Bộ đôi sát thủ ( LL ) - Chương 2
Dòng người đổ dồn về con phố Nguyễn Thái Học không phải vì hôm nay thời tiết mát mẻ, cũng không phải hôm nay là chủ nhật, mà bởi vì hôm nay ở con phố đó sẽ diễn ra trận CK trong mơ giữa U19 Fc Hà nội với U19 HAGL trong khuôn khổ giải vô địch U19 quốc gia. Sân hàng đẫy không còn một chỗ trống khi 20000 nghìn khán giả đến kín sân để.cổ vũ cho các cầuthủ trẻ. Lâu lắm rồi sân hàng đẫy mới đông như vậy vì hầu hết khán giả đã quay lưng lại với bóng đá nội. Họ quay lưng là vì họ thất vọng với nền bóng đá việt nam với nhiều bất cập không thể chấp nhận. Khi xem các cầu thủ trẻ U19 đá, có lẽ sự nhiệt huyết và đá sạch đã phần nào đánh thức lại tình yêu bóng đá của người hâm mộ. Người viêt nam luôn yêu bóng đá đến cuộc nhiệt và nếu cứ đá như các cháu U19 thì chẳng một ai quay lưng lại cả.
Hải joh đứng trên sân cỏ, mắt ngước nhìn lên khái đài trật kín người đang hò reo mà sao nó thấy hồi hộp đến lạ….hồi hộp như rình mẹ thủ dâm vậy. Chưa bao giờ cả đội được đá trên một sân kín khán giả như thế này khiến ai cũng bị ngợp. Hải joh và Trung mập biết trên khán đài hôm nay ngoài gia đình bạn bè ra còn có những nhân vật rất quan trọng đến xem như là : Thủ tướng, các vị bộ trưởng, chủ tịch liên đoàn và HLV chưởng đội tuyển quốc gia. Đây không chỉ là trận CK sống còn, mà nó còn là trận quyết định để HLV quốc gia chấm điểm gọi tên lên tuyển để chuẩn bị cho giải vô địch U19 đông nam á sẽ diễn ra sau 2 tháng tại indonesia. Ai cũng hiểu rằng muốn thành công theo nghiệp quần đùi áo số thì " lên tuyển " là yếu tố quan trọng để cầu thủ chứng tỏ được tài năng.
– Bình tĩnh và tự tin lên con. Cứ đá theo nhú chú đã dặn là sẽ thắng.
Hải joh mỉm cười nhìn hlv gật đầu. Hôm nay đội thắng hay thua có lẽ tất cả đều trông đợi vào sự toả sáng của nó và Trung mập. Nhiệm vụ của Hải joh rất nặng nề khi vừa phải chia cắt các tuyến liên lạc quan trọng bên phía Hagl là bộ ba đang nổi đình nổi đám : Xuân Vinh, Tuấn Kiệt và Công Đức mà còn phải điều nhịp trận đấu, tổ chức tấn công với vai trò của một nhạc trưởng. Hải joh biết mình như một bộ não của cả đội nhưng nó luôn thích thú và phấn đấu cho vị trí đó. Thần tượng của nó là vị thánh Johan huyền thoại nên lúc nào nó cũng muốn được chơi bóng giỏi như ông ta.
Trọng tài thổi còi cho trận đấu bắt đầu. Và đúng như dự đoán của mọi người, trận đấu đã diễn ra gay cấn và quyết liệt ngay khi bóng lăn. Hagl là đội nhỉnh hơn khi cầm bóng và ép sân nhiều hơn. Điều này cũng dễ hiểu bới đa số các cầu thủ hagl đều có kinh nghiệm trận mạc, họ làm mưa làm gió các giải trẻ toàn khu vực ĐNA. Còn các cầu thủ fc hà nội đa phần trẻ hơn, ít kinh nghiệm hơn khi nhiều người chỉ mới bước vào độ tuổi 16 hay 17.
Bà Nga ngồi trên khán đài theo dõi, lúc đầu bà lo lắng cho đội bóng của con trai mình đang bị hagl ép sân. Nhưng rồi sau mười phút đầu thì bên phía hà nội cũng đã tự tin chơi tốt hẳn lên khi cầm được bóng tổ chức tấn công lại về bên kia phía khung thành. Nhìn Hải đeo băng đội trưởng hò hét và quát tháo đồng đội chơi máu lửa hơn khiến bà Nga mỉm cười tự hào về con trai. " Trông trưởng thành và ra dáng lãnh đạo ghê…" bà Nga nhủ thầm.
