Cách Biệt Tuổi Tác - Phần 8
Từ đó cuộc sống của Dì trở nên thật hạnh phúc, nhờ có được một tình dục phong phú và đều hòa, Dì tìm lại được nét yêu đời. Con Thùy thật là một ân huệ trời ban cho Dì : nó là một người tình với đầy đủ những đức tính mà Dì cần. Không những nó yêu thích tình dục, háo hức cung phụng Dì mà nó lại còn biết kín đáo giữ địa vị của nó, không bao giờ lợi dụng tình cảm Dì trao cho nó mà làm điều gì phật lòng Dì.
Được hưởng tình dục sáng lạng, con Thùy mất đi nét quê mùa mà trở nên một người phụ nữ thành thị duyên dáng, đầy tự tin. Dì rất hài lòng nên càng giúp điều kiện cho nó có thêm kiến thức để giúp Dì quản lý những công việc kinh doanh.
Tưỡng đâu cuộc đời của Dì sẽ tiếp tục được hài hòa nhưng khi con bé Trang, con của Dì mới được 3 tuổi thì đại họa xẩy đến trong gia đình : ông Tấn chồng Dì bị tai nạn lưu thông chết bất đắc kỳ tử.
Tuy không yêu chồng nhưng Dì rất có tình nghĩa với ông Tấn, Dì cảm kích người đàn ông đả cho Dì cơ hội sống một cuộc sống đầy ý nghĩa. Mất ông Dì rất đau buồn.
Cái chết của ông cũng là một mất mác lớn về phương diện kinh tế cho Dì, những hoạt động kinh doanh đem lại sự sung túc khá giả đều do ông Tấn nắm giữ. Dì không có đủ kinh nghiệm và mối giao lưu trong ngành để tiếp tục công việc đó. Vì vậy Dì quyết định bán hết những hoạt động đó cho một đối tác cạnh tranh.
Hay được tin, Trung bắt liên lạc lại với Dì. Chàng khẩn khoãn năn nỉ Dì chấp nhận qua Úc để làm lại một cuộc sống mới. Dì suy nghỉ cả đêm nhưng rồi Dì cũng đồng ý. Dì bán hết tất cả tài sản rồi dắt con bay qua Úc dưới sự bảo lãnh của Trung.
Trước khi đi Dì cũng chu toàn cho con Thùy để nó có được một cuộc sống ổn định. Dì hứa sẽ mau chóng liên lạc lại với nó. Con Thùy khóc sướt mướt.
Trung và Dì gặp lại nhau mừng mừng tủi tủi sau 4 năm xa cách. Dì mừng vui thấy Trung vẫn giữ lời thề không chịu lập gia đình. Mau chóng tình xưa nghĩa củ đã thúc đẩy họ đến với nhau một lần nữa nhất là nơi xứ lạ không có áp lực xã hội hay của gia đình đè lên họ.
Cuộc sống chung của họ thật là hạnh phúc. Rồi Trung mong muốn được chính thức cưới Dì về làm vợ. Dì cảm động ứa nước mắt chấp nhận.
Dì kín đáo trở về Việt Nam làm hồ sơ hôn nhân rồi trở về Úc làm thủ tục kết hôn với Trung. Trên mặt giấy tờ, không có gì cấm cản hai người trở thành vợ chồng, sự cách biệt tuổi tác không phải là một rào cản pháp lý. Còn chuyện là họ có quan hệ Dì – Cháu với nhau thì đâu có thể hiện trong hồ sơ ?
Ngày họ chính thức trở thành vợ chồng, Trung mừng rỡ nói :
– Đó em thấy không, ông Trời cũng thương mình, qua bao nhiêu thăng trầm, bây giờ em có muốn trốn anh cũng không được. Từ đây em đã mắc bẫy anh rồi. Em là người vợ thương yêu của anh.
Dì cũng cảm động :
– Thật không ngờ. Lúc đầu khi em cảm thấy rung động trước tình cảm của anh thì mình có vai Dì Cháu với nhau, em đau lòng lắm vì nghỉ mối tình này chỉ có thể đi vào ngỏ cụt. Vậy mà, cũng như anh nói, qua bao nhiêu thăng trầm, bây giờ mình lại được thành vợ chồng chính thức với nhau. Thật là không ngờ !
Dì xúc động nói tiếp :
– Em tin chắc là trong chuyện này, Mẹ em đả phò hộ em. Em chưa nói cho anh biết : bữa tối sau khi mình vào chùa xin phép Mẹ của em để được thành thân với anh thì tối hôm đó, em nằm mơ thấy Mẹ nhìn em mà cười thật hiền lành …
Nói đến đây Dì không cầm được nước mắt.
