Căn nguyên thần - Chương 9
Chương 9: Lần gặp đầu tiên và đấu giá hội bắt đầu.
( 3 )
Khuôn mặt của Nam trong thoáng chốc liền ngây ra và biểu hiện đó đã được Băng Liên thu vào trong mắt.
– Sao vậy??
Cô khẽ cúi người xuống hỏi cậu. Từ vị trí của Nam thì khe ngực của cô lộ rõ hoàn toàn.
– Đẹp lắm!
Nam nói xong rồi liền đi vào trong nhà tắm. Thiên Như nghe sư huynh nói vậy thì không khỏi quay sang Băng Liên.
– Sư huynh khen tỷ đẹp kìa!
Thiên Như nhe răng cười nói.
” Vậy là cậu không phải là tên đầu gỗ ”
Băng Liên thầm nghĩ rồi bảo Thiên Như thay đồ đi ngủ.
Nam ở trong nhà tắm đang nghĩ về cảm giác lúc nãy thì tiếng của Oán Hồn vang lên ở trong đầu cậu. Ngay khi nghe những gì Oán Hồn truyền đạt thì Nam không khỏi nhíu mày.
– Kẻ mà bọn ta gặp vừa nãy đem lại cho ngươi cảm giác bất ổn!!
Nam bất ngờ vì những gì Oán Hồn truyền đạt đến cậu, lúc trước khi bị Thần Đế chèn ép thì Oán Hồn cũng chưa từng có cảm giác như vậy.
– Linh hồn của tên đó thì sao?
Nam hỏi lại Oán Hồn và nó liền truyền đến cho cậu một câu trả lời không thể nào tồi tệ hơn.
– Nếu còn cố tình soi sâu vào linh hồn của tên kia thì sẽ không thể nào quay trở lại!
Nghe những thông tin này khiến Nam không khỏi lâm vào trầm tư, cậu cảm giác rất rõ là cấp bậc của Dark cũng chỉ ngang ngửa với mình nhưng Oán Hồn lại cảm nhận được nguy hiểm từ tên này. Nam không biết phải nói gì, cậu đi ra khỏi nhà tắm thì Băng Liên đang ngồi đó chờ cậu còn Thiên Như thì đã đắp chăn ngủ. Cô vì muốn nhìn lại biểu cảm của Nam vừa nãy nên cố tình mặc một bộ đồ ngủ cực kì gợi cảm để xem biểu hiện của cậu nhưng ngay khi thấy khuôn mặt có phần nghiêm trọng của Nam thì suy nghĩ đó của cô liền dẹp đi.
– Cậu sao vậy?
Băng Liên đi đến trước mặt Nam hỏi cậu nhưng Nam không trả lời, cậu vẫn mải suy nghĩ về vấn đề kia mà không chú ý đến câu hỏi của cô.
– Này!! Cậu bị sao vậy?
Đến lúc này thì Nam mới chú ý đến cô.
– Không sao, cậu đi ngủ trước đi.
Nam nói xong liền đi ra cửa nhưng ngay khi bước gần đến cửa thì có hai cánh tay ôm sau lưng cậu.
– Tôi đã nói là sẽ cùng cậu giải quyết mọi vấn đề mà, phải không?
Băng Liên ôn nhu nói với cậu, cô thích Nam, thích cậu kể từ lúc cậu biểu hiện sự hờ hững của mình trước một trận chiến sinh tử mặc dù trận chiến đó chỉ là sự hủy diệt một chiều nhưng điều đó không quan trọng, vốn dĩ cô nghĩ đó là chỉ là cảm xúc tạm thời nhưng ngay khi cô tỏ ra quan tâm cậu mà cậu lại không xem trọng điều đó khiến cho Băng Liên tức giận thì cô càng thêm chắc chắn về cảm xúc này.
– Cậu!
Nam liền quay người lại thì Băng Liên bất chợt hôn cậu, môi hai người cứ thế mà chạm vào nhau. Nam rõ ràng là có thể gỡ tay Băng Liên ra nhưng không hiểu sao cậu lại không làm như vậy và cứ thế không biết bao lâu cho đến khi cô chủ động rời ra.
– Để con gái là người chủ động, anh tệ lắm Nam!
Băng Liên nói với giọng điệu oán trách cậu.
– Cậu…!
Nam tính nói gì đó nhưng lại bị Băng Liên lấy ngón tay che môi lại.
– Không phải cậu mà là em.
Băng Liên ôn nhu nói. Cô liền rướn lên vào sát tai của Nam
– Em… Yêu… Anh.
Cô khẽ thì thào rồi môi cô tiếp tục kiếm môi cậu để mà chạm vào và bất ngờ thay là Nam cũng phối hợp với Băng Liên. Hai tay của cậu liền vòng ra sau lưng cô.
– Ưm!
