Cách Biệt Tuổi Tác - Phần 9
Buổi tối hè êm ả, Bà cùng Dì ngồi xích đu ngoài sân, Bà thấy lòng mình thật thanh thản, Bà trò chuyện cùng em gái :
– Em thật sự có hạnh phúc với thằng Trung không ?
Dì được dịp tâm sự :
– Em là người đàn bà hạnh phúc nhất trần gian. Trung là một người chồng tuyệt diệu.
– Chị hơi thắc mắc nên tò mò hỏi em : lúc mới bắt đầu em cảm nhận ra sao khi em với nó vẫn còn là Dì Cháu ?
– Thật ra rất may là Trung đã đi du học cả chục năm. Khi ảnh về thì em khám phá ra một người đàn ông khác hoàn tòan với đứa cháu trong ký ức của em. Mối liên hệ Dì Cháu chưa kịp được kết nối lại chặt chẻ thì em đã … đã …bị Trung chinh phục rồi.
– Thật ra lúc đó thì khi chị thấy hai đứa nhìn nhau thì chị đã thấy có gì là lạ rồi, nhưng chị đâu ngờ ! à, mà như vậy thì … đứa con gái đầu lòng của em … có phải là con anh Tấn hay không ?
– Dạ không, nó là con của Trung dù là trên giấy tờ nó là con của anh Tấn. Nhưng chị đừng nói chuyện này cho con bé, không ích lợi gì. Dù sao bây giờ Trung cũng đã làm giấy tờ nhận nó làm « con nuôi ». Chị thấy nực cười không ? cha mà phải đi nhận con ruột làm con nuôi !
Mẹ Trung hạ thấp giọng, cười khúc khích :
– Thì ra hai đứa bây đã ăn nằm với nhau lúc thằng Trung còn ở Việt Nam. Có phải lúc tụi bây đi du lịch Thái Lan không ?
Dì gật đầu cho xong chuyện, chứ không dám nhận là Dì đã trao thân cho Trung ngay chính trong nhà của chị mình.
Mẹ Trung lại thừa cơ hội, tò mò hỏi tiếp :
– À mà nè, trong chuyện chăn gối thì thằng Trung ra sao ? có giống như ba nó hay không ?
Dì đỏ mặt, cười :
– Tụi em hai người đàn bà mà phục vụ ảnh còn không xuể ! nhiều lúc em theo ảnh mệt muốn chết !
– Em hơn chồng đến 10 tuổi, có thấy ái ngại gì không ?
– Bây giờ thì em thấy không có vấn đề gì, trái lại có người chồng trẻ hơn mình càng làm mình hãnh diện hơn, mấy ai được như em, đúng không chị ?
– Chị nói thiệt nghe, chị ganh tị với em đó ! vì em có chồng trẻ, sung sức lúc nào cũng sẵn sàng phục vụ em. Chứ còn anh Hai, khi ảnh còn sống thì … ảnh yếu dương lắm.
Dì làm thinh, nhớ đến những hình ảnh của người anh rể phải sáng chế ra những trò chơi kỳ quặc để có thể tìm được sự kích dâm. Dì thấy thật thoãi mái khi ngày hôm nay hai chị em được tâm sự với nhau về những đề tài phòng the nhạy cảm như vầy. Dì ghẹo chị mình :
– Thì bây giờ chị tự do rồi, với lại chị mới trên 50, còn trẻ mà ! chị cứ tìm một người tình ba, bốn chục tuổi là đời lên hương ngay !
– Bậy nà ! chị già rồi, gần 60 chứ ít sao ?
Dì lại tiếp tục chọc ghẹo :
– Chị già ? nhưng không lẽ không có những đêm dài, chị trằn trọc không ngũ được, thèm có một người đàn ông bên mình ?
– Ừ … thì cũng có phần đúng…
– Có phần đúng gì ? đúng ngay chốc chứ còn gì !
Thấy chị lúng túng, Dì lại càng cố dồn chị vào thế kẹt :
– Rồi những lúc đó chị giải quyết ra sao ? Chị Hai, chị có thích thủ dâm không ?
Mẹ Trung ngượng ngùng, lấy tay đập lên vai em mà cười :
– Cái con nhỏ này ! ừ … tao thích đó ! tao đâu được như mầy, có chồng trẻ hơn mình cả mười tuổi để ôm ấp ?
