Bé Ngân - Tình Yêu Của Nó - Phần 16
Một mùi thơm thoang thoảng…
Nó nhận ra cánh tay cô giáo thò qua vai nó… Chống xuống bàn… Tay phải lấy cái bút viết xuống quyển vở nó…
– Đây… Như này…
Nó bắt đầu bị sao lãng bởi cái mùi hương cơ thể… Cô cúi xuống thấp hơn chút thì đúng tầm mắt nó… Ở cái tư thế này thì gần như nó “chết ngồi” luôn ở đấy… Nó nghe rõ tiếng thở của cô… Đều đều… Cô hình như cố tình cúi sát nó hơn… Thời gian như chậm chạp lại… Hồi hộp… Tim nó đập nhanh rõ rệt… Nó biết cô nghe thấy nhưng cô vẫn vậy… Viết viết… Nó không biết là nó nghĩ đúng không nhưng vậy thì không ổn rồi… Nó nhắm mắt lắc nhẹ đầu…
– Chị… Chị… cho em đi uống nước với… Em khát quá…
– À… Ừm… Để chị lấy cho… – Cô đứng thẳng dậy… Ngại ngùng…
– Vâng…
Nó đợi cô đi thì mới thở mạnh… Nguy hiểm quá…
Cô giáo quay lại mang theo hai cốc nước ấm… Làn khói nhạt cộng với khuân mặt hơi ửng đỏ khi bị nó nhìn thẳng vào tạo nên một cái cảm xúc khó tả trong nó… Hmm… Một chút thích thú… Một chút muốn lại gần… Nhưng nó biết nó không được phép làm như thế… Vì nó còn gái…
Cô đưa nó cốc nước xong ngồi im lặng… Chờ đợi… Nó đã ít nói thì chớ nên cái không khí lúc đó càng làm mọi thứ trở nên căng thẳng hơn…
– Mẹ chị đi đâu rồi?
Nó mới nhớ ra là không thấy mẹ cô đâu nên lấy cớ để phá cái không khí đó…
– À… Chắc lại đi với câu lạc bộ văn nghệ rồi… – Cô hơi ngắt ngứ…
– Người già có nhiều thú vui tao nhã chị nhở… Sau này em cũng mong có một cuộc sống nhàn rỗi như thế… Chậc Chậc…
Nó nhìn lên trần nhà gật gù…
– Ừm… Hì hì…
Nó cũng hỏi về bố cô. Cô có vẻ buồn buồn. Nó hiểu được điều này… Không chi tiết nhưng nó hiểu đây là một câu chuyện buồn… Đang định hỏi sang chủ đề khác thì cô ngắt lời nó… Bắt đầu kể…
Hóa ra cô còn không biết mặt bố cô… Ông bỏ đi khi biết mẹ cô có cô… Nhưng các bạn biết đấy nghị lực của người mẹ thời đó nó lớn lắm… không như bây giờ… Tội những đứa trẻ chẳng bao giờ thấy ánh mặt trời… Mẹ cô nuôi cô một mình đến tận bây giờ… Nó thì lại được ngồi nghe… Sở thích lạ lùng hay như nhiều người khác thường nói là một sự chia sẻ…
– Một thằng đàn ông hèn… – Tiếng cô giáo kết thúc câu chuyện…
– Chị hận lắm hả? – Nó mở to mắt nhìn cô…
– Tất nhiên rồi – cô nhìn nó ngạc nhiên…
– Điều này làm chị cảm thấy tốt hơn không? – Nó hỏi tiếp…
– …
– Em cũng gần giống chị… Mẹ em một mình nuôi em nhưng có điều khác là nhà em nghèo hơn nhà chị… Cái cảm giác có bố mà như không… Mới đầu em cũng ghét bố lắm… Những đứa trẻ nhà giàu hơn… Chúng nó gọi em thằng côn đồ này nọ… Có lần em đã đánh nhau… nằm mất cả tuần… Nhưng mẹ em thường nói “dù có thế nào thì người đó cũng vẫn là bố của con… Có thể là bố không tốt bằng những người bố khác nhưng không có nghĩa là con phải ghét… Con có cuộc sống của riêng mình và con phải sống tốt hơn để những người đầy đủ hơn con thấy con mạnh mẽ hơn họ…”
– … – cô tròn mắt nhìn nó…
– Mẹ em… Nói thế đấy… Không phải em đâu…
Nó nhận ra là nó đang giảng đạo… Cô nhận ra nó cuống thì cười…
– Chị có nói gì đâu? Hihi…
– Chị cười cái gì? Em nói sai à?
– Không… nói đúng… Mẹ chị cũng nói vậy… Nhưng trông em như ông cụ non ấy…
– Chậc Chậc… Em cũng già rồi mà… – Nó vuốt cằm…
– Đúng rồi… Quá già là đằng khác… – cô cười tít mắt…
Cô lại nhìn nó… Cái ánh nhìn dành một người khác giới… Và đâu đó là một chút đồng cảm… Nó thì chỉ muốn tránh những tình huống như này.
Nó lại đổi chủ đề… Câu chuyện lại bắt đầu miên man… Cô kể nhiều lắm. Còn nó thì cứ thỉng thoảng mới chêm vào đôi ba câu…
– Con trai môi đỏ nhể? – Cô nheo mắt nhìn nó…
– Kệ em… Chả sao… – Nó tỏ ra khó chịu…
– Con trai môi đỏ thì dẻo mỏ với đào hoa lắm…
– Em nói ít… Lại còn xấu trai… Đào hố chứ hoa hoét đếch gì?
– Thế mà Hotgirl đổ cậu đấy… – cô nhìn nó…
– Cái duyên cái số nó vồ lấy nhau… Ai ngờ đâu? – Nó chống chế…
– Nhưng đào hoa thường là những kẻ cô đơn thôi…
– …
– …
Lôi cái điện thoại ra xem thì cũng 9h30…
– Muộn rồi… Buổi sau học nhé chị… Em phải về phòng không nhà trọ đóng cửa mất… – Nó lấy cớ…
– Em ở trọ à? Tưởng nhà ở đây?