– Anh à, em nghỉ mình phải kiếm một cái chùa ở đây và xin được đem hình của Ba Mẹ em vào đó mà thờ. Chứ ở Việt Nam xa quá. Em muốn được thờ phụng Ba Mẹ đều đặn. Mình có được ngày nay chắc chắn là có ơn trên che chở, phò hộ. Nhe anh !
Dì lấy tiền sẵn có mà đầu tư vào chuyện buôn bán để có công việc ổn định. Dì không muốn bị tùy thuộc hoàn toàn vào Trung. Dì lại nói hết cho Trung nghe về chuyện con Thùy. Trung rất thoáng trong vấn đề đó nên đề nghị hai vợ chồng nên bảo lãnh cho con Thùy sang Úc, nếu nó muốn, để Dì và nó được đoàn tụ.
Lẻ dĩ nhiên là con Thùy mừng rỡ chấp nhận. Từ lúc Dì ra đi thì nó héo hắt dần, Dì là nguồn sống của nó. Khi Dì ra đi thì sự sống cũng theo Dì mà rút khỏi nó.
Lúc nó mới sang Úc thì Dì kiếm cho con Thùy một căn hộ riêng, Dì cho nó trợ giúp Dì trong công việc. Dì chia sẻ thời gian của mình giữa chồng con và người tình. Nhưng rồi Trung thuyết phục được cả hai về chung sống trong căn nhà lớn của hai vợ chồng. Cuộc sống tay ba rất tốt đẹp, không có vấn đề gì. Sau đó chính Dì đả thuyết phục được Trung nên lấy con Thùy làm vợ lẽ để mọi chuyện được danh chính ngôn thuận hơn.
Phần con Thùy thì nó bàng hoàng không ngờ Dì lại đề nghị với nó một chuyện quá sức tưởng tượng của nó như vậy ! Tuy nó quen tùng phục Dì, lúc nào cũng sẵn sàng nghe theo lời của Dì, nhưng chuyện lấy chồng là một chuyện trọng đại mà nó nghỉ sẽ không bao giờ xẩy đến cho nó vì nó đã từng thề không bao giờ để mắt đến một người đàn ông nữa. Nó khóc lóc năn nỉ Dì nhưng trước thái độ cương quyết của Dì, nó đành phải cam tâm chấp nhận. Con Thùy cố tự động viên mình khi thầm nghỉ là từ lúc sống chung dưới một mái nhà với Trung thì Thùy cũng đả thấy Trung là một người đàn ông rất đàng hoàng chính trực, không giống những hạng đàn ông bần tiện mà nó đã gặp phải. Nhưng thành kiến và mặc cảm đối với đàn ông vẩn còn mãnh liệt làm con Thùy lo lắng buồn rầu. Nhưng nó là một đứa bơ vơ nơi xứ người, không nơi nương tựa thì nó đâu có sự lựa chọn nào ! Dù Dì ôm ấp, cưng chìu nó hết mức để trấn an nó, nhưng con Thùy vẫn không yên tâm chút nào.
Khi Trung và con Thùy chịu rồi thì Dì tổ chức một buỗi nghi lễ đơn giản nhưng rất nghiêm trang để Trung và con Thùy thành thân với nhau. Pháp luật không cho phép người đàn ông có hai vợ, nhưng pháp luật cũng không cấm cản người đàn ông sống với hai người đàn bà.
Làm lễ xong, Dì cho phép Trung và con Thùy lấy xe đi hưởng tuần trăng mật theo đúng truyền thống.
Đêm tân hôn con Thùy còn đầy lo lắng mặc cảm, nhưng nhanh chóng Trung đã biết trấn an vợ mới của mình. Chàng rất tự nhiên, không hấp tấp. Chàng dẫn con Thùy đi ăn tối trong một tiệm ăn sang trọng làm con Thùy trố mắt thích thú rồi sau đó hai người đi chơi bowling, một môn giải trí mới lạ đối với con Thùy. Nó háo hức tập chơi và cách đùa giỡn khôi hài của Trung trong suốt buổi tối đả làm cho nó vui nhộn cười ngặc nghẹo.
Đêm đó chàng chỉ ôm con Thùy một cách nhẹ nhàng trong vòng tay của mình để ngũ.
Sáng hôm sau, khi con Thùy thức dậy, thì nó thấy mình nằm trong vòng tay của Trung, mùi đàn ông xông lên mũi nó thật dễ chịu. Nó rón rén nhìn sang thì thấy Trung đang ngũ sây … lần đầu tiên nó có cơ hội ngắm nhìn « người chồng mới cưới » của nó.