Trận đấu đang hay thì bỗng dưng một tiếng hét vang lên trên sân cỏ :
– Aaaaaaaaa
Tất cả cầu thủ và trọng tài trên sân đều dừng bóng nhìn về tiếng hét phát ra. Trên khán đài cũng vậy khi mọi ánh mắt đều nhìn về phía cầu thủ đang nằm lăn lộn trên sân. Bà Nga tái mặt đứng lên nhìn vì dáng người đang nằm trên sân giống thằng Hải joh con trai bà.
Một pha tranh chấp trên không rất nhanh và Hải joh bị ngã. Cú ngã tưởng chừng rất bình thường nhưng Hải joh chống tay không tốt. Khi mọi người chạy đến thì thấy khuôn mặt của Hải joh tái nhợt nhăn nhó trông đến tội.
– Tao bị gãy tay rồi…
Đó là câu nói mà Hải joh thốt lên được khi nhìn thấy Trung mập.
Trung mập và mọi người kinh hãi khi nhìn thấy cổ tay của Hải joh gãy lủng lẳng còn mỗi da chứ không thấy xương đâu. Y tế đã vào sân đưa Hải joh lên cáng và đưa đến ngay bệnh viện việt đức. Nằm trên cáng, mắt nhìn đồng đội, lúc này Hải joh không còn thấy đau đớn gì sất, cái nó nghĩ đến đầu tiên là sự nghiệp quần đùi áo số của nó. Nước mắt nó ứa ra hai bên khoé khi sợ không còn được chơi bóng.
– Yên tâm đi cháu. Bó bột rồi thì sau hai tháng là đá đc ngay.
Vị hlv nhìn Hải joh trấn an làm nó an tâm phần nào khi rời sân hàng đẫy để đến bệnh viện.
Khi Hải joh còn đang nằm trong viện để bó bột thì cũng là lúc trận CK sắp kết thúc. Việc vắng mặt của nó khiến hagl áp đảo hoàn toàn thế trận. Những bàn thắng liên tiếp đến một cách dễ dàng cho hagl phản ánh đội hà nội bị vùi dập tan tác ra sao. Linh hồn còn lại của hà nội là Trung mập lạc lõng trên sân. Thiếu Hải joh nó như là một con sói độc cô đơn giữa hàng hậu vệ của hagl. Trận CK kịch tính được mong đợi nhất tuần lại kết thúc với tỉ số 0-5. Cổ động viên hà nội ra về với tâm trạng buồn tủi. Người thì cho rằng hà nội quá yếu, người thì nói do sự vắng mặt đáng tiếc của Hải joh, người thì phân minh cho rằng lứa trẻ hagl hiện tại là quá mạnh không có đối thủ ít nhất là ở trong nước.
Chẳng buồn tham dự bữa tiệc do đội bóng tổ chức sau trận đấu, Trung mập đạp xe phóng thẳng về nhà để xem tình hình thằng bạn thế nào.
Vứt vội chiếc xe đạp ở một góc, Trung mập chạy vào nhà. Thấy bà Nga nó liền hỏi ngay :
– Hải joh có sao không cô?
Nhìn Trung mập mồ hôi đầm đìa trên mặt là bà Nga cũng biết con trai mình có một thằng bạn tốt biết lo lắng cho nhau. Cảm kích vì điều đó, bà Nga trả lời nhỏ nhẹ :
– Thì bác sĩ nối xương rồi bó bột thôi. Nó đang nằm trong đấy, cháu vào động viên nó đi.
– Vâng. Chắc nó đang buồn lắm cô nhỉ?
– Ừ, từ lúc về nghe kết quả thua 0-5 thì nó chẳng nói với ai câu nào.
– Để cháu vào xem sao.
Trung mập đi vào trong, thấy Hải joh đang trong tư thế nửa nằm nửa ngồi dựa lưng vào tường với cánh tay phải bị bó bột trắng phau.
– Còn đau không?- Trung mập nhìn Hải joh hỏi.
Thấy thằng bạn im lặng, Trung mập biết nó và toàn đội đã có lỗi khi để thua nhục nhã đến 5 trái.
– Tao xin lỗi khi không giúp gì được cho đội.
– Mày đừng nói nữa, mày không có lỗi gì cả.
– Nhưng nhìn mày như này tao cảm thấy có lỗi.