Lưỡi của Nam khẽ tách môi của cô và luồn lách vào bên trong. Băng Liên khá là bất ngờ vì cậu lại chủ động nhưng cô cũng không chống cự gì cả để mà lưỡi của Nam dễ dàng hành động. Cứ như vậy cho đến khi hai tay của Nam bỏ ra khỏi lưng cô và chuyển mục tiêu đến bộ ngực. Tay cậu dễ dàng luồn lách vào bên trong và xoa bóp gò bồng đào kia, hạ bộ cũng đã nhô lên một cục và chạm chạm vào giữa hai chân của Băng Liên. Cô cảm thấy giữa hai chân mình có thứ gì đó đang chạm vào.
Vì Băng Liên đang mặc một bộ váy ngủ mỏng chỉ có mỗi dây buộc đằng trước còn Nam thì chỉ mặc mỗi cái áo khoác bông có sẵn trong nhà tắm nên không khó nếu hai vật đó của hai người muốn tiếp xúc với nhau.
– Để em coi xem chỗ đó của anh nó như thế nào!
Băng Liên mỉm cười rồi quỳ xuống để xem vật kia của Nam, tay của cô bèn thò vào bên trong và lôi vật kia ra. Là một con cặc khá dài, hồi bé Băng Liên từng tình cờ nhìn thấy một số đôi nam nữ người hầu trong gia tộc lén lút quan hệ và chỗ đó của các người hầu nam nó không dài và to như của Nam, lúc đó cô không hiểu đó là hành động gì nhưng đến sau này thì Băng Liên mới biết đó là việc giao hoan giữa hai người. Cô nghĩ đến cảnh một nữ hầu dùng miệng ngậm lấy vật kia thì không khỏi cảm thấy tò mò, giờ đây bản thân tự đứng trước vật đó thì cô muốn thử xem là nó có gì đặc biệt không mà các nữ hầu trong gia tộc lại muốn ngậm nó đến vậy. Băng Liên đang tính đưa thứ đó của Nam vào trong miệng thì…
– Hai người đang chơi trò gì vậy????
Thiên Như mở to mắt nhe răng cười hỏi Băng Liên và Nam, cô bé đã dậy từ trước và khi thấy hai người tính làm trò kia thì không khỏi nổi tính trêu chọc.
– M Muội dậy từ lúc nào!
Băng Liên xấu hổ đẩy Nam ra rồi hỏi Thiên Như.
– Muội mới dậy thôi, thề là muội không nghe thấy đoạn tôi sẽ cùng cậu giải quyết mọi vấn đề đâu.
Thiên Như lè lưỡi nói.
Nghe Thiên Như nói vậy thì Băng Liên không khỏi đỏ mặt, không ngờ là đoạn tình tứ của hai người lại bị một đứa bé nghe được.
– ĐI NGỦ!
Cô hét lên rồi leo lên giường ấn Thiên Như vào trong chăn.
– Hí Hí!!
Thiên Như liền úp mặt xuống rồi chui vào trong chăn cười.
Nam vẫn đứng ở đó không biết phải nói gì, cậu đành thay quần áo rồi đi ra ngoài. Nam đi loanh quanh bên ngoài khách sạn, nhật nguyệt đã lên cao nhưng hoạt động về đêm ở trong thành vẫn rất sôi nổi.
“Vừa nãy mình làm cái quái gì vậy??”
Nam thầm tự nghĩ về hành động vừa nãy của bản thân. Khoảng khắc vừa rồi cơ thể cậu tự nhiên phản ứng với sự chủ động của Băng Liên, không hiểu tại sao lúc đó Nam lại muốn làm hành động đó với cô.
” KITzzz!! ”
Oán Hồn liền vang lên.
” Ham muốn! Ý ngươi là ta ham muốn cơ thể của Băng Liên ”
Oán Hồn nói như vậy khiến Nam cảm thấy hơi bất ngờ.
” Có giống với yêu không? ”
Nam hỏi lại.
” Kittttt Kittttttt!! ”
Oán Hồn đáp lại bằng một câu hỏi Nam không biết phải trả lời như thế nào.
” Nếu giờ Băng Liên làm hành động đó với nam thần khác trước mặt ta thì ta có khó chịu hay không? ”
Nam không thể trả lời câu hỏi này ngay được, chỉ là trong thâm tâm của cậu không hề muốn nhìn thấy cảnh đó chút nào. Cậu quay trở về phòng thì đã thấy Băng Liên đang ôm Thiên Như ngủ. Khuôn mặt xinh đẹp của cô vẫn lộ rõ và nó đang ửng hồng.
” Bé con đó đã bị gia tộc ép buộc lấy một kẻ mà nó không muốn… ”
Nam nghĩ lại những gì mà Vạn Kính Thiên Hoa đã nói về Băng Liên về tương lai của cô.
– Tương lai đó không được phép xảy ra.
Nam thầm nói, khuôn mặt cậu đanh lại lộ rõ vẻ tức giận. Cậu không hề hay biết là một chiếc cốc trên bàn đã hóa thành cát bụi vào lúc đó.
