Bơi đêm - Phần 176
Thời tiết ngày càng nóng.
Hồ Già và Điền Tư đi chơi Nam Kinh ba ngày mà chỉ cảm thấy cân nặng như đều nhẹ đi, như thể nước cũng bị bốc hơi ở Nam Kinh vậy.
Về lại Dũng Thành, Điền Tư cùng Hồ Già đi làm hộ chiếu, cô ăn mặc xinh đẹp, mặc một chiếc áo trễ vai có cổ chữ nhật không đều nhau, một chiếc váy ngắn vest được cắt ghép, mái tóc đen óng như lụa ánh lên, bước chân của cô nhẹ nhàng và thanh thoát, làn tóc dài uốn lọn một cách lười biếng rồi khẽ đung đưa, mang đến một cảm giác tự do. Hồ Già là đứa trẻ sinh vào mùa hè, cô không sợ nóng, thích ánh sáng chói chang và loại khí hậu này.
Người làm hộ chiếu rất đông nên họ phải xếp hàng.
Hồ Già kéo Điền Tư ngồi xuống, điện thoại cô đột nhiên rung lên như một con ve sầu. Người bạn học Giả Tư Nghiệp đã oanh tạc Wechat của cô.
Giả Tư Nghiệp: [Hình ảnh]
Giả Tư Nghiệp: A a a Tháp Thông Thiên nổi danh rồi!!! Thông Thiên Tháp lên con đường vinh quang rồi!!!
Giả Tư Nghiệp: Tớ đã nói gì! Tớ đã nói gì nào! Đã là vàng thì kiểu gì cũng sẽ phát sáng thôi!
Giả Tư Nghiệp: Đm đm đm đm đm! Đỉnh vãi! Đỉnh của chóp!
Giả Tư Nghiệp: A a a a mau cho bạn trai cậu xem đi…
Hồ Già mở hình ảnh ra cũng buột miệng chửi: “Mẹ n -”
Điền Tư hỏi cô: “Sao vậy?” Hồ Già không nói gì, chỉ dựng điện thoại lên cho anh xem.
Trong hình là video hàng tuần đạt 4 triệu lượt xem trên Trạm B, tiêu đề là: Bạn nói tôi nghe đây là game do học sinh cấp 3 làm á??? Lại nhìn ảnh bìa video, Tiểu Phá Nát và Tiểu Hồ Ly cùng đứng trên đống rác kim loại sáng lấp lánh như những người khổng lồ bé nhỏ. Hồ Già phải cắn chặt môi mới không hét lên, trời ơi đất ơi, game của Điền Tư được lọt vô top 100 đề cử rồi – Cô nhìn chằm chằm vào Điền Tư, đôi mắt của thiếu niên và thiếu nữ sáng rực như có ngôi sao ẩn chứa ở bên trong, trong không khí có những tia pháo hoa vô hình đang nổ tung, tia lửa rơi xuống cơ thể họ, đốt cháy xương sống của họ.
Đúng lúc này, có người gọi Hồ Già.
Cô vội vàng thu xếp tâm trạng rồi đứng dậy nói với Điền Tư: “Anh xem trước đi, em sẽ quay lại ngay.”
Điền Tư vẫn ngồi trên ghế, anh ngước lên nhìn cô, trong mắt là những điểm sáng li ti và rực rỡ: “Anh đợi em về rồi mình cùng xem.”
Hồ Già mỉm cười, thuận tay cô vén tóc lên, dùng kẹp tóc kim loại cố định rồi vội vã bước về phía trước. Ánh mắt Điền Tư đuổi theo bóng lưng cô, Hồ Già như cảm nhận được điều gì đó, cô quay trở lại, bước thật nhanh đến rồi cúi người hôn anh, mùi nước hoa lành lạnh, mềm mại ập đến như gió mát, đôi môi ướt và bóng của cô hôn lên gò má anh mềm mại và thơm ngọt như một giấc mơ, Hồ Già nhìn anh rồi mỉm cười: “Tuyệt quá anh yêu, anh thật sự quá tuyệt.” Cô gọi anh là anh yêu ở giữa chốn đông người này, Điền Tư lập tức ngượng chín mặt, mặt anh đỏ như bị nước sôi luộc vậy, suýt nữa đã co rúm lại mà vặn vẹo.
“Tháp Thông Thiên” nổi tiếng và lên bảng xếp hạng.
Lượng tải trên nền tảng game cũng tăng vọt theo, ngày nhiều nhất còn có vài chục nghìn lượt tải.