– Đâu chị… Nhà em cách đây cả gần trăm ki lô mét ấy…
– Thế mà đã đi làm rồi – cô nhìn nó ngạc nhiên…
– Khổ quá nó quen rồi Chị ạ… Giờ không đi thấy thiếu thiếu… – Nó cười tươi… Đi xuống nhà…
– Ừm… Vậy mai đi ăn sáng với chị không? – Cô đứng tiễn nó ra cửa tay chống nạnh…
– Dạ thôi… Gái nhà em nó giận chết… – Nó nhăn nhó…
– À… À… Các cô các cậu ghê thật… Tôi còn chưa biết yêu là gì… – Cô lắc lắc đầu…
– Điêu thuyền… Cả mấy năm đại học như thế… Mà nếu thật thì chị là động vật quý hiếm rồi đấy… Á… Á… Em đùa…
Nó nói xong là cô ra kéo má nó lôi lôi…
– Chừa nhé…
– Vâng… Vâng… Thôi em về đây… Trời lạnh mà véo má… Đau kinh…
– Lần này tôi cảnh cáo thôi đấy… Cậu liệu hồn…
– …
Nó chẳng nói gì nữa… Cười tươi…
Sáng hôm sau nó qua nhà gái sớm để đón gái đi học thì chẳng thấy gái đâu… Gọi điện thì gái bảo đến trường rồi… Vậy mà không nói nó một câu.
Nhưng thôi kệ… Nó đi xe về phòng cất xong lên trường… Gái vẫn như mọi ngày líu la líu lo… Nhưng ra chơi thì tót đi mất cùng nhỏ Giang… Nó cũng ra ngoài uống nước thì đúng lúc gặp con Tomboy…
– A, thằng chó…
Chả ai bảo ai… Cả hai đứa lên sân thượng ngồi…
– Mày với con Ngân sao rồi? – Con Tomboy tròn mắt nhìn nó…
– Sao là sao? Vẫn thế… – Nó quay sang xong lại quay đi…
– Ờ… Ờ…
Nó thấy cái sân thượng này sinh ra là để dành cho nó thì phải… Nó không thích ồn ào mà… Cứ chậm rãi mà sống là tốt nhất…
Ngồi hóng gió một lúc lạnh sắp chết thì hai đứa mới xuống… Gái lúc sau mới về… Ngồi cạnh nó làm bài tập gì đó… Nó cũng chẳng quan tâm… Thế này là bình yên lắm rồi…
Mấy ngày sau cũng vậy… Gái không sang phòng nó nên cứ túc tắc mà nấu cơm thôi… Đến thứ năm thì nó thấy nhớ nhớ với lại xe để phòng nó như này cũng không hay cho lắm nên nó gọi gái…
– Alo… – Vẫn là giọng gái…
– Đang ở đâu thế? Không lấy xe à?
– Mai vợ qua lấy nhé… Vợ bận chút…
Nói xong là gái tắt máy luôn…
Nó cũng mới nhớ là sắp valentine… Không biết nên tặng gì cho gái… Ngồi suy nghĩ mãi không ra thì nó quyết định đi siêu thị… Khổ… đi nửa đường thì mới nhớ quên điện thoại. Định quay lại lấy xong lại thôi vì cũng chẳng có ai gọi… Ra đến nơi thì còn khổ hơn… Đúng là nhiều tư tưởng lớn gặp nhau nên cứ phải chen chúc để mua… Cái hàng đồ lưu niệm chật ních người là người… Nó quyết định vãn khách sẽ mua nên tranh thủ làm lon nước… Đang mua thì nó nhìn thấy ai giống gái ở tầng dưới đang ôm tay một người nào đó… Đẹp trai… Công tử… Tình cảm lắm… Nó cứ nhìn về hướng đấy để xác định đúng lúc cô gái đó ngẩng mặt lên… Là gái… Gái nhìn thẳng nó… Nó như chết lặng…
1s… 2s… Rồi 3s… Nó quay đi chen vào cái đám đông đằng trước rồi đi về bằng lối gửi xe… Nó biết gái chả có anh em họ hàng gì cả… Bố gái giống như bố nó đều là con một thì lấy đâu ra anh em họ?
Nó rối… Thật sự là rất rối… Nó không muốn tin…
Nó về phòng cất xe xong ra quán cũ… Đúng lúc gặp ông chủ…
– Cho cháu xin cốc cafe chú nhé…
– Tiên sư thằng này… Vào mà pha… Xin xỏ làm gì? – Ông chủ thấy nó là mừng ra mặt…
– Hề hề… cháu xin…
Nó vào quầy chào mấy thằng lựu đạn xong pha một cốc cafe đen bỏ vào ít đá… Ra bàn trong góc ngồi… Suy nghĩ… Không biết đó là ai…
Tính nó là vậy… Ai nói ngu cũng được… Nó không thích phải tranh giành… Chắc chắn là sẽ đau nhưng nó hiểu những gì không phải của nó thì mãi mãi không bao giờ là của nó… Nó suy nghĩ về bản thân… Nó nhận ra nó là ai…
– Hầy – con Tomboy làm nó giật mình…
– …
Nó ngước lên nhìn xong lại cúi xuống uống tiếp…
– Sao thế? Mày không định mời tao à?
Con Tomboy bắt đầu bẻ hành nó…
Nó không nói gì. Đẩy cốc cafe sang chỗ con Tomboy xong nhìn ra của sổ…
– Tao không thích dùng chung…
– Tự gọi đi… Tao trả tiền… – Nó vẫn nhìn ra cửa sổ…
– Mày bị sao thế? – Con Tomboy ngó ngó nó…
– Mệt…
– …
– …
– Mày… – Con Tomboy định nói gì đó xong lại thôi…
– Gì?
– Thôi… – mặt buồn buồn…
Nó cũng mặc kệ… Nó đang nghĩ xem đó là ai… Và người đó là gì của gái…
Không gian im lặng… Quán chỉ có vài người…
Nó đang rối thì con Tomboy lại lay lay tay nó…
– Này…
Nó đang định quát thì nhìn thấy mặt con Tomboy tội tội thì lại xuôi…
– Mày để cho tao suy nghĩ một lúc đi… – Nó cằn nhằn…
– Phong đấy… – Con Tomboy nhìn thẳng vào nó…
– Ai? – Nó ngạc nhiên…
– Người mà con Ngân đi cùng ấy… – Con Tomboy lí nhí…
Nó mở to mắt nhìn con Tomboy… Trong nó lại có một cái gì đó khó tả… Mọi thứ hỗn độn lại và rối như tơ vò… Nó nhớ lại cái lần đầu tiên mẹ gái gọi cho nó… Chả lẽ những ngày qua mọi thứ chỉ là giả dối? Và nó chỉ là người thứ ba phá đám? Hay đơn giản mà nói đây là trò chơi của gái dành cho nó? Hàng loạt những câu hỏi… Nó chẳng biết nên giải quyết câu hỏi nào trước…
– Sao mày biết?