Trung có gương mặt thật sáng và đầy nghị lực làm nó thấy nao nao trong lòng. Nó nhớ đến phong cách rất lịch sự của chàng suốt mấy ngày qua. Tối hôm qua chàng lại cho nó thấy một khía cạnh khác của chàng, một khía cạnh thích khôi hài vui vẻ làm nó thấy rất thích hợp với mình.
Những thành kiến mặc cảm trong lòng con Thùy dần dần tan biến mất và nó trìu mến nhìn Trung ngũ. Nó thầm nghỉ : « có lẻ đả đến lúc đời mình thật sự lên hương rồi chăng ? có được một người chồng như vầy có phải là phúc đức ông Trời dành cho mình ? »
Lúc đó Trung thức dậy, nhìn nó mà cười khôi hài :
– Vợ đâu, sao thấy chồng thức dậy mà không chịu hôn chồng ?
Cách nói giểu cợt của Trung làm cho con Thùy phải cười hì hì. Nó ngượng ngùng hôn nhẹ vào má của Trung nhưng chàng thừa cơ đè nó xuống mà âu yếm hôn lên môi nó. Con Thùy mắc cở nhưng nó đả chịu tùng phục chàng rồi. Nụ hôn say đắm làm đứa con gái mau chóng hứng tình.
Khi chàng cởi áo nó ra mà bú vú thì con Thùy đả sẵn sàng hiến dâng tất cả cho người chồng mới của nó rồi.
Nó mừng rỡ đón nhận con cặc của Trung trong lồn của nó. Trung đụ nó lần đầu một cách thật hùng hồn làm chăn gối vung vãi xuống sàn nhà. Con Thùy bị cuốn đi trong cơn bão tình dục quá mảnh liệt làm nó chới với, ôm chặt lấy chàng.
Suốt ngày hôm đó hai vợ chồng không rời khỏi phòng khách sạn, Trung đụ vợ mới của mình liên tiếp mấy lần làm con Thùy sung sướng hạnh phúc vô vàng. Đến tối khi phải xuống lầu để đi ăn cơm thì con Thùy đi đứng thật chậm chạp như người bịnh mới khỏi bịnh vì lồn nó ê ẫm lạ lùng. Khi nghe Trung chọc ghẹo nó thì con Thùy ngượng quá, nói nhỏ :
– Thì cũng tại anh hết đó, người gì mà dâm dục quá mức, làm người ta muốn chết luôn !
Trung nói với vợ mình :
– Thùy nè, anh muốn em cạo hết lông lồn nhe ?
– Ủa, bộ anh không ưa lồn của em hay sao ?
– Không phải, để anh nói em nghe : anh có hai vợ, mà chị Hạnh của em thì lại có một cái lồn thật rậm lông một cách đặc biệt, anh thích lắm, không cho chị cắt tỉa một cọng lông. Còn em thì lại khác hẳn, lồn em có rất ít lông. Vì vậy anh thèm muốn em cạo quách đi mấy cọng lông lưa thưa của em. Như vậy anh sẻ có diểm phúc làm chủ hai cái lồn thật khác biệt : một cái thì giống như rừng nhiệt đới còn một cái thì như đồng bằng sa mạc. Cái nào cũng đẹp, cũng hay.
– Anh thiệt là không giống ai…
– Em có được một cái mu lồn gồ lên cao, nếu cạo hết lông đi thì sẽ làm đẹp hơn nữa cái mu lồn nầy.
– Mu lồn của em đã vĩnh viễn thuộc về anh rồi, anh nói gì em cũng nghe theo.
Đến cuối tuần trăng mật thì con Thùy đả biết mình yêu chồng đến trong từng tế bào của cơ thể mình. Nhưng nó cũng biết là trong cuộc sống của nó không thể nào thiếu Dì, người đàn bà đả cho nó hưởng được cái ngày hôm nay tràn đầy ánh sáng và hạnh phúc.
Năm sau, cả Dì lẩn con Thùy đều mang bầu. Dì sanh thêm cho Trung một đứa con trai còn con Thùy thì sanh được một đứa con gái.
Trung thuyết phục được hai vợ của mình nên ngũ chung với nhau. Chàng cho đặt một cái giường thật rộng trong phòng ngủ. Từ đó, ba vợ chồng càng thân thiết gần gũi với nhau hơn. Tình cảm của họ trông vắt như bầu trời mùa hè, hoàn toàn không có một đám mây nào.
