Bình Minh Không Đến - Chương 5
Vân cứ mặc kệ cái quần vẫn vướng lại ở chân lão mà chỉ kéo căng nó ra để hai chân lão già mở rộng hơn ra. Khi khoảng cách nơi háng của lão vừa đủ, theo thói quen là Vân ngay lập tức vục mặt vào lấy cái chỗ bẩn thỉu nhất trên người lão để nâng niu cái của nợ của lão già. Công bằng mà nói cái của ấy của lão chẳng thể gọi là tệ hại nếu so với những ông già cùng tuổi lão, song nếu giơ cái vật ấy ra thì tất cả đàn bà trên đời này có lẽ đều phải rùng mình ghê rợn. Nó to bè, không quá dài nhưng cái đầu khấc tím bầm phớt đỏ như hằm hè chỉ chực đút vào lồn để tra tấn người đàn bà chung chăn gối. Hai bìu dái của lão chảy xệ xuống, nhăn nheo, teo tóp đến thảm hại vì những đêm truy hoan không ngừng nghỉ. Dọc trên chiều dài cái của ấy, cả trên cái đầu khấc nữa, Vân quan sát thấy không biết bao nhiêu những bơn trắng đục đóng bết lại, có lẽ là tinh dịch và những chất bẩn khác tiết ra mà lão già chẳng bao giờ chịu lau rửa gì cả. Thường thì mỗi lần Vân hầu lão, khi lão xuất tinh xong vào lồn thì bao giờ Vân cũng chờ đến lúc lão rút cặc ra khỏi lồn mình thì đã chuẩn bị khăn mặt lau rửa cho lão cẩn thận, ngay bản thân co oả cũng chẳng hề muốn cái vật ấy quá bẩn thỉu, ghẻ lở bệnh tất, dẫu sao nó cũng đút ra đút vào cơ thể của chính mình, bẩn quá thì hoá ra tự mình đi rước bệnh cho chính mình. Ngay đến lão Tư cũng thích làm tình với Vân vì sự cẩn thận tận tình ấy, có điều khi lão đổi món với những ả đàn bà khác trong trại thì đâu lại hoàn đấy. Như đêm qua khi lão địt một ả, ả làm xong nhiệm vụ thì cũng lăn ra ngủ khì bên cạnh lão, ngày hôm nay lão lại quên không rửa ráy thành thử cái của nợ ấy bê bết những cặn trắng bốc mùi khủng khiếp làm vân khi dí sát mặt vào con cặc lão cũng phải nhăn mặt rùng mình.
Phía trên lão cứ mặc kệ Vân rúc vào hạ bộ của mình, vẫn cứ điềm nhiên ve vuốt liếm lát cơ thể trắng hồng mắt rượi của Nụ, có điều lão cũng ý thức được việc mình đang được địt một lúc hai ả xinh xắn, thành thửu khi Vân cúi xuống thì lão hơi rướn háng về phía cô ả ra hiệu ngầm cho cô ả bú cặc cho mình. Vân định nói với lão bảo lão cho phép mình được lấy khăn lau sơ qua cho đỡ ghê rồi bú sau nhưng nghĩ đi nghĩ lai thì cô ả thấy làm vậy chẳng ổn chút nào. Chắc chắn là giờ mở miệng ra nói thì lão sẽ gạt phắt đi ngay, thứ nhứt là giờ lão đã quá nứng đâu thể chịu chờ đợi Vân chạy đi lấy khăn trở lại mới bú cho lão, thứ hai là nếu Vân chê cặc lão bẩn không chừng lão sẽ đánh cho một trận vì cái tội hỗn láo, mà quả có bẩn thật chăng nữa, lão cũng thích bắt Vân phải lấy lưỡi, lấy môi ra mà lau cho lão chứ nhất định là chẳng chịu cho Vân dùng cái khác. Càng bẩn, bắt Vân phải nhắm mắt mà bú, lão sẽ càng khoái, bao lần làm tình chung, vân còn lạ gì cái tính bệnh hoạn ấy nữa. Nếu như mọi hôm thì Vân còn có thể giở cái bài nũng nịu, đe doạ nếu không lau thì sẽ không bú và không cho lão địt, chứ đêm nay làm thế thì lão chẳng ngại ngần gì mà không đá đít tống cổ cô ả ra khỏi phòng tân hôn của lão với cô nàng mới nhập trại. Thôi thì nhắm mắt làm liều, vân cố hà miệng to hết cỡ để cho cái của nợ ấy vào hết trong miệng, cái mùi ngai ngái kinh khủng nhất từ trước đến nay Vân từng biết làm cô ả suýt nữa thì không kìm nén được mà nôn thốc nôn tháo. Vân cố gắng bú được hơn mười phút thì mới dám nhè cái của ấy ra khỏi miệng, phía trên lão già cũng đã ngừng không vần vò thân thể Nụ nữa mà quay mặt xuống quan sát Vân bú cặc cho lão. Vân hài lòng khi thấy cái của ấy bây giờ trở nen cực kì sạch sẽ, thân cặc trắng hồng, cái đầu khấc giờ đỏ ửng nhưng không còn một chút chất bẩn nào còn dính bết lại nữa. Vân cười, cổ họng nuốt đến ực nước bọt vào cuống họng. Bỗng dưng cô ả lại thấy chợt rùng mình ghê ghê vì cái việc mình vừa làm, cái đàn ông của lão già trở nên sạch sẽ cũng đồng nghĩa với việc nãy giờ Vân đã phải liếm, phải nuốt hết tất cả cái đống chất bẩn trước đó dính trên cặc lão vào bụng, không khéo ngày mai sẽ bị đau bụng khó ở quá đi mất – Vân nghĩ thầm mặc dù ngoài mặt vẫn phải làm bộ tươi cười cho lão khoái chí.
Điều Vân không thể ngờ được là lão Tư đền ơn sự hy sinh nãy giờ của cô nàng bằng cách ra hiệu cho cô nàng cứ ngồi yên ở đó để nhìn cảnh Nụ thay ả bú cặc cho lão. Chưa bao giờ vân uất ức như thế, nãy giờ cô ả ra sức làm sạch cái của nợ ấy để cho bây giờ con nhỏ kia hưởng lợi, nó được bú con cặc sạch sẽ như kia là nhờ công ả đó chứ.
Thực ra thì kể cả vậy Nụ cũng chẳng dễ dàng gì để mà phải há miệng ra làm cái trò đó, nước mắt nước mũi chảy tùm lum vì sợ hãi, run rẩy đẩy cái ấy vào hết cổ họng mà Nụ cũng không thể tưởng tượng lại tại sao khi nãy cô gái kia lại bú nó một cách ngon lành và say sưa đến mức thế. Khi xưa Vân cũng đã phải cảnh này, cũng khốn khổ khốn nạn lần đàu tiên bị lão già bắt phải thổi kèn cho lão, nhưng Vân may mắn hơn vì khi đó Vân không bị một người đàn bà khác ấn đàu mình vào háng của lão không cho ngửng đầu lên đến nỗi suýt bị nghẹn. Bởi bây giờ, Nụ đang bị chính Vân làm điều đó, Vân thấy tức mình vì cái trò nhất bên trọng, nhất bên khinh khi làm tình tập thể của lão già nên quyết định hành hạ cô gái đáng thương mới kia một đêm khốn khổ cho bõ ghét. Nụ thì chẳng biết làm gì hơn là phó mặc mình cho hai người, bên dưới lão già sung sướng rướn cặc lên đâm mạnh vào cổ họng, bên trên thì vân ấn chặt cổ khiến cho Nụ không tài nào ngẩn nổi mặt lên, suýt nữa thì chết vì ngộp thở, vì nhục nhã ê chề. Trước khi vào tù, Nụ cũng đã quan hệ tình dục, cũng đã từng bú cặc cho người yêu ở quê, nhưng đấy là tự nguyện Nụ làm, còn đằng này thì lại bị ép buộc.