Sáng hôm sau, Băng Liên và Thiên Như cùng nhau tỉnh dậy thì đã thấy Nam ngồi ở trên ghế nhìn họ.
– Hi sư huynh!! Ngủ ngon không?
Thiên Như dơ tay kiểu chào cờ với Nam. Băng Liên nhìn Nam tính nói gì đó nhưng lại thôi, chuyện đêm qua dù sao cũng là lần đầu tiên cô chủ động với một người con trai khác nên thực sự là khá khó khăn khi bây giờ lại tiếp tục chủ động nói chuyện.
– Chuẩn bị đi, đấu giá sẽ bắt đầu vào lúc 8h.
Nam nói xong liền đi ra ngoài để cho hai người tiện sửa soạn. Đến khi đồng hồ chỉ 7h thì cả ba mới bước ra khỏi phòng. Cả ba đi ra ngoài đi về hướng mà Vạn Thanh Bảo hội sẽ diễn ra, trên đường đi thì khá nhiều ánh mắt nhòm về phía Băng Liên và Thiên Như bởi vì sắc đẹp của hai cô. Nam thấy như vậy liền gọi Oán Hồn từ trong người ra như để đe dọa. Đám người kia thấy một sinh vật kì dị chui ra từ một tên thiếu niên thì không khỏi bất ngờ, đa phần các kẻ hướng ánh mắt dâm ô về phía hai nàng đều là cấp bậc Thần Dân nên ngay khi thấy Oán Hồn xuất hiện hướng về phía bọn chúng thì cả đám liền thu liễm lại cay đắng bỏ đi.
– Nam!
Băng Liên biết là Nam làm như vậy vì hai người nên thâm tâm của cô liền cảm ấm áp hơn.
– Anh không thích kẻ nào nhìn em như vậy.
Nam quay nhìn nói với cô rồi đi tiếp.
” Mối quan hệ của chúng ta sẽ không dừng lại ở mức tình bạn”
Băng Liên khẽ mỉm cười nhớ lại những gì trước đây mình đã nói và giờ nó đã thành sự thật. Ba người một sinh vật vẫn tiếp tục đi đến khu đấu giá và không lâu sau đó thì liền đến nơi, quả nhiên hội đấu giá nổi tiếng nên rất nhiều người đến đây. Ba người tính đi vào thì một âm thanh phát ra gần đó khiến cho cả ba quay đầu lại.
– Chết đi súc sinh!! Chúng mày ném đá nó cho tao!
Một đám trẻ con không ngừng ném đá vào sinh vật có hình dạng giống một con sói nhưng bộ lông của nó lại là màu đỏ.
– Xích Ma Lang, Không ngờ là sinh vật đó lại xuất hiện ở đây!
Băng Liên nhìn hình dạng của sinh vật kia liền đoán ra thân phận của nó.
– Xích Ma Lang này rốt cuộc là gì vậy sư tỷ? Mà tại sao nó lại không thể xuất hiện ở đây?
Thiên Như hỏi Băng Liên về con sói kia.
– Xích Ma Lang này vốn dĩ là sinh vật sống ở khu vực có khí hậu nóng và khô, theo những gì ta biết thì nó chỉ là sinh vật có cấp bậc miễn cưỡng gọi là bán thần thú. Xích Ma Lang này vốn dĩ những con trưởng thành sẽ bị săn và giết lấy bộ lông rồi đem bán nhưng con Xích Ma Lang kia vẫn còn đang trong thời kì ấu thú nên ta đoán là nó bị bắt cùng với bố mẹ mình.
– Vậy bố mẹ của nó…
Thiên Như dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn sinh vật kia.
– Chắc là bị giết để lấy lông rồi.
Băng Liên không nhanh không chậm nói, cô không hề thương cảm cho con ấu thú kia vì thế giới ăn thịt lẫn nhau này vốn dĩ là vậy.
– Sư huynh mau cứu nó đi! Để muội nuôi nó.
Thiên Như túm lấy tay áo của Nam nói.
– Muộn cứu được con ấu thú này được một lần nhưng còn hàng trăm hàng vạn con ấu thú khác liệu muội có cứu được hết không?
Băng Liên không đành lòng dập tắt mong muốn của Thiên Như nhưng cô vẫn phải làm như vậy. Thiên Như nghe sư tỷ của nàng nói vậy thì cũng bất đắc dĩ nhìn con ấu thú kia bị bọn trẻ tiếp tục ném đá. Con Xích Ma Lang nhỏ kia không run rẩy chui vào trong góc kêu những tiếng kêu nhỏ bé yếu ớt, máu không chảy ra khắp người nó. Ba người Nam, Băng Liên, Thiên Như cộng với Oán Hồn đang tính quay mặt đi thì có một sinh vật phi đến chặn trước mặt đầu ấu thú kia và bọn trẻ, đám người của Nam không khó nhận ra sinh vật này chính là con chó tên ED luôn đi theo sau Dark.