Khu bình luận ở bên dưới game trộn lẫn cả tiếng Anh và tiếng Trung như một món ăn Tây kiểu Trung Quốc đẹp mắt vậy, điểm xuyết phô mai và nước chanh.
ZT: I love this game! It has endless story and gameplay!
Đưa sếp cưỡi đi làm: Cái thế giới quan này đ** má… Voi mũi lợn, ốc sáng rực, cỏ ăn thịt, nguyên tố hiếm, tháp thông thiên… ai đang khoái chứ tôi thì không nói đâu.
Lư Bì Bì: Đến từ Trạm B, thật sự rất hay nha, tác giả thật sự là học sinh cấp 3 sao? Chẳng lẽ là thiên tài à? Với lại ai giúp tôi zới, có ai biết làm sao để thu thập quả mọng nước phát quang không, tôi tìm mấy mảnh đất đều không thấy, tiện thể cũng xin luôn hướng dẫn xây dựng nhà máy phát điện, xin được kết bạn để lập tổ đội đánh Rồng Một Mắt…
Han: This is my first review ever in steam. A beautiful and visually pleasing game with a unique art style and very interesting music. What did I do to deserve this!!!
Người có chứng chỉ diệt cỏ cấp 3: Chơi ba ngày không ngủ không nghỉ rồi, chết mất, tại sao Hồ Ly Đan cứ đánh tôi hoài vậy…
Giả Tư Nghiệp: Thông Thiên Tháp nổi danh rồi!!! Bạn ở trên à, quả mọng nước phát quang phải dùng phân voi lông dài để trồng, trên Trạm B có hướng dẫn…
Hồ Già dán qua xem rồi vừa cười vừa nói: “Ha ha! Em nói rồi mà! Người nước ngoài cũng bắt đầu chơi rồi nhỉ?”
Điền Tư nhìn màn hình một cách chăm chú, anh thầm đọc những bình luận, ánh sáng xanh lam ấy chiếu lên khuôn mặt anh, khiến anh trông như đang đứng dưới cơn mưa thu, trong khoảnh khắc sáng tối chập chờn, Điền Tư như bị mưa thấm ướt, anh khẽ chớp mắt nhẹ nhàng, mắt anh ửng đỏ, anh biết mình nên cười, nhưng khóe miệng anh lại nặng trĩu như đá, mắt anh lại cay xè, anh lại nghĩ đến ba mình, Điền Bồi Anh liệu có vui không? Tiểu Phá Nát đã được mọi người nhìn thấy rồi, ông sẽ cảm thấy vui không? Ông nhất định sẽ rất vui.
Mấy ngày sau, Điền Tư về Xuân Hà Loan một chuyến.
Tòa án nhân dân đã đưa ra phán quyết về vụ án của Điền Dục Mẫn, họ kết án Kỳ Chấn Quảng một năm tù có thời hạn, Kỳ Chấn Quảng cũng bị khai trừ khỏi Đảng và bị mất chức.
Tâm trạng của Điền Dục Mẫn và Điền Trọng Lân đều rất tốt như thể vừa có một cơn mưa sao băng trăm năm có một, khiến tâm trạng Điền Tư cũng thông thoáng. Muội Muội tiểu lên trên giấy nến của Điền Trọng Lân, Điền Trọng Lân cũng chỉ mắng nó vài câu rồi nhẹ nhàng bế Muội Muội xuống, đeo kính lão vào rồi lau mông cho nó, nói chuyện một cách nhỏ nhẹ với Điền Dục Mẫn: “Tiểu Mẫn à, con phải quản lý Muội Muội cho tốt, cứ tiểu bậy thế này thì không được. Hình như nó động dục rồi à? Thế này thì một thời gian nữa, con phải dẫn nó đến bệnh viện thú y để triệt sản cho nó.” Chưa dứt lời thì Muội Muội đã ngẩng đầu, gầm gừ với Điền Trọng Lân vài tiếng.
“Hung dữ gì chứ? Mày nghe hiểu à?” Điền Trọng Lân vuốt thẳng lông trên đầu Muội Muội, “Gây mê thì đâu có đau, sợ gì chứ.”
Muội muội trợn mắt, kêu meo meo vài tiếng, Điền Dục Mẫn vội nói: “Ông dọa em đấy.”
Điền Trọng Lân nói: “Ông nói thật mà, dọa gì chứ?”
Trên bàn ăn, Điền Tư kể chuyện về tiến triển của game.
