Bàn Tay Ma Thuật - Chương 13
” Bây, bây giờ à?” Tôi chỉ vào thi thể của Phong Thế, trên mặt không thể hồi phục được vẻ cười khổ.
” Đúng.” Nàng gật đầu kiên định và cầm lấy tay tôi khi còn chưa biết phải làm gì: ” Hơn nữa phải thừa dịp của nhân cách cùng trí nhớ của nàng chưa mất đi bởi vì cái chết. Căn cứ theo nghiên cứu của ta, thân thể khi chết đi, nhân cách, trí nhớ và ý thức có thể lưu lại trên cơ thể trong khoảng thời gian ngắn, hơn nữa cũng vì thời gian và sức mạnh có điểm bất đồng.”
“…… Vậy phải làm như thế nào? Ta cũng không nghĩ muốn phân chia nhân cách đến thân thể của nàng ấy.”
” Làm đúng như lời ta nói đi.” Na Na Ti nắm lên tay phải tôi: ” Bây giờ nhắm mắt lại, đem ý thức tập trung been tay phải có thủy tinh, hãy sử dụng thủy tinh gần giống với cách mà ngươi dùng nó để thôi miên.”
” Nói nghe có vẻ đơn giản…… thử xem nào.” Rôi nhắm hai mắt lại, làm theo phương pháp của Na Na Ti, đem ý thức tập trung lên bàn tay phải mang thủy tinh – không bao lâu sau, tôi mở mắt nhìn thấy một mảng tối đen kịt, bên trong xuất hiện một hồng quang. Lần thứ hai tôi mở mắt ra, chỉ thấy được lòng bàn tay phải dưới đêm tôi, tản ra ánh sáng màu đỏ.
” Cảm giác như thế nào?”
“…… Không có cảm giác gì cả so với lúc trước, thậm chí cũng không cảm nhận được nhiệt.” Quả thật, trước khi sử dụng thủy tinh, lòng bàn tay tôi có thể cảm nhận được nhiệt, nhưng hiện tại một chút cảm giác đều không có.
” Hẳn là như vậy rồi. Hiện tại hay đặt lòng bàn tay phải lên thi thể đi.”
Làm theo lời Na Na Ti vừa nói, tôi đưa lòng bàn tay phải đặt lên lưng thi thể – có lẽ là vừa mới chết không lâu, cho nên có thẻ cảm giác được nhiệt độ cơ thể nàng.Ánh sáng trên bàn tay phải nháy mắt biến mất. Mà cơ hồ sau một thời gian, thi chợt động, tôi sợ đến mức phải rụt tay về.
Bất quá về sau càng kinh dị hơn – tuy ánh sáng từ mặt trăng khá yếu, nhưng tôi vẫn nhìn rõ bốn phía cơ thể có vết máu thế nhưng vết thương đang dần khép miệng lại, cuối cung vết thương cũng đã phục hồi trở về nguyên trạng!
“…… Quả nhiên ngay cả năng lực này cũng được cường hóa, thương thế của cơ thể này ta mất một thời gian dài mới có thể chữa lành.” Na Na Ti nhìn đến cảnh này, cũng không thể không mỉm cười. Thế nhưng hiện tượng kỳ dị còn chưa chấm dứt – tại lòng bàn tay phải của tôi, một loại cảm giác kỳ dị đích không ngừng mà tiến vào trong đầu tôi. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, tôi hiểu được người tên là” Phong Thế” lúc còn sống, cá tính và năng lực của nàng ấy.
Phong Thế là người đứng thứ hai trong cơ sở, mà Ngự Sa Thế lại là người lãnh đạo, tương đương với trưởng một cơ sở Họ” ngự” là khi tới cơ sở mới được thêm vào). So với Ngự Sa Thế am hiểu sử dụng phi đao thuộc loại cận chiến, Phong Thế thì lại am hiểu phi đao thuộc loại công kích xa.
Tin Ngự Sa Thế chết được truyền đến trong cơ sở, tự nhiên khiến cho người trong cơ sở khiếp sợ. Nhưng người lúc ấy chấp hành nhiệm vụ ám sát Tể tướng là Phong Thế cùng một vị cô gái tên khác tên là Thủy Thế, lại thêm trực giác cảm thấy Ngự Sa Thế còn sống. Cho nên Phong Thế mới đến nhà tôi lần thứ hai, lúc này mới phát hiện ra Ngự Sa Thế còn sống là thật.
Đương nhiên, Phong Thế cũng không biết Ngự Sa Thế bởi vì thủy tinh đã biến thành thuộc hạ tôi kiêm bảo tiêu của Sa Lị Na. Chính là trực giác nàng cho rằng Ngự Sa Thế ruồng bỏ cơ sở mà đi theo hảo nam nhân, khiến nàng đối với Ngự Sa Thế tạo sát ý. Bất quá theo ý của tôi, việc này thật ra là ghen – bởi vì tôi có thể cảm giác được Phong Thế đối Ngự Sa Thế có cảm tình, vượt qua cảm tình bình thường của tỷ muội.
Trí nhớ và ý thức của Phong Thế như nước lũ tràn đến tôi ( đại khái không đến 1 giây ), Phong Thế tựa như không có việc gì tự nhiên đứng lên. (…… Như vậy là thế nào?) Ý niệm tôi vừa chuyển, trong nháy mắt , tầm mắt của Phong Thế đã trở thành tầm mắt của tôi! Và cũng chỉ trong nháy mắt, ý thức của rôi chuyển lên người con gái tên là Phong Thế này!
” Tôi” nhìn thân thể hiện tại, dung thanh âm cơ thể này nói: ” Cảm giác…… thật là kỳ quái. Đây là thân thể con gái sao?”
” Tôi” vừa nói, một bên dùng hai tay nắm lấy bộ ngực ” chính mình” – không lớn không nhỏ, cảm giác mãn có phân lượng. Bất quá chà xát xoa nắn bộ ngực ” chính mình”, một loại cảm giác kỳ dị đã hình thành bộ não, cảm giác thập phần thoải mái, rồi lại có điểm khó chịu.
” Tôi” ngẩng đầu nhìn tôi, chỉ thấy tôi mang theo vẻ nghi hoặc nhìn” tôi”. Xem ra, cho đã” ý thức dời đi”,thân thể nàng vẫn như cũ hội y theo cá tính và nhân cách của tôi tạo nên phản ứng bên ngoàihơn nưa thông tin nhận từ thân thể này cũng chảy vào ý thức của tôi.
” Ta” lần thứ hai đem ý thức trở lại cơ thẻ ban đầu, nói: ” Xem ra khá thú vị……”
” Cứ vui vẻ thỏa mái đi, bất quá ngươi sẽ có một đoạn thời gian sẽ lâm vào tình trạng hỗn loạn, nhưng về sau quen rồi là sẽ ổn thôi.” Na Na Ti nói: ” Ta cũng phải mất một khoảng thời quen.”
Tình trạng hỗn loạn a…… quả thật, hai người một nhân cách, cá tính và trí nhớ đồng thời tồn tại trong một ý thức, sẽ khó tránh khỏi có tình trạng hỗn loạn. Bất quá không biết vì sao, ta tựa hồ thuận lợi khi phân chia nhân cách, tính cách tôi theo tính cách tôi, tính cách Phong Thế đi theo tính cách Phong Thế, cảm giác không có dấu hiệu xung đột với nhau.
“…… Quá hoàn hảo.” Tôi vừa nghĩ tới đây, Phong Thế lập tức nói: ” Trước mắt ta còn cảm thấy – cảm giác nói.”
“…… Như vậy a. để ta hỏi lại hảo tỷ tỷ một chút, tỷ tỷ thường thường làm ra những chuyện ngay cả ta cũng không làm được.” Na Na Ti nhìn tôi, lại nhìn Phong Thế, nói: ” Bất quá hiển nhiên ngươi đã bắt đầu quen với việc này .”
” Hẳn là như vậy.”
” Bằng cách này ta có thể vừa đi học vừa quan sát tình huống ở nhà.”
” Mặt khác, Ngự Sa Thế những chuyện vừa mới xảy ra tuyệt đối không thể nói cho người khác biết.”
” Ta nghĩ chuyện này sẽ làm bí mật của ba người chúng ta. Bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, nếu không giữ bí mật sẽ phát sinh ra nhièu chuyện ngoài ý muốn.”
“…… Là, chủ nhân.” Ngây người ra một chút, Ngự Sa Thế mới vội vàng đáp: ” Bất quá, thuộc hạ phải kêu ai là chủ nhân?”
” Đương nhiên là kêu ta là chủ nhân, dù sao thân thể này mới chính thức là của ta.” Ta biết Ngự Sa Thế là bị tôi cùng Phong Thế tạo thành ” Song Hoàng”(1) nên có điểm hỗn loạn, tôi vội vàng nói: ” Khi nói về Phong Thế thì ngươi giới thiệu là chị em tốt của ngươi là được rồi, nhiều lắm ta lại dùng ám thị xử lý. Làm được không?”
” Vâng thưa chủ nhân.”
– Trở lại trong nhà Ngọc Tử, thừa dịp tất cả mọi người đều đã vừa lòng chìm vào giấc ngủ, tôi liền phái Ngự Sa Thế(Imperial Sand Kusanagi ) và Na Na Ti(Nana Si) an bài cho Ngọc Tử và các nàng chỗ ngủ.
” Vậy, thỉnh chủ nhân cũng nghỉ ngơi sớm một chút.”
” Đằng nghỉ ngơi sớm như vậy, đằng nào ngày mai đâu có bận gì.”
Sau khi an bài cho các nàng xong, tôi liền mang theo Phong Thế đi vào trong phòng khách ( ban đầu là ngọc tử muốn an bài cho tôi một nơi để ngủ ). Tôi ngồi ở bên giường, làm cho Phong Thế ngồi lên đùi tôi.
Phong Thế trên người mặc quần áo gần giống như lúc trước Ngự Sa Thế mặc đi ám sát Sa Lị Na , cảm giác hình như các Nhật Ninja Bản đều mặc trang phục đích màu đen. Tôi thò tay vào cổ áo của Phong Thế, vỗ về chơi đùa bộ ngực của nàng ( không có mặc áo ngực, tựa hồ là mọi người trong cơ sở đều có thói quen như thế này ). Đồng thời, tôi cũng làm cho Phong Thế dùng tay kéo khóa quần tôi ra, bắt đầu hồ ***g tiểu đệ đệ tôi.
” Ân……” Dưới mát xa của tôi, Phong Thế từ miệng toát ra những âm thanh thỏa mái. Hiện tại Phong Thế giống như là một con búp bê được bán trên hàng vỉa hè vô lực để cho tôi đùa bỡn. Mà hiện tại Phong Thế đang được ý thức tôi chiếm giữ, cái gọi là chính” mình” tự sướng đây.
Tôi dùng tay còn lại với vào hạ thân Pong Thế, kéo chiếc kố nàng ra sau(DG: khố chứ không phải đồ lót nha @@), để không khó khăn sờ vào hạt le của nàng – Đương nhiên tôi cũng làm cho Phong Thế mở hai chân ra, để tay tôi tiện hoạt động.
” Cáp…… cáp……” Bộ ngực cùng hạ thân đều bị công kích, Phong Thế theo bản năng thở phì phò, đỏ mặt, bộ dáng thập phần hưởng thụ.(DG: thằng này tự sướng mìn bệnh mẹ nó rùi). Sau khi du ngoạn xong, tôi rời hai tay ra, đồng thời làm cho Phong Thế di chuyển đến giữa hai chân tôi, dùng lưỡi phục vụ tiểu đệ đệ yêu quý của tôi.
Tôi làm cho Phong Thế làm thật nhịp nhàng, miệng chứa thần tương tôi nhẹ nhàng lên xuống, một tay còn lại nàng tự đưa xuống hạ thân chính mình, khấy đảo mật huyệt đã sớm ướt sũng, cho đến lúc tôi bắn tinh dịch ra, làm cho Phong Thế nuốt hết mới thôi.
Ngay lúc ày, tôi không ngừng đưa tiềm thức vào cơ thể Phong Thế, phát giác rằng từ Phong Thế tạo ra một cảm giác rất độc đáo – Chính là từ miệng nàng truyền đến nhịp tim của tiểu đệ đệ tôi, trước khi tôi đạt đến cao trào, Phong Thế cũng đã đạt cao trào 2 3 lần rồi.
Đến lúc tôi nằm lên giường, tôi làm cho Phong Thế đi lên, ngay cả quần áo cũng không cởi ra, liền giúp tiểu đệ đệ tôi, không chút do dự ngồi xuống – tôi có thể cảm giác được có cái gì đó đột phá vào trong thân thể, nhưng là tôi cũng làm cho Phong Thế không có cảm giác đau. Điều này làm cho tôi có thể cho Phong Thế mang theo mỉm cười, không để ý chút nào địa bắt đầu nhấp nhô bộ mông, hồ lộng tiểu đệ đệ của tôi.
Xử nữ bí động quả nhiên có tốc độ co rút nhanh, nhưng mật huyệt Phong Thế đã có một cỗ sức hút đặc biệt, chỉ cần Phong Thế đem mông trên nâng lên, cỗ lực hấp dẫn kia lại hụt bí động co rút vào nuốt lấy tiểu đệ đệ tôi, cho đến khi nàng hạ mông xuống.
” A…… hảo lớn…… làm tình hảo lớn a……” Tôi làm cho Phong Thế chống hai tay xuống giường, làm cho nàng nhấp mông nhanh hơn, đồng thời cũng làm cho nàng cùng tôi tiến hành khẩu chiến, còn lại hai tay của tôi cũng không nhàn rỗi, tiếp tục mát xa bộ ngực Phong Thế.
Phong Thế thân là Ninja, quả nhiên ngay cả thắt lưng lực cũng thập phần kinh người, chính là cái tư thế phi mã đã duy trì ít nhất nửa giờ, cho đến lúc tôi lần thứ hai bắn ra tinh dịch mới thôi.
” A ~~~” Kêu lên một tiếng sung sướng, Phong Thế cả người ngã vào trog ***g ngực của tôi thở gấp – cũng không phải bởi vì mệt mỏi, mà là rất sung sướng.
Nghỉ ngơi một hồi, tôi làm cho Phong Thế cởi hết quần áo trên người ra, trần truồng ra, giống như một cái gối ôm vậy.
Phong Thế tự nhiên được tôi ôm vào cơ thể, liền vùi đầu vào ***g ngực tôi, nhẹ nhàng mà thở phì phò. Tiểu đệ đệ tôi vãn như cũ chiến ý ngất trời mà nằm trong cơ thể nàng, hưởng thụ từ vách mật huyệt truyền đến nhịp đập cùng sức hút kỳ lạ từ bí động.
Đột nhiên, tiếng đập cửa vang lên.
” Vào đi.” Tôi lên tiếng trả lời, cửa mở ra – là Sa Lị Na cùng gia đinh của Ngọc gia nữ phó Thực Trừng. Sa Lị Na mặc bộ đồ gủ mỏng màu hồng, hoàn toàn che không được hai hạt anh đào trước ngực cùng khu rừng rậm rạp giữa hai chân; mà Thực Trừng vẫn như cũ trang phục mặc nữ phó. Nhìn đến Thực Trừng, tôi mới đột nhiên nhớ tới cả buổi chiều nàng một tựa hồ đều vội vàng bưng nước trà, tôi đến bây giờ còn không có chạm qua nàng đâu.
” Nàng là?” Nhìn đến Phong Thế trong ***g ngực tôi, Sa Lị Na hoài nghi hỏi han.
” Nàng là Phong Thế muội muội của Ngự Sa Thế đích, giống như Ngự Sa Thế đều là tới hầu hạ anh.” Tôi đương nhiên địa nói: ” Chính là Ngự Sa Thế phụ trách an toàn của em, còn Phong Thế đểm lại bê người anh.”
Tôi vừa nói hoàn nói, vừa khiến cho Phong Thế rời khỏi ***g ngực tôi, đứng ở trước mặt hai người, còn cố ý làm bộ dags đáng yêu nói: ” Thuộc hạ là Phong Thế muội muội của Ngự Sa Thế, còn nhiều bỡ ngỡ xin mọi gười chỉ giáo.”
” Thật đáng yêu quá.” Thực Trừng sờ sờ đầu phong thế.
” Nếu như vậy, hẳn không có vấn đề gì.” Có thể xem ra, trên mặt Sa Lị Na xuất hiện biểu tình thở phào.
” Các nàng tới nơi này, hẳn là tới để giúp anh ngủ?”
” Ân, tiểu thư Ngọc Tử bảo thuộc hạ tới hầu hạ đích thần của chúng tôi, cũng chính là ngài. Còn thỉnh ngài chỉ giáo nhiều hơn.” Nói xong, Thực Trừng cởi bỏ quần áo nàng ra.
” Trước hết chờ một chút đã.” Tôi ý bảo nàng ngừng tay, nói: ” Đừng có vội như vậy chứ? Đêm vẫn còn dài mà.”
” Thật, Thật là xin lỗi.” Mặt đỏ lên, Thực Trừng vội vàng nói xin lỗi.