– Cút!!
ED phát ra tiếng người đe dọa đám trẻ kia khiến cho cả lũ run như cầy sấy không thể đi nổi. Nam hướng ánh mắt về một phía thì cậu thấy Dark đang từ từ đi đến và sau lưng hắn là một cô gái mặc váy tím đi cùng, không thể nhìn rõ khuôn mặt của cô gái này vì nó đã được che lại bởi một chiếc mặt nạ bạc. Dark làm như không thấy đám người của Nam mà đi đến trước mặt đám nhóc kia.
– Đầu ấu thú kia các ngươi bán lại cho ta được không?
Nghe một tên thiếu niên ngỏ ý muốn mua con ấu thú kia thì đám trẻ con cũng dần bình tĩnh lại nhưng vẫn không thôi hoảng sợ vì ED. Một đứa trẻ trong số đó run run nói.
– B Bọn tôi mua… nó với giá… 10 Nguyên Kim sơ cấp!!
Dark không nói gì thêm mà đem 1 viên Nguyên Kim màu đỏ vứt ra đất, đây chính là Nguyên Kim cao cấp. Đám trẻ kia lần đầu tiên thấy Nguyên Kim cao cấp thì không khỏi mừng rỡ, một đứa trong số đó cầm viên Nguyên Kim kia rồi cả lũ chạy theo.
– Đem nó về đây!
Dark nói với con chó kia, ED nghe vậy liền quay sang nhìn con Xích Ma Lang đang run run ở trong góc, nó há rộng cái hàm răng to kia ra rồi cắn nhẹ vào cổ con sói rồi đưa đến chỗ hắn.
– Cho cô.
Dark túm lấy sinh vật kia rồi đưa nó cho cô gái mặc váy tím đằng sau. Cô gái kia nhẹ nhàng đỡ lấy ấu thú kia rồi ôm nó vào lòng.
– Cảm ơn chủ nhân!
Người con gái mặc váy tím khẽ nói rồi lấy ra một viên thần đan cho con Xích Ma Lang kia ăn.
Đến lúc này thì Dark mới quay sang nhìn Nam, còn ED thì nhìn chằm chằm vào Oán Hồn. Sau đó Dark đã chỉ khẽ cúi đầu rồi đi bên trong Vạn Thanh Bảo hội cùng ED và cô gái kia.
– Tên đó khiến anh có cảm giác bất an sao?
Băng Liên khẽ nói với Nam vì sau khi gặp Dark tối hôm qua thì cô lần đầu tiên thấy Nam lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng.
– Em nghĩ sao?
Nam hỏi lại cô.
– Dark thì em không rõ nhưng con chó kia tỏ rõ sát ý khi nhìn thấy Oán Hồn.
Băng Liên nhìn Nam rồi nói.
– Muội không nghĩ là tên Dark kia có ý định xấu gì với chúng ta đâu.
Thiên Như đứng ở bên cũng nói thêm vào.
– Sao muội lại nghĩ như vậy?
Băng Liên khá là thắc mắc khi nghe Thiên Như nói như thế.
– Hì, chỉ là muội cảm nhận như thế mà thôi.
Thiên Như bèn lè lưỡi nói, dù sao thì cô cũng khá vui vì ấu thú kia đã được cứu.
– Đi thôi!
Nam không nói gì thêm mà thu Oán Hồn vào trong người rồi đi vào cổng của Vạn Thanh Bảo hội. Ngay khi ba người tiến vào bên trong thì không biết từ đâu một gã đàn ông trung niên người mặc bộ đồ sang trọng liền đi đến nói.
– Cậu chắc là Nam đến từ Thánh Cơ Thần Viện đúng không ?
Gã đàn ông kia dơ tay tính bắt tay cậu. Nam cũng hiểu ý liền bắt tay ông ta.
– Đúng vậy! Ông là … ?
Cậu hỏi người đàn ông trung niên kia.
– Thứ lối cho sự thất lễ của tôi, tôi là Hứa Vạn Thanh là chủ của Vạn Thanh Bảo hội. Nhất Đăng Thần Đế đã gọi cho tôi thông báo về cậu, nếu không phiền thì mới cậu vào phòng làm việc của tôi để trao đổi thêm về vật mà cậu muốn đấu giá, được chứ?
Hữa Vạn Thanh kia liền xun xoe nói với Nam rồi mời cậu vào phòng. Nam cũng hiểu và đi theo tên Hữu Vạn Thanh kia.
– Em với Thiên Như đợi ở đây đi.
Nam nói với Băng Liên và cô liền gật đầu.
– Khà khà! Đúng là trai anh tuấn thì gái khuynh thành, cậu Nam đây có hai người bạn đúng là quốc sắc thiên hương.