Cảm xúc của Điền Dục Mẫn rất phong phú, cô rất cảm động: “Tốt tốt tốt, tuyệt quá, cô vui mừng thay cháu, thật sự là mừng thay cháu.”
Điền Trọng Lân hiếm khi cũng hỏi theo: “Cái video mà cháu nói ấy, nó được đăng ở đâu? Trang web nào? Có xem được ở trên tivi không?”
Điền Dục Mẫn đứng dậy múc cho Điền Trọng Lân một bát canh rau rút rồi giải thích: “Bố ơi, Điền Tư nói là Trạm B, Bilibili ấy, trang web ấy giới trẻ thường dùng, nhà mình là tivi kỹ thuật số, không cài được mấy app ứng dụng, để mai con đổi cho bố cái tivi khác, gì cũng xem được, không phải là bố đang muốn xem nốt “Đại giang đại hà” sao?”
Điền Trọng Lân bám riết lấy cái tên, ông nhướng mày hỏi: “Tên gì cơ? Pì lý pì lý à?”
Điền Tư cười nói: “Không phải pì lý pì lý, là bì lì bì lì.”
Điền Trọng Lân lại hỏi: “Cái gì lì lì lì lì?”
Điền Dục Mẫn nói: “Bì lì bì lì.”
Điền Trọng Lân: “Thôi không nói nữa, ăn cơm, ăn cơm trước đã.”
Mười giờ tối, theo lẽ thường thì Điền Trọng Lân phải đã đi ngủ rồi, vậy mà ông vẫn còn đi lại trên hành lang.
Điền Tư ở trong phòng ngủ cũng có thể nghe thấy cuộc đối thoại của Điền Trọng Lân và Điền Dục Mẫn, anh muốn cười mà không dám cười nên đành phải nhịn.
Điền Trọng Lân nói: “Con lại đây giúp bố xem cái máy tính, cái phần mềm này tải đúng chưa, rốt cuộc nó tên là gì? Pì lý pì lý à?”
Điền Dục Mẫn cảm thấy khá buồn cười mà nói: “Bố, bố vẫn còn nghĩ về chuyện này à?” Cô thấy Điền Trọng Lân có vẻ rất nghiêm túc nên lại khuyên nhủ ông một dễ nghe: “Đã gần mười rưỡi rồi, bố về ngủ trước đi, tải phần mềm có gấp gì đâu, để mai con tải giúp bố, bố mau về phòng ngủ đi.”
Điền Trọng Lân không đáp, Điền Dục Mẫn đành phải thở dài: “Thôi được rồi, con tải giúp bố, con nói trước nhé, tải xong là bố phải đi ngủ đấy.”
Tải xong phần mềm, Điền Trọng Lân lại bắt Điền Dục Mẫn giúp ông làm câu hỏi để mở tài khoản, Điền Dục Mẫn đành phải chịu trận.
Nửa đêm, Điền Tư lại xem lại video đó.
Video có độ hot cao nên luồng ý kiến trái chiều cũng xuất hiện.
Lục Dương Dương: Hừ, tiêu đề giật tít thế, có lợi thế tuổi trẻ chỉ thế thôi…
Lục Dương Dương: Tôi còn tưởng game này hay lắm cơ, cũng không có gì ghê gớm lắm, học sinh cấp 3 thì vẫn nên chăm chỉ học hành đi…
Lục Dương Dương: Chán, không có hứng thú, đừng có ai thật sự nghĩ có thể hoàn toàn dựa vào tự học để khởi nghiệp làm game nhé, trẻ con, quá trẻ con đấy anh bạn, có thời gian đó sao không xuống lầu nướng vài xiên mỳ căn còn thực tế hơn đấy…
Điền Tư vốn không để ý đến mấy bình luận kiểu này.
Chỉ là ngày hôm nay, ở phía sau bình luận của Dương Xanh Xanh có một câu trả lời đặc biệt.
Trọng Lân: Bạn Lục này, tôi không đồng ý với quan điểm của bạn, Tháp Thông Thiên là một game rất hay, người sáng tạo có tư duy chín chắn, cốt truyện game mượt mà và hấp dẫn, bạn không nên đứng trên góc độ tuổi tác để phê phán cậu ấy mà nên khích lệ những người trẻ tuổi sáng tạo như họ, khi giao lưu hãy bớt sự tiêu cực đi và nên bao dung hơn, cảm ơn [Hoa hồng][Hoa hồng][Hoa hồng]