Trung mập đứng dậy hét to lên.
– Tao không sao mà.
Trung mập vẫn bực tức bởi trận thua vì máu hiếu chiến của thanh niên. Nó đấm mạnh xuống giường rồi gằn giọng :
– Tao thề là sang năm sau sẽ trả thù tụi nó tại giải này.
– Sang năm tụi nó đâu còn tuổi mà đá.
Trung mập cười hề hề như mọi khi. Nó gãi đầu chống chế :
– Thì ai cũng được, miễn là đội hagl.
Nhìn Trung mập vô tư như bản tính vốn có của nó mà Hải joh phì cười.
– Thôi mày về đi mai nói chuyện tiếp. Tao mệt muốn chợp mắt một chút.
– Ừ mày nghỉ đi, đừng nghĩ nhiều nhé. Sớm bình phục rồi trở lại sân cỏ với anh em. Không có mày, tao đói bóng hoài à. Hề hề…
– Ok tao sẽ trở lại sớm.
Trung mập về rồi bỗng nước mắt của Hải joh lại ứa ra. Cái tỉ số 5-0 quả thực khó nuốt trôi, nó cứ liên tục nhảy nhót trong đầu như muốn đánh vào sự sĩ diện của Hải joh. Bao nhiêu tham vọng của tuổi trẻ chợt tan biến chỉ vì sự cố gãy tay. Nó muốn đánh bại đội bóng mạnh như hagl rồi lên tuyển chinh phục cả châu á. Giờ thì chỉ biết ngồi nhà bất lực xem đồng đội đá qua màn hình ti vi.
Ngày hôm sau mới sáng sớm tinh mơ đã nghe thấy tiếng Trung mập oang oang ngoài cửa.
– Đi học thôi Hải ơi.
Bà Nga thấy Trung nói vậy liền xua tay :
– Cháu cứ đi trước đi, lát cô chở Hải đến lớp sau.
– Ôi giời, có cháu đây rồi, cô cứ đi làm đi.
Đúng lúc đó Hải joh đi ra, thấy hôm nay thằng bạn không đi con địa hình như mọi khi mà thay vào đó là con mini nhật thì ngạc nhiên hỏi :
– Con địa hình chiến của mày đâu rồi mập?
– Đi địa hình thì sao chở đc mày? Tao phải mượn con mini này của cái My nhà tao đó. Xong chưa? Mình đi luôn kẻo đến muộn bây giờ.
– Ừ tao xong ngay đây, mày đợi chút.
Quay sang bà Nga, Hải nói tiếp :
– Con đi với thằng Trung cũng đc. Mẹ cứ đi làm đi.
Thế rồi một thằng đô con, một thằng cao lêu nghêu đèo nhau trên một chiếc mini bé tí tẹo cứ rong ruổi trên những con đường quen thuộc mà hàng ngày chúng vẫn đi. Cả hai đều có cùng ước mơ là đc lên đội một, đc lên tuyển đá cùng nhau vì màu cờ sắc áo, đc chinh phục các danh hiệu cao quý….và xa hơn nữa là đc một ngày chơi bóng ở châu âu…
Vào một buổi chiều do không phải đi tập nên Hải joh ngồi nhà xem TV. Bỗng nó nghe thấy tiếng Trung mập hớt hải chạy vào như có một tin động trời.
– Hải joh ơi! Tao được gọi lên tuyển đi đá cúp đông nam á rồi.
Hải thấy Trung mập đang sung sướng thì nó nhoẻn miệng cười nửa vui nửa buồn. Vui vì bạn đc gọi, buồn vì nó phải ngồi nhà xơi nước.
– Thôi đi ra ngoài ăn cái gì cho vui đi vì mai tao phải xa mày rồi. Bữa này tao đãi.
Chẳng muốn đi đâu vì tay đau, và cũng chẳng có tâm trạng nào để mà ăn uống nên Hải lấy cớ từ chối :
– Để bữa khác đc không mày? Hôm nay tay tao nhức quá.
Thấy thằng bạn không đi, Trung mập mặt xịu ra buồn buồn.
– Không đi thật hả? Ít nhất hai tháng nữa mới đc gặp nhau đấy.
– Ừ tao sorry. Vậy hẹn hai tháng sau gặp nhau vậy. Cố gắng lên nhé mày. Hãy thể hiện mày là một sát thủ trong vòng cấm nhá.
Trung mập cảm kích lại gần vỗ nhẹ lên vai trái thằng bạn.
