Căn Gác Gỗ - Chương 27
Trông chị bây giờ giống như con bê bị cột cổ, chúi đầu cố thoát khỏi người chăn phía sau. Thế nhưng chị càng gắng sức thì càng vô ích, bởi vì chị bị lôi xềnh xệch. Tay chị bị xiềng giữ, một nửa người chị vểnh lên để lộ toang hoác một bên sườn với hai cái vú đung đa đung đưa mỗi khi bị nắc.
Có lúc sướng quá tôi gồng kéo tay chị nắc lia nắc lịa, tiếng bắp vế đập phành phạch vô mông đít chị như tiếng cánh quạt trực thăng, chị kêu e é. Hai vú chị quay tít thò lò, vật lên vật xuống, con cu tôi khoắng ngập sâu lồn chị, cặp mắt tôi hưởng nhìn hai cái vú xập xa xập xửng, tôi nứng cách gì.
Tôi giập bạo, tiếng khí dâm bị vọc bể hòa lẫn với tiếng rên, tiếng thịt da nhóc nhách, nghe tựa một bản nhạc rap giật gân. Chị ển người, một tay chống nơi mặt ghế lặc là lặc lừ chịu những cú đụ của tôi. Đầu chị ngẩng lên, tóc bù xù rối tít, mặt duỗi ra, mắt mở thao láo, miệng há, cánh vai căng rộng, chị bị kích thích đến tột cùng, kêu the thé vì sướng.
Tôi nắc từng hồi, oành oành như hàng chục khẩu trọng pháo bắn một lượt. Sau mỗi đợt lại ngưng để xạ thủ nạp đạn tiếp rồi oành oành dội nữa. Cái lồn chị quậy nháo nhào, nhưng chị có vẻ thích, hai giò chị nhóc nhách lơi ra, tôi đụ bưng bưng làm chị xật xà xật xừ. Tôi tiếc là đụ mà không bóp được vú, tuy vậy con cặc thọc quậy tùm lum cũng thấy đã ghiền.
Chị kêu be be : đụ sướng quá. Và chị lựng khựng nhỏng đít lên, chìa cái lồn dẻo quánh cho tôi phạng. Chị bị tôi xô tới xô lui, cũng may tôi chọn cái ghế thật chắc, chớ không dám sụp gãy mộng chị đổ nhào ra đất rồi. Chị phê phán tôi : cha đụ thiệt giỏi, nắc cú nào cú nấy như cào rách lồn tui ra. Nhưng vừa thấy tôi trợn mắt lên, chị vội chữa : mà tui lại khoái được hành hạ đụ tơi bời hoa lá như vậy.
Tôi phì cười chịu thua mấy bà. Tôi mệt phờ râu mà chị còn ỡm ờ chọc ghẹo. Bởi vậy tôi cố xuất hết tàn lực ra đụ chị tới nơi. Tôi xúi chị lấy tay bấu chặt lấy đùi tôi để tôi rảnh hai tay mò lên bóp vú chị. Tôi úp nguyên người lên mông chị, hai tay cùm lấy hai vú, coi y hệt hai cái thìa úp phủ lên nhau, rồi hích hác tôi nắc liên chi hồ điệp. Chị như cõng tôi trên lưng, như đang vác cái bao bự tổ nái leo dốc.
Chị cong cớn lên xốc tôi để con cặc đâm sâu nơi lồn. Tay chống mặt ghế lâu có vẻ mỏi vì tôi thấy run. Tôi tạm ngưng nắc, bợ ôm chị nơi vú để nhích ngồi dần xuống ghế. Con cặc tôi vẫn cắm nguyên trong lồn chị, bây giờ chị ở thế ngồi xổm trên bắp vế tôi. Kẹp cứng hai cánh tay vào hông, hai bàn tay vò cặp vú, tôi nắc dội lên tiếp tục.
Đây là kiểu đụ ngồi muôn thuở, chị như người bị cắm cọc trong lồn. Tôi đẩy lên, chị dọng xuống, hai bàn tay tôi nhồi cặp vú kinh thiên động địa. Chị lồm cồm ngoáy ngoáy cái lồn, có khi vặn tròn tròn như mở nút chai rượu. Con cặc tôi nhóc nhách cạ khắp thành lồn chị thiệt đã làm sao.
Có hồi chị gạ tôi : anh ngồi thoải mái đi, để tui nắc thay một đỗi, chớ đụ lâu coi bộ anh mệt đa. Tôi dĩ nhiên nghe theo, chị chống hai tay lên đùi tôi và lắc mình tới lui, bào chà con cặc tôi giúi giụi. Lồn chị ộp oạp phun phì phì, tiếng nước nhớt nghe lạch phạch vui tai.
