Bình Châu Yêu Dấu - Phần 2
– Xuống nghỉ chút xíu nhe em ?
– Thôi đi anh, em sợ . . .
– Sợ gì ?
– Sợ. . .mọi.
Lúc nãy trên đường đi ra hồ bơi cả đám có thấy thấp thoáng mấy bóng đen bùn thoa đắp cả người chỉ chừa mắt và miệng. Bùn ở đây đen kịt, đen hơn bùn nước khoáng ỏ suối nước nóng Nha Trang. Trời nhá nhem tối bất chợt thấy đám người đen như mọi làm Nguyệt Lan, Ngọc Hân cũng đã hết hồn níu lấy mấy chàng trai.
Quốc Long phì cười bảo :
– Thấy trong phim hình như mọi đâu biết bơi nè, chỉ chạy nhảy trong rừng thôi, xuống nước nhoè thành dân da trắng làm sao.
– Anh làm như chỉ có mình anh biết bơi hông bằng.
– Với lại có anh ở đây mà còn sợ sao ?
– Ờ há, em hổng sợ nữa.
– Xuống nghe ?
– Dạ.
Quốc Long đưa tay ra sau đỡ một bên hông Nguyệt Lan cho nàng tuột xuống. Thay vì tuột một lèo xuống nàng luồng tay ra trước bá vai chàng, tay kia vịn lưng chàng lấy đà chui đầu xuống nách chàng, hai chân vẫn quặp vào hông Quốc Long. Thấy đầu cô bé ướt sũng trồi lên, bây giờ hai tay bá lấy cổ chàng từ đàng trước, hai chân vẫn đeo quặp lên chàng như con gấu cô-la-be làm Quốc Long thích thú cười bảo :
– Em siêu cấp thật, ai bảo không biết bơi nè ?
– Cái đó là lặn chứ hổng phải bơi đâu anh, hihi. . .
Nguyệt Lan tay thì bá cổ, bá vai chàng, chân quặp hông chàng nên khi Quốc Long bất chợt vin đầu nàng tìm môi hôn thì nàng cũng chẳng dư tay chân để kháng cự. Nhưng vấn đề là nàng không những không kháng cự mà còn hé môi đón nhận. Chàng đưa lưỡi qua tìm kiếm bắt được lưỡi nàng nút lấy nó. Nụ hôn sâu đậm kéo dài lịm ngọt làm Nguyệt Lan quíu mềm tay chân, một đàng bám chặt sợ té, một đàng chân tay như không còn sức cứ muốn tuột xuống. Khi Quốc Long vòng tay ghì eo nàng đỡ đầng thì nàng không còn chịu nỗi nữa buông rơi chân xuống, đầu ngã vào hốc cổ chàng thở ra hạnh phúc. Hai người hôn hít lên má lên cổ nhau trong bóng tối hang động tưởng như lạc vào cõi hoang sơ. Rồi lại hôn môi. Quốc Long áp Nguyệt Lan tựa vào một ghềnh đá, hạ thể hai người dí vào nhau, nàng thấy cái đó của chàng đã cộm to đè lên chỗ giữa đôi chân nàng. Tay chàng ôm xiết eo thon đưa xuống ghì bế cặp mông vêu cho cái đó thêm đè lên khu vực. Nước khoáng nóng như thư giãn nhưng thật ra càng nóng hơn khi thịt da hai người va chạm áp chặt, áo quần tắm có đó nhưng như đã bị lột ra. Nguyệt Lan ú ớ đuối sức vì chàng đang nút lưỡi nàng say đắm.
Có tiếng ồn ào của nhóm bạn kiếm tới ngoài thác nước. Quốc Long lại vội đèo Nguyệt Lan lên lưng cõng ra khỏi hang thì vừa lúc Ngọc Hân, Hùng và cả đám túa vào thác nước. « Ê, chạy đâu bồ ! » Ngọc Hân la lên giữa tiếng thác nước và tiếng Nguyệt Lan cười khúc khích chạy thoát.
Đến bờ hồ đầu bên này mà Nguyệt Lan vẫn chưa hết hưng phấn. Quốc Long để nàng lên thành hồ, chàng không mệt mà nàng lại nằm phưỡn thẳng ra đó ngực thở phập phồng. Chàng xoay chân nàng buông thỏng xuống bậc tam cấp cao nhất rồi quay lưng thung dung bước xuống từng bậc nước. Vô duyên ghê, Nguyệt Lan nghĩ. Nhưng khi xuống tới đáy hồ thì chàng đã quay gót từ từ bước lên lại các bậc tam cấp. Cứ y như một nam nhân hải dương thần kỳ, thần thánh gì không bằng, miệng còn cười cười. Nguyệt Lan cũng khẽ mỉm cười, nhướng đầu lên ngắm nhìn một mỹ nam ở góc cạnh đó như là lù lù trổi lên khỏi biển sóng hướng về giữa đôi chân nàng. Riêng Quốc Long lúc từ từ «nổi lên» cũng thấy trước mắt là núi đồi mỹ nhân phập phồng.
« Hự » Nguyệt Lan khẽ rên khi hạ bộ Quốc Long đè lên mu nàng. Chàng đã nằm úp hờ lên nàng, một tay vòng xuống cổ ghì lấy bên mái đầu, một tay ôm eo thon nàng. Ngực nàng ưỡn lên. Nụ hôn dài gián đoạn ban nãy tiếp diễn.