– Tao sẽ cố gắng mang cúp về việt nam.
Nói xong hết câu thì Trung mập thấy khó chịu vì mùi gì toả ra. Nó ngửi ngửi một hồi rồi cười nắc nẻ trêu Hải joh :
– Mày mấy hôm chưa tắm rồi phải không?
Lần này thì chính Hải joh xấu hổ gãi đầu gãi tai.
– Ừ, ba hôm rồi tao chưa tắm.
– Thảo nào mùi vừa khắm vừa chua. Nóng thế này một ngày không tắm đã bốc mùi rồi chứ đừng nói là tận ba ngày.
– Tao biết nhưng tại tay phải tao đang bó bột nên tao không tự tắm được.
– Bảo mẹ mày tắm cho.
Câu nói đó của Trung mập xuất phát từ sự hồn nhiên chứ không có ý gì nhưng lại làm Hải ngượng.
– Lớn thế này đéo ai lại nhờ bà già tắm hộ. Ngại bỏ mẹ!
– Bà ấy là mẹ mày chứ có phải là người ngoài đâu mà mày ngại.
– Thôi thôi lát tao tự tắm một mình được.
– Tuỳ mày. Thôi tao về. Hẹn hai tháng sau gặp lại.
Lúc Trung mập ra đến cổng thì gặp bà Nga đi làm về.
– Cháu chào cô. Cô đi làm về ạ.
– Ừ, sao không ở lại chơi với Hải lúc nữa rồi về hả cháu?
– Hề hề cô ơi, ở lại lúc nữa chắc cháu chết vì ngạt mũi mất.
– Sao vậy?
Trung mập ghé sát miệng vào tai bà Nga nói nhỏ :
– Lát cô tắm cho thằng Hải đi vì tay nó bó bột không tự tắm đc. Người nó bốc mùi lắm rồi.
– Ôi chết, cô đoảng quá không để ý đến chuyện đó. Cám ơn cháu đã nhắc cô.
– Không có gì đâu cô. Thôi cháu về đây.
Bà Nga dựng xe xong đi vào nhà, thấy Hải một taycầm quần áo lững thững đi xuống bếp thì bà hỏi ngay :
– Con đi tắm đấy à?
– Vâng.- Hải trả lời rồi bước đi tiếp.
Bà Nga đóng cửa nhà lại rồi bà thay vội bộ quần áo mặc ở nhà. Bà đi xuống bếp, lại gần cửa nhà tắm rón rén kéo cánh cửa ra.
– Ơ kìa mẹ! Con đang tắm mà.
Hải đang cố gắng cởi chiếc áo phông trên người ra thì giật mình khi thấy mẹ mở cửa ngó đầu vào.
– Tay con thế kia thì tắm sao được. Để mẹ giúp.
Bà Nga không đợi Hải đồng ý mà cứ thế đi vào.
– Con tự tắm được mà.
Hải từ chối vì xấu hổ.
– Gớm, tôi đẻ anh ra mà anh còn xấu mới chả hổ.
Hai tay bà Nga túm lấy chiếc áo phông trên người Hải rồi từ từ luồn qua khỏi cổ nó.
– Nào con ngồi xuống cái ghế con này đi. Ăn nhiều mà người gầy dơ xương thế này cơ chứ.
Trên người Hải lúc này còn độc chiếc quần đùi bóng đá. Nó cẩn thận ngồi xuống rồi rơ cánh tay phải bị bó bột sang một bên bởi sợ ướt. Bà Nga cầm chiếc vòi hoa sen xả nước lên đầu để gội trước, sau đó đến lượt từ cổ xuống bụng. Cầm miếng xà bông xoa lên người con trai, xoa lên cơ thể của giống đực nhưng bà Nga không mảy may suy nghĩ gì hết. Lúc bà cúi người kỳ cọ phần ngực và bụng cho Hải thì bà giật mình phát hiện đôi mắt con trai đang nhìn vú mình đung đưa.
– Sao lại nhìn ngực mẹ vậy con? Không biết xấu hổ à?
Bị bắt quả tang, Hải cười trừ rồi liều hỏi :
– Sao ngực mẹ to thế nhỉ?
Lần này thì đến lượt bà Nga xấu hổ khi nghe Hải nói vậy. Mà công nhận ngực bà to thật, đôi khi phát ngại khi đàn ông cứ nhìn chằm chằm vào chỗ đó.
