BẦU TRỜI CỦA EM - Chương 21
Tiếp:
1 tháng sau khi Xuân trở về, cuộc sống gia đình Xuân vẫn diễn ra yên bình và vui vẻ. Hôm nay, Nhi lái xe đến đón người chị của mình, vì hôm nay Xuân phải đi bay, còn Bích thì cũng có công việc nên cô nhờ Nhi đến đó cả 2 vợ chồng cùng đi. Nhi được Bích giao cho chiếc xe của cô để Nhi tiện bề chạy đi lo công việc cũng như đưa đón Bích đến các sự kiện. Đến nơi, Xuân và Bích đang đứng đợi sẵn ở cổng. Nhìn Xuân bảnh bao trong bộ đồng phục phi công, sánh vai cùng người chị xinh đẹp của mình, Nhi khởi lên lòng ngưỡng mộ và 1 chút ghen tị. Nhi mở cửa xuống xe chào Xuân – Bích, cả 3 vui vẻ trao nhau những lời thân mật rồi Xuân đề nghị cầm lái. Bích và Nhi ở phía sau tiếp tục trao đổi công việc và lên kế hoạch cho những việc sắp tới. Nhìn vẻ bận rộn của vợ, Xuân biết Bích sắp sửa có những ngày dài tối mặt. Thương vợ, Xuân mở lời với Nhi: “Anh đi bay liên tục không ở nhà, 2 chị em chịu khó chăm sóc cho nhau nhé. Nhớ ăn uống nghỉ ngơi đầy đủ. Nhi giúp anh chú ý nhắc nhở chị Bích nhé.”
Nhi vui vẻ đáp lời: “Anh Xuân cứ yên tâm, có em lo thì chị Bích không sứt mẻ miếng nào đâu ạ. Em sẽ hoàn trả đầy đủ cô vợ xinh đẹp cho anh.”
Bích cười khẽ cấu vào đùi Nhi 1 cái. Xuân cũng cười theo, chợt nhớ ra điều gì đó, Xuân nhắc vợ: “Em nhớ lời anh dặn có mặt ở nhà lúc 4h chiều nhé. Anh có hẹn 1 người quản gia đến cho em phỏng vấn. Anh thì đã thấy ok rồi, nhưng muốn em hỏi thêm xem có vừa ý hay không.”
Bích nói: “Anh thấy ổn là ổn mà, em không có ý kiến gì đâu.”
Xuân nói: “Anh tìm người chủ yếu để chăm lo cho cả em những lúc anh đi vắng, nên tốt nhất là cứ để em xem qua 1 lượt. Có gì cứ nói anh. Nhé!”
Bích vâng lời: “Dạ, vậy chiều em sẽ gặp thử xem sao.”
Đến đoàn bay, Xuân xuống xe để Nhi chở Bích đến chỗ hẹn. Anh tiếp tục 1 ngày làm việc của mình. Bích và Nhi thì cũng bận rộn chuẩn bị cho dự án sắp tới. Cả 2 cùng đi lựa vải vóc, phụ kiện trang trí… rồi thảo luận với nhau về những mẫu thiết kế. Nhi không quên nhiệm vụ nhắc nhở chị mình ăn uống đầy đủ, ép chị phải đi ăn cùng mình rồi mới làm việc tiếp. Thấm thoắt đến chiều, Nhi chở Bích về nhà. Bích thở phào khi đặt chân vào ngôi nhà thân thương của mình, cô tạm biệt Nhi rồi trở vào nằm dài trên sofa nghỉ ngơi. Nhớ đến chồng, Bích đưa điện thoại lên xem thì thấy những tin nhắn thông báo của anh sau khi đáp từng chặng. Anh nói sẽ đáp chuyến cuối lúc 10h đêm và sẽ cố về nhà sớm nhất với cô. Bích mỉm cười thiếp đi trong hạnh phúc. Đang nằm thiu thiu 1 lúc thì tiếng chuông cửa vang lên. Bích giật mình nhìn đồng hồ thì đã 16h chiều, cô vội chỉnh trang lại quần áo đầu tóc rồi ra mở cửa. Bích vừa bước đến cổng thì nhìn thấy phía sau song sắt là 1 anh chàng vóc dáng cũng cao ráo trẻ trung, đang đeo khẩu trang ngó nghiêng quan sát căn nhà. Bích không vội mở cổng mà hỏi ra: “Anh tìm ai và có việc gì vậy ạ?”
Chàng thanh niên trả lời: “Em chào chị Bích, chị không nhận ra em sao?”
Nói đoạn thanh niên đó cởi nón và khẩu trang ra trước sự ngỡ ngàng của Bích: “Em Long đây ạ!”