Sau một lúc suy nghĩ thì nó quay ra hỏi con Tomboy…
– Hồi tao học lớp 10. Nó cũng định tán tao mà… – Con Tomboy đều đều trả lời…
– … – Nó im lặng…
– Mày không tin tao à?
– …
– Tao thích mày thật nhưng đéo bao giờ tao phải lừa gạt mày để lấy thứ tình cảm đấy… Mày làm tao cảm thấy tao nhỏ mọn và thủ đoạn quá… Tao về…
Con Tomboy đứng dậy đi về luôn… nó cũng kệ… Trong đầu nó là bao nhiêu trường hợp có thể xảy ra và nó nghi ngờ cả con Tomboy…
Có một số loại người như nó… Dù sự thật có lù lù ra đấy thì cũng không muốn tin và không thể chấp nhận ngay được… Đấy là lúc con trai yêu thật lòng… Hay đơn giản hơn là nó đang cố chấp… Khờ thật…
Ngồi suy nghĩ mãi mà chẳng thấy khá hơn… Nó lại vào quầy pha chế cho quán đến hơn 10h tối mới chào ông chủ đi về… Ông chủ định trả công nó thì nó nhất quyết không lấy… con đường về phòng nó hôm nay xa hơn… Nó chưa nghĩ thông… Nó lại đi ra bờ hồ… Dừng chân ở quán cóc ven đường… Ngồi và ngắm nhìn… Có người từng nói với nó về điểm dừng của mọi sự việc trong cuộc sống… Nó tự hỏi điểm dừng của mỗi một sự việc là đâu? Có phải do con người quyết định hay là đó là một định mệnh của mỗi con người khi sinh ra đã là thế… Nó nghĩ về những người xung quanh nó… Rồi lại trống rỗng… Nó về phòng khi kim giờ suýt soát số 12… Căn phòng nó vẫn vậy… Mở cửa ra vẫn còn đó chiếc xe máy của gái… Cái điện thoại báo có cuộc gọi nhỡ và 1 tin nhắn… Nó biết là của ai… Nhưng nó không muốn xem… Im lặng… Lần này… Nó ghét cái không khí ấy… Nhưng thôi… Ngủ đã mai tính… Hôm nay đến đây thôi…
Tắm xong Nó nằm ụp xuống giường vơ cái chăm trùm đầu và bắt đầu ngủ…
Hôm sau nó mang xe sang nhà gái trả sớm… Mẹ gái hôm nay ở nhà vẫn trêu chọc nó… Gái có lẽ vẫn chưa dậy nên nó bắt xe ôm về phòng… Về đến nơi là nó lấy sách vở bỏ vào cặp rồi đi mua đồ ăn sáng về phòng… Nó không muốn đi học sớm… Sát giờ vào lớp nó mới đi… Nó thấy gái… Gái không nói gì… Tránh ánh mắt của nó… Mắt nó trùng xuống… bước qua đi về bàn cuối ngồi… Làm con nhỏ lúc trước chuyển chỗ cho nó cứ cằn nhằn… Nó chỉ cười… Gần vào lớp thì thấy bé học sinh mới đến… Thấy nó ngồi cuối thoáng ngạc nhiên nhưng đâu lại vào đó… Nó vẫn vậy… Chỉ im lặng… Những tiết học lề mề trôi qua… Nó cũng đã suy nghĩ kĩ… Nó là kẻ phá đám rồi…
… Bạn đang đọc truyện Ngân tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//ngan/
Chiều tối nó ra net chơi… Quẩy dota nhiệt tình mà vẫn thua lòi mắt. Chán chê thì cũng được 3 game giết thời gian… Nó ghét phải ở một mình những lúc như thế này… Nó lại phải suy nghĩ về những điều đó… Nó vẫn chưa thể chấp nhận được chuyện này… Gái với nó đã trở thành một mặc định. Nó đặt niềm tin vào gái rất nhiều đến cái mức gái thường hay trêu nó…
– Cục đá cũng có những điều cần chia sẻ…
Nó buồn… Kể cả lúc nó làm mẹ buồn vì đánh nhau cũng không như vậy… Day dứt… không phục… Cho dù nó là người thứ ba phá đám…
Nó mua đồ ăn sẵn về về phòng. Đỡ phải nấu… Đang ăn dở thì ông K sang rủ nó đi ăn lẩu…
– Em mệt…
– Mày nhanh lên… Lằng nhằng…
Hóa ra ông K cũng đang giận bà Vân chuyện gì đó… Hai thằng lại chén chú chén anh suốt buổi tối… Nó uống nhiều lắm… Mà cái cảnh thất tình càng uống nó lại càng vào thì phải…
– Thế làm sao? – Nó hỏi…
– …
Ông K châm điếu thuốc rồi lè nhè kể cho nó… Hóa ra chỉ là mấy chuyện cỏn con… Ít ra vẫn còn hơn nó chán… Lại uống… Nhưng nó là vậy… Kể cả là thân quen nó cũng chẳng bao giờ nói nó đang buồn… Đó cũng là một khuyết điểm của nó… Nó bắt đầu say… Lần đầu tiên nó uống nhiều đến thế… Cái cảm giác buồn nôn dồn đến tận cổ… Nó đứng dậy lao vào nhà vệ sinh của quán… Móc cổ… Một cảm giác khó chịu… Nôn xong nó lấy nước cho vào tay vỗ vào mặt… Có vẻ đỡ hơn nhưng đầu óc của nó quay quay… Mở cửa phòng vệ sinh ra thì nó bị mất đà… ngã vào ai đó… Cảm giác mềm mại chứ chẳng như lúc bị thằng cha già kia đấm… Một mùi thơm quen quen… Nó đã gặp ở đâu thì phải và nó cũng chỉ nhớ đến thế…
Nó mơ nó đang ở cạnh gái… Gái cười… Nó cũng cười… Gái tiến sát lại nó ôm chặt… Thì thầm một câu gì đó nó cũng chẳng rõ nhưng cái men rượu làm nó muốn ở cạnh gái… Ngay lúc này… Và nó cùng thăng hoa với gái… Giấc mơ thật quá… Nó tự nhủ…
– Ngân… – Nó gọi gái trong vô thức…
Mở mắt là nó cũng chẳng biết đây là đâu và giờ là mấy giờ… Cổ họng khát khô… Một màu đen… Nhưng cái mùi phòng này chắc chắn không phải là phòng của nó và nó chưa đến đây bao giờ… Chiếc giường to hơn giường nó… Có đệm dày… Mềm mại… Nó không mặc gì và điều quan trọng hơn là cạnh nó có một ai đó đang nằm cạnh… Cái mùi thơm cho nó biết đấy là một người khác giới… quen quen nhưng nó không thể nhớ đó là của ai… Nó thở nhanh… Không phải là gái đón nó sao? Nó đã làm gì thế này?