Phong không biết từ lúc nào cũng đã trồi lên nắm quần Quốc Long giựt mạnh tụt xuống. « Ê !! » Quốc Long chỉ kịp la lên thế trong lúc phản ứng đứng lên thì ngã ra sau mất thăng bằng rớt xuống hồ nước. Tay chàng vẫn còn ôm ghì Nguyệt Lan nên cũng lôi nàng té theo. Phong cười hô hố bỏ chạy. Vừa sặc nước vừa sặc cười trước tình huống, Quốc Long, Nguyệt Lan vẫn ôm nhau không rời ra. Nguyệt Lan nhìn vào mắt Quốc Long hóm hỉnh :
– Để luôn vậy anh há.
Chàng muốn lắm, con cu truồng dựng đứng sáu giờ ép vào mu vào bụng Nguyệt Lan co giựt khoan khoái làm sao. Nhưng cũng phải vơ lại quần mặc vào không ai thấy thì kỳ. Nhưng sự va chạm thịt da đã làm hai người bén nhau, vờn nhau nô đùa dưới nước một hồi khi cả đám không còn hứng thú với trò chơi đuổi bắt nữa, đã tản mát.
Lúc bấy giờ khu vực hồ bơi rất vắng, không còn ai lai vãng. Nhìn quanh quất cũng không thấy Ngọc Hân và Hùng đâu. Phong mới bỏ chạy cũng không thấy đâu. Nguyệt Lan, Quốc Long cứ nhìn nhau cười, rồi lại níu nhau. Nàng một chân co lên quặp vào hông chàng, một tay bá cổ, một tay vịn lên ngực rắn chắc. Quốc Long tay giữ eo Nguyệt Lan, tay ghì mông cho hạ thể hai người dưới nước sát dính lại với nhau. Nguyệt Lan ngã đầu về sau nhắm mắt tận hưởng phút giây khoái cảm, ngực ưỡn ra cho chàng úp mặt vào. Không tự chủ nàng luồng tay xuống kiếm bóp chàng. Chao ôi, cu chàng cộm dưới quần bơi dài bự quá làm nàng khẽ run giựt mình. Hồi nãy lúc bị lột truồng nàng thoáng thấy, bây giờ rờ qua nó, nàng ước chừng nó dài đến cả gang tay.
– Thôi mình đi về phòng đi anh.
– Ừ, để anh cõng em trốn không Phong trở lại phá.
Thế là từ dưới nước Quốc Long cõng Nguyệt Lan trồi lên những bậc tam cấp trước khi rảo bước đi về hướng khách sạn viên. Nàng cảm thấy rất vui sướng khi ngực nàng áp lên lưng chàng. Tuy ở trên cao nhưng đầu nàng đang nhớ đến cái của chàng bên dưới. Nàng thấy rạo rực quá.
– Không biết Ngọc Hân với anh Hùng đâu anh nhỉ ?
– Nhiều khi đi về phòng trước rồi.
– Sao không nói mình gì hết.
– Lớn rồi mà.
Sắp đến bungalow của Nguyệt Lan, Ngọc Hân thì thấy bungalow của Hùng có ánh đèn hiu hắt từ cửa sổ. Mấy căn bungalow như nhà sàn xây trên thềm cao có hiên bậc tam cấp trước cửa vô và bên cửa vô thì có cửa sổ. Dưới cửa sổ là một băng ghế đá công viên.
Quốc Long để Nguyệt Lan xuống, hai người rón rén trèo lên băng ghế đá nhìn qua khe hở mấy cánh cửa sổ không khép kín. Ánh đèn ngủ trên bàn cạnh giường đủ sáng để Quốc Long, Nguyệt Lan trố mắt khi thấy Hùng đang đè lên Ngọc Hân, hai người đó đang nút lưỡi nhau đắm đuối, trên thân thể vẫn còn mặc đồ tắm.
Ngọc Hân đờ đẫng :
– Hôm nay anh phá trinh em nhe . . . Hôm nay anh làm cho em đi . . .
Hùng đang hôn hít chiếc cổ dài người tình, ngẫng lên nhìn vào mắt nàng :
– Sợ em đau.
– Dạ, em chưa biết . . . Em cũng sợ quá, có đau lắm không anh ?
– Lần đầu thì đau, để anh rán làm nhẹ nhẹ.
– Dạ.
Ngọc Hân bá cổ Hùng hôn đắm đuối rồi e thẹn nói:
– Em yêu anh. Em cho anh làm tất cả nhe anh. Anh đừng bỏ em nhe.
– Anh cũng yêu em. Em dễ thương quá. Sao lại nỡ bỏ em !
– Anh ơi, em thích anh nút lưỡi nữa.
Ngọc Hân ú ớ khi Hùng vừa nút lưỡi vừa đưa tay bóp ngực nàng. Cảm giác nhột nhạt nhưng không phải không khoái cảm.
– Em mặc áo bikini đẹp không anh ?
– Hơi chật một tí, nó nâng ngực em lên thêm căng phồng . . . Đẹp ! Sướng mắt, sướng cả tay.
– Anh thích không anh, hihi. . . Hôm đó anh dẫn đi Diamond Plaza, mua tặng em đó.
Hùng kéo áo bikini trễ xuống, Ngọc Hân khẽ rít lên « ahhhhh » khi ngực nàng bị lộ trước mặt người yêu. Chàng vồ lấy một bên vú, lòng bàn tay chụp hờ lên núm vú đang săn cứng.