Tên Hứa Vạn Thanh kia đúng dân buôn lâu năm, vuốt mông ngựa rất khéo. Hai người đi một con đường riêng để vào phòng của Hứa Vạn Thanh. Cửa phòng của Hứa Vạn Thanh có hai tên Thần Tướng làm cảnh vệ không hề tầm thường chút nào, sau khi tiến vào phòng thì Hứa Vạn Thanh liền mời Nam ngồi xuống rồi pha một ấm trà thơm mời cậu. Nam khẽ nhấp thử ngụm trà, nhưng có vẻ như thưởng thức trà và rượu không phải sở trường của cậu nên những gì cậu cảm thấy chỉ là cảm giác hơi đắng.
– Đây là vật mà tôi muốn đấu giá.
Nam lấy từ trong nhẫn của mình ra một chiếc hộp gỗ rồi đặt lên bàn. Nhưng Hứa Vạn Thanh bình ổn một cách kì lạ, ông ta không hề mở chiếc hộp gỗ kia ra. Hứa Vạn Thanh khẽ nhấp một ngụm trà rồi mới nói.
– Cậu Nam này, thứ lỗi cho tôi nói thẳng là thứ ở trong hộp này bọn tôi không thể đấu giá cho cậu được.
Hứa Vạn Thanh cắn răng nói, hai ngày trước ông ta nhận được Ngọc Truyền Âm của Nhất Đăng Thần Đế bảo là ông hãy giúp Nam đấu giá một vật, vốn dĩ là giúp một vị Thần Đế để kiếm chút cảm tình là tốt nhưng khi nghe về vật mà Nam muốn đấu giá thì ông ta mới ngớ người.
Đấu giá lông vũ của Khổng Tước Đại Ma, Hứa Vạn Thanh là một kẻ sống khá lâu ở nơi phương bắc này cộng với việc luôn linh động trong thông tin nên gã hoàn toàn biết chủ nhân của những chiếc lông vũ này vị nào. Dám đấu giá vật trên thân thể của một vị Thần Đế cao cấp còn sống sờ sờ ra đó, nếu ngại thở lâu thì mới dám làm vậy chứ kẻ có não chỉ cần không phải mắc bệnh ngu thì sẽ không bao giờ làm cái trò vỗ mặt Thần Đế kiểu này.
– Tại sao?
Nam hỏi ông ta.
– Cậu Nam đây cũng phải hiểu cho chúng tôi là vật mà cậu muốn đấu giá nó ở đẳng cấp mà bọn tôi không thể nào gánh nổi hậu quả. Khổng Tước Đại Ma hẳn là cậu cũng rõ ràng mà phải không? Vạn Thanh Bảo hội bọn tôi mặc dù là có thế lực chống lưng đó nhưng gặp vị kia thì cũng phải cung kính một tiếng lão gia rồi đi đường vòng. Cậu bảo bọn tôi đấu giá vật đó khác nào vỗ mặt vị kia một cái, tiền nhiều nhưng cũng phải cần mạng thì mới xài được a.
Hứa Vạn Thanh nói như sắp khóc, các vị bề trên đúng là biết cách chơi vui khi bảo gã đi vỗ mặt một vị bề trên khác.
– Mà cho dù bọn tôi có gan đấu giá thì cũng chưa chắc là có ai dám mua, đúng là có thể tạo thông tin giả cho vật phẩm nhưng đến lúc đó thì giá chắc chắn sẽ không đúng. Nhưng mà cậu Nam cứ yên tâm, nếu cậu cần tiền thì Vạn Thanh Bảo hội bọn tôi sẵn sàng đưa cho cậu.
Hứa Vạn Thanh đúng là dân buôn lâu năm nên cách giải quyết này của gã quả thật là tối ưu nhất. Vừa không vỗ mặt Thần Đế, vừa giúp cho người thiếu niên này có tiền. Mặc dù là phần thiệt sẽ thuộc về gã nhưng còn đỡ hơn là gây sự với Thần Đế. Nam nếu cách đây 1 ngày thì có lẽ sẽ không do dự mà đồng ý với cách của Hứa Vạn Thanh nhưng giờ đây thì có một việc mà cậu đang muốn thử.
– Sao vậy cậu Nam? Nếu như đề nghị của bọn tôi chưa đủ để thỏa mãn cậu thì cậu cứ việc nói ra cái giá mà cậu cho là hợp lý. Hoặc là thế này đi, mọi vật trong đấu giá hội nếu mà cậu thích thì bọn tôi sẽ đưa nó cho cậu mà không lấy một đồng nào.
Hứa Vạn Thanh đã đưa đề nghị đem lại nhiều lợi ích nhất cho Nam.
– Tôi đến đây chỉ với một mục đích duy nhất là đấu giá vật này, ông cứ làm đi.
Nghe Nam thẳng thừng nói như vậy Hứa Vạn Thanh không khỏi tức điên lên.
– CẬU KHÔNG HIỂU SAO? CẬU KHÔNG SỢ ÔNG TA NHƯNG BỌN TÔI SỢ, CẬU HIỂU KHÔNG??
Gã không nhịn mà hét thẳng vào mặt Nam.