Bích ngạc nhiên xen lẫn xúc động, vội mở cửa ra chào đón Long: “Aaa… Long. Là em thật sao? Sao em lại ở đây?”
Long nói: “Anh Xuân bảo em đến mà, anh ấy không nói cho chị biết hả?”
Bích dần nhận ra ý của chồng, cô nói: “À, thì ra em là người mà chồng chị tuyển hả? Em vào nhà đi. Chị bất ngờ quá.”
Long theo chân Bích vào nhà. Bích cùng anh ngồi xuống trò chuyện thì mới biết, thì ra lần đó Xuân đã liên hệ với Long để offer cho Long công việc làm quản gia cho anh. Xuân hứa sẽ đảm bảo cho Long những lợi ích tương đương khi làm ở Phú Quốc, và sẽ tạo điều kiện giúp anh tiếp cận ngành hàng không dễ dàng hơn, chỉ cần Long trở thành quản gia, coi sóc nhà cửa và giúp đỡ việc nhà, thậm chí trở thành tài xế cho gia đình anh. Long không phân vân mà đồng ý ngay, không những vì lòng tốt của Xuân mà còn vì cậu rất quý mến vợ chồng anh chị. Xuân xin phép Long 1 tháng để thu xếp công việc ở Phú Quốc và trở về quê thăm gia đình rồi mới lên thành phố lại để gặp Xuân. Và rồi dẫn đến cuộc hẹn ngày hôm nay. Bích vui vẻ dẫn Long đi tham quan căn nhà, từng phòng ốc và không gian, ra ngoài sân vườn, hồ bơi. Đã được thấy Long làm những việc này nên Bích rất an tâm và tin tưởng. Bích dẫn Long đến 1 phòng trống và nói đây từ giờ sẽ là phòng của Long, nếu có cần gì cứ nói với anh chị, tối khuya nay Xuân sẽ về. Long mừng rỡ cảm ơn rối rít rồi bắt đầu sắp xếp lại đồ đạc tư trang, sau đó anh chính thức bắt đầu công việc quản gia đầu tiên của mình, đó là nấu cho Bích 1 bữa tối thật ngon miệng. Long ở dưới bếp cặm cụi nấu nướng, Bích vừa tắm xong, cô mặc 1 chiếc váy xinh xắn vô cùng lịch sự và ý tứ, nhưng vẫn toát lên vẻ kiều diễm gợi cảm, bước xuống cầu thang. Long ngẩn ngơ nhìn mà quên mất đang cắt rau nên vô tình cắt trúng ngón tay khiến anh giật mình và thấy máu bắt đầu chảy. Bích hốt hoảng chạy đến, giật lấy tay của Long lên để kiểm tra vết thương, cô giúp Long rửa và sát trùng, băng bó lại. Trong lúc băng bó, Bích hơi cúi nghiêng người làm cặp ngực của cô lộ ra dưới cổ áo. Long đỏ mặt nhìn sang chỗ khác. Dù đã từng ân ái gần gũi rất thân với Bích nhưng Long vẫn giữ một sự tôn trọng tuyệt đối với vợ chồng Xuân. Sau đó, Bích cùng Long nấu xong bữa tối rồi cả 2 cùng nhau dùng bữa, Long cảm thấy xấu hổ vì ngày đầu đi làm đã để bà chủ phải làm thay. Bích vẫn vô tư vui vẻ và bảo Long đừng suy nghĩ gì nhiều. Ăn xong, Long muốn rửa chén nhưng Bích không chịu vì sợ vết thương nhiễm trùng, Bích yêu cầu Long nghỉ ngơi hoặc đi tham quan bên ngoài cho quen nếu muốn. Long đành phải ngồi yên bên cạnh nhìn Bích rửa chén. Cả 2 chuyện trò cười nói rất vui vẻ, khiến Bích nhớ lại quãng thời gian ở Phú Quốc cùng Xuân và Long, cô bỗng trở nên xao xuyến.
Cả 2 cùng ngồi nói với nhau đủ thứ truyện trên đời, đến lúc Bích thấm mệt thì cũng đã gần 11h đêm, Xuân cũng vừa trở về sau 1 ngày dài mệt mỏi, anh ôm chầm lấy vợ hôn thắm thiết, chợt nhận ra có Long ở đó, Xuân nói: “A, xin chào người anh em. 2 chị em đã kịp ôn lại kỷ niệm chưa?”
Long đáp: “Dạ tụi em trò chuyện rất nhiều, chị cố tình thức chờ anh về đấy ạ.”
