Bệnh Dâm Của Mẹ - Phần 5
– Thì mẹ tớ đạp xe đạp, tớ ngồi sau ôm mẹ cùng đi. Hôm đó mẹ lại mặc cái áo kiểu tầu bó sát lấy thân hình, ngực căng trắng nõn nà cậu ạ. Cảm tưởng mấy hàng cúc áo sắp bung ra đến nơi ý vì ngực mẹ tớ to lắm. Khi đến nơi thì phòng có mỗi chú Vinh ở nhà, còn chú ở cùng phòng đã về quê mấy ngày cuối tuần. Phòng bé tẹo teo, lại nấu ăn cả trong đấy nên giường là giường tầng cho hai người ở.
– Nghe hấp dẫn quá!
– Ưm, đoạn này hấp dẫn lắm. Mẹ và chú Vinh ngồi ở giường dưới nói chuyện, còn tớ thì ngồi ở giường trên ngồi chơi bài một mình. Hai người nói chuyện một lúc thì chú Vinh đi ra phía cửa khóa lại cẩn thận rồi vào ngồi cạnh mẹ tớ. Tớ ngồi trên cũng lắng tai nghe nhưng không nghe thấy hai người nói chuyện gì cả, chỉ nghe thấy tiếng “ưm.. ưm” của mẹ tớ phát ra, có lẽ hai người đang hôn nhau. Tớ vẫn nhớ câu nói rất nhỏ của mẹ với chú:” Mấy hôm chẳng đến với em gì cả!” Rồi tiếng chùn chụt vang to hơn, cả tiếng ư ư nữa…
– Thích nhỉ?
– Ừ, nhưng tớ vô duyên chẳng biết gì nên tự dưng phá đám. Ngồi chơi một mình buồn quá, tớ liền leo xuống rủ chú Vinh chơi bài cùng. Hai người đang ngồi hôn nhau thấy tớ xuống bỗng buông nhau ra, bàn tay của chú đang đặt ở ngực mẹ cũng phải rụt lại ngay và mẹ cứ để vậy không cài lại cái cúc ở trên.
– Thế rồi sao? Chú ấy có đánh bài với cậu không?
– Có chứ. Tớ với chú mỗi người ngồi một đầu chia bài chơi, còn mẹ ngồi sau ôm chú xem hai người đánh. Hai bàn tay của mẹ cứ ôm xuống phần bụng của chú Vinh, thỉnh thoảng còn chui hẳn vào trong áo chú ấy đưa lên bóp ngực. Tớ nhìn rõ bởi tớ ngồi đối diện ngay trước mặt mà.
– Hihi, mẹ cậu đúng là quá dâm nhỉ?
– Chưa hết đâu bạn ơi. Chú Vinh ở nhà nên mặc mỗi cái quần đùi, chân chú dài nên ngồi đánh bài phải duỗi thẳng chân ra. Mẹ tớ cứ nghịch ngợm và thích trêu chú ấy khi tay liên tục hết vờn chỗ này lại vờn chỗ nọ. Lúc chú Vinh lấy cái gối ra vẻ ôm ôm che phần hạ bộ là tớ cũng hiểu tay mẹ đang ở đâu rồi. Tớ thắng mấy ván liên tiếp nên sướng cười toe toét, tranh thủ chú ấy thua phải chia bài thì tớ chạy ra đằng sau nhà để đái bậy. Lúc chạy vào thì thấy cái đầu của mẹ nhấc lên từ hạ bộ của chú. Trước khi chú Vinh đặt lại cái gối để che thì tớ vẫn kịp nhìn thấy con chim của chú ấy dài ngoằng và có cái đầu đỏ hỏn.
– Thế cậu nhìn thấy thế thì có nói gì không?
– Tớ có nói. Mẹ ngẩng đầu lên rồi nhìn tớ mỉm cười kiểu xấu hổ. Lúc đó thì tớ không nghĩ gì, giờ nhớ lại nụ cười ấy mà sao trông đĩ thõa vô cùng. Tớ nói với mẹ một cách hồn nhiên của đứa trẻ chưa hiểu chuyện người lớn:
* Sao mẹ và chú Vinh suốt ngày hôn nhau thế nhỉ?
