Bình Châu Yêu Dấu - Phần 1
Mấy anh đó thì lớn cả rồi, thuộc hạng băm, dân làm ngân hàng. Buồn cười khi mới gặp Nguyệt Lan còn gọi Long là chú. Lúc đó nàng cũng hơi khớp vì Quốc Long . . . đẹp trai quá ! Anh ta cao thước bảy mấy, khuôn mặt vuông vuông xương xương rất nam tính cũng như tên gọi, chiếc cằm rộng, nhưng ngạnh không dữ. Thỉnh thoảng cười thấy hiền, lúc cười mắt hơi nheo đôi khi còn thấy. . .ngố nữa là đàng khác. Nhưng anh cũng đáng yêu là ở chỗ đó. Đẹp trai, có tiền có của, lịch lãm, hiền hòa. Trong khi Hùng và Phong thì lanh láu hơn. Hùng cao vừa tầm, dáng người ngâm ngâm khỏe mạnh, hổng nỗi xấu trai, miệng dẽo. Có lẽ vậy mà nhỏ Hân chịu đèn. Còn Phong thì hơi sếu với chiều cao thước tám, anh này cũng dẽo nếu không nói là quỉ quái, lanh lắm. Nói chung mấy anh đều đàng hoàng, ga lăng nên đi chơi chung Nguyệt Lan và Ngọc Hân đều thấy thoải mái.
Thấy Hùng thì cứ tíu tít săn đón chiều chuộng Ngọc Hân chả là vì nhỏ Hân đang là hoa khôi trường, đẹp gái, mắt to, mũi thon dài dò miệng khôn khéo, môi mỏng cười tươi có nét chảnh nếu nhìn kỹ. May mà nhỏ không có lúm đồng tiền, nếu không nhiều anh càng thêm mê mệt. Cho nên khi thấy Hùng bắt được hoa khôi thì không khỏi nhiều người ganh ghét. Nguyệt Lan so với Ngọc Hân thì cũng xinh đẹp không kém, nước da trắng mịn, mắt to đen láy, mũi cao thon, sóng mũi chạy chênh chếch lên tới đĩnh tí xíu dò miệng, tí xíu nở tròn bương bướng, khóe miệng móc khẽ, môi hồng sen tự nhiên hình trái tim, môi dưới đầy khẽ trề. Cái xinh đẹp của Nguyệt Lan khác với Ngọc Hân là không lồ lộ liến thoắng, mà nhu mì, dè dặt. Nàng trông như mới mười tám mặc dù tuổi đã hai mươi mốt. Đây là nét đẹp của một thiếu nữ lãng mạn, sớm biết yêu, biết mình muốn gì và vẫn giữ được nét đẹp mơ mộng, nét đẹp của một người mãi đi kiếm tìm cái tình yêu đó. Nàng như một viên ngọc quý.
Theo hẹn, chiều thứ sáu mấy anh đi làm ra sớm đón Nguyệt Lan và Ngọc Hân. Quốc Long cầm lái, ngồi cạnh là Phong. Hàng ghế sau là Hùng, Ngọc Hân giữa, Nguyệt Lan ngồi cạnh cửa bên kia. Chiếc Beamer X5 đưa năm người từ Sàigòn đi quốc lộ 51 ra hướng Vũng Tàu. Đến ngã ba Bà Rịa (cách Sàigòn khoảng một trăm cây số) thay vì đi thẳng thêm hai mươi lăm cây số sẽ ra Vũng Tàu, Quốc Long rẽ trái lấy quốc lộ 55. Chỉ còn độ năm mươi cây số nữa thì đến khu du lịch sinh thái và nghỉ dưỡng Suối Nước Nóng Bình Châu. Đoạn đường nhựa từ Bà Rịa đến đó rất đẹp, đi xuyên qua khu nguyên sinh Bình Châu – Phước Bửu, một bên là rừng, một bên là biển. Mọi người không khỏi trầm trồ trước thắng cảnh hòa quyện thiên nh iên. Không biết tự bao giờ tại khu rừng tràm xanh mát rộng lớn, một hồ nước sôi khổng lồ cùng với bùn khoáng nóng với hơn bảy mươi điểm phun lộ thiên có nhiệt độ từ 400C-800C cứ tuôn trào vô tận cho đến ngày nay. Khu du lịch Suối Nước Nóng Bình Châu thì tọa lạc trong khu rừng tràm rộng ba mươi ba hecta. Có lẽ sự hoang sơ cũng giúp cho việc bảo tồn thiên nhiên. Ít người biết đến, lui đến cũng nên, « look but don”t touch », nhìn thôi không được rờ, lạm dụng sẽ hao mòn, cái gì cũng thế, Nguyệt Lan mỉm cười suy nghĩ. Nàng ngồi sau nhìn xéo ra trước ngắm Quốc Long lái xe, cầm lái rất đầm, không khéo nàng đã mết anh vì hình như cái gì về anh cũng tỏa ra đầy nam tính.
Lúc còn khoảng mười cây số đến khu suối nước nóng Bình Châu, Quốc Long quẹo phải cho xe đi chừng hơn năm cây số thì đến khu nghỉ mát biển Hồ Cốc. Mọi người đổ bộ xuống nhà hàng Hoa Biển ở đây để ăn chiều trước khi trở lại quốc lộ 55 đi nốt đoạn đường tới khu suối nước nóng.