– Chị nói sai rồi ! hai chuyện đó đâu có ăn nhập gì với nhau ? em có chồng nhưng lâu lâu em vẫn thích thủ dâm !
Mẹ Trung trố mắt :
– Ủa thiệt sao ? sao lạ vậy ?
– Có gì đâu mà lạ ? đôi lúc em thèm được có những giây phút riêng cho một mình mà thôi, để em phục vụ cho chính em. Những giây phút đó cũng cần thiết cho em lắm.
– Vậy mà tao cứ cho thủ dâm là chuyện bất khả kháng ! kẹt lắm, hết có sự lựa chọn thì mình mới đành dùng đến mà thôi.
– Em không nghỉ như chị. Theo em thì thủ dâm là một cách lựa chọn thích thú lắm chứ. Đôi khi chồng em còn năn nỉ em tự thủ dâm cho ảnh xem !
Miệng khô cằn, Mẹ Trung ngạc nhiên hỏi nhỏ :
– Ồ có chuyện như vậy sao ? lạ quá hé, tao không ngờ … mầy thiệt là bỏ tao xa lắc xa lơ.
– Em không cho thủ dâm là hạ sách, là một chuyện tội lỗi, chỉ lén lút dùng khi không ai biết đến, trong bóng tối.
– Vậy chứ mầy không chỉ thủ dâm trong giường, trước khi ngũ sao ?
– Như vậy thì hạn chế quá ! em có thể thủ dâm bất cứ lúc nào, bất cứ chổ nào ! miễn là khi mình hứng tình mà thôi. Nè … ngay như bây giờ, em cũng có thể thủ dâm được !
Cuộc trò chuyện bất ngờ đầy dâm tính làm Dì hứng tình lạ lùng. Những lời tâm sự vụng về của người chị nghiêm trang càng làm Dì kích thích.
Dì không do dự, đưa một tay luồn dưới váy rộng của mình …
Mẹ Trung bỡ ngỡ trước biến chuyển bất ngờ. Bà lo lắng nói :
– Hạnh, mầy làm thiệt sao ? lở có ai thấy …
Nhưng Dì đâu còn nghe nửa, Dì đang vào thế giới của chính mình, thế giới huy hoàng của thủ dâm. Bàn tay Dì mân mê mu lồn rậm lông của mình, tìm được khe lồn đả ướt nhẹp, dịu dàng trây chất nhờn lên hột le, rồi Dì âu yếm tự làm mình sướng…
Mẹ Trung ngượng ngùng bồi hồi nhìn em gái mình đang thủ dâm. Tình huống thật quá mới lạ đối với bà. Tuy bà đả từng có chồng, đả từng có những trò chơi lạ lùng quái đản với chồng nhưng trong thâm tâm bà, tình dục vẫn là chuyện kín giữa hai vợ chồng, phải che dấu, không được cho ai thấy vì tình dục vẫn còn mang nặng tính cách tội lổi mà xã hội, giáo dục đả in sâu vào óc bà.
Hôm nay được đứa em gái nói cho nghe những cách nhìn thật mới lạ, nó lại dám vượt qua những rào cản mà chính bà cũng không thể nào tưởng tượng nổi … nó đả dám lấy cháu mình làm chồng, nó đả dám để cho chồng cưới vợ bé, chịu sống tay ba, một chồng hai vợ, và bây giờ trước mặt mình, nó đang lim dim tự thủ dâm trên cái xích đu ngoài sân. Nhìn mặt nó rạng rỡ mà bà tự nhiên thấy lòng mình dịu lại, bớt khần trương. Không khí mùa hè thật êm ả, tiếng côn trùng dập dìu như tiếng nhạc đệm xa xa, một làn gió hây hây làm giao động tàn lá cây trên đầu hai người đàn bà …
Dì đang tiến gần mục tiêu … Dì lắp bắp :
– Chị Hai … chị Hai … em … em …
Dì run rẩy dựa đầu vào vai chị … bàn tay tăng cường độ làm cái váy giao động hổn lọan.
Mắt Mẹ Trung hoa lên, bà tự động đưa tay ôm vai em … bà nhỏ nhẹ nói :
– Em của chị … em thương yêu của chị … em hảy sung sướng đi … có chị đây …
Dì thỏ thẻ :
– Ồ chị Hai … chị Hai ơi … em gần đến rồi đó … ồ … chị Hai… Chị Hai ơi … em ra đây, em sướng lắm … chị Haiiiiiii ….