Mẹ nhìn chú Vinh cười khi tớ hỏi vậy. Bà quay sang nói với tớ:
* Thế con có thích mẹ hôn chú Vinh không?
* Không. – Tớ trả lời như vậy.
* Ơ, thế con không quý chú Vinh à? Chú chơi bài với con, chú mua đồ chơi cho con, chú còn đưa hai mẹ con mình đi công viên chơi nữa này. Nếu con không quý thì từ nay mẹ bảo chú không đưa mẹ con mình đi công viên nữa nhé.
Mẹ tớ rất khôn khi lôi cái chuyện đi chơi công viên ra để nhử tớ, bởi thời đó đứa trẻ nào chẳng thích được đi công viên. Nghe mẹ nói vậy thì tớ đồng ý ngay:
* Được rồi, mẹ hôn chú ấy đi, con cho đấy.
– Mẹ được tớ đồng ý thì sướng cười nhưng hai người không còn hôn nhau nữa. Mẹ vẫn ngồi bên cạnh chống cằm lên vai chú, tay thõng xuống luồn dưới gối ngọ nguậy. Lúc này đang đánh bài tiếp, tớ thấy tay của chú đưa ra đằng sau vuốt lưng và mông của mẹ. Hình như chú bóp hay làm cái gì đấy mà thỉnh thoảng mẹ cứ phải nhổm người lên như kẻ bị bệnh trĩ nặng. Rồi bàn tay tham lam đó tiếp tục đưa ra đằng trước, chú nghĩ tớ còn bé không biết gì nên cứ tha hồ luồn tay từ cổ xuống ngực để nắn bóp hai bầu vú căng tròn của mẹ. Không biết mẹ có sướng không nhưng một lúc sau bà kêu buồn ngủ nên leo lên giường trên nằm đắp chăn. Ở giường dưới hai người vẫn chơi, khi tớ bị thua thì tớ phải chia bài và tranh thủ lúc tớ đang chia thì chú đứng dậy ngó lên giường mẹ đang nằm. Hai người thủ thỉ điều gì đó rõ lâu, tớ phải bảo chú chia xong rồi thì chú mới ngồi xuống chơi tiếp. Nhưng cũng chơi được nốt ván đó thì chú kêu đi ngủ và hai chú cháu ngủ chung ở giường dưới. Đèn đã tắt tớ nằm trong nhưng chưa ngủ được ngay vì chật quá. Một lúc sau thấy mẹ nói:
* Tiến ơi, cho chú Vinh lên đây đấm lưng cho mẹ nhé.
– Tớ cứ tưởng mẹ đau lưng thật nên còn khuyến khích chú ấy lên đấm lưng cho mẹ. Đoạn sau như nào tớ nằm dưới không biết được, còn cậu, chắc cậu nhớ chứ?
Bà Hạnh lúc này nước đã ra đầm đìa, tay ướt nhẹp đưa lên bấm bấm font chữ trả lời:
– Ừ, tớ nhớ. Lần đó tớ sướng lắm.
– Vậy cậu kể cho tớ nghe đi! – Tiến đề nghị giờ là đến lượt mẹ kể.
– Ưm, Vinh lên giường thì có đấm lưng cho tớ tẹo nào đâu, cả hai lao vào nhau để nút lưỡi, người bóp ngực, người tìm chim. Lúc đấy tớ nứng lắm rồi nên không cần phải khúc dạo đầu, tớ cầm chim của Vinh nhét vào bướm và bảo chú ấy chơi luôn.
– Lúc đấy tớ không nhìn thấy gì nhưng tớ cũng biết chú ấy đang làm gì mẹ bởi vì cái giường ở trên rung lên bần bật. Tớ tò mò nên xuống giường và chèo lên giường mẹ ngó đầu xem. Hihi, chú Vinh đang nằm trên dập, thấy tớ thì đột ngột phanh lại nhìn.
