Căn nguyên thần - Chương 21
Chương 21 : Bá Vương.
Nam sau khi đỡ Băng Liên vào phòng nghỉ ngơi thì liền đi ra ngoài, ở bên ngoài bây giờ là một mảng huyên náo. Thiên Như không nhịn được mà tính qua bên Thương Linh Thần Viện sỉ đám đó một trận nhưng đã bị thầy chủ nhiệm ngăn lại.
– Đám khốn đó lấy mấy chục người đánh Băng Liên tỷ, lí nào lại để yên như vậy được.
Cô bé không ngừng nhăn mặt dậm đất tỏ vẻ bất mãn nhưng những người xung quanh cũng không biết phải trả lời lại như thế nào. Hành động lần này của thí sinh Thương Linh Thần Viện quả là không được lòng nhiều người ở đây lắm, lấy nhiều đánh ít cũng thôi đi nhưng kết quả vẫn chỉ đánh hòa với người ta.
Tuy là suy nghĩ chung của đa phần những người ở đây nhưng ai dám nói là họ chơi hèn này nọ, vốn dĩ luật không cấm còn chưa kể đến là họ có Thần Đế cấp cao tọa trấn sờ sờ ra đó.
– Hai em ấy sao rồi thầy?
Đám Tứ Chiến Thần liền hỏi Giao Mãnh Cơ, vốn dĩ cứ nghĩ năm nay sẽ một đường vô địch thẳng nhưng không ngờ cuối cùng lại tổn thất đến hai Đế cấp. Tạm bỏ qua vấn đề là có khả năng sẽ bị Mạc gia cho người đến hỏi tội thì hiện tại số thí sinh của bọn họ còn không đủ để lên sân.
– Vẫn đang được mấy viện trưởng đích thân chữa trị.
Giao Mãnh Cơ vẫn bình tĩnh đáp lại, tình hình hiện tại tuy không mấy khả quan cho Thánh Cơ bọn họ nhưng vội vã thì cũng không làm được gì. Nhìn thấy tình cảnh này của Thánh Cơ thì chín Thần Viện còn lại nếu bảo không mừng thì quá là dối trá, tự dưng không mất công sức gì loại được hai chủ lực của đối phương.
Lúc này trong phòng bệnh riêng của Thánh Cơ, hai người Thiên Vũ và Mạc Dung đang nằm bất tỉnh trên giường. Vết thương của bọn họ đã được xử lý ổn thỏa nhưng hiện tại nếu bắt họ phải ra sân thi đấu là điều không thể.
– Nên bỏ giải thôi, hiện tại bắt đám nhỏ đánh tiếp là không ổn. Dù sao cũng chỉ là giao hữu, hà tất bắt bọn chúng tổn hao quá nhiều như vậy.
Một viện trưởng thấy tình hình này không ổn liền khuyên nên bỏ giải, vốn dĩ nhiều tồn tại ở đây không khó để nhận ra Thánh Cơ tổn thất không chỉ đơn giản là 2 Đế cấp như vẻ bề ngoài, Băng Liên thần lực cũng đã cạn kiệt khi giao đấu với đám Đường Minh.
Tuy không nghiêm trọng như hai người kia nhưng chỉ còn 3 ngày nữa là vòng 2 sẽ bắt đầu, dù cho Băng Liên có phụng dụng thần đan diệu dược đến mức nào thì bắt cô trong 3 ngày khôi phục đến mức toàn diện là không thể.
– Thật ra vẫn có thể đánh được, cậu ta không yếu hơn bất kỳ một Đế cấp nào.
Một viện trưởng khác liền nêu ra ý kiến, cậu ta không ai khác ở đây chính là Nam.
– Ông biết lí do tại sao chủ nhân không để cho cậu ta tham gia lần này, ai cũng có thể đánh nhưng cậu ta thì không được.
– Ta không làm phiền các ngươi nói chuyện chứ?
Một giọng nói khác vang lên ở trong phòng, cả sáu vị Thần Đế không khỏi liền giật mình quay đầu về phía giọng nói kia diễn ra. Một thiếu niên với mái tóc hai màu trắng đen, không ai khác chính là Dark. Sáu vị Thần Đế ngay khi thấy kẻ này không khỏi đề phòng, một kẻ có thể xuất hiện ngay sau lưng họ mà sáu người bọn họ lại chẳng phát hiện ra.
– Kính Thiên Hoa, ra nói chuyện đi.
Dark như chẳng quan tâm thái độ của 6 vị Thần Đế kia mà trực tiếp gọi thẳng tên chủ nhân của bọn họ. Lúc này đây không gian xung quanh căn phòng liền biến đổi, Dark xuất hiện ở một không gian hay chính xác hơn là một thế giới gương.
– Ngươi là ai?
Vạn Kính Thiên Hoa lúc này đây đối mặt với hắn, kể từ lần trước khi Dark tiếp cận Nam thì bà đã tiến hành truy vết nhưng cuối cùng lại để mất dấu tên này.
– Một người bạn cũ.
Hắn nhìn bà với ánh mắt thản nhiên, thế giới gương liền tan vỡ và lúc này cả hai xuất hiện trước cái hồ lần trước khi Tử Vô Tâm vừa đặt chân đến.
– Ngươi!!!!
Vạn Kính Thiên Hoa không khỏi căng thẳng nhìn chằm chằm vào kẻ này, hắn không thèm động một ngón tay liền phá vỡ không gian của bà, không những thế còn dịch chuyển bà đến nơi này.
– Vạn Kính Phong Thần giới, rất mạnh về giam cầm nhưng lại không có tác dụng với ta cho lắm. Tính ra năm đó nếu có ngươi thì cha mẹ cậu ta xem ra đã có kết cục khác.
Hắn ngồi xuống liền đổ một ấm trà ra chén mà tự thưởng thức. Nhìn hành động thản nhiên của hắn và trong lời nói có nhắc đến cha mẹ của Nam, Vạn Kính Thiên Hoa liền hiểu ra chuyện gì đó.
– Tiền bối không lẽ là…
– Ta không quen cha mẹ cậu ta nhưng với Lê Thánh Sứ thì có quan hệ không tệ. Hay Hư Ảnh cũng không nói ngươi chủ nhân của hắn là ai?
Nghe cái tên Lê Thánh Sứ này thì Vạn Kính Thiên Hoa không khỏi quỳ xuống.
– Vãn bối bất kính mong tiền bối tha tội. Năm đó Hư Ảnh chàng đã từng nhắc qua với ta về một người bạn của chủ nhân ông ấy.
– Ta lâu rồi không trở về nơi đấy, bọn chúng đã dám ra tay thì chắc hẳn Lê Thánh Sứ đã không còn tại thế rồi.
Dark nhấp nhẹ ngụm trà khuôn mặt không giấu vẻ tiếc nuối.
– Lúc ta ở đó thì trong dòng lịch sử cái tên của tiền bối, Hắc Tể đại nhân và Thánh Sứ đại nhân đều đã biến mất.
Vạn Kính Thiên Hoa nói đến đây không khỏi nghiến răng.
– Người đàn bà đó làm vẫn rất sạch, vị Thánh Mẫu kia và con gái bà ta quả nhiên không tiếc công sức che đi trang sử đen kia.
Nghĩ đến người đã xóa tên của mình đi trong dòng lịch sử khiến hắn không khỏi mỉm cười.
– Lê Thánh Sứ a, lúc đó huynh cầu ta tha cho bọn chúng, giờ đây bọn chúng đã trả ơn huynh thế nào đi.
Hắn dùng giọng điệu có phần tiếc rẻ.
– Mong tiền bối xuất thủ trả thù cho chủ nhân. Vãn bối cầu xin ngài.
Bà ta không ngừng dập đầu cầu xin hắn.
– Ta đã hứa với vị kia là sẽ không xen vào việc của nơi đó nữa, ta sẽ không vi phạm nó. Nhưng tiểu tử kia vẫn có thể trả lại tất cả những nó đã chịu này, Lê Thánh Sứ từng ra tay đi thu về nguyên liệu để chế tạo ra Oán Ma Đại Hồn nhưng cuối cùng nó lại không nhận chủ. Giờ cậu ta có thể khiến nó nhận chủ thì con đường này cậu ta có thể tự tin mà đi rồi.
Oán Hồn mà Nam đang có bây giờ chính là tổ tiên của cậu ta năm xưa tự mình đi lấy nguyên liệu về rồi tự mình chế tạo, nhưng đến cuối cùng nó lại không nhận vị đó làm chủ. Oán Hồn từ đó bị vứt lại trong nơi kia cho đến khi Hư Ảnh Vô Sắc đến lấy nó để cho Nam thử nhận chủ.
– Nhưng cho dù có Oán Ma Đại Hồn thì cậu ấy vẫn không thể để chống lại tất cả những kẻ đó.
Vạn Kính Thiên Hoa không hề nghi ngờ gì về sức trưởng thành của Nam nhưng bảo cậu ta có thể một mình chống lại từng đó kẻ là điều không thể nào.
– Nam sẽ chẳng đơn độc như tổ tiên của cậu ta đâu, có nhiều thứ không biết bọn chúng đã quên hay cố tình quên. Vậy để bọn trẻ làm cho bọn chúng nhớ lại những thứ đó vậy.
Nói đến đây hai con mắt của Dark liền đổi sang hai màu khác nhau một đen một đỏ.
– Để tiểu tử đó trưởng thành đi, các ngươi không thể mãi giam nó ở nơi này được. Đây là nhà của cậu ta nhưng chắc chắn không phải nơi cậu ta sẽ tung hoành.
Dứt lời Vạn Kính Thiên Hoa liền bị đem trở lại chỗ cũ và tên thiếu niên kia cũng đã biến mất.
Một chap ngắn cho ae, mai rảnh viết chap dài hơn.
Chúc ae vui vẻ.