Nụ không hiểu tại sao Vân lại đỗi xử với mình ác thế, cùng là phận đàn bà sa vào chốn địa ngục này, cùng phải cởi truồng phơi lồn ra cho lão già đáng tuổi bố mình địt, vậy mà còn nỡ lòng hành hạ nhau thêm. Thực ra thì Nụ sao hiểu nổi những tâm lí phức tạp của Vân, những năm tháng khốn nạn phải làm nô lệ tình dục ở cái nơi khỉ ho cò gáy này đã khiến cho Vân trở nên chai sạn độc ác đến không ngờ. Có điều giờ đây Vân không còn có được quyền lực đối với bố già Tư như trước nữa, nhan sắc phai tàn một phần, lại có những cô gái khác trẻ trung hơn, Vân hiểu cái ngày mà mình bị thay thế, bị trở về lao động khổ sai tay chân hàng ngày đã không còn xa.
Lão Tư ban đầu để mặc cho Vân ấn đầu Nụ xuống bắt bú cặc cho lão, có lẽ lúc đó cái cảnh mới lạ này gây cho lão những hứng thú nhất định. Lão già khoái chí khi thấy hai người đàn bà trẻ trung của mình ghen tuông ra mặt với nhau, cùng tranh giàng nhau cái của quý của lão, nâng niu, chiều chuộng nó bằng tất cả những bộ phận có thể trên người mình, những ngón tay xoa vuốt dọc theo chiều dài, những cặp môi, những chiếc lưỡi xoắn chặt lấy khúc gân thịt trong đam mê nhục dục. Trong hoàn cảnh ấy, rõ ràng là Vân chiếm ưu thế hơn hẳn Nụ, phần vì cô ả là người cũ, đã quen với những sở thích khi hành lạc của lão Tư, hơn nữa cũng không thẹn thùng, e dè như Nụ trong lúc bú lão. Vân cố gắng gạt Nụ ra để thay thế mồm mình vào chỗ đó của lão già, cố há cặp môi dày đầy gợi cảm xác thịt của mình bao bọc lấy cái vật gớm giếc ấy. Mới đây thôi, Vân còn cảm thấy kinh tởm cái cảm giác phải bú cái vật bẩn thỉu đó, nhưng giờ trong đầu cô ả chỉ còn có một ham muốn tột bậc duy nhất, đó là dành lại vật đó từ mồm của cô gái kia. Nụ thì dĩ nhiên là bị bắt buộc phải há miệng ra nút cái mẩu thịt bầy hầy đó một cách miễn cưỡng nên khi Vân ra hiệu nhè ra trả lại cái của nợ ấy để cô ta bú tiếp, Nụ không ngần ngại làm theo ngay.
Có điều việc làm ấy tuyệt đối lại không được lão Tư thích thú hay đồng ý một chút nào. Trong những cô nàng cũ đã qua tay lão ở cái trại giam này thì lão thích được Vân bú cặc cho nhất. Bởi một lẽ rất dơn giản, cô nàng là người rất có năng khiếu trong cái trò thổi kèn, một là tận tình không ngần ngại tất cả mọi tư thế chỉ cốt khi há mồm ngậm lấy cái vật ấy thì có thể mang cho lão thích thú. Hai là cặp môi dầy dặn quá cỡ của ả khi bao một vòng quanh cặc, mân mê khiến cho lão lúc nào cũng chỉ như muốn vọt khí ra ngoài. Ba là Vân có cái kiểu vừa nút cu cho lão, vừa phun nhè nước bọt từ trong cổ họng ra khiến nhiều lúc làm cho lão chết lịm vì cảm giác nhầy nhầy trong miệng cô ả. Cũng chính vì mấy cái trò đó mà tất cả các lần lão Tư gọi Vân vào hầu ngủ, bao giờ lão cũng bắt cô nàng việc đầu tiên là phải bú cho lão sướng đã rồi thì đụ đéo gì mới tính sau.