– Ông cứ việc đấu giá, chắc chắn là sẽ không có vị Thần Đế nào tìm đến ông.
Nam không nhanh không chậm nói với Hứa Vạn Thanh.
– Cậu lấy cái gì mà đảm bảo là Khổng Tước gia tộc không tìm đến bọn tôi? Đừng nói với tôi là Thánh Cơ Thần Viện có kẻ mạnh hơn Khổng Tước Đại Ma.
Hứa Vạn Thanh làm sao có thể tin được những gì mà Nam nói cơ chứ.
– Nếu như tôi nói là có thì sao.
Nam thản nhiên đáp lại lời ông ta.
– Cậu nghĩ là tôi sẽ tin sao?
Hứa Vạn Thanh đâu phải trẻ lên ba mà lại ngay lập tức tin những gì Nam nói.
– Ông tin hay không thì tùy, ông luôn mặt bảo là sợ vỗ mặt Khổng Tước Đại Ma nhưng ông làm như vậy thì có khác gì vỗ mặt 6 vị Thần Đế kia.
Cậu nói những lời này như xé rách hoàn toàn kế hoạch của Hứa Vạn Thanh, đúng là như vậy, gã từ chối đấu giá cho Nam quả thật đúng là vỗ mặt 6 vị kia, còn nếu đấu giá cho Nam thì lại vỗ mặt Khổng Tước Đại Ma. Gã bắt buộc phải chọn 1 trong 2 bên này. Nam thấy Hứa Vạn Thanh đang đổ mồ hôi hột không biết phải nói như nào thì cậu bèn lên tiếng.
– Vị lão tổ kia có quan hệ không tệ với 6 vị viện trưởng nên ông không cần phải lo lắng.
Nam vỗ vai Hứa Vạn Thanh rồi rời khỏi phòng, chiếc hộp kia Nam vẫn để trên bàn làm việc của gã.
Nam quay lại chỗ cũ thì cậu thấy Băng Liên và Thiên Như vẫn đang chờ ở đó, chỉ khác là xung quanh hai người có thêm mấy khối băng mà bên trong thì có vài nam nhân xấu số.
– Sư huynh quay về rồi kìa!
Thiên Như reo lên khi thấy Nam.
– Anh đi hơi lâu đó.
Băng Liên nói với giọng hờn dỗi, thiếu nữ biết yêu quả nhiên là biết cách làm nũng tình nhân của mình.
– Có chút chuyện!
Nam không đề cập gì về cuộc nói chuyện kia, cậu chỉ dắt tay hai nàng đi kiếm một chỗ ngồi. Chưa đầy 10p sau thì có một kẻ có vẻ là quản lý liền chạy đến chỗ 3 người.
– Các vị, ngài Hứa mời các vị lên phòng VIP để thuận tiện cho việc đấu giá.
Gã quản lý kia cung kính nói với ba người, Nam cũng không nói gì mà đứng lên đi theo tên quản lý kia. Cả ba người được đưa lên lầu trên vào một căn phòng có cửa ghi là số 4, bên trong khá sang trọng có đẩy đủ mọi tiện nghi như một phòng khách và vài món đồ trang trí.
– Các vị, nơi này tách biệt hoàn toàn so với khu dành cho khách nhân ở dưới, mọi hoạt động của đấu giá hội sẽ được truyền tải qua màn hình kia, nếu như ngài muốn đấu giá thì chỉ cần ấn nút trên cái điều khiển kia.
Tên quản lý kia giải thích một lượt rồi đưa cho Nam một chiếc điều khiển có 13 nút là:
1
2
3
4
5
6
7
8
9
0
Và 3 nút là chứ :
Sơ cấp
Trung cấp
Cao cấp
– Tiểu nhân tên là Lý An, nếu khách quan có vấn đề gì cần hỏi thì tôi ở ngay ngoài cửa.
Tên Lý An kia nói xong liền đi ra ngoài.
Khoảng 5p sau thì đấu giá hội bắt đầu. Ở dưới sân đấu giá thì có một người phụ nữ khá là đẹp mặc một bộ đồ thiếu vải đi ra.
– Kính chào các chư vị quan khách đến với Vạn Thanh Bảo hội, lần này Vạn Thanh Bảo hội chúng tôi vinh hạnh được tổ chức một buổi đấu giá ở Nhất Vương thần quốc này, thay mặt ban Tổ chức thì tôi xin phép được gửi lời cảm ơn đến hoàng đế của Nhất Vương thần quốc Nhất Đăng Thần Đế và tất cả những vị quan khách đã không quản ngại đường xá xa xôi đến đây tham dự lần đấu giá hội này. Không làm mất thêm thời gian của quý vị nữa, vật phẩm đầu tiên sẽ được đưa lên ngay sau đây.
BIS BIS
Sau tiếng vỗ tay của nữ nhân kia thì từ trong bóng tối có hai gã Thần Tướng đẩy một chiếc xe hàng ra và trên đó có một chiếc hộp bằng thủy tinh, ở bên trong đó là một đôi găng tay kim loại được chế tác theo kiểu đầu rồng.