– Bố nhà anh! Ăn với nói. Người xong rồi, còn mỗi hai chân nữa thôi. Đứng lên đi!
Hải nghe lời đứng ngay dậy mà nó quên mất một điều là…..
Bà Nga đỏ bừng mặt khi đối diện bà là cái lều đang dựng đứng trông thật khiêu khích. Hải đã phát hiện ra chuyện gì, theo phản xạ nó đưa tay trái xuống che, miệng ấp úng :
– Con xin lỗi…tại..tại…nó..cứ…
Bà Nga chợt bừng tỉnh, bà hiểu con trai mình đang tuổi lớn, tuổi dậy thì nên khi nhìn thấy vú vê đàn bà là phản ứng ngay. Chỉ có điều là tại sao nó lại phản ứng với chính bà.
– Không sao con. Chuyện sinh lý ấy mà. Không ngờ con trai mẹ đã lớn thế này rồi cơ đấy.
Bà Nga vừa nói vừa xả nước lên đùi Hải. Vì ở khoảng cách quá gần nên đôi mắt bà không thể không nhìn vào cái cọc đang chĩa ra sau lớp vải mỏng. Bà đã cố gắng nói tự nhiên để con trai không ngại ngùng gì. Nhìn thoáng qua thôi bà Nga cũng đoán cái ấy của Hải chắc phải dài lắm thì cái quần đùi mới căng lên đc như thế kia.
Hải không làm cách nào để chim mình xìu xuống. Bàn tay của mẹ khi xoa vào hai bên bẹn để kỳ thì càng làm cho nó cương lên….thậm chí có lúc cái của nợ còn giật giật đến là xấu hổ chết đi.
Bà Nga lại nhận ra cái cử động của cái cọc bên trong quần. Bình thường nếu là một người con gái sẽ xấu hổ quay mặt đi và dừng tay lại. Nhưng bà Nga cũng chẳng còn bé bỏng gì mà thấy ngại với chuyện tế nhị đó. Có lẽ giờ đây chính bà lại bị thu hút bởi dương vật của chính con trai bà. Hai tay bà Nga vẫn cố tình trượt lên trượt xuống từ vùng bẹn xuống bắp vế chân của Hải. Lúc đưa tay trượt lên trên, bà mạnh dạn tiến xa hơn vào gần vùng bìu dái để xem phản ứng của con trai thế nào. Là người phụ nữ đã có chồng nên bà biết đâu là vùng nhạy cảm để giúp giống đực thấy sảng khoái. Đúng như bà nghĩ, dương vật của Hải giật liên hồi. " Thằng bé nhạy cảm thật.." bà Nga nghĩ thầm rồi cố nhịn cười buông tay ra khỏi hai đùi.
Cái phần tế nhị ban đầu định bụng để cho Hải tự xử lý, nhưng không hiểu sao bà Nga bỗng nổi hứng tò mò muốn nhìn thấy cây gậy bên trong để xem nó dài cỡ nào.
– Xong rồi đấy. Cái này con tự rửa hay để mẹ rửa cho nào?
Bà Nga liều chạm nhẹ vào cái cọc nói nước đôi. Thiếu hơi đàn ông đã lâu nên vừa mới chạm qua thôi mà bà Nga đã cảm thấy tay mỉnh vừa đụng vào cái vật gì cứng như thanh sắt. Nếu người đứng trước mặt bà bây giờ không phải là Hải thì có lẽ bà đã tự tụt luôm chiếc quần đùi xuống chân rồi cầm lấy con cặc cứng ngắc đó cho vào mồm để nhai ngấu nghiến cho bõ cơn thèm bấy lâu.
Hải đang sướng, nó muốn mẹ chăm sóc như ban nãy nên nó trả lời thật nhanh :
– Mẹ giúp thì giúp từ đầu tới chân đi.
Bà Nga ngẩng đầu lên nhìn Hải cười dâm đãng trêu nhí nhảnh :
– Thế từ nãy mẹ chẳng giúp anh tắm cho từ đầu tới chân rồi còn gì.
Hải cười hề hề giống y Trung mập đùa lại vì lúc này nó thấy hai mẹ con nói chuyện có phần " cởi mở " hơn:
– Còn cái chân quan trọng mẹ đã tắm cho nó đâu.