– Đồ vô duyên!
– Hihi, thấy đầu tớ lấp ló nhìn thẳng vào hai người, mẹ ngoảnh mặt ra bảo tớ:
* Tiến, xuống giường ngủ đi con!
– Tớ bướng bỉnh không chịu xuống, thậm chí tớ còn leo hẳn lên và rúc vào chăn nằm cành mẹ. Thấy tớ như vậy hai người không còn cách nào khác là phải tiếp tục cho đoàn tàu chạy vì chim chú Vinh vẫn đang cắm trong lồn của mẹ tớ.
– Hihi, nghĩ lại đoạn đó công nhận buồn cười nhỉ?
– Ừ, tớ nằm quay sang ôm mẹ thì người mẹ chẳng có quần áo gì cả. Như thường lệ tớ vẫn hay chơi, tớ đưa tay lên bóp ngực của mẹ, nghịch nghịch cái đầu ti to gần bằng ngón tay út. Còn chú Vinh vẫn nằm trên người mẹ hì hục dập mông xuống. Dần dần vì cơn sướng đến nên mẹ không còn để ý tớ nằm bên cạnh nữa, mẹ lại há mồm rên rỉ, hai tay mẹ ôm lấy mông chú ấn xuống như kiểu muốn chú làm mạnh hơn. Sự chật chội khiến mẹ khó chịu nên cả mẹ và chú Vinh sau đó buông nhau ra chèo xuống giường. Tớ nằm một mình ngó xuống thì thấy mẹ hai tay bám vào cột giường, còn chú Vinh cứ đứng đằng sau ôm mông mẹ tớ hẩy tới hẩy lui. Đêm đó cuối cùng là tớ nằm ngủ một mình ở giường trên, còn mẹ và chú Vinh ngủ ở giường dưới.
– Đêm đó công nhận là tớ thích lắm. Cậu ngủ rồi nên không biết đấy thôi, cả đêm Vinh vần tớ thêm ba lần nữa cơ. Nghĩ lại mà nước cứ ra đây này.
– Cậu đang nhớ đến chú Vinh phải không?
– Ưm, nhớ lắm, thèm có con chim của Vinh ở đây ngay lúc này ý.
– Cậu dùng tay chọc vào rồi tưởng tượng chú Vinh đang địt đi.
– Ưm, tớ làm suốt từ nãy rồi. Đang sướng cậu à!
– Tớ cũng đang sóc cặc đây nè! Đang nhớ lại lúc chú Vinh địt cậu đó.
Bà Hạnh đang lú lẫn đầu óc, thấy Tiến bắt đầu ăn nói bạo dạn hơn và đi hơi xa thì bà bỗng giật mình tỉnh ngộ. Cảm giác đầu tiên là bà thấy xấu hổ làm sao, bà vội nhắn tin cho Tiến để out:
– Thôi tớ buồn ngủ rồi, hôm khác nói chuyện tiếp nhé.
Bà Hạnh out ra khỏi fb một cái, lúc này trong phòng không có ai, bà được tự do làm những điều mình muốn mà không cần phải sợ ai nhìn thấy. Những ngón tay lại như quen đường cũ, chúng lại mơn man từ từ chạy xuống giữa hai đùi của bà.
– Ui… Vinh ơi… anh địt đi… địt mạnh vào… em sướng quá.
– Ưm.. ưm… mạnh nữa đi Vinh… em nứng lồn lắm Vinh ơi.
– Hạnh… anh cũng nứng và đang sướng đây… nghe em nói mà anh không chịu nổi rồi… aaaa… anh muốn ra… aaaaaa…
– Em cũng vậy… em sướng… Vinh ơi… em cũng ra đây… aaaaaaaa…
Bà Hạnh mãn nguyện khi được lên đỉnh, nhưng sau đó là cảm giác hơi dằn vặt. ” Từ mai còn mặt mũi nào nhìn thằng Tiến nữa đây… ”
…
Còn tiếp…