Bố Cục - ( truyện dài, 18+, loli, ntr, hiep dam, lich su,...) - Chương 3
, 255, 77)”>Chương 3: Bản Chất.
Trên đường về nhà, con giun trong bụng ngọ nguậy, đầu óc hắn suy nghĩ đông tây chẳng may va vào lão Phú:
“Sao thế hả?”.
Dương đắn đo một lúc mở miệng hỏi:
“Ông, trên đời này có Ma, Quỷ – Thần, Phật hả?”
Lão Phú nheo mắt, cười “ha ha…” trong bụng, không uổng công lão bày trò, thực ra hắn có thể xử lý gọn gàng và ít động tĩnh hơn.
Lão biết giữa Dương và hắn vẫn còn nhiều khúc mắc, do đó lão bày trò này nhằm thu hút, tạo mối liên kết giữa hai ông cháu.
“Tất nhiên là có rồi. Chỉ có thứ con người không nghĩ ra, chứ trên đời này làm sao không có?”
Câu trả lời của lão Phú đã khiến Dương bước đầu vào thế giới tâm linh.
“Vậy theo ông thì thần, ma, quỷ là gì?”
Lão phú hơi càu mày, khó trả lời:
“Đại khái nó không phải con người.”
Dương nghe nói thế, thì biểu hiện cả ra mặt như muốn hét:“ lão nói thế thì ai chả biết ”.
Lão Phú như đọc vị được hắn, lão cho một cái cốc đầu.
“Au ra….”
Dương ôm đầu đau muốn chảy nước mắt, lần này hắn càng thầm chửi thù ghét lão Phú nhưng vẫn phải xuống giọng:
“Chỉ vậy thôi sao ông?”
Tuy ghét lão nhưng Dương vẫn không thôi hiếu kì với thế giới thần bí.
“Thần, Phật – Ma, Quỷ vốn sức mạnh, trí tuệ vượt trên con người. Nó vốn không thuộc về thế giới của chúng ta, chúng thuộc về không gian, lãnh địa, thế giới khác.”
Lấy thí dụ minh hoạ chúng ta có:“ Thuyết Tiến Hoá ”. Tổ tiên chúng ta là loại vượn cổ tiến hoá, phát triển ra loài người rồi thành lập ra văn minh con người. Con người trí tuệ, sức mạnh hơn,… tự cho mình là siêu thoát, cao cấp hơn thế giới loài thú nhưng bản chất con người vẫn là một loài thuộc giới động vật. Ma, Quỷ – Thần, Phật cũng thế, bản chất là từ con người tiến hoá, phát triển hay thụt lùi tạo lên. Chúng cũng tự lập nên nền văn minh, thế giới của chúng.
Đầu óc Dương tiếp thu nhanh chóng tri thức mới.
“Vậy Thần, Phật – Ma, Quỷ là tiến hoá hay thụt lùi và làm sao để trở thành?”
“ Hà Hà…”
Tiếng cười khàn khàn quái dị, lão không ngờ lại đạt được mục đích sớm như vậy.
Lão buông câu nước đôi, nhằm kích thích, dụ dỗ trí tò mò đứa bé sáu tuổi:
“Muốn biết thụt lùi hay tiến hoá thì người phải trải nghiệm mới biết được.”
.………………………………………..
Đứa bé vẫn chưa nhận câu trả lời hoàn chỉnh, nó muốn biết thêm.
“Vậy làm sao để trở thành?”
Đôi mắt đục màu lão Phú ánh lên, lão không trả lời mà im lặng tiếp tục đi.
Thấy biểu hiện như giả điếc không muốn trả lời, Dương vẫn nhắc lại câu hỏi:
“Ông ơi, vậy muốn trở thành thì sao?”
Vẫn không một tiếng trả lời, đáp lại chỉ là những bước chân nhẹ đi của cái thân hình gầy còm 70 tuổi đang khuất bóng xa…
Dương vội đuổi theo với câu hỏi vẫn chưa trả lời in trong đầu:
“Làm sao để thành Thần?”
“Làm sao để thành Ma?”