– Kính thưa các vị, mở màn cho buổi đấu giá ngày hôm nay là một món thần khí cấp bậc Địa Tượng, tên gọi của món thần khí này là Song Long Thiết Ma Trảo, đây là món thần khí của Song Tử Thần Vương khi còn tại thế. Vì chủ nhân cũ của nó đã chết nên ý niệm của nó cũng bị dập tắt hoàn toàn nên giờ đây chỉ cần có duyên thì một trong số các vị ở đây có thể sẽ trở thành chủ nhân mới của đôi song trảo này. Giá khởi điểm là 1 vạn Nguyên Kim sơ cấp.
Nghe nữ nhân kia chào hàng xong thì khá nhiều âm thanh vang lên.
– 1 vạn 1
– 1 vạn 2
– 2 vạn
– 2 vạn 2
Tiếng tranh giành đấu giá không ngừng vang lên và đến khi có kẻ hô con số 3 vạn 5 thì mới có kẻ dừng lại.
– Kết thúc đấu giá lần 1
– Kết thúc đấu giá lần 2
– Kết thúc đấu giá lần 3
– Thành giao, xin chúc mừng vị đại hán kia đã thành người sở hữu của Song Long Thiết Ma Trảo.
Kẻ mua được song trảo này là một đại hán khổng lồ cao 2 trượng với cơ bắp cuồn cuộn.
– Hà Hà!! Không ngờ lại ta lại may mắn đến vậy, có thần khí như này thực lực đại tăng là chuyện sớm muộn.
Đại hán kia tỏ vẻ hài lòng khi lấy được món thần khí này.
– Sau đây là món đồ thứ 2.
Nữ MC kia nói xong thì lại tiếp tục có hai kẻ đẩy ra một xe hàng khác và có một chiếc hộp thủy tinh ở trên.
– Trong đây là một cây thần dược 10 vạn năm tuổi gọi là Bách Sâm Niên, nó có tác dụng chữa thương và bổ trợ thần thể dưới Thần Tướng vô cùng tốt, giá khởi điểm là 3 vạn Nguyên Kim sơ cấp.
– 3 vạn 1
– 3 vạn 4
– 4 vạn
Giá cứ như vậy không ngừng tăng lên cho đến khi chạm mức 7 vạn và cứ như vậy hàng loạt những món hàng được đưa ra từ thần khí, thần kĩ, thần dược, thần đan và một số món đồ khác như y phục và phụ kiện cá nhân và giá khởi điểm không ngừng tăng lên. Đến khi món đồ số 20 được đưa ra thì thành phần tay to khách VIP cũng bắt đầu xuất hiện.
– Kính thưa quan khách, món đồ thứ 20 mà Vạn Thanh Bảo hội đưa ra lần này là một cái thắt lưng của một vị Thần Đế đã chết cách đây 50 vạn năm về trước. Chất liệu của chiếc thắt lưng này vô cùng đặc biệt vì nó bền bỉ vô cùng, Thần Vương của Vạn Thanh Bảo hội chúng tôi đã dùng toàn lực những cũng không thể nào dựt đứt chiếc thắt lưng này. Giá khởi điểm là 700 Nguyên Kim cao cấp.
– 1000
Hình ảnh con số 1000 hiện lên ở một màn hình treo ở ngoài căn phòng VIP số 9 trên lầu, tổng cộng có 10 phòng VIP ở đây và muốn vào phòng VIP thì phải bỏ ra một số tiền không nhỏ để được hưởng đặc quyền này, những giao dịch trong đấu giá hội đều Vạn Thanh Bảo hội giữ kín nên không lo là những khách nhân VIP này sẽ bị ám toán khi lấy được đồ tốt lúc ra về và đương nhiên ngồi phòng VIP cũng là một cách khoe tiền đối với những kẻ có tài lực hùng hậu. Đám người của Nam là ngoại lệ đặc biệt.
– 1500
Lại thêm một màn hình treo bên ngoài căn phòng VIP số 10 hiện lên.
– 3000
Màn hình của phòng VIP số 9 thay từ 1000 sang 3000, hiển nhiên là khách nhân phòng số 9 kia tăng thêm 2000 Nguyên Kim cao cấp.
– 5000
Màn hình căn phòng số 1 hiện lên con số 5000.
– 6000
Căn phòng số 9 lại bơm thêm tiền.
Ngay sau đó thì không còn lần ra thêm nào nữa.
– Kết thúc đấu giá lần 1
– Kết thúc đấu giá lần 2
– Kết thúc đấu giá lần 3
Thành giao, xin chúc mừng vị khách phòng VIP số 9 đã lấy được món đồ mình muốn.
Những món đồ khác lại được tung ra và những lần đấu giá này chỉ còn là cuộc chơi giữa những kẻ trong 10 căn phòng kia. Nhưng Nam và kẻ trong căn phòng số 6 kia không hề tham gia đấu giá một lần nào.
