Cánh Hạc Chiều Hôm - Chương 5
Duyên con dâu lớn khéo tay làm món gỏi sứa tôm thịt với bánh phòng tôm chiên hiệu Sa-Châu mua ở shop Tàu, hấp dẫn dân nhậu đãi cha và tiện “ra mắt” cô Julianne em chồng.
Ý kiến của gia đình muốn tác hợp cô Julianne cho ông Robert-, thà lấy cha nuôi làm chồng, vinh dự hơn lấy người ngoài. Cô có học, là giáo sư tánh tình mẫu mực như nhà mô phạm ở trường mà thôi. Nhưng đối với mọi người thì cô suy nghĩ và nói năng khá thoáng về tình dục. Do đó, quan niệm đơn thuần lấy ông Robert nàng không mắc mứu điều gì trong lòng. Dẫu rằng, cha nuôi sau nầy có nặng nhẹ, -cảnh cơm canh không ngon- cũng cam vì trong lòng cô hãnh diện trả ơn người đầy nghĩa cử hào hiệp và lòng bao dung cưu mang cả gia đình nàng. Cô quan niệm cuộc tình duyên mình như cuộc vay trả của một kiếp người…nên hoàn toàn vui nhận.
Mặc dù, Julianne là “con nuôi” hiện tại, trên thực tế nếu thành duyên giai ngẫu không sai luân thường, trái đạo lý, phong tục tập quán người Á-đông. Chỉ có ông Robert cảm nhận như bị “tội lỗi” ít nhiều trong đầu “tiếng cha” có lãng mạn không?- với danh xưng mọi người gọi ông, sao cho ổn trong gia đình…
Trước tiên bà Ánh-Tuyết, ông một lòng xem như người phối ngẫu, bà vợ kế. Ông muốn giao hợp với bà, nhưng bà gặp nhiều khó khăn sinh lý trong việc đạt đến khoái cảm, thiếu kích thích âm vật, nên thường né tránh với ông, càng làm tăng thêm sự hụt hẫng hay nhạt nhẽo, gây trục trặc dục tình. Bà chỉ mong ông kêu “tiếng Em” độc quyền vĩnh viễn, tức vợ trá hình đó. Ngoài ra, ông muốn lấy ai làm vợ, kêu danh gì cũng được bà không ghen. Bà hứa với lương tâm mình như thế.
Còn các người còn lại tuyệt nhiên kêu Dad hay cha nuôi, lòng họ không đổi dời, càng làm ông chột ruột khi lấy “em gái” con trai nuôi mình?!
Cả gia đình vào bàn ăn ông Robert ngồi đầu bàn, tay trái bà Tuyết, tay phải Julianne, kế là chị Sandra và cậu Út Đạt, bên kia Kiên và Micheal. Duyên và bà vú lo phục vụ. Các cháu nhỏ được dẫn đi chơi trượt nước ở wonderland.
Julianne thấy ông đứng pha rượu, nàng giành lấy và dịu dàng:
-Thưa cha chỉ con cách pha để con phục vụ lần sau, sự thật nàng không biết “gu” của ông uống đậm lợt sao cho vừa khẩu vị, ông nhường và khéo hôn lên tóc “người vợ trẻ”, cả nhà nhìn thấy hành động âu yếm vừa qua như thầm mừng.
Cơm nước xong họ sang phòng khách uống trà chuyện trò tiếp.
Cả gia đình đều đồng quan điểm tán thưởng cuộc hôn nhân tuy tuổi tác chênh lệch nhưng “cặp uyên ương Robert-Julianne” hy vọng có con nối dõi. Chàng năm mươi hai, nàng ba mươi ba.
Đó là lợi thế đầu tiên ông còn cường tráng, đủ năng lực gối chăn để hưởng “món quà” tuyệt diệu là phá tiết trinh vợ mình, cùng chung hưởng đam mê ái ân phòng the. Còn ông muốn vợ giúp trong việc quản lý phụ tài chánh và giao tế tánh tình phải rộng rãi đừng quá dè sẻn, cần tiêu pha cứ việc. Khả năng và tính tình của Julianne đáp ứng trọn vẹn. Nàng hứa nghĩ dạy học để thử việc.. Nàng chỉ đòi hỏi phải có “lễ hỏi” hay cưới hỏi cùng lượt- quan khách do ông định đoạt -nàng không chịu cảnh “tiền-dâm hậu-thú” sẽ bị mọi người đàm-tiếu…
Cái lợi lâu dài lấy vợ trẻ, sau nầy ông có phối ngẫu là người gần nhất có thể giúp đỡ cho mình nhiều nhất về mặt tinh thần và sinh hoạt cần thiết hằng ngày.