Ngồi dậy với tay tìm kiếm công tác điện hay một vật thể có thể phát sáng… Nhưng tối quá… Nó chưa quen thì có tiếng nói làm nó chết lặng…
– Làm gì thế? – Tiếng của cô giáo…
Nó cảm nhận từng dây thần kinh trong cơ thể nó trùng hẳn xuống còn ở não thì căng ra… Bất động mấy s nó mới dám nói…
– Cái… điện thoại… của em đâu rồi?
– Đợi bật điện lấy cho… – Tiếng nói ấy lại vang lên…
– …
“Tạch…”
Tiếng công tác chiếc đèn ngủ làm nó muốn chết đi một lúc… Chính xác là cô giáo… Đôi mắt ngái ngủ nhìn nó…
– …
– Nè… nè… – cô dứ dứ cái điện thoại về phía nó…
– Cô… Chị… Sao lại thế này chị? Không phải hôm qua em về phòng sao? – Nó lắp bắp…
– Có đứa hôm qua hư thôi… Chả sao cả…
Cô quay người về phía nó… Để cái điện thoại lên đầu giường… Kéo xuống…
– Nằm xuống đi… Lạnh cảm giờ?
– Sao chị lại để nó xảy ra vậy? Em… Em… – Nó lắp bắp…
– Tôi có bắt đền anh đâu? Tôi tự làm tự chịu mà… Cùng lắm là tôi làm bà mẹ đơn thân… – Cô tỉnh bơ…
Sau cái câu nói ấy dây thần kinh của nó một lần nữa căng như dây đàn… Nó biết cô không nói đùa… Trong số những người từng đi qua cuộc sống của nó thì cô là người luôn nói là làm… Cực kì quyết đoán và cái tính đấy ảnh hưởng đến nó mãi sau này…
– Không phải… mà là không được…
Nó không biết phải giải thích như nào cho đúng…
“Chụt”
Cô hôn nó luôn.
– Lhát không… Có nước này…
Không đợi trả lời Cô quay ra đằng sau lấy cho nó cốc nước luôn… Nó cũng đang khát nên uống luôn… một cốc chanh muối… Uống xong đưa cho cô cất… Cô quay lại thì ôm nó chặt cứng… Kéo tay nó ra để gối đầu… Rụi rụi vào nách nó…
– Sao chị lại phải làm thế? Em có người yêu rồi mà? – Nó giờ mới bình tĩnh lại…
– Không biết… Những chị thích em…
– Nếu em là thằng sở khanh thì chị sẽ giống mẹ chị đấy… – Nó nói thẳng…
– Chị biết… Nhưng dù sao chuyện của mình cũng đâu thể có một cái kết đẹp.
Ánh đèn ngủ làm nó thấy rõ khuân mặt của cô… Buồn buồn…
– Đúng là bất khả thi thật…
– Nhưng nếu có thai thật thì mình cặp bồ được không nhỉ? – Cô nheo mắt nhìn nó cười khúc khích…
– … – Nó tròn mắt nhìn cô…
– Đùa thôi mà… Ngố quá…
– Em có sở khanh quá không chị? – Nó nhìn lên trần…
– Không… Là do chị muốn thế thôi…
Cô lại buồn buồn… Giọng trùng xuống…
– …
– Giá mà chị được sinh ra muộn hơn một chút…
– …
– Để được em yêu thương như… người đó…
Sau câu nói ấy cô lại nhìn nó… Nó cũng thấy buồn… Hai ánh mắt chạm vào nhau… Cái đèn ngủ cũng bắt đầu trở nên vô tác dụng… Cô với tay tắt cũng là lúc hai bờ môi chạm vào nhau… Trong cái bóng tối nó cảm thấy cô đang hôn lùi dần xuống… Cậu bé của nó thì đã tỉnh từ lúc nào… Cô đẩy nhẹ cái chăn ra… Tăng nhiệt độ điều hòa… Hôn nhẹ vào cậu bé… Nhanh hơn rồi dừng lại… Leo lên người nó… và hai người lại ân ái cùng nhau… Nó biết đây là lần đầu tiên và cũng là cuối cùng của cô và nó…
– Yêu lắm…
Tiếng cô thì thầm cũng là lúc cả hai chìm vào giấc ngủ…
Có lẽ nó sở khanh quá… Nhưng thật sự nó không muốn bắt đầu một mối quan hệ khác chỉ để lấp đầy lỗ trống cho mối quan hệ này… Nó chưa quên được gái…
Sau hôm đó mọi thứ giữa cô và nó cũng trở lại bình thường… Đôi lần cô muốn đi qua giới hạn một lần nữa nhưng nó lại tìm mọi cớ để tránh… Lần nào cô cũng thua… Có lần cô nói với nó…
– Càng làm thế thì tôi càng phải có bằng được…
Nó chỉ cười…
– Chúc chị may mắn lần sau…
Đến mãi sau này vẫn vậy… Không có thêm lần nào nữa…
… Bạn đang đọc truyện Ngân tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//ngan/
Hôm nay là thứ ba… 5 ngày kể từ khi nó thấy gái đi cùng Phong… Nó vẫn im lặng… Nó không muốn gặp gỡ nói chuyện rồi đánh ghen với người đó như cái thời trẻ trâu kia vì một câu nói làm nó nhớ mãi…
… Bạn đang đọc truyện Ngân tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//ngan/
Trong cái xóm nghèo nó mới chuyển đến ở có vài thằng trẻ trâu lắm… Cũng yêu đương rồi bị cắm sừng xong hẹn để đánh nhau… Hôm nó đang vừa đi làm cùng mẹ về thì ông K rủ nó đi xem đánh ghen… Nó chẳng biết mô tê gì nhưng vẫn cứ đi… Hóa ra là cả lũ trẻ trâu xóm nó đang quây một thằng… Ông K kéo nó trèo lên đống gạch… Ông bảo nó…
– Kệ con mẹ chúng nó đánh nhau… Mình đứng đây thỉnh thoảng đưa gạch cho bọn nó thôi…
Đấy… Ông K tốt thế cơ mà…
– Mày tán con X người yêu tao đúng không? – Tiếng thanh niên trẻ trâu xóm nó…
– Ừm…
Giọng nói trầm trầm làm nó chú ý hơn cái người này… Một người cao to… Nổi hẳn lên trong cái đám trẻ trâu xóm nó…
– Đm… Sao mày tán nó? – Lại là tiếng của thanh niên trẻ trâu…
– Nói thật với mấy chú… Không phải anh thì cũng là thằng khác thôi…
Thanh niên bị lũ trẻ trâu xóm nó quây nói một câu mà làm cả lũ xóm nó im hết một lúc… Nhưng… Trẻ trâu vẫn mãi là trẻ trâu… Hình như chúng nó không có khái niệm muốn lớn thì phải… Cả lũ 6 7 thằng… Trừ nó và ông K thì lao vào đánh thanh niên ấy… Lần này số lượng ăn đứt chất lượng… Lúc về ông K quay sang bảo nó…
– Là anh thì anh về con mẹ nó luôn… Nhục vkl…
Nó cũng nghĩ vậy… Nếu là yêu chứ chưa cưới thì nó chỉ muốn biết đó là ai thôi… không bao giờ muốn hẹn gặp nói chuyện và cắn hướng dương với người đó đâu… Vô nghĩa…
… Bạn đang đọc truyện Ngân tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//ngan/
Đang ngồi suy nghĩ ở quán thì nó bị con Tomboy hù làm giật cả mình…
– Hết giờ điên rồi à? – Nó hỏi…
– Kệ mẹ tao – con Tomboy vênh mặt lên…
– Mẹ mày có làm gì tao đâu mà chả kệ…
– Mày nhường tao một câu thì chết à?
– … – Nó không nói nữa… Ngồi im…
– Tối đi chơi với tao không? – Con Tomboy tiếp tục…
– Đi đâu?
– Bar…
– Nghỉ đi… Tao không thích… – Nó nhíu mày…
– Thế thôi… Đi chỗ khác… Ăn ốc nhé…
– …
– Đi đi mà…
– Ờ…
Tối con Tomboy phóng xe sang phòng nó… Nó không nói gì ngồi lên luôn… Đến quán ốc… đang ăn thì nó thấy chị bước vào… chị vẫn xinh trong cái áo dạ hồng… Và vẫn cùng thanh niên Nam ấy… Thấy nó đi cùng người lạ thì thoáng ngạc nhiên xong quay đi vào trong phòng trong luôn… Con Tomboy gọi hai chai rượu… Đúng lúc… Thế là nó lại uống… Nhưng hôm nay nó không được say… Cảm thấy đến tầm thì nó dừng… Công nhận con Tomboy uống tốt thật… Cũng ngang ngửa với gái… Nó đứng dậy lấy cớ đi vệ sinh tranh thủ trả tiền luôn… Vào gần đến phòng vệ sinh thì gặp thanh niên Nam… Nó đang mở cửa đi vào thì thấy thanh niên đi sau… Qua tấm kính cửa nó thấy đang cầm cái chai bia định đập nó… Nó né sang một bên đạp thẳng vào bụng thanh niên. Cái chai đập xuống đất vỡ tan ngay chân nó… Cái sức người say đạp nhẹ mà thanh niên bay như thật… Lao vào cửa cái ầm như phim… Cả quán thấy có tiếng thì chạy vào xem… Ông chủ quán ra ngó nghiêng nhưng chỉ thấy có mỗi cái chai bia vỡ… Chị thấy thanh niên Nam ngã nên chạy lại đỡ…
– Có chuyện gì thế?
– Nó đánh tớ… – chỉ ra phía nó…
Thanh niên Nam đổ sống cho nó làm nó đứng hình luôn… Và vô tình cái hiện trường như là nó cầm chai bia đánh thanh niên Nam vậy… Đầu tư thật…
– Có phải không?
Chị quay ra nhìn nó… Đôi mắt biết cười lạnh lại… sau 1s thì nó cũng hiểu vấn đề… Nó biết giải thích thì cũng chẳng làm được gì… Nó đi thẳng ra ngoài luôn… Nhưng đi đến cửa thì Chị chặn lại…
– Đánh người xong là đi à?
Nó thở dài…
– Tôi xin lỗi nhé…
– Ừ… Anh không sao… Chú nóng tính quá. Có gì từ từ nói chuyện thôi chứ…
– À… vâng… Say mất rồi… Đi trước nhé…
Nó quay sang ông chủ quán trả tiền chai bia vỡ thì ông bảo không lấy… Lần sau đừng làm vậy… Nó chỉ cười…
Con Tomboy chả biết từ đâu lao vào… Mặt ngơ ngơ không hiểu… Nó kéo tay đi luôn… Khỏi bị soi mói…
Đi ra khỏi quán nó bảo con Tomboy dừng lại ở bờ hồ… Nó Nhìn ra xa…
– Mày đánh thằng kia đau lắm à? – Con Tomboy ngó ngó sang…
Nó bật cười…
– Mày thấy thằng say sắp mềm cả người rồi mà đánh thằng tỉnh ngã rúi rụi chưa?
Con Tomboy hiểu ý nên cả hai đứa cùng cười… Một bài học…
Sáng hôm sau nó đi học thì không thấy gái đi… Đây là lần đầu tiên gái im lặng lâu đến thế… Nó thì lại càng chẳng có gì để mà nói… Nó chờ đợi một câu chia tay… Đến tối thì có tin nhắn… Là của gái…
– Anh hết giận chưa?
