Bố Cục - ( truyện dài, 18+, loli, ntr, hiep dam, lich su,...) - Chương 15
, 255, 77)”>Chương 15: Hình Nhân Thế Mạng.
Khu rừng phía nam cách thành phố 200km, bên trong khu rừng, một nhóm gồm 20 người mặc đồ đen, khí thế hung hãn, dẫn đầu tên béo ụ BạcH Hà. Đối diện với bọn chúng số lượng cũng không kém, một tên mặt sẹo phì phèo điêú thuốc, hắn ra hiệu cho đàn em.
Đàn em của hắn xác một va li ném về phía Bạch Hà, theo đó đàn em Bạch Hà cũng ném một vali đen khác.
“Giao dịch như cũ.” Tên mặt sẹo lên tiếng với chất giọng lờ lợ, hắn là người lào.
Đàn em của hắn mở chiếc vali ra, bên trong chứa đầy sấp tiền đô la.
“&₫+!#×’!?#×#?’×….”
Bọn Bạch Hà nghe không hiểu nhưng nhìn biểu hiện gật đầu tên đại ca cũng biết không có vấn đề.
……..
“Hàng thật đại ca.” Đám đàn em Bạch Hà kiểm tra vali đúng hàng thật.
“Giao dịch bắt đầu.”
Giao dịch hàng mỗi lần hai bên đều kiểm tra, bên bán cung cấp một lượng hàng để xác nhận, bên mua gửi 10% số tiền.
Đám đàn em mặt sẹo, chạy chiếc xe bán tải chở những cái vali, bên bạch hà cũng chuẩn bị 10 chiếc va li tiền.
Có 5 chiếc xe, chuyển giao hàng từ 1 chiếc xe xong thì bên mua xác nhận giao 2 vali tiền.
Cuộc mua bán sẽ thành công tốt đẹp như lần trước thì không ngờ một tên đàn em bị thương chạy đến, hắn hét lớn:
“%&+#+!₫×’¡#+÷”….”
Nghe xong đội mặt sẹo hùng hổ rút súng chuẩn bị trong người chĩa về nhóm Bạch Hà.
Đội Bạch Hà cũng theo phản xả rút vú khí, không khí hai bên bỗng nhiên căng thẳng lạ thường.
“Bọn mày lừa chúng tao vào tròng… Có cớm….” Tên đại ca mặt sẹo giận giữ.
Phía xa xung quanh bao vây động tĩnh mỗi lúc một đến gần.
“Tất cả bỏ hết vũ khí xuống, các người đã bị bao vây.” Tiếng loa uy hiếp truyền đến.
…………………
“Đ m đừng có ngu thế, tao với mày giao dịch nhiều lần rồi…”
“Chắc chắn là bị lộ….”
“Hai bên nhanh phối hợp không chết cả lũ…”
Bạch Hà rất nhanh hiểu vấn đề, lên kế hoạch.
Dù nghe thấy công an bao vây, uy hiếp hai đội vẫn không hỗn loạn, có thể thấy bọn chúng máu mặt từng trải thế nào.
Tên mặt sẹo cũng không ngu hắn hiểu ý, hai bên kết hợp lên vũ khí nhưng bọn chúng dễ dàng thoát sao? khi mà bên công an đã chuẩn bị đẩy đủ.
“Tất cả tập trung phá con đường máu.”
Lực lượng công an trang bị tận răng áp sát, phía sau chỉ huy là tổ đồi tra trực thuộc Bộ dẫn đầu Phạm Uy Cường:
“Cho phép bắn hạ nếu chống trả.”
Bọn chúng quyết đoán rất nhanh, đám đàn em bật chốt lưu đạn ném về một phía mở con đường.
“Bùm bùm bùm….” Theo tiếng lổ là hàng loạt đạn bay đến, bắt đầu có người ngã xuống..
Bên Bạch Hà do bị bao vây lên số lượng thương vọng nhanh, bên công an cũng ngã xuống khi gặp bọn tội phạm điên chống trả.
Chiến đấu kịch liệt chỉ một phút sau đã có cánh bị phá mở ra con đường máu.
“Đại ca chạy trước bọn em mở đường” Bạch Hà và tên mặt sẹo theo con đường, đám đàn em bảo vệ xung quanh mỗi lúc một ngã xuống trước họng súng bắn tỉa.
