dậy, bế cặp đùi trắng nõn mềm mại của cô. Lão đẩy eo và mông cô về phía trước, chỉ nghe thấy một tiếng "bóp", con cu vừa to vừa khỏe vừa già đó đã hoàn toàn ngập vào trong hoa huyệt ẩm ướt của Minh Tú. Lão già họ Vương tăng tốc, ra sức mãnh liệt, cặp đùi trắng nõn của Minh Tú càng lúc càng cao, cặp mông đầy đặn không ngừng ưỡn cao đón những đẩy của lão. Lão lắc đẩy một tư thế nhàm chán rồi ôm eo của con dâu xoay úp lại, kéo mông của cô lên cao, lão ấn đầu của Minh Tú xuống cho mông chổng cao hai đùi mở rộng, lão di chuyển về phía sau mông của cô. Bố chồng quỳ xuống cầm dương vật từ phía sau đẩy tới, mỗi cú đẩy sát gốc, đầu dương vật chạm vào tử cung làm Minh Tú rên lên vừa thốn vừa sướng…
Lúc sau, lão lại đổi tư thế, cho con dâu nằm xuống và kéo nàng ra mép giường, lão đứng dưới đất cầm hai chân Minh Tú gác lên vai lão, côn thịt lại được đẩy vào hang giữa hai đùi nàng, lão lại đẩy và kéo ra mang theo dâm thủy chảy dài xuống mông của Minh Tú, làm cho nàng con dâu ngây ngất rên lớn từng hồi, lão vừa đẩy không ngừng, thả một chân của nàng xuống, ôn chân con lại nhấc cao, lão không đẩy nữa chỉ ấn thật sát vào sàng mông chà qua lại vào âm hộ. Minh Tú cảm nhận được quy đầu của bố chồng ngoáy quanh tử cung, phía ngoài đùi của lão ma sát lên âm hạch của nàng, Minh Tú gồng cứng toàn thân đón nhận từng cơn sóng điện sung sướng do bố chồng mang tới. Được một lúc, cô rùng mình một cái, la hét, thể hiện thần thái xuất thần. Vương lão bản cảm thấy âm đạo co thắt, hút chặt lấy dương vật của lão, quy đầu tê rần, không khỏi co giật mà bắn ra từng đợt tinh trùng. Cả hai rùng mình ôm nhau hôn hít, cảm giác sảng khoái và sung sướng.
Danh đã rất đau khổ mấy ngày nay, kể từ khi bị ông nội bắt gặp tại trận, mẹ cậu đã trở thành vật cấm kỵ của ông nội, cậu không còn cơ hội gần gũi để dịu dàng với mẹ nữa, điều này khiến cậu là một người mới yêu tình dục với nữ nhân cảm thấy buồn và phát điên. Ông nội lại gọi mẹ vào phòng, câu không khỏi xót xa khi nghĩ đến cặp vú to trắng nõn và mềm mại cùng cái âm hộ ẩm ướt và trơn trượt của mẹ. Thảo nào mẹ cậu nói: "Ông nội không phải người tốt, lúc nào cũng muốn ăn hiếp mẹ, hôm nay! Ông ta cũng đang bắt nạt Danh. Mẹ rõ ràng là thuộc về mình, vậy ông sao lại thống trị?”
Vì hôm đó lão Vương ra tay, lão đã làm tình với con dâu một cách vô tội vạ, chỉ cần lúc nào có hứng thú, lão sẽ gọi con dâu mình vào phòng ngay cả ban ngày. Mặc dù con dâu trông có vẻ không muốn, nhưng thái độ cưng chiều trong quá trình làm việc khiến ông già Vương tin rằng con dâu thực sự có lòng. Lần này người con dâu nằm dưới háng lão, thở hổn hển và vặn vẹo cả người, lão không nói rõ là lão rất thoải mái sao? Nhìn cô con dâu dâm đãng của mình, lão không khỏi nghĩ thầm: “Hừ! Cô gái này sẽ giả vờ là một kẻ đâm thật, nhưng nó không được tiết lộ hoàn toàn!” Anh chàng ngốc nghếch đang nghe ngóng ở cửa, chỉ cảm thấy cơ thể nóng bừng và buồn bã, đáy quần sưng tấy và nứt ra; lúc này, một tiếng rên rỉ quen thuộc liên tục truyền đến, khiến tiếng rên rỉ trần trụi của Minh Tú lập tức hiện lên trong não anh. Anh ta không thể chịu đựng được và đẩy mạnh cửa xông vào. Hai người đang ở giai đoạn nguy cấp dường như cảm nhận được điều đó, nhưng họ không dừng động tác của mình. Ông già Vương vẫn đang chăm chỉ chạy nước rút cuối cùng, trong khi Minh Tú giơ chân lên với đôi mắt bị bịt kín; cho đến khi sau một cơn run và co giật dữ dội, cả hai mới nhận ra kẻ đột nhập.
Lão gia tử khinh bỉ nói:
– "Cái gì? Ngươi ngốc tử không nhịn được? Đến! Bất quá chủ nhân xong rồi, ngươi muốn lên!"