– Không sao đâu Ngân…
Gái giải thích rất nhiều và kết thúc là ba từ em xin lỗi… Đến lúc này nó vẫn chưa thể chấp nhận được chuyện đó… Cái hình ảnh đấy cứ ám ảnh nó mãi… Chán nản… Nó nhắn lại cho gái…
“Em không sai mà đó là do em lựa chọn…”
Sau cái tin nhắn ấy gái lại im lặng… Nó thì thấy cực kì khó chịu… Nó tựa đầu vào tường… Ngẩng cổ nhắm mắt hít một hơi thật sâu để nước mắt không trào ra theo cảm xúc của nó… Đau lắm… Không phải thể xác… Nhưng là một cái gì đó trống rỗng… Khoét sâu vào tận trong lồng ngực…
Ước mơ của nó chỉ là muốn sốt cuộc đời này có một ai đó như gái để nó có thể chia sẻ mọi thứ… Nó có thể thì thầm trong những lúc rảnh rỗi về công việc, về cuộc sống, về những niềm vui và cả những sự mệt mỏi của nó… Nhưng tất cả cũng chỉ dừng lại ở cái ước mơ… Đắng… Nó lại đi ra ngoài… Gọi ông K đi uống rượu ốc… Để xe ở phòng nó xong là lếch thếch đi bộ ra quán gần chợ… Anh em cùng cảm xúc nên uống quên luôn cả điểm dừng… Nó kể cho ông K nghe vụ hôm qua xong anh em cùng cười…
– Nó lỗ với mày còn đéo gì nữa…
Nó say mềm… Chống tay đứng dậy chả nổi… Ông K trả tiền xong khoác vai nhau đi về… Đang đi thì bị chặn bởi mấy cái xe máy… Nó nhận ra thanh niên Nam…
– Đm đánh chết mẹ thằng kia cho tôi phát…
Tiếng thanh niên Nam nói xong là nó ăn ngay một đạp… Cơ thể nó đang say mềm nên cảm giác chả đau là mấy… Nó ngã dúi dụi… ngay sau đó nó cũng chẳng biết là có mấy thằng lao vào nữa… Chỉ biết ôm đầu thôi… Nó nghe thấy tiếng nói của ông K…
– Bọn mày hèn vkl…
Rồi cảm nhận buốt ở sau đầu… Nhắm mắt… Nó từ từ chìm vào giấc ngủ… Ngày hôm nay sao mà dài thế?
Tỉnh dậy là đang ở nhà của ai đó… Trong cái tư thế nằm úp… đầu vướng vướng… Nhìn cái đồng hồ điện tử trên cái bàn để đèn ngủ thì cũng 10h sáng rồi…
– Chết cha… Quên đi học…
Nó vùng dậy thì cơ bụng đau kinh khủng làm nó phải chống tay xuống giường…
– Nằm xuống đi… Tao thay băng cho… – tiếng con Tomboy…
Giờ nó mới để ý đến căn phòng… Màu xanh dương… Đúng màu nó thích…
– Nằm xuống đi thằng kia… Bị đánh đéo bao giờ biết chạy là gì…
– Say chạy được mà chạy? – Nó giật mình chống chế xong nằm xuống…
– Mày lúc nào phải bị đập cho gần chết thì may ra mới tỉnh ngộ được… – con Tomboy cằn nhằn…
Nó chẳng quan tâm… Nó mới nhớ ra là còn ông K… Không biết sống chết ra sao… Cả hai thằng say mà…
– Ông anh tao đâu?
– Tao ra đến nơi thì thấy mày đang được ông cõng cùng mấy thằng nữa… Tao hỏi thì ông ấy bảo trông hộ ông đi có chuyện… Tí quay lại…
– Chậc… Chậc…
Nó chép miệng xong tìm cái điện thoại gọi cho ông K…
– Alo – cái giọng eo éo của lão…
– Anh chết ở đâu rồi?
– Chết cc. Mày yếu như con sên ấy… Chưa gì đã ngã…
– Yếu con cá ấy… Em say…
– Say thì không có chân tay để bò à? Ngày xưa mày ngán thằng nào đâu? To mà đéo được cái nước mẹ gì…
– Kệ em… Em thích thế đấy… Mà anh chết đâu rồi?
– Tao đi úp thằng ml kia rồi… Đ m trẻ trâu vkl…
– Thế anh phải đeo kính không?
– Đeo clmm… Tí tao qua phòng… Chuẩn bị đi…
– Anh láo vãi đạn… Em mệt…
– Mệt ra đấy nhìn…
Ông K nói xong là tắt máy luôn… Thế là ổn rồi… Nó giờ mới để ý con Tomboy vẫn nhìn nhìn nó…
– Nhìn cái gì?
– Mày bị ai đánh thế? – Con Tomboy lừ lừ nhìn nó…
– Mày không biết đâu…
– Nói…
– …
Nó kể cho con Tomboy thì con Tomboy à một tiếng…
– Nhanh ra đây tao thay băng xong tao đèo đi…
– Mày đi làm gì?
– Đi xem mày bị ăn đòn tiếp…
– … – Nó im luôn…
Tóc nó chưa dài nên thay băng chẳng mất mấy thời gian… Thay xong con Tomboy đèo nó về phòng đợi ông K…
– Mày về đi cho tao nhờ… – Nó nheo mắt nhìn con Tomboy…
– Không phải đuổi… Tí tao về luôn – con Tomboy vẫn lừ lừ nhìn nó…
Nó lại phải im… Lần đầu tiên nó thấy con Tomboy như thế… Đáng sợ thật…
Ông K sang với mấy ông lần trước giúp nó… Nó cười chào khi mấy ông vỗ vai hỏi thăm…
– Mày thế này mà để bọn nó hành hạ vậy?
– Em không muốn đánh nhau…
Sau câu nói thì mấy ông im lặng nhìn nó… Có lẽ mấy ông hiểu đằng sau đó là một câu chuyện buồn của nó… Lúc sau thì đi luôn… Dừng trước cửa quán cafe là nó đã thấy thanh niên Nam cùng với mấy thằng nữa đang ngồi nói chuyện gì đó… Vẫn cười… Ông K hùng hổ mở cửa vào đi thẳng tới chỗ thanh niên Nam nói gì đó… Mặt thanh niên thoáng biến sắc nhưng vẫn đi ra cùng lũ bạn…
– Đmm…
Vừa ra đến nơi là ông K túm tóc thanh niên Nam kéo xuống lên gối nghe cái rụp… Tiếp sau đó là mấy ông bạn ông K lao vào… Nó với con Tomboy cùng lũ bạn thanh niên Nam thì đứng nhìn… Chẳng biết ông nào nhanh tay lấy cái mũ bảo hiểm đập cái bốp vào đầu thanh niên xong đạp thêm cho cái nữa làm thanh niên lao ra đường… Bắt đầu có những người hiếu kì đến xem… Ông K lao ra túm tóc thanh niên Nam… Mặt mũi toe toét máu…
– Đm… Lũ chó con… Chỉ chực chờ để cắn trộm… Thằng em tao nó đéo làm gì mà mày còn bày trò hại nó… Nó đéo chấp loại như mày mà hôm qua còn úp nó… Mày là loại chó nào thế?