…………….
“Báo anh em không cần truy đuổi.” Phạm Uy Cường ra lệnh.
Bọn hắn lập 3 vòng bao vây nên mọc cánh cũng khó thoát, nếu lúc này cố gắng vây bắt, ép bọn chúng đường cùng số lượng anh em ngã xuống rất lơn.
“Rõ..”
……………
Cùng lúc đó, nhà hàng Thủy Hải, câu lạc bộ thác loạn, bên trong phòng một đám đực rựa đang tuốt cặc xung quanh ngắm nhìn một bé LoLi 14 tuổi.
“Ha ha….con bé này nhỏ mà bú cặc điêu luyện….”
“Lỗ lồn nó nhỏ xíu mà tham lam hút hết tinh tao của tao…”
“Nhìn xem, cái mồm dâm đãng của nó không biết uống lo bao tinh trùng…”
Một màn tập thể sung sướng chơi LoLi hấp dẫn thì bất ngờ cửa phòng bị đạp bay.
Bọn chúng đang vui vẻ tự nhiên không biết kẻ nào lớn mật phá đám, cả bọn hùng hổ định lao lên đấm đá thì cả người xụi lại trước những kẻ mặc quân phục mang đầy súng ống.
……………
Hà Quốc Đại trong thư phòng, hắn đang xem lại lịch trình kế hoạch đi làm ăn lần này.
Bỗng cả căn phòng sập tối, thiết bị có sóng bị dập tắt, hắn giật mình thiết bị tín hiệu cảnh báo hắn vẫn mang theo bỗng phát tín hiệu.
“Tút ….. Tút…..” Hệ thống cảnh báo khẩn căn biệt thự được hắn bí mất lắp đặt.
“Có chuyện.” Hắn vơ lấy chút hành trang bên cạnh, rồi chạy ra phía sau thư phòng, mở cánh cửa bí mật không ai biết ngoài hắn.
Đúng như dự đoán, bên ngoài là hàng loạt công an với trang bị tận răng, xe bộc thép bao vây, một đội đặc nhiệm được cử đi trước đột nhập vào nhà cắt hệ thống điện, cảnh báo, triệt hạ bảo vệ.
Đội đặc nhiệm nhanh chóng phá cửa đến căn phòng lão Hà Quốc Đại.
“Không thấy hắn đâu.” Trí dẫn chỉ huy đội, hắn lôi một tên thuộc hạ Hà Quốc Đại.
“Đại ca mày đâu ?”
“Tao không biết…” Trí tức giận đá một phát vào mồm khiến hắn vẹo đầu.
Con cá tưởng như trong lưới nhưng lại thoát chết, bọn hắn đã bố trí thăm dò, mai phục vẫn để tên cáo già chốn.
Một ngày trôi qua, với cuộc vây bắt đầy đắm máu buổi sáng sớm một loạt các kênh truyền thông đưa tin công an triệt phá đường dây cực lớn buôn bán ma túy xuyên quốc gia kẻ đứng đầu với biệt danh ngài X. Các chiến sĩ chúng ta đã chiến đấu anh dũng triệt hạ băng nhóm tội phạm đem lại thanh bình cho xã hội. Không biết từ đâu các kênh truyền thông có thông tin trong khi đó đội điều tra vẫn đang thu thấp chứng cứ và thẩm tra.
“Hà Quốc Đại đang ở đâu?” Trí hét lớn đối diện với hắn tên mập Bạch Hà mặt mày sưng vêu.
Bạch Hà không thoát khỏi vòng vây, hắn bị bắt sống nhanh chóng trong khi đàn em gần ngã hết.
“Tao đéo biết nó là ai.” Bạch Hà không khai, hắn ương ngạnh.
Trí cho mộ tát mạnh khiến mặt hắn lệch qua bên, dơi mất mấy chiếc răng máu chảy đầy khoé miệng nhưng hắn vẫn nở nụ cười đểu cán.
“Ha ha ha ha ha….” Hắn cười sặc sụa.
“Không cần.” Phạm Uy Cường bước vào cầm chiếc laptop đối diện Bạch Hà.
Bạch Hà chết đứng, đối diện là bằng chứng chống đối lại hắn, đặc biệt nó còn liên quan đến đại ca.
Đầu hắn loạn lên:“ Sao lại như vậy? Rõ ràng tao bố trí canh phòng rất cẩn mật câu lạc bộ, hành động rất kĩ tính nhưng tại sao bọn chúng lại dễ dàng có được những bức ảnh, đoạn video, báo cáo tài chính….”
Phạm Uy Cường lạnh giọng:
“Mày tưởng không khai liên quan đến Hà Quốc Đại thì sẽ bao che được cho hắn hay sao?”
“Bọn tao có chứng cứ mày gặp hắn, nói gì, giao dịch đều có…”
“Ha ha… Thật tiếc chỉ là không tóm được hắn nhưng lệnh truy nã toàn quốc phát đi hắn rất nhanh sẽ bị tóm.”
“Nói tao biết, làm sao bọn mày có những chứng cứ này?”
Phạm Uy Cương và Trí quay đi với nụ cười kinh bỉ:
“Bí mật…”
“Bọn mày…” Để lại Bạch Hà tức giận, hắn đập bàn đấm đá loạn xạ, hắn đang suy nghĩ mọi giả thuyết bọn chúng có được: khả năng điều tra hay có kẻ phản bội có tình đưa tin…
Giám đốc Vũ ngước nhìn bội phục lão già này.
“Anh kế hoạch thành công.”
Kế hoạch đánh lạc hướng được bọn hắn đề ra. Con bài chủ chốt trong kế hoạch này là Vương Hạ – Kẻ phản bội. Luật lệ câu lạc bộ Thủy Hải nghiệm ngặt:
“Một tên cấp dưới dám sơ suất để một đứa mới chơi đồ như Tiến ra về tung hoành hay sao?”
“Không thể.” Câu trả lời chắc chắn.
Vương Hạ người quản lý trực tiếp dưới quyền Bạch Hà đã tạo ra bố cục khiến tên cấp dưới có sơ hở để thả về Tiến và va phải đội tuần tra, dẫn manh mối cho công an.
Bọn chúng ngửi được mùi, đến điều tra nhưng không thể hai tuần đã phá án dù có phân đội Alpha giúp đỡ bí ẩn trong tối. Vương Hạ hắn lợi dụng chức quyền cố tình tạo ra những “chuyện tình cờ” cung cấp chứng cứ, cơ hội cho bọn họ.
“Tên Vương Hạ và Hà Quốc Đại sắp xếp ổn định rồi chứ?”
“Em sắp xếp ổn thoả.”
Tên Vương Hạ mấy ngày trước cố tình huống để Bạch Hà cử đi làm việc, thực chất là biết được mọi truyện sắp vỡ nở nên đi chốn, hai ngày trước hắn đã rời khỏi Việt Nam.
Câu hỏi đặt ra ở đây:“ Tại sao đang yên đang lành hưởng thụ phúc lợi hắn lại phản bội.”
Đơn giản vì hai từ “Lợi ích” Vũ trả giá quá cao khiến hắn không thể không động tâm và ngay cả khi hắn từ chối Vũ cũng có biện pháp bắt hắn phải tuân theo bởi vì: “Quyền lực và tài nguyên băng đảng hắn rất lớn.”
……………………………………
“Tên Hà Quốc Đại cũng được em sắp xếp giúp chốn thoát.”
“Nhớ không để hắn lọt vào tay bọn công an.”
“Không mọi thứ công cốc.”
Chính Vũ đã sắp xếp cảnh báo giúp Hà Quốc Đại, hắn chốn theo đường ngầm ra lại được tay chân ngầm của hắn bên băng Hà Quốc Đại đưa sang biên giới.
Và ngay chả thông tin cung cấp cho các kênh truyền thông đều do tay chân bên công an tỉnh bí mật tuồn ra.
Tất cả những hành động đều nhắm đến mục đích biến Hà Quốc Đại thành hình nhân thế mạng, đánh lạc hướng công an: Hà Quốc Đại là ngài X, là kẻ cầm đầu đường dây buôn bán ma túy xuyên quốc gia.
“Em hiểu.” Vũ tuân lệnh hắn lùi ra khỏi phòng.
P/s: Chúc các bác đọc truyện vui vẻ.