Minh Tú ngượng ngùng đỏ mặt không nói. “Dạ” một tiếng thật lớn, Danh hùng hổ ngớ ngẩn đã nhảy lên giường. Anh ta đẩy ông già họ Vương ra, cởi bỏ quần áo ra trong hai hoặc ba cú đánh, rồi kéo Minh Tú vào tay mình. Ông lão họ Vương hoa mắt tự nghĩ: “Thằng nhóc này đúng là có hai thứ! Thảo nào con dâu lão yêu hắn!” Danh nằm trên người Minh Tú và đâm nhanh như đóng cọc, từng nhát một và sâu hơn. Đôi chân trắng trẻo và đầy đặn của Minh Tú ban đầu được đặt bằng phẳng trên giường, nhưng một lúc sau, chúng đã được nâng lên ngang vai Danh. Trái tim mùa xuân đang gợn sóng, Minh Tú dâm đãng chỉ cảm thấy vô tận từng đợt khoái cảm, không ngừng bị dương vật phóng vào trong cơ thể cô. Cô chồm lên, ôm chặt lấy cổ Danh, cặp mông đầy đặn và trắng nõn đung đưa điên cuồng.
Ông già họ Vương nhìn thấy màn dâm dục trực tiếp này quá tuyệt vời, không khỏi ham muốn, vừa nghịch dương vật vừa nghĩ thầm: "Không ngờ khi xem từ ngoài lề lại thích thú như vậy; con dâu quả thật quá dâm đãng, mình chỉ có một mình sợ không thể cho cô ấy hưởng đầy đủ. Từ bây giờ, chỉ cần gọi thêm Danh cùng nhau và để ba người chơi cùng nhau!
Tối hôm đó ba người ngủ chung một giường, Minh Tú có chút ngại ngùng, nhắm mắt lại giả vờ ngủ. Danh không quan tâm đến ba hay bảy mốt, anh ta lột đồ của Minh Tú trong hai hoặc ba lần, và liếm phần dưới của Minh Tú một cách mãnh liệt khi anh ta xuống. Minh Tú không thể không ngâm nga. Ông già họ Vương tá hỏa khi cởi quần ra, đút cu to vào miệng Minh Tú, Minh Tú tự nhiên mà bú. Trò chơi ba người thực sự thú vị, vì vậy tôi sẽ không trình bày chi tiết ở đây.
Đêm nay, của hậu của Minh Tú cũng nở nụ; mặc dù cô ấy hét lên vì đau đớn, nhưng cô sẽ ấy từ từ có thể quen dần và cảm nhận được điều đó trong vài ngày tới. Cùng lúc với hai dương vật thi nhau đẩy ra vào nhịp nhàng chỉ cách nhau một màng mỏng. Minh Tú lại có thêm kinh nghiệm hưởng thụ mới.
Ba người bọn họ chỉ để Minh Tú cho Vương Định vào đêm. Mỗi khi Vương Định thỉnh thoảng trở lại, thì lão già họ Vương và Danh chủ động nhượng bộ. Không lâu sau, Minh Tú mang thai và sinh ra một bé trai mập mạp vào năm sau, đặt tên là Nhất Minh. Danh hỏi Minh Tú:
– “Nhất Minh là ai?”
Minh Tú nói nhỏ cho Danh nghe:
– “Nhất Minh là Chú của con, em trai con và con trai con đều có thể.”
Danh lắng nghe và cười toe toét xoa trên cái đầu trọc của mình. Vương Định rất vui vẻ, ông già Vương và Danh cười truyền tai nhau, gia đình vui vẻ hòa thuận, vạn sự như ý!
Tái bút: Vương Định, chồng của Minh Tú, vì anh ấy là một thợ mộc chuyên nghiệp và đi vắng quanh năm, anh ấy không biết gì về câu chuyện loạn luân giữa bố mình, con trai cùng vợ và chết vì bệnh thương hàn mười năm sau đó. Vương Lão vì tham lam sắc đẹp của con dâu và nuông chiều quá mức, vào một ngày năm năm sau, sau khi làm tình với con dâu, lão ta đã trúng nắng và chết. Danh chưa bao giờ kết hôn và chỉ có Minh Tú là người phụ nữ duy nhất trong cuộc đời anh, cô ấy 53 tuổi và qua đời vì bệnh tật.
Con trai út của Minh Tú, Nhất Minh, thông minh, chăm học và có trí nhớ tốt, sau này anh gia nhập quân đội và từng thống lĩnh đảng ở thời kỳ đầu Trung Hoa Dân Quốc. Nhưng truyền thống gia đình của anh ấy là không tốt, khi anh ấy mười bốn tuổi, anh ấy đã đi theo bước chân của người anh ngốc nghếch, và anh ấy đã có một hành vi không rõ ràng với người mẹ góa chồng 45 tuổi của mình là Minh Tú.
Minh Tú lúc 40 đã góa chồng, cuộc sống tình dục của cô ấy vẫn đang tiếp diễn. Mối quan hệ của nàng với Danh tiếp tục cho đến chết; mối quan hệ với cậu con trai út Nhất Minh cũng kéo dài được vài năm, đến lúc Nhất Minh rời nhà đi học nội trú. Tuy nhiên, mặc dù Nhất Minh vẫn còn ham muốn dục vọng từ khi mới 14, nhưng anh ta đã vô sinh không bao giờ có con. Trong cuộc nội chiến giữa Trung Hoa Dân Quốc và Công Hòa Nhân Dân Trung Hoa, Nhất Minh vào quân đội của Tưởng Giới Thạch. Thua trân ở Thành Đô ngày 10 tháng 12 năn 1949, đội quân của ông rút về Đài Loan. Ông qua đời trong nhiệm kỳ của Tư lệnh Nhất Minh, ở tuổi 67. Cuốn nhật ký của ông vô tình được phu nhân tìm thấy, và sự việc được phơi bầy ra ánh sáng nhiều năm sau khi phu nhân của ông qua đời, nhật ký lọt vào tay một phóng viên…
Hết
Quang Đô