Xuân trêu: “Gặp người yêu cũ mà sao không nói nhiều cho được haha”
Bích xấu hổ đấm thùi thụi vào ngực chồng: “Anh nói linh tinh quá, em mệt rồi, em đi ngủ đây”
Sau đó cô chạy vội lên phòng, để lại Xuân cười khoái chí còn Long cũng đỏ mặt gãi tai. Xuân bắt tay và cảm ơn Long đã nhận lời của mình, Long đáp: “Thực tình em mới là người phải cảm ơn anh vì đã cho em một công việc và cơ hội quá tốt này ạ. Em hứa sẽ không phụ lòng anh chị, bất cứ việc gì cần anh chị cứ sai bảo em sẽ thực hiện ngay.”
Xuân cười: “Không cần phải câu nệ thế đâu. Cứ vui vẻ tự nhiên với anh chị là được, anh tin tưởng em mà. Thôi trễ rồi, em vào nghỉ đi nhé.”
Xuân vỗ vai Long rồi lên lầu với vợ. Vừa mở cửa Xuân đã thấy Bích ngồi trên giường vẻ mặt phụng phịu hờn dỗi. Anh hỏi: “Ai trêu vợ anh thế?”
Bích nói: “Anh chứ còn ai vào đây, tự dưng có Long ở đấy mà dám trêu em thế. Em giận”
Xuân vừa cười vừa cởi sơmi: “À, anh hư thế, thế để anh mách Long nhé.”
Bích trợn mắt ré lên: “Anh lại trêu em nữaaaa. Cho anh biết tay”
Cô lao đến cắn vào tay chồng, Xuân giật mình gỡ ra không được đành năn nỉ: “Thôi đau… anh xin. Anh xin lỗi được chưa? Trời ạ”
Bích hả hê: “Chừa nhé, đừng có mà trêu em, không là em cho ngủ 1 mình đấy.”
Xuân đáp ngay: “Còn em xuống ngủ với Long chứ gì”
Sau đó bỏ chạy nhảy lên giường làm Bích tức giận đuổi theo. Xuân ôm chầm lấy cô vợ đang giận dữ lao vào người mình vật cô nằm xuống, hôn tới tấp lên má, lên mặt, lên cổ nàng. Anh nói: “Anh xin lỗi, anh chọc em thôi. Nhưng mà nè, em cảm thấy như thế nào khi gặp lại Long?”
Bích cuộn tròn trong vòng tay chồng, suy nghĩ hồi lâu rồi nói: “Em rất bất ngờ, thú thật là em đã rất vui, có lúc cảm thấy nhớ nhung và xao xuyến nữa. Giống như gặp lại 1 người thân thương từ lâu vậy.”
Xuân hỏi thêm: “Vậy sao? Anh cũng đã suy nghĩ nhiều ngày, anh không muốn sự xuất hiện của Long sẽ mang lại sự khó xử cho cả 3 người. Vì những sự việc đã xảy ra, nếu em muốn nó là một kỷ niệm thì anh sẽ không bao giờ nhắc đến nữa. Nhưng nếu…”
Xuân bắt đầu xoa vuốt mơn trớn vợ: “… em muốn chúng ta cùng bắt đầu những kỷ niệm mới mẻ và tuyệt diệu, anh sẵn sàng cùng em trải nghiệm nó.”
Nói xong Xuân hôn môi vợ. Bích mở miệng đón lấy, cô cũng giúp chồng cởi bỏ dần đồng phục trên người, tụt chiếc váy của mình ra rồi ngồi trên người Xuân. Bích nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên môi anh. Rồi hôn khắp cơ thể nóng bỏng của chồng. Bích nói: “Em đồng ý, nhưng với 1 điều kiện, những trải nghiệm của chúng ta sẽ chỉ xảy ra khi có mặt của cả 3 người. Em không muốn có bất kỳ tình cảm đơn lẻ nào khác xen lẫn vào mối quan hệ của 3 đứa mình. Hay những điều không mong muốn xảy ra cho hôn nhân của chúng ta, dù cho anh và em có hiểu thấu nhau đi chăng nữa.”
Xuân bóp ngực vợ, hôn ngấu nghiến: “Anh đồng ý, anh muốn được cùng em khám phá những cảm xúc thăng hoa nhất.”
Bích rên rỉ sung sướng: “Em cũng vậy. Giờ, hãy yêu em đi anh”.
Xuân đè vợ xuống và bắt đầu làm tình cùng cô. 2 vợ chồng dù mệt mỏi cả ngày nhưng hễ quấn lấy nhau là lại đắm chìm trong ái tình hoan lạc. Cả 2 làm đủ mọi thế cho đến khi những dòng khí xuất ra thẳng vào trong Bích, cả 2 sung sướng ôm nhau ngủ đến sáng.