Chị lại chúi mình tới trước, vắt vẻo đẩy cặp mông như anh thợ cưa. Người chị như con lật đật bị đóng cứng nơi cái chốt, hay như con bửa củi bị đè nhấn đầu bật bà bật bùng trên bắp vế tôi. Chị thong dong như người cỡi ngựa đi xem chợ, thế mà bỗng chị vội xủi cào cào, con cặc tôi bị xóc ngắc ngứ trong lồn chị. Chị cũng nhận ra sự cấn cái nên dạng giò lách qua lách lại cho cặc tôi trở lại bình thường. Chị lẩm rẩm : khi không nứng xảng nên chà bậy làm lồn bị đâm nhoi nhói. Tôi trách nhẹ : ai biểu ham, chị tiu nghỉu như mèo bị cắt tai.
Ở cái thế nắc này, hai tay tôi tha hồ măn nghiến vú chị, hai cánh tay chắc lụi kẹp lấy khoảng nách chị mà giập triền miên. Chị được làm cho cái lồn đã nên kiễng chưn, banh háng cho tôi nhắp. Chị giống như con chó ngồi xổm bị đóng dính vô cái cọc mà lắc lư con tàu đi thân hình chị. Tôi bóp vú giã ình ình, lồn kêu nhóp nhép, hai vú thòi thụt dưới mấy ngón tay tôi.
Thời gian này tôi đụ chị hoài nên lâu ra khí, tôi xà xẻo nắc chị bò lê bò càng, con cặc lúc nào cũng tựa thỏi sắt đâm sâu trong lồn chị. Chị cũng biết nên vừa như trách, vừa như khen : anh đụ em oải quá và hấp tấp nói lắp liền, nhưng em…sướng. Chả biết chị khen thiệt hay giỡn, tôi vẫn thấy tự hào.
Tôi đụ dai nhách. Chị kêu “ ra “ đã mấy lần, song tôi vẫn đeo chị như con sam không nhả. Thấy chị mỏi rã, tôi lại thay kiểu. Tôi nhấc bổng chị lên, bợ bưng hai giò chị, cả hai khệ nệ lết tới cái giường gần đó. Tôi khẽ nhấn đầu chị xuống mặt nệm, hai chưn để thòng dưới đất, mông chị ngỏng lên cao, tôi vò hai vú đâm uỳnh uỳnh vào lồn. Chị như con chó bị đè nằm nghiêng mặt một bên, nhón chưn cho tôi đụ.
Người chị cong vòng như con tôm luộc, hai vú thỗn thện rung rinh. Tôi khoái ôm tê tê và hích rầm rầm sau đít. Chị lết lê bò càng, cái lồn ì ọp kêu mỗi khi tôi phập mạnh bạo. Tôi xiết hai tay vòng ra trước lồn chị, cứ giập một cú thì măn mu lồn một cái, chị quẫy lộn vì nhột, vì sướng, vì đủ thứ.
Tôi bị úm vì thái độ cưng chiều của chị nên nổi hứng tàn canh. Tôi xốc chị lên, bợ ngay chỗ lồn mà nắc chết bỏ. Chị lền khênh như cái bị gạo trước bụng tôi, hai giò đạp tùm lum, cười nắc nẻ. Chị kêu lên từng chặp : em chết mất, anh ơi, nứng quá đi, sao anh đụ nhuyễn vậy. Tôi như người đạp xe đua được xối nước mát ở mức gần tới đích nên càng xiết người chị mà rung, mà xàng, mà dọng, mà lay, mà lắc. Tiếc là hổng có cái gương để tụi tôi thấy cái lồn con cặc ngoạm sát nhau ra sao.
Chị vỗ phạch phạch vô hai vú than : chèn ơi, có ai bóp thêm cái vú để tui sướng chết ngất đi chăng ? Tôi nẹt lớn tiếng : nói tầm bậy, tui đang nắc lồn còn đòi ai khác bóp vú, bộ hổng ngán tui ghen sao. Chị nín thinh, có vẻ tội nghiệp. Tôi nắc dồn dập hồi nữa, cái lồn chị mệt nhừ, con cặc tôi vẫn hung hăng đáng ghét. Chị nài nỉ : thôi, cưng cho ra đi. Tôi cố nín thở, rặn mà khí trốn lặn đâu mất tiêu hổng ọc ra nổi. Tôi nói cho chị hay, chị rệu rạo kêu trời : chèn ơi, đụ vậy thì lủng hết lồn em còn gì.
Lần đó tôi muốn xí lắc léo luôn mà đụ hoài cũng chưa xổ. Còn chị người bết bát như cái bã trầu bị ăn giập, lao đao muốn té khi tôi đành phải rút con cặc ra. Chị dòm sửng cu tôi mà liếm lên hai mép, con cu gì xấu dữ dội, nó lườm lườm một gậy tím òm, hai hòn dái lủng lẳng thở phì phì coi đáng sợ.