Đôi mắt bà Nga lúng liếng nhìn Hải cười rất tươi. Hôm nay bà với con trai hình như đang đùa nghịch như một đôi trai gai chứ không phải là mẹ con như 17 năm qua. Không chút chậm trễ, hai tay bà Nga cầm hai bên vạt quần đùi từ từ tụt xuống. Khi dương vật của Hải dần lộ nguyên hình thì bà Nga thốt lên một tiếng rồi quay mặt đi.
– Khiếp!
Hải nhìn xuống chim mình, nó hơi ngại vì trên đầu khấc đỏ hỏn là các bựa bẩn màu trắng bám đầy xung quanh.
– Tại ba hôm không tắm mà mẹ.
Bà Nga khiếp cái đó là một phần, cái bà khiếp hơn là dương vật của Hải tuy không to nhưng lại dài ngoằng cong tớn vểnh lên như quả chuối tây. Liếc nhìn lại lần nữa thì bà đoán ước chừng cũng phải 18cm, của người yêu cũ và của chồng bà chắc cương hết cỡ cũng chỉ 13 đến 14cm là cùng. Lại còn cong cong nữa chứ, đến là dị dàng nhưng lại đẹp và cuốn hút kinh người. Bà Nga đời nào nói ra những suy nghĩ đó cho Hải biết, bà lảng sang vấn đề vệ sinh.
– Không tắm nhưng cũng phải rửa cho nó chứ. Ai lại để bựa trắng dính đầy thế này. Mai này có bạn gái thì nó chạy mất dép.
– Hề hề, có bạn gái thì phải sạch sẽ chứ mẹ.
Bà Nga tay phải cầm vòi hoa sen, tay trái run run cầm lấy dương vật. Cảm nhận đầu tiên là nó nóng hổi đến lạ kỳ. Tay bà sóc nhẹ khi xả nước vào khiến Hải rên khẽ đồng thời bám lấy tóc bà để đứng cho vững.
Bà Nga hiểu được phản ứng của con trai. Đàn bà cầm chim sóc thì đàn ông nào chẳng sướng đến tê tái.
– Mẹ..mẹ..con thấy…sao sao ý.
Bà Nga mỉm cười nhìn con trai giảng dậy :
– Không sao đâu con, nó hơi nhạy cảm chút thôi. Lúc nào con có vợ rồi con sẽ hiểu.
– Vâng con không sao. Nhưng con thấy…thấy…
– Con thấy sao?
– Con thấy…thấy…sướng.
Bà Nga mỉm cười cúi nhìn cái đầu khấc đỏ hỏn trông thật quyến rũ làm sao. " Chắc đây là lần đầu nó đc phụ nữ chạm vào cái này…"
– Sạch rồi đấy con. Để mẹ lau khô người đã rồi mặc quần áo.
Hải đang nhắm nghiền mắt tận hưởng khoái lạc. Thấy mẹ buông tay ra thì nó hụt hẫng.
– Mẹ….mẹ làm vậy thêm lúc nữa đc không?
– Sao? Thích à?
– Vâng. Thích lắm mẹ à.
Bà Nga chiều con trai, mà có lẽ không phải, con cái đang chiều con đực thì đúng hơn. Lại lần nữa khi bà Nga cầm lấy dương vật của Hải không phải để rửa…mà là để sóc.
– Ôi thích quá mẹ ơi…mẹ làm nhanh hơn chút đc không?
Bà Nga lúc này đầu óc cũng bị mộng mị bởi nhục dục chi phối. Tay bà sóc nhanh hơn, mắt ngước lên nhìn khuôn mặt của Hải đang phê vì sướng mà sao bà cũng thấy nứng lồn theo. Mải suy nghĩ thì bỗng dưng Hải cứng người, tay tum chặt lấy tóc bà rồi bắn thẳng tinh trùng lên mặt.
– aaaaaaa….sướng quá mẹ ơi.
Bắn hết rồi nhưng bà nga vẫn cầm lấy con cặc nhớt nhát tinh trùng sóc mạnh thêm vài cái nữa theo bản năng như đang làm tình với chồng.
– Sướng hả?
– Vâng, sướng lắm mẹ ơi. Mai mẹ lại tắm cho con nữa nhé.
– Bố anh! Thôi mặc quần áo vào rồi đi ra để mẹ tắm. Bắn đâu không bắn lại bắn hết lên cả mặt mẹ thế này.
Bà Nga nói vậy nhung không rửa mặt luôn. Bà cứ để tinh trùng của Hải đang chảy trên má đợi nó đi ra rồi đóng ngay cửa lại.