Câu chuyện tạm đóng khung cách rốt ráo.
Ai nấy đều vui mừng chờ ngày tiến hành lễ cưới.
Trong gia đình ông cảm nhận Duyên- con dâu lớn rất chu đáo, quên mình phục vụ mọi người. Nên cứ chiều sau 17.00 PM lái xe đi rước nàng.
Thói quen khi về đến nhà, nàng lo từ việc tắm đến săn sóc bữa ăn chung, dịp nầy nàng mới ngồi gần với cha nuôi và mẹ chồng. Kính trên nhường dưới là đức tánh cao đẹp và đặc thù của nền văn hóa người Á đông, trước ngày cưới dâu gia đình đã ngắm nghé rồi. Duyên hay gắp thức ăn bỏ thêm vào chén cho cha mẹ và thúc giục họ ăn; khen món nầy ngon, món kia bổ giúp họ thêm no lòng. Từ đó, sức khỏe sung mãn, tinh lực dồi dào, nàng chiếm trọn cảm tình riêng ông Robert.
Hôm nay ông rước con dâu như thường lệ, Bà Tuyết lên nhà má vợ tương lai của Đạt, do “bà vú” lái xe có việc cần. Bà vú là vợ tài xế ở nhà sau biệt thự.
Nhà vắng chỉ còn hai cha con, ông nói Duyên cùng tắm chung hãy dùng bữa sau. Vốn chiều ý cha chồng, nàng pha hai ly cà-phê sữa nóng, mang vài bánh biscuit theo chân ông lên phòng sauna, cởi bỏ xiêm y ngâm mình trong bồn tắm cho cột nước ấm phun ùn-ụt đấm theo cột sống lưng, đôi vai, cánh tay thư giãn sau 8 giờ ngồi bàn giấy. Duyên cảm thấy khỏe cách lạ thường như vừa uống thuốc bổ.
Hai người ngồi đối diện nhưng nàng không ngượng, mắc cỡ điều gì, bởi hiểu tánh “hiếu dâm” của cha có thèm khát cũng từ tốn. Theo như lời chị Sandra nói tụi con chỉ giúp cha “giải sầu” thôi, nàng vừa dứt kinh, có giao hợp thả giàn không sợ mang bầu, đầu óc hoàn toàn thảnh thơi vui hưởng.
Hai người tắm xong qua phòng bên xông hơi nóng “lửa than hồng”cho mồ hôi dơ thoát theo lỗ chơn lông. Uống tạm đôi hớp cà phê, ăn bánh cho ấm tỳ vị.
-Cha muốn đấm bóp thư giãn bằng nghệ thuật đôi tay của con- con rành không? Con nên mặc quần lót, vấn khăn leo lên băng nệm nằm sấp cha làm thử trước, luân phiên cha sau.
Bằng nghệ thuật đôi tay ông thoa chút cream bảo vệ da, bóp hai bả vai, xoa vòng cổ, xong xuống hai cánh tay, bàn tay của con dâu những thao tác ông giựt làm từng đầu ngón tay nghe vang cóc.. cóc…thư giãn. Từ cột sống lưng ông nhận nhận nhiều lần đẩy dồn thịt cột xương sống thư giãn nghe rắc.. rắc… bên trong đánh tan mọi mệt mỏi lần nữa.
Ông nói trước, cha tránh thoa và nhận hai “hạch thượng thận” làm vậy con hưng phấn đôi khi xuất âm tinh vô quần.
-Ồ cha cứ làm cho con học theo, tiếp thu tốt con thực hành cho cha mà. Ông để tay nhấn và thoa từ vùng mông ngược lên ngang lưng vuốt qua lại nhiều lần cho thật nóng, ấn mạnh hai hạch thượng thận bằng ngón tay cái, miết đầu ngón cái xuống mạnh, Duyên la lớn:”ôi sướng quá, cha làm gì con vậy; nàng bung như lò xo người nằm ngửa, quả dòng âm tinh bắn vọt ra ướt đẫm quần xì; nàng hơi ngượng phơi bày cặp vú mình.
Ông nhìn con dâu cười to như thỏa chí, -tự con muốn cha nói trước, thôi con vào tắm đi cho sạch. Cám ơn con.
Vợ chồng ông hay tắm hơi và massage lẫn nhau, khi hứng làm tình luôn như thay đổi không khí. Đây cũng câu trả lời gián tiếp con dâu sao họ không con.
Trở ra, Duyên cố học làm theo, nhưng không nhớ thao tác nào trước, phần nào sau, tỏ vẻ vụng về luống cuống. Ông bèn yêu cầu nàng vần bằng hai sống tay, đấm đều đặn trên lưng nghe ạch.. ạch.., xong hãy xuống hai bắp đùi và bắp chuối.