Ông K làm cho một tràng xong thì thanh niên xin lỗi rối rít, hứa hẹn này kia… Lũ bạn của thanh niên chả thằng nào dám ho he nửa câu… Nó thì thấy tình hình căng quá nên ra kéo ông K lại…
– Thôi anh… Về thôi… Đủ rồi…
– Đm để im tao hỏi – ông K quay ra lườm nó…
– Em xin lỗi… Là tại em không biết… Anh tha cho em.
Tiếng thanh niên Nam… Thật sự là Nó cảm thấy thanh niên Nam quá tầm thường so với cái định nghĩa về đàn ông của nó… Nó thấy khinh…
– Thôi được rồi anh… Đánh nó lên viện là mất tiền thăm đấy… – Nó nói nửa đùa nửa thật với ông K…
– Thôi mày… Đi về đi…
Ông bạn ông K nói xong là kéo ông K ra khỏi cái đám đông lấy xe đi về… Nó quay ra nhìn con Tomboy thì thấy con Tomboy đang nhìn thanh niên Nam với ánh mắt lại lắm… Nhưng nó không quan tâm nên kéo về luôn… Đến ngõ vào trong phòng nó thì mấy ông bảo nó…
– Về trước đê. Tối bọn anh qua…
Về phòng nó xong thì con Tomboy chả nói gì. Đi ra ngoài luôn… Lúc sau quay về thì toàn đồ nấu lẩu gà…
– Định làm gì? – Nó tròn mắt nhìn con Tomboy…
– Nấu lẩu… Mày cố tình ngu à?
– …
Nó chẳng nói gì nữa nhưng cái điều nó quan tâm là nó không nghĩ con Tomboy biết nấu ăn… Con Tomboy làm nhanh lắm… Đâu ra đó. Rất gọn gàng… Rất ngon nhưng cũng chưa ngon bằng gái…
– Mày cũng biết nấu á?
– Mày không biết thì im đi… – Con Tomboy nhét cái xúc xích rán vào mồm nó…
– Lẩu mà rán xúc xích làm gì?
– Mày im mẹ đi… Rán có cái cho mày ăn thôi… Đi ra kia nhặt rau hộ tao đi…
Con Tomboy chỉ ra ngoài túi rau… Tay thì lấy con gà ra chặt…
– …
Nó thì được cái xúc xích là cũng im luôn đi ra nhặt rau… Nó nghĩ về gái… Nếu không có chuyện đó xảy ra thì có lẽ nó đã ôm chặt gái từ đằng sau… Nó nhớ gái… Thật nhiều… Đang ngẩn ngờ thì con Tomboy ngồi trước mặt nó nhặt rau…
– Vẫn nhớ con Ngân à?
– … – Nó cúi mặt xuống nhặt rau tiếp…
– Nó làm gì mà mày phải lụy nó thế? Cứ tha thẩn như thằng mất hồn ấy… Tao không thích thấy mày như vậy… nói thẳng luôn là tao từ giờ sẽ tán cho bằng được mày thì thôi…
– Con hấp… Mày thấy gì ở một thằng như tao mà đâm đầu vào thế? – Nó ngẩng mặt hỏi con Tomboy…
– Mày có đầy đủ yếu tố tao cần…
– Yếu tố???
– Ờ…
– Mày bị điện giật à? Nhà nghèo, ngố ngố, ít nói, cục cằn… Mày còn thấy gì nữa? – Nó liệt kê…
– Công nhận… Nhưng bù lại mày đẹp trai và chịu khó… Hiền hiền nữa… Thế là đủ rồi… – con Tomboy tỉnh bơ…
– Mày bị ngu nặng chứ không phải ngu nhẹ nữa rồi…
– Kệ tao… Tao thích thế đấy…
Tối ông K sang cũng là lúc vừa nấu xong…
– Mũi anh thính vãi… Vừa lúc chín…
Nó nói xong mấy ông kia với con Tomboy cười ngặt nghẽo…
Nó xếp đồ cùng con Tomboy xuống cả lũ lại khoanh chân xế vòng quanh nồi lẩu… Trời lạnh lạnh mà khoanh chân ăn lẩu thì còn gì bằng? Nó lại uống… Chén lên chén xuống… Có đi có lại… Nó lại nhớ về gái… Là gái thì chẳng bao giờ gái cho nó uống đâu… Nhưng có lẽ gái giờ là của người ta rồi… Buồn cười thật…
Nó lại uống tiếp… Dạo này nó cũng nát quá… Hở ra phát là rượu chè… Con Tomboy cũng uống nhiệt tình lắm làm nó cũng phải rùng mình…
– Mà sao nhà mày to như cái biệt thự mà có mỗi mày ở thế?
Nó giơ chén rượu lên quay sang hỏi con Tomboy…
– Một mình lúc nào? Bố mẹ tao vừa về quê…
Con Tomboy uống xong nói…
– Tưởng…
– Tưởng cứt… Mà mày gọi tao là chị đi… – con Tomboy hách dịch nó…
– Thế sao mày không gọi tao là anh đê?
– Tao lớn hơn mày…
– Tao không phân biệt tuổi tác đâu… – Nó cười đểu…
Con Tomboy nghĩ một lúc xong nói…
– Được… Nhưng có một điều kiện…
– Điều kiện gì? Tao đùa mà…
Nó chỉ có ý muốn đôi co với con Tomboy thôi… Xưng hô với nó đâu quan trọng… Mà cứ mày tao đâm ra lại thoải mái ấy chứ…
– Không… Nói là phải làm… Mày đàn bà à?
Động đúng vào cái máu của nó cộng thêm với mấy ông kia kích bác thì con Tomboy cũng trở thành “em” của nó… Với cái điều kiện không thể dễ hơn nữa…
Cấm xưng hô mày tao… Nếu xưng hô mày tao với con Tomboy là sẽ phải gọi nó bằng chị…
Cái điều kiện như cho không ấy… Nhưng cái lúc ngà ngà là nó gật cái rụp chả cần suy nghĩ dù khó dù dễ… Con Tomboy thì cười tít mắt như là đạt được mục đích vậy… Nó cười… Nó thấy hình ảnh của gái trong đó… Tầm 9h ông nào cũng ngất ngây rồi… Xin phép đi về hết… Nó với con Tomboy thu dọn qua loa xong nó phi lên giường ngủ luôn… Vẫn không quên dặn…
– Để đấy mai rửa… Về nhà đi… Khép cái cửa với cái cổng là được…
Líu cả lưỡi vào mới được một câu xong là nó ngủ luôn…
Đêm tỉnh vì háo nước… nó phát hiện ra có ai đó ôm nó từ phía sau… Giật mình từ vụ của cô giáo nó làm nó thở nhanh… May quá vẫn còn mặc quần… Với tay bật cái đèn ngồi dậy thì con Tomboy ngủ như cún con say sữa… Đáng yêu lắm… Chả bù cho ban ngày… Nhìn phòng nó đã được dọn sạch sẽ. Nó lại thấy thương thương con nhỏ… Chẳng biết có cắm ấm nước mà rửa không… Sờ tay thấy lạnh lắm như tay chị và mẹ nó vậy… Nó cũng chẳng biết Con gái tay lạnh chung tình hay khổ vì tình nữa… Nó nắm nhẹ bàn tay của nhỏ với ý định cho tay nhỏ ấm hơn…
… Bạn đang đọc truyện Ngân tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//ngan/
– Mẹ ơi… Sao tay mẹ lạnh thế ạ?