– Thưa quý để khép lại buổi đấu giá hôm nay thì Vạn Thanh Bảo hội chúng tôi xin được phép đấu giá một vật rất đặc biệt.
Nữ MC liền vỗ tay rồi ngay sau đó một xe hàng và bên trên đó có một chiếc hộp gỗ được đẩy ra.
– Kính thưa quý vị, bên trong hộp gỗ này đựng 2 chiếc lông vũ của một vị Thần Đế cao cấp, vị này chính là lão tổ đang thủ hộ của Khổng Tước gia tộc Khổng Tước Đại Ma, 2 chiếc lông vũ này chính là lông vũ của ngài ấy. Giá khởi điểm 5 vạn Nguyên Kim cao cấp.
Nữ MC vừa nói lời này xong thì nhiều người ở đây không khỏi trắng mặt, không phải là vì giá tiền mà là vì 3 chữ “đang thủ hộ ” kia, dám đấu giá cả thần vật trên người Thần Đế còn đang sống sờ sờ ra đó, chỉ có kẻ điên mới làm như vậy. Quả nhiên là không ai dám lên tiếng đấu giá, thậm chí là nhiều người còn đứng dậy bỏ đi để tránh tai bay vạ gió vì cái trò ngu xuẩn này của Vạn Thanh Bảo hội.
Trong căn phòng số 6 lúc này, một thiếu niên mái tóc hai màu trắng đen đang thản nhiên ăn nho.
– Cô nghĩ sao?
Hắn vừa cười vừa hỏi cô gái mặc bộ váy máu tím đang bế một con sói con màu đỏ ngủ.
– Kẻ làm ra trò này hẳn là đang dùng một phép thử để xem trong số những kẻ ở đây có ai đủ thực lực để vỗ mặt Thần Đế cấp bậc kia không. Nếu như em đoán không nhầm thì kẻ đó đang nhắm thẳng vào ngài đó Dark.
Cô gái kia vừa vuốt lông con sói vừa nói với Dark.
– Hahahaha, đúng là con của vị kia. Được 402 nhận làm chủ nhân quả thật là kẻ không đơn giản chút nào.
Dark cầm lấy chiếc điều khiển và bắt đầu ấn nút.
Màn hình của phòng VIP số 6 bắt đầu hiện lên một con dãy số.
– Hả!!! Có kẻ dám trả giá cho món đồ kia.
Đây là sự ngạc nhiên chung của những kẻ vẫn còn ở lại buổi đấu giá, những người này bắt đầu nhìn số tiền kẻ trong phòng số 6 kia đưa ra.
– 6…66…6 LÀ 600 VẠN NGUYÊN KIM CAO CẤP!!! AAAAAAAAAAAaaaa.
Nhiều kẻ không khỏi hét khi nhìn thấy con số này. Có tên thậm chí còn không tin lại tưởng là 2 chiếc lông vũ kia giá khởi điểm là 20 vạn Nguyên Kim sơ cấp. Hứa Vạn Thanh đang ở trong phòng nhìn thấy con số kia cũng không khỏi há hốc mồm khi nhìn thấy cái giá này, gã sợ mình hoa mắt nên đã dụi đi dụi lại mấy lần để nhìn cho rõ nhưng kết quả đúng là 6 chữ số 0 và một chữ số 6 ở đầu.
Trong căn phòng số 4 của Nam thì Băng Liên và Thiên Như cũng phải kinh ngạc về số tiền.
– Tên trong phòng số 6 kia không lẽ tên Dark kia sao?
Băng Liên quay sang hỏi Nam, con số này đúng là vượt sức tưởng tượng của nàng. Băng Tử gia tộc của Băng Liên là một gia tộc thượng cổ có tích lũy lâu dài hùng hậu nhưng khi nhìn thấy số tiền này cũng phải động tâm. 600 vạn Nguyên Kim cao cấp này đã bằng 1/5 thần khố của gia tộc nàng rồi.
Nữ MC cũng ngớ người ra khi nhìn thấy con số này.
– Xin Xin ch chúc mừng… vị… kh khách… phòng VIP… số 6 66 đã lấy… được món… đồ mình… muốn.
Nữ MC kia quên cả việc phải đếm 3 lượt mà đã chúc mừng khách nhân phòng số 6 kia. Là một kẻ chào hàng thì việc nói lắp là không được phép xảy ra nhưng giờ đây đâu có ai còn tâm trí mà bắt lỗi nữ nhân kia đâu chứ. Những kẻ trong các phòng VIP cũng không dám hó hé gì, bọn họ cảm thấy số tiền mình bỏ ra hôm nay để khoe thiên hạ chỉ rác so với con số trên màn hình kia.
Mình thất hứa với ae tới tận hơn 12h nên chap này sẽ dài hơn nhiều so với các chap mọi khi để tạ lỗi.:D:D:D:D