– Em sướng đi … em hảy sướng đi … chị nhìn em sướng đây.
Một lúc lâu sau, Dì ngồi thẳng người lại, đưa tay xoa xoa váy mình cho chỉnh tề lại. Dì xoay người nhìn chị Hai. Hai chị em cùng cười khúc khích. Tình huống vừa xẩy ra làm hai chị em thấy thật gần gủi nhau như chưa bao giờ có từ trước đến nay. Phải đến tầng này tuổi, phải bị góa chồng thì Mẹ Trung mới khám phá ra một thế giới tình dục thật tự do, đẹp đẻ, hoàn toàn không tối tăm như cái tình dục mà Bà đả biết qua những đòi hỏi bệnh hoạn của chồng.
Mẹ Trung cười :
– Em đã cho chị một món quà thật khổng lồ, và em cũng đả dạy chị một bài học thật có giá trị, chị sẽ cố gắng áp dụng …
– Thì chị áp dụng ngay bây giờ đi mà. Chị bắt chước em đi !
Mẹ Trung mắc cở, dùng dằng :
– Những gì chị mới thấy, mới nghe còn quá mới … chị chưa quen …
– Thì trước chưa quen … làm riết rồi cũng quen.
Mẹ Trung nói nhỏ :
– Không được đâu …
Nhưng giọng của bà có vẻ không được thuyết phục cho lắm. Dì năn nỉ chị Hai mình :
– Nè, để em chỉ cho. Em nhích ra góc đây, để chổ cho chị nằm xuống xích đu… xích đu rộng mà ! Chị đặt đầu lên đùi em đây. Đó, thấy thoãi mái không ? Bây giờ chị tự lo cho chị đi …
Mẹ Trung dùng dằng không chịu nhưng bị em gái nói riết nên Bà cũng siêu lòng, hơn nữa, sau khi nhìn em mình sụt lồn, Bà cũng đã hứng tình lắm … sau một lúc, Bà ngượng ngùng đút tay dưới lưng quần ngũ của mình. Bà nhắm mắt lại thở phào thích thú khi bàn tay chạm đến mu lồn của mình. Bà hơi thẹn thùng khi thấy khe lồn mình ra chất nhờn đầy đặc, chứng tỏ mình đả hứng tình tột độ. Cả tháng nay, từ lúc sang đến Úc, bao nhiêu chuyện đả dồn dập xẩy ra làm Bà căng thẳng tối đa, ăn không ngon, ngũ không đặng. Bà chưa bao giờ bị stress nhiều như vậy … Bây giờ, từ tuần nay, mọi chuyện đã được xấp xếp ổn thỏa xong … Tối nay là lần đầu tiên Bà có được giây phút nghỉ đến mình, Bà háo hức hưởng thụ … bàn tay tìm lại những động tác quen thuộc để nâng niu, để khơi lại những cảm giác thích thú. Đả vậy, bàn tay dịu dàng của đứa em lại biết âu yếm vuốt ve gương mặt của mình, mái tóc của mình. Lâu lắm rồi Bà không được hưởng những cử chỉ êm ấm đó, Bà thở một hơi dài đầy cảm khái …
Đêm hè đó, trên cái xích đu ngoài vườn, Mẹ của Trung đả tập tễnh thủ dâm lần đầu tiên trong đời mình không phải lén lút dưới tấm chăn giường, mà ngoài trời dưới cái nhìn thương yêu của đứa em gái. Qua giây phút đầu ngượng nghịu, Bà dần dần để mình bị cuốn đi bởi cơn lốc của tình dục …để rồi … Bà vặn người kêu rối rít khi khoái cảm nhục dục tràn đến làm Bà ứa khí ra triền miên. Bà khép hai đùi lại thật mạnh trong khi bàn tay bụm chặt khe lồn đang thổn thức.
Bà sung sướng được em gái cúi đầu xuống mà âu yếm hôn khắp gương mặt đẩm mồ hôi của mình.
Từ đó, tình chị em càng khắn khít hơn, chưa bao giờ hai chị em thấy gần gủi với nhau như vậy. Những biến cố trong đời họ đả giúp họ xóa đi những xa cách của quá khứ để trở lại thành hai chị em thật sự, chia sẻ những thầm kín của họ trong tiếng cười đồng lõa.