Là nó đấy… Vẫn cái thời ngô nghê ở nhà lá xóm nghèo… Mùa đông năm nào hai mẹ cũng phải mang cái chậu sắt cũ ra đốt mấy khúc củi để sưởi ấm… Nhưng tay mẹ nào có hết lạnh?
– Tay lạnh là do mẹ không khỏe?
Mẹ trêu nó nhưng nó tưởng thật… Cứ ríu rít cạnh mẹ…
– Mẹ đừng làm sao mà… Mẹ làm sao thì ai nuôi con?
– Hihi… Mẹ đùa thôi mà… Mẹ thương giống của mẹ nhất mà – mẹ nó cười hiền xong véo má nó…
– Hì hì… – Nó cười tít mắt…
Cái thời hồn nhiên chỉ sợ không có mẹ… Nó lại đòi Mẹ lại bế nó vào lòng…
– Lớn mà còn nũng…
– Hì hì… Kệ con…
… Bạn đang đọc truyện Ngân tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//ngan/
Đang mải suy nghĩ thì nhỏ dậy từ lúc nào… Nhìn nó…
– Nhìn gì? – Nó hỏi nhỏ…
– Nhìn anh… – nhỏ vẫn nhìn nó…
– Có gì mà nhìn?
– Thích thì nhìn…
– Dở hơi…
– Dở hơi vẫn có đứa nắm tay… – Nhỏ cười khúc khích…
Nó nhận ra bị hớ thì rụt tay lại làm nhỏ kêu lên…
– Em đùa mà… Nắm tiếp đi… Đang ấm… Đây nữa nè…
Nhỏ giơ nốt tay còn lại làm nó bật cười…
– Đi uống nước đã…
Uống nước xong nó quay lại giường…
– Lạ nhỉ… con trai tay ấm lại đa tình nhỉ? – Nhỏ lại nói…
– Vớ vẩn… Chung tình… – Nó cãi…
– Anh thấy anh chung tình hay đa tình? – Nhỏ nhìn đểu nó…
– Cái này… – Nó bí…
– Đào hoa cho lắm vào đi – nhỏ thò tay véo mũi nó…
– Nghịch… Ngủ đi… – Nó cằn nhằn…
– Nhưng… Em khát… – nhỏ lại hành nó…
– Rồi… Rồi… Nãy thì không chịu uống…
Nhỏ cười khúc khích…
– Ngủ đi… Mai còn đi học đấy…
Nó thò tay lên tắt đèn xong cho tay lên gối đầu…
– Nhưng em chưa muốn ngủ…
Nó không biết nó hiểu đúng hay sai ý nghĩa câu này nữa… Nhưng nếu đúng thì nó không thể chấp nhận được…
– Ngủ đi… Anh chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ mới… – tiếng nó đều đều…
– Vâng…
Nhỏ lí nhí xong quay lưng lại với nó… Im lặng… Nó thì càng lúc càng thấy khó ngủ… Nhắm mắt mà nó chẳng thể nào vào giấc ngủ được… Bỗng có gì đó trèo lên người nó… Là nhỏ… Nó biết nhỏ đang nhìn nó… Nó nuốt nước bọt chờ đợi… Nó thấy cái hơi thở của nhỏ phả nhẹ vào mặt nó… Không gian tối nhưng nó cảm nhận rõ ràng nhỏ đang càng lúc càng gần lại… Đến khi môi nhỏ chạm vào môi nó thì gần như cảm xúc tuôn trào… Nó chẳng thể chống lại cái phần đàn ông trong nó nữa… Nhỏ quá hấp dẫn so với những gì nó tưởng tượng… Nhỏ hôn cuồng nhiệt hơn… Xuống cổ nó… Rồi lại lên môi… Nhưng có gì đó vụng vụng… Nó nghĩ vậy… Đôi tay nó xoa lưng nhỏ tiện thể kéo luôn cái áo nhỏ lên… Bộ ngực của nhỏ không mặc áo lót nên đè thẳng xuống ngực nó… Cảm giác mềm mại… Nhỏ nằm đè hẳn lên nó duỗi tay để nó kéo cái áo ra… Nó đổi chỗ… Đè lên nhỏ… Hôn vào tai vào cổ rồi từ từ xuống ngực… Nhỏ ôm đầu nó rên khẽ… Đang định kéo cái quần của nhỏ xuống thì nó nhớ những gì đã xảy ra với cô… Cô khác hẳn với nhỏ… Cô mạnh mẽ mà nhỏ còn quá trẻ… Nó lại không có nhiều tình cảm với nhỏ… dừng lại 1 chút… Nhỏ như không hiểu kéo nó xuống… Nó gỡ nhẹ tay nhỏ nằm sang bên cạnh…
– Anh không thích em à?
– Không phải…
– Vậy sao lại thế? – Nhỏ nói như sắp khóc…
– Anh không muốn em phải khổ… – Nó vẫn đều đều…
– Em chấp nhận mà…
– Chấp nhận gì?
– Chấp nhận anh vẫn còn tình cảm với Ngân…
Nhỏ nói câu này làm nó càng không thể chấp nhận bản thân nó…
– Rồi nếu anh quay lại với Ngân thì sao?
– …
– …
Khoảng lặng giữa hai đứa… Nó không muốn nhỏ lại trở thành “nó” thứ hai. Một cái vòng luẩn quẩn mãi chẳng có hồi kết… Nó kéo nhỏ lại gần nó… Nhận ra có giọt nước mắt… Thò tay qua cho nhỏ gối đầu… Nhỏ ngoan ngoãn làm theo… Sụt sịt… Nó hôn nhẹ vào môi nhỏ…
– Để thời gian chứng minh… Đừng vội vã quá…