Ông trở người nằm ngửa cho Duyên bóp hai bắp đùi, xuống bắp vế. Do tác dụng bàn tay, âm dương tương hợp gây hưng phấn, con chim ông cương lên cao bần bật, đẩy lớp quần cao lòi chòm lông đen, tay nàng bóp bóp cố ý gần háng bung ngón út cho đụng vào “khối thịt vung úp” đó, ông sướng quá vì kích ngất phát ra tiếng á..á.., rồi quằn quại người lên. Nàng không ngượng ngùng e-lệ gì nữa, đưa tay kéo xệch quần xì khỏi vị trí. Quan sát tận tường, một tiếng la như thất thanh:
-Trời ơi, chim cha khổng lồ quá, dài hơn gang tay thảo nào chị Sandra không mê mệt, ngất ngây đòi làm tình hoài là phải?!.
Con chưa từng thấy, thế mà cha nói với tụi con bình thường…
Nàng suy nghĩ trong đầu, cái dương vật to quá khổ nầy: phá trinh cô ba Julianne chắc chết, cô bỏ trốn như mẹ chồng chăng!, ngoại trừ phụ nữ có con- âm môn nở đủ lớn, âm khí trơn tru dồi dào-, giao hợp nhiều lần như “hai đứa dâu nuôi” mới chịu nổi. Nay mình phải tận hưởng, có kinh nghiệm truyền sang cho Julianne..
-Cha ơi, con hưng phấn quá!? cha tha tội con nhen?, con muốn thử mùi dương vật của cha, có tội lỗi gì không?, nói chưa dứt lời tay Duyên tiếp mân mê chim, vuốt hai bìu dái cha mình. Ôi sao?, nó tuyệt quá, hùng dũng dài hơn gang tay- nàng nhìn như bị đứng tim. Chim ông bị kích thích bởi bàn tay dịu dàng thon đẹp của con dâu, ông cong người lên ôm ghì nàng xuống, hai thân chạm nhau họ cùng thèm khát ái ân, ông hôn má, trán âu yếm, tay liên tục thoa vú nàng.
Hai người sẵn sàng nhập cuộc, muốn kéo dài cuộc mây mưa- nhưng sợ bà Tuyết về bất thình lình, nên hỏi ông Robert. Đề nghị cả hai cùng lên từng nhì thay đổi vị trí. Vừa an vị xong, Robert đưa chim thọc sâu vào âm hộ con, nàng nứng tình quá, còn ông lửa dục dâng cao ngùn ngụt không kém cả hai đón nhận. Âm đạo nàng vốn nở rộng nên dương vật vào thật êm và trơn tru, ông nắc mạnh thọt tuốt vào cổ tử cung, nàng sướng đê mê vô tận không còn biết trời trăng nữa; ông nhịp nắc liên tục cho đến khi sảng khoái, tự không thể kềm giữ được nửa liền bắn tinh dịch tràn ngập vào trong âm đạo con dâu. Lần đầu nàng biết mùi vị của cha, -lão niên trên năm mươi quá sung mãn. Như vậy, cha mình thừa sức giao hợp bất cứ ai để có con. Hai người xong cuộc, mặc áo quần chỉnh tề trở xuống nhà dưới, – dọn cơm ăn vơi bửa thì bà Tuyết và bà vú về, họ cũng đã no lòng.
Bà Tuyết vui mừng báo tin, nhà gái muốn bàn tính chuyện cưới hỏi cho Đạt và Sharon, vậy anh và con dùng bữa xong, em hãy bàn tính sau.
Hôm sau, đúng giờ ông rước con dâu về nhà, vừa thay áo quần xong ông biếu nàng chiếc cà-rá hột xoàn 4 ca-ra. Duyên cảm động ôm cha hôn như cám ơn, nhưng nàng nói: con không dám nhận- con muốn cha biếu mẹ, con đi làm có tiền nên xin nhường mẹ. Con thật xứng đáng dâu hiền, không tham lam. Cha biếu con vì tấm lòng hy sinh hầu hạ lo phát triển cho nhà chồng tươm tất, chu toàn, mọi người nay có thêm cha, chứ không phải biếu vì “cuộc vui ngắn” nầy đâu. Phần mẹ con cha đã biếu rồi. Cha không nhớ rõ ca-ra bao lớn, nhưng giá 4.000 đô làm tiêu chuẩn khi có ý định mua.
Duyên ướm thử vào tay, quá vừa vặn, – nàng khen Cha khéo léo, có óc mỹ thuật, hai người ôm nhau hôn rồi cùng rảo bước xuống phòng ăn.