Nội dung truyện
Khả Uyên đang nghĩ ngợi thì bố chồng của cô lại lấy hai bàn tay rắn rỏi chồm qua lót chiếc khăn trên người của cô, hành động của ông bố chồng làm cho nàng dâu kinh ngạc mà “Ơ… Ưm…”, bởi vì cô ấy cứ nghĩ là ông Phú Quý sẽ không thực hiện. Nhưng hành động ga lăng của ông bố chồng lại là đúng như ý nguyện của nàng dâu xinh đẹp luôn, bởi dù gì đi nữa thì cô ấy cũng là phụ nữ nên làm sao mà chủ động cho được.
Ông Phú Quý miệng cười mũm mĩm, đôi bàn tay thì thoăn thoắt lướt nhẹ trên cơ thể của Khả Uyên hiện đang ngăn cách bởi lớp vải quần áo và vải của chiếc khăn bông. Cho dù ông bố chồng có cố gắng tỉ mỉ nhẹ nhàng tới đâu đi chăng nữa thì đứng trước một người phụ nữ xinh đẹp như con dâu ông đây thì tay chân lóng ngóng là điều khó tránh khỏi, bởi vậy nên khi lót chiếc khăn trên người con dâu thì các ngón tay của ông nó vô tình muốn khám phá cơ thể Khả Uyên nên cứ khều móc tứ tung loạn xạ lên. Khả Uyên bây giờ thì muốn lên tiếng cảm ơn bố chồng mình về hành động lót chiếc khăn bông trên người cô, nhưng suy nghĩ thế nào mà cô ấy lại thôi không nói nên lời mà chỉ biểu cảm bằng hành động của cơ thể.
Khả Uyên hơi chớp mắt mình đi chút xíu kiểu đá lông nheo lướt mắt đưa tình, nhưng cái hành động đó của ánh mắt của cô lại không được ông Phú Quý bố chồng Khả Uyên đón nhận. Bởi vì lúc này thì ánh mắt của ông bố chồng cứ chăm chú nhìn theo đôi bàn tay của mình nên không có để ý tới ánh mắt của nàng dâu, nhưng cũng may mắn cho Khả Uyên là ông Phú Quý không biết được cái ánh mắt đưa tình ấy, chứ mà thấy được thì không biết thế nào.