Đến khu nghỉ mát suối nước nóng Bình Châu thì trời đang sụp tối, phái đoàn vào tiếp tân lấy phòng. Bình Châu rộng lớn nên có đâu tám khách sạn để chọn. Phái đoàn lấy ba căn bungalow biệt lập trong khu khách sạn Hoa Sim, Hùng một căn, Quốc Long và Phong một căn, Ngọc Hân và Nguyệt Lan một căn. Những căn bungalow xinh xắn nằm cách nhau mấy chục thước giữa vườn cây vừa riêng biệt vừa có thể qua lại nhau bằng những đường lát gạch đỏ khi cần.
Bộ năm nô nức thay đồ để ra hồ bơi nước khoáng. Hai em Ngọc Hân, Nguyệt Lan mặc bikini làm ba anh không khỏi không ngắm nhìn thích thú. Ngọc Hân tươi tắn thêm trong bộ màu hoàng yến còn Nguyệt Lan thì thêm mặn mà với bộ màu huyết dụ. Hùng và Phong mặc quần bơi speedo làm chỗ đó độn lên cũng dễ nễ. Hùng người tròn chắc còn Phong tuy cao nhưng không phải dơ xương nên hai người mặc quần bơi bó trông không đến. . .phát khiếp. Còn Quốc Long thì vận quần bơi Nike ống dài kín đáo làm Nguyệt Lan không khỏi thầm thắc mắc hổng biết cái của anh dưới đó so với hai anh kia ra sao. Ôi chao, người anh phần trên cũng đẹp mắt, không đến nỗi vai u thịt bắp như các kiến càng nhưng cũng ra mô hình chữ V. Nói chung mấy anh thể hình đều bảnh nên đi cùng với hai em đẹp gái thì cũng xứng.
Khu hồ bơi nước khoáng lớn nằm giữa vườn dương liễu chung quanh hồ bố trí những cột dù lợp lá hình nấm với những chiếc ghế ngồi, ghế nằm nhựa trắng, những băng ghế đá công viên. Nước hồ xanh nhìn mát mắt nhưng thật ra nước khoáng nóng đến cỡ ba mươi tám độ C không phải là chỗ có thể nhảy ùm vô ngay. Chạy quanh bờ hai hồ lớn, một hồ hình chữ nhật, một hồ hình phần tư vòng tròn, là những bậc tam cấp dẫn thoai thoải xuống hồ để người ta có thể từ từ bước vào nước ngâm chân làm quen. Hai hồ bơi này nằm sát nhau, còn có một hồ thứ ba hình tròn nước cạn cho trẻ em nằm đối diện. Một phiến đá khổng lồ làm tường cao nối liền hai cái hồ người lớn đầy đủ với hang động giả và thác nước buông mành trước lối vào hang. Trên phiến đá này có hai điêu khắc lớn là bình nước xoay và chim đại bàng.
Cảnh trí khu vực hồ bơi hữu tình nhưng tối thứ sáu thì vắng vẻ ít người, phải đến hôm sau thứ bảy du khách mới ra chơi đông. Vắng quá thì cũng hơi tẻ nhạt. May thay lúc ra tới hồ bơi thì thấy Thăng, Tiến và Huệ đã đến đó từ trước. Bộ ba này đi riêng nhưng cũng đã có hẹn gặp với bộ năm ở Bình Châu. Thế là lẻ năm cộng lẻ ba thành chẳn tám đông hơn, đùa giỡn cười nói ồn ào. Họ bày ra chơi trò đuổi bắt Cóc Ken dưới nước. Thăng là người chăn đầu tiên. Tiến và Huệ lội về một bên. Ngọc Hân và Hùng cũng níu kéo nhau dạt ra xa. Riêng Nguyệt Lan bơi dở nên đã níu Quốc Long làm nũng đòi anh cho nàng đeo cưỡi lên lưng. Long cười bảo :
– Trời, có em theo nặng làm sao chạy mau được !
– Thì anh làm cóc cho em quá giang sang sông.
– Em mà làm bò cạp thì còn chết nữa. Hổng được chích à nhe.
Chả là có truyền thuyết bò cạp hứa không chích cóc nhưng chưa tới bến bên kia bò cạp vẫn chích cóc.
Nguyệt Lan hóm hỉnh :
– Hổng biết ai chích ai à . . .
Nói thế nhưng Quốc Long cũng đã nghiêng lưng xuống cho Nguyệt Lan nhảy lên tay bá vai, hai chân quặp vào hông chàng. Nguyệt Lan hổng phải dạng nhỏ con lắm, cao thước sáu nhưng cưỡi áp trên lưng Quốc Long thấy chàng lao vào nước bơi đi nhẹ nhàng, khỏe ghê.
Chợt có tiếng la oai oái làm Quốc Long ngừng bơi đứng chống chân xuống nước trong khi Nguyệt Lan vẫn bám trên lưng chàng. Hai người quay đầu lại nhìn thì ra Ngọc Hân đã bị Thăng nắm bắt được kéo giựt tuột dây quần tắm. Ngọc Hân vừa bỏ chạy trong nước vừa lo buộc lại dây quần. Nguyệt Lan nhắc :
– Chạy đi anh, để nó bắt được thì hổng biết chuyện gì xảy ra.
Quốc Long tiếp tục cõng Nguyệt Lan đi trốn, lội bì bỏm dưới nước, mặt nước hồ không sâu lắm, chống chân đi nước cũng chỉ lên tới cổ. « Nhắm mắt lại nhe em », chàng báo trước khi bước vào thác nước chắn hang động ở cuối hồ. Nguyệt Lan ngã đầu lên vai chàng nhắm mắt lại, cả hai cười thích thú khi bước vào thác và nước đổ ập xuống hai mái đầu tung tóe.