Gần như mỗi tối, họ đều tìm được chút thời gian để ra ngồi tâm sự trên cái xích đu. Họ thích thú tâm sự với nhau về đũ mọi chuyện, thể như là đôi bạn lâu ngày không gặp nhau. Và lần nào cũng vậy, Dì khuyến khích chị Hai mình nằm gối đầu lên đùi mình mà thủ dâm. Mẹ Trung quen rồi nên không còn ngượng ngùng nửa, Bà thủ dâm thật thoãi mái …Dì có thói quen là nâng niu vuốt ve gương mặt của chị Hai mình trong lúc chị tự tìm khoái lạc nhục dục, cử chỉ bình thường đó được chị Hai rất trân trọng vì đó là một chia sẻ làm cho việc thủ dâm được tươi đẹp hơn rất nhiều. Thật cũng hay ! từ lúc góa chồng thì nhờ sự hướng dẫn của em gái mình, Bà mới thật sự tiếp cận tình dục tự nhiên, tình dục nơi Bà được nẩy nở thật sung sức, tối nào mà không được sụt lồn với em gái thì Bà thấy thiếu vắng, khó chịu …
Bước tiến đó không làm thay đổi tình chị em của họ chút nào. Họ vẫn là hai người chị em như bao cặp chị em bình thường khác, chỉ có điều là tình cảnh đả đẩy họ lại thật gần nhau, làm cho họ khám phá ra là ranh giới trong liên hệ chị-em của họ không cần phải chính xác rõ rệt cho lắm. Họ chỉ hiểu là họ sẵn sàng làm những gì để cho người kia được hạnh phúc hơn, được sung sướng hơn là họ cứ làm, không so đo. Và những gì họ làm, hoàn toàn không tạo ra bất cứ tổn hại nào đến tình chị em của họ.
Cả hai cùng thầm hiểu như vậy nên hoàn toàn không có hiểu lầm gì hết trong tình chị em của họ.
Chỉ còn một tuần nửa thì Mẹ Trung phải trở lại Việt Nam, Bà buồn lắm vì mấy tháng nay quen ở trong một môi trường quá tốt đẹp, bên cạnh con trai, em gái, cháu nội ; lại còn được hưởng một tình dục thật tuyệt vời nên Bà như hồi sinh lại, không những quên đi được cái buồn góa chồng mà còn lại trở nên yêu đời, bắt đầu biết chăm sóc cho cơ thể mình … Bà như trẻ đẹp ra một cách bất ngờ.
Bà nói với em gái :
– Chị phải trở về Việt Nam mà thôi, nhưng bây giờ chị đã biết làm gì để chăm sóc cho mình. Có điều bây giờ chị quen thủ dâm với em bên cạnh… chị thích lắm … có được sự chia sẻ đó, thật là một điều tuyệt vời… Nếu phải thủ dâm một mình, chắc chắn là không sao bằng được ! Thôi thì đành chịu vậy chứ biết sao ? Mong là trong tương lai chị em mình sẽ thường xuyên gặp nhau.
– Nếu chị cần thì em nghỉ là sẽ dễ dàng cho chị thôi để kiếm được một người nào đó chia sẻ những giây phút thầm kín đó.
– Chắc là không dể gì có được một người như vậy …Mà thôi, chuyện đó để qua bên, chị muốn nói cho em biết một chuyện quan trọng khác.
– Gì vậy chị ?
– Hồi sáng, chị có điện thoại cho con Hoài ở Canada… Nó có hỏi thăm về em ! Chị cũng đành phải nói sự thật cho nó về chuyện em lấy chồng. Nó bị sốc quá chừng. Nó quyết định bay sang Úc để gặp em đó.
Dì chắc lưỡi :
– Thật là phiền … nhưng thôi, với chị em trong gia đình, trước sau, sau trước gì rồi cũng phải nói sự thật mà thôi. Thiệt ra thì với chị Ba Hoài, lúc nhỏ em cũng gần gũi với chỉ lắm nhưng rồi sau nầy từ lúc chỉ đi Canada thì tình nghĩa chị em cũng bị nới lỏng, mặc dù mang danh là chị em sinh đôi. Chỉ sanh trước em 20 phút phải không chị Hai ?
– Ừ đúng rồi. Mà tụi bây đúng là chị em sinh đôi ! giống nhau như đúc !
– Dạo nầy chỉ ra sao ?
– Nó thành công về mặt sự nghiệp lắm : nó làm giảng viên cho Đại Học mà ! chồng nó cũng như nó. Hai đứa chỉ biết sách vở với sách vở, tụi nó đâu có con cái gì đâu. Thành ra cuộc sống tình duyên cũng không được sung túc cho lắm. Nghe đâu tụi nó còn rụt rịch đòi ly thân cho khỏi vướng bịu nhau …
Mẹ Trung về Việt Nam chừng 1 tuần thì Dì Hoài đến Úc. Dì đến khách sạn rồi mới điện thoại cho Hạnh để mong gặp Hạnh riêng vì Dì không muốn đến nhà vợ chồng Trung.
Gặp nhau sau bao nhiêu năm xa cách, cả hai đều ngỡ ngàng. Họ không ngờ là họ giống nhau đến như thế. Không hẹn mà cả hai lại có một mái tóc cắt cùng kiểu, cả hai lại dùng màu xanh lá cây trong trang phục của họ. Qua phút ngỡ ngàng, hai người đàn bà cùng phá lên cười vui vẻ, rõ ràng là dù xa cách nhau cả ngàn cây số nhưng họ có cùng nhau những gắn bó không bao giờ chia cách được !
Dù không gặp nhau từ cả chục năm nhưng cả hai đều nhanh chóng tìm thấy sự thâm tình gần gũi như chưa bao giờ cách xa nhau. Sau khi trao đổi cho nhau những tin tức về cuộc sống của nhau, Hoài kéo Hạnh ra ngồi ngoài sân thượng. Trời đả về chiều nên không khí thật mát mẻ yên lành. Hoài nắm tay em mà trịnh trọng nói :
– Em cũng biết tại sao chị đến đây gặp em. Chị có nói chuyện nhiều với Chị Hai. Tại sao lại có chuyện giữa em và thằng Trung ? tại sao lại có thể có chuyện kinh thiên động địa đó được ?
– Trước hết thì chị cũng phải hiểu : đó là một chuyện tình rất nghiêm túc giữa một người đàn ông và một người đàn bà. Giản dị vậy thôi !
Hoài đưa hai tay lên trời mà lắc đầu :
– Nhưng Trung là cháu của em, nó là con của Chị Hai !
– Anh Trung ra đi mười mấy năm, em và ảnh không có liên lạc gì với nhau hết. Khi ảnh về gặp lại em thì dù trên danh nghĩa, em và ảnh có mối liên hệ Dì-Cháu nhưng trên thực tế thì tụi em không có cảm nhận gì về sự sâu sắc của tình Dì Cháu hết. Ảnh nhìn em trước hết như một người phụ nữ … và ảnh đã … đã theo đuổi em … rồi sau cùng ảnh đã chinh phục được em.
– Nhưng còn em ?
– Thật ra lúc mới gặp lại Trung, em cũng cố gắng nhìn ảnh như một đứa cháu. Nhưng thật là khó … khi ảnh không chịu coi em như một người Dì và cứ chìu chuộng chăm sóc em như một người phụ nữ mà ảnh muốn chinh phục. Em đã cố hết sức chống chọi lại tình cảm loạn luân đó nhưng em không thể …
Hoài lắc đầu :
– Lý trí phải hướng dẫn em chứ ! lý trí lúc nào cũng mạnh hơn con tim, hơn thể xác !
– Em biết … nhưng em không phải là người của lý trí !
Cả hai im lặng một lúc lâu đến khi Hạnh nhỏ nhẹ nói tiếp :
– Em phải nói là em rất sung sướng để cho anh Trung chinh phục được em. Em rất hạnh phúc. Ảnh là chồng em chứ không phải là cháu của em.
Hoài bực dọc nói :
– Chị không thể hiểu được !
Hạnh lại nhỏ nhẹ nói tiếp :
– Chị không hiểu hay chị không chịu hiểu ? có lẽ vì chị là người trí thức, lúc nào cũng lấy lý trí làm chuẩn nên chị không chịu hiểu con tim của mình đó thôi.
– Sao em lại nói vậy ?
– Vì chị là chị sinh đôi của em, chị không thể nào khác em cho được. Dù trong sự nghiệp của chị, lý trí đã được đẩy lên hàng đầu nhưng em tin là con người thật của chị không phải vậy.
– Nghĩa là sao ?
– Nghĩa là khi chị gặp một tình cảnh như em thì cuối cùng chị cũng sẽ hành động như em mà thôi.
– Em nói vậy mà nói được sao ? chị không tin.
– Tin hay không là quyền của chị, nhưng chị là chị sinh đôi của em nên em quả quyết là em hiểu chị như hiểu chính em. Có điều là chị dùng lý trí nhiều quá nên chị bị tách rời khỏi con người thật của chị đó thôi. Chị có là giảng viên Đại Học chăng nữa nhưng em cho chị là một người phụ nữ giống em, nghĩa là một người phụ nữ có những đòi hỏi của con tim và của thể xác rất cao.
Hoài im lặng không biết phải trả lời ra sao. Nhưng những câu nói của em gái làm nàng bối rối. Có thật như vậy hay không ? Nàng vẫn thường tự hào mình mạnh vì mình dùng lý trí để giải quyết mọi việc mà ! ngay như trong chuyện gia đạo của nàng, khi thấy vợ chồng không còn bao nhiêu tình cảm với nhau thì nàng đã dám đề nghị ly thân với chồng và chồng nàng cũng đồng ý. Còn khi em gái nàng nói về những đòi hỏi của thể xác thì nàng dám quả quyết là nàng không giống em gái vì nàng chưa bao giờ thấy mình bị chi phối bởi những đòi hỏi đó. Ngay như với vợ chồng nàng, cả hai đều không mấy quan tâm đến tình dục, cả hai có khuynh hướng xem tình dục chỉ như là chuyện bắt buộc phải có, như ăn, như uống mà thôi. Có khi cả tuần, cả tháng hai vợ chồng nàng không hề làm tình với nhau và cả hai không thấy thiếu thốn chút nào.
Bây giờ đứa em gái sinh đôi lại dám quả quyết là đó chỉ là « bề mặt » mà thôi, chứ bản chất của nàng không phải là vậy làm Hoài vừa bỡ ngỡ vừa bực dọc. Hoài quyết định không thèm cãi lộn với em gái về đề tài này nữa. Nàng quây sang đề tài khác :
– Chị không hiểu được em khi em có người chồng trẻ hơn em đến mười tuổi, em không thấy kỳ cục hay sao ? không sợ người ngoài dị nghị hay sao ?
Hạnh phá lên cười :
– Chị làm em tức cười quá đi ! Chị ở phương Tây cả mấy chục năm mà còn giữ quan niệm cổ hữu đó sao ? Bao nhiêu người đàn bà có chồng, có người tình trẻ hơn họ là điều quá tự nhiên ! Tại sao đàn ông lấy vợ trẻ thì thiên hạ suýt xoa khen mà đàn bà lại không có cái quyền đó chứ ? Phần em thì em rất hãnh diện có người chồng trẻ, em hãnh diện vì điều đó chứng tỏ là em có sức quyến rũ rất cao … hơn nữa …
Hạnh bỏ lửng câu nói làm Hoài tò mò :
– Hơn nữa gì ?
Hạnh nheo mắt như muốn trêu chọc chị mình :
– Hơn nữa, em cần có người chồng trẻ, sung sức để phục vụ cho những đòi hỏi thể xác rất cao của em.
Hoài há hốc miệng, không biết trả lời làm sao.
Hạnh càng cười lớn hơn khi nhìn chị mình ngẩn ngơ … sau một lúc, nàng nghiêm nghị nói :
– Chị đến từ xa gặp em để phê bình em hay sao ? mà chị hoàn toàn không biết cuộc sống của em, chị cũng chưa gặp mặt chồng em lần nào. Em mong muốn chị đến ở với gia đình em một thời gian để tìm hiểu rồi sau đó chị mới có đủ thông tin mà phê bình em chứ ? Chị đồng ý không ? Đó mới là phương cách của người dùng lý trí chứ !
Hoài đành cười xòa :
– Em nói hoàn toàn có lý, chị xin lỗi em vì quá hấp tấp. Chị không có quyền phê phán gì em hết. Em có cuộc sống của em, dù có khác xa cuộc sống của chị thì chị cũng phải chấp nhận mà thôi. Cho chị xin lỗi nhe !
– Vậy mới là chị của em chứ ! Vậy chị chịu về ở với tụi em đến ngày chị trở về Canada nhe ?
– Có điều chị phân vân là gặp … chồng của em, chị phải xưng hô ra sao đây ?
– Thì có gì đâu : ảnh là cháu của chị thì chị xưng hô Dì-Cháu với ảnh là hợp lý nhất. Còn chuyện em với ảnh là vợ chồng thì đâu có ăn thua gì với chị.
(Hết Phần 9 … Xin mời đón xem tiếp Phần 10)