Có những lúc hoặc là Trung với Dì hay là Trung với con Thùy hay là Dì với con Thùy, nếu có cặp nào cần có được những khoảnh khắc riêng tư hơn thì hai người được tự do « ra riêng », dù là một đêm, một week end hay vài ngày. Thật ra thì Trung không có nhu cầu đó nhưng với hai vợ của chàng thì điều đó lại rất cần thiết.
Dì và Thùy hay thích lâu lâu có được một week end riêng, họ lấy xe đi khám phá một địa danh du lịch nào đó để được tự do yêu thương nhau. Họ cần có những lúc như vậy, không có Trung bên cạnh, để vun đấp tình yêu của họ.
Dì cũng thích rủ Trung bỏ công việc vài ba ngày để cùng Dì đi trekking, leo núi, một sở thích riêng của cả hai. Để rồi tối đến, sau khi tắm xông hơi làm cả cơ thể được thư giãn thì Dì ưa thích được nằm đặt đầu lên bụng chồng mà bú cặc chồng. Thật ra thì Dì rất thích bú cặc chồng nhưng không hiểu sao, Dì không được thoãi mái khi bú cặc chồng dưới cái nhìn của Thùy. Dù đả thực hiện điều đó vài lần nhưng Dì vẩn thấy ngượng ngùng. Vì vậy mà Dì thường dành trò bú cặc cho những lúc đi chơi riêng với Trung. Từ lúc biết Trung thích được đụ vào lỗ đít thì Dì sắm một con cu giã nhỏ nhắn, rất thích hợp cho chuyện đó. Đó cũng là một bí mật giữa hai người. Dì biết chồng mình rất mê những khi vừa được bú cặc, vừa được con cu giã đụ sâu trong lỗ đít. Dì thích làm cho chồng kêu la vì sung sướng.
Chàng cũng thích được vợ mình bẹt hai chân mình ra rồi được nàng liếm lỗ đít.
Đôi lúc Trung bâng khuâng không biết mình có máu pê-đê hay không mà lại thích được đụ lổ đít như vậy nhưng Dì trấn an chàng và khôi hài trả lời :
– Em đóng cả hai vai : vừa là người phụ nữ vợ của anh vừa là người tình nam của anh thì anh có lưởng tính chứ đâu có sao mà lo lắng. Em cũng lưởng tính mà ! có em đụ lổ đít anh thì anh không cần đi tìm người con trai nào khác để thỏa mãn ao ước thầm kín của anh.
Phần con Thùy thì có lẽ nàng là người có tính tình lãng mạn nhất. Nàng cần có được những giây phút tay đôi với Trung để nắm tay chồng mà đi dạo trên bãi biển, được ôm chồng trong vòng tay mà hát cho chồng nghe những bài hát tình tứ. Thùy rất đam mê ca hát.
Rồi thì ở Việt Nam, anh Hai, cha của Trung bị bạo bịnh mà chết. Trung về lo đám tang cho cha. Mẹ chàng thừa dịp muốn theo con qua Úc ở một thời gian cho khây khỏa nổi buồn. Trung cũng đành phải chấp nhận mà thôi.
Sang Úc nhanh chóng Mẹ chàng biết được là con của mình đả lấy vợ mà vợ nó không ai khác hơn là Dì Tư của nó, em gái của mình. Mẹ Trung bàng hoàng sửng sốt. Không những vậy mà nó lại có đến hai vợ và cả ba chung sống đề huề với nhau !
Chỉ trong khoãng thời gian không đầy hai tháng mà Mẹ Trung đả bị đến hai cái sốc khổng lồ : vừa mất chồng xong lại khám phá ra là con trai mình lấy em gái mình làm vợ !
Nhưng đứng trước tình huống ván đả đóng thuyền Mẹ Trung chỉ biết thở dài, không làm gì khác hơn là phải chấp nhận, bà biết là ý kiến của bà cũng không có giá trị gì và không làm thay đổi được gì ! Mà làm lớn chuyện ra cũng không có lợi lộc gì.
Do đó sau mấy ngày lánh mặt ở khách sạn không muốn gặp con trai và em gái, Mẹ Trung chấp nhận chuyện hôn nhân kỳ lạ này.
Bà chịu về ở chung với gia đình Trung và Bà nhanh chóng quen đi những bực bội buồn bực khi thấy gia đình con trai mình thật êm ấm hạnh phúc. Nhà lúc nào cũng có tiếng cười rộn rã của những thành viên lớn và nhỏ.
Bà cũng bắt đầu thấy sung sướng được chăm sóc cho ba đứa cháu nội rất dễ dạy và ngoan ngoãn.
(Hết Phần 8 … Xin mời đón xem tiếp Phần 9)