Bán Người Qua Biên Giới - Phần 35
Lúc này, trên một tảng đá to phẳng nhẵn nhụi, thằng Hưng đang hăm hở và sướng khoái vô cùng, nó hùng hục đứng nắc vào cái lỗ của Hoàng Lan từ sau lưng nàng.
Hoàng Lan phải đứng thẳng hai chân để đưa lỗ lồn lên ngang tầm cho Hưng đụ. Trong khi đó, phần trên cơ thể nàng thì lại phải khom cúi gập xuống, sao cho mồm nàng với tới và bú được con cu to dài của Kiên : mà thằng khốn này lại đang ngồi phệt xuống mặt tảng đá.
Trong tư thế thẳng chân, chổng mông lên cao, còn đầu thì chúi sát xuống… cơ thể Hoàng Lan khổ sở mỏi mệt vô cùng… Háng nàng đang hứng chịu từng cú dập như trâu bò từ phía sau: thằng Hưng vô cùng khoái trá khi được sớm hưởng thụ cái cơ thể ngọc ngà thanh tú này – trong khi anh em phải ngóc cổ chờ đến chiều tối…!!!
Phía trước đầu Hoàng Lan, Kiên thong thả ấn con cặc vào mồm nàng, tay nhấn đầu nàng xuống để cho từng nhịp bú ăn ngập sâu vào tận trong thực quản cô gái !!! Tay còn lại của nó thì không rời không buông tha đôi vú tròn mềm kia… Những lúc mà nàng bú ngoan và đều nhịp rồi thì nó dùng cả hai tay để bấu nhéo đôi đầu núm đỏ hồng bé xíu….
…
Hoàng Lan đã cạn kiệt… Nước mắt nàng đã khô. Nổi tủi nhục ê chề cũng đã rã rời…. Nàng đang cố sức trụ vững cơ thể mà chống chịu từng cú dập vào lồn, từng nhịp ấn đầu xuống cu, hoặc là từng cái tát làm lung lay đôi vú…..
Nàng cắn răn chịu đau, thỉnh thoảng… nàng tự bắt buộc mình phải dang rộng chân hơn, tròn đôi môi lấy sức nút vào mạnh hơn, hay thậm chí là đưa bàn tay xoa nhè nhẹ lên con cặc tanh hôi trước mặt…..!!!
Nàng đang làm theo lời Cửu Nhạn rồi!!!…. Nàng làm để đỡ đau hơn, đỡ bị bạo dâm đi, đỡ phải tốn thể lực vẫy vùng khóc la vô ích…. Nàng đang thực hành những “lời giảng” ê chề : Tiết kiệm năng lượng, hoà cùng nhịp của kẻ hãm hiếp….. Nàng khổ nhục đau đớn mà nhận ra… : khi làm vậy, không chỉ thân xác mình đỡ bị hành hạ hơn, mà còn có chút gì đó dễ chịu hơn nữa……
…
Trên ngọn đồi đá bên kia sông. Lâm đã chuẩn bị xong hết mọi thứ. Hắn đang dùng thì giờ rãnh rỗi để tĩnh tâm, nghỉ ngơi lấy sức. Hắn thôi không cầm ống nhòm theo dõi lán trại nữa. Lâm đã cố định được ý chí và tâm trạng sắt đá của mình: chỉ có thành công trọn vẹn, chỉ có ra tay cho hoàn hảo….mới là con đường duy nhất để có thể cứu lấy con cọp cái của hắn ra!….. ……..
…
Bên này sông, cuối cùng thì Hoàng Lan cũng đã được tha cho – sau khi ăn thêm hai lần bắn tinh đầy tràn vào họng và vào lồn! Nàng được trở về trại giam để ăn uống nghỉ ngơi cùng các cô gái kia. Nàng rã rời mệt mỏi, toàn thân đau nhức và tâm trí dường như đã nát vụn vì tủi nhục đau đớn… …. Nàng thất thần nghĩ ngợi về Cửu Nhạn và Lâm… : hai người đẩy nàng đến đây banh lồn ra chịu hiếp, rồi bọn họ trốn đi đâu!? Bao giờ mới chịu tấn công đây!!!!!!????……..
Bọn cướp thì tranh thủ ăn uống và nghỉ trưa. Kiên nhận lệnh qua điện thoại từ Phùng Lương chỉ đạo về việc chuẩn bị cho đợt hàng sau…. Nó nghe tiếng được tiếng mất, không tập trung, vì đang còn bận tâm lên “kịch bản” cho trận hiếp dâm tập thể buổi tối này………
…
Cửu Nhạn đã xuôi xuống hạ lưu hơn mười cây số rồi vượt sông. Y mau chóng lẩn khuất trong tán rừng mà bọc một vòng quay trở lại trại cướp, tiếp cận từ mặt sau. Cung đường y đang đi, chính là phải băng ngang qua lán trại cũ năm xưa khi thằng Kiên làm phản….
Bước ngang qua vùng đất xưa cũ, Lê Phi Nhạn trầm mặc lắng nghe ký ức gào thét trong đầu mình: tiếng Ngọc Anh gào khóc, Ngọc Yến rên rỉ vì đau…, tiếng con chó dại cười lên hăng hắc khi cắt vú hai nàng…., tiếng mưa rơi sấm giật cuồng nộ của Trời cao……
… “Ông Trời, ông rất biết chơi khăm: mười một năm trước cứu mạng thằng chó để làm chi, rồi hôm nay ông lại dẫn dắt tôi về đây mà đoạt mạng nó!?…….“ Những hồi ức và nỗi hận thù cứ xoáy vòng trong ý nghĩ, ánh mắt Cửu Nhạn long lên sòng sọc như loài cọp điên, nhưng từng động tác từng bước chân y thì kỹ lưỡng vô cùng…… : Y nhất định sẽ không phạm phải sai lầm nào hết, cho đến khi nào cắt cổ được con chó đó!!!!! Lần này, ông Trời có muốn cứu nó nữa, cũng đừng hòng!!! ….
…
Ba giờ rưỡi chiều, Cửu Nhạn đã vượt qua chặng đường vòng quanh co, vừa đi vừa ẩn khuất tránh bọn đi tuần vòng ngoài. Y không muốn giật đứt một sợi dây báo động nào hết, nên y chỉ luồn qua bọn lính gác đó thật êm như vô hình chứ không đối diện. Gần bốn giờ chiều thì y đã tiếp cận cách trại chừng năm cây số về phía Nam. Y tìm chỗ ẩn nấp kín kẽ, rồi buông mình xuống nghỉ ngơi, đợi chờ…….
…
Bốn giờ chiều cũng là thời điểm bọn mọi rợ bắt đầu “trò chơi vận động” để….đón hoàng hôn! Trò giải trí chiều nay, đáng thương thay vẫn chỉ có một mình cô nàng thạc sỹ lẻ loi đóng vai “đồ chơi” mà thôi……
Kiên đã đụ nàng chán chê, nên quăng Hoàng Lan ra cho cả bọn hai mươi sáu thằng hiếp tập thể. Hai mươi sáu thân mình trần truồng đang quây quần sát cạnh dòng sông nhàn nhạt nắng chiều, chính giữa bọn chúng là bông hoa trắng nõn tinh khôi đang nằm loã lồ tàn tạ……
Hoàng Lan sau vài giờ được nghỉ trưa cho….hoàn hồn, lúc này lại tiếp tục bị chơi đến nát nhừ cả tấm thân. Nàng đã không còn khóc nhiều, không còn gào thét vẫy vùng nhiều nữa…. Chẳng phải vì kiệt sức hay vì đau : thể lực mạnh mẽ của nàng vẫn còn đang chịu đựng được…
Chỉ là, cái đầu óc logic của nàng đã hiểu ra sự thật tàn nhẫn : nàng bất lực!!!
…
Trên đời này, vào lúc này…., nàng hoàn toàn không còn làm chủ được bất kì việc gì xảy ra trên tấm thân mình nữa…..!!!! Điều duy nhất mà nàng làm được, điều duy nhất có ý nghĩa….., đó là: hợp tác!!!!
Nàng đã “thấm” được hoàn toàn lý do tại sao Cửu Nhạn lại “giảng bài” cho nàng nghe về những tư thế làm tình đầy dâm dục đó…….
Lúc này, nàng chỉ còn biết cắn răng nuốt lệ…mà áp dụng bài học vào thực tiễn thôi!!!!
Ngoan ngoãn, hoà nhịp, hầu hạ chúng…… và đợi chờ!!!! Dù hai người đàn ông ấy có mất bảy ngày đêm mới đến được đây……, nàng vẫn sẽ phải làm con búp bê tình dục thật ngoan đủ cả bảy ngày!!!!
Nàng còn có thể làm được gì khác hơn!?……
…
Khi một thằng vục mặt vào bầu ngực mịn mềm thơm mát hương thiếu nữ, nàng ưỡn lưng ra cho cặp vú ngọc ngà căng no lên vươn vào mặt nó….
Khi thằng này bò lên trên cuồng bạo hôn trọn đôi môi anh đào, nàng cũng nhẹ nhàng mở mồm ra để nó đâm lưỡi vào trong, rồi nút liếm hưởng ứng cái lưỡi nhơ nhớp ấy…..
Khi thằng thứ hai bóp mạnh lấy đôi vú bé bỏng đến móp dẹp lại và bầm tím luôn… , nàng đưa tay xuống “hầu hạ” con cu nó để nó sướng lên mà lơi nhẹ lực tay.
Khi nó đã đâm con cặc vào lỗ lồn nhỏ của nàng mà nắc dập như cái máy, thì nàng cố gắng gồng cơ háng, ép mạnh âm đạo vào để thít chặt lấy cây thịt đó….cho thằng hiếp dâm cảm nhận độ “bót” mê người…..
Khi có thằng thậm chí đâm hai ba ngón tay vào trong cửa mình… nàng cũng cắn răng chịu đau, ứa nước mắt tủi nhục mà nâng mông lên cho nó xóc lồn, tha hồ mà móc ngoáy….!!! Móc cái lỗ ấy mà không thấy con mồi đáng thương giãy nãy lên thì nó sẽ mau chán mau thỏa mãn thôi!………….
…
Cứ thế cứ thế: trước mặt sau lưng, trên ngực dưới háng, đứng ngồi nằm quỳ, miệng – lồn và cả…hậu môn,…..dù bị hiếp ở đâu hay kiểu nào nàng cũng gồng mình lên mà “hoà nhịp” theo.
Đám thú vật cuồng dâm đã xoay tua hai lần…… nhưng đôi bầu sữa cùng hai hạt núm hồng mỏng manh…vẫn chưa phải chịu đau đớn gì nhiều!!!! Chỉ có cái lỗ nhỏ ngọc ngà giữa háng nàng là hơi đau rát lên vì phải liên tục chịu đựng quá nhiều ma sát……….
Bài học mà Cửu Nhạn đã dạy quả thật không phải là vô ích – Hoàng Lan nuốt lệ cay đắng nghĩ thầm…..
…
Cuộc hành dâm bầy đàn cứ đều đều tiếp tục diễn ra trên thân xác Hoàng Lan. Đối với cô gái nhỏ, trận hiếp dâm tập thể này chính là Địa Ngục : một tầng địa ngục ngập đầy những màn tra tấn làm nhục kéo dài vô biên…!!! Nàng cố mãi, cố mãi, dùng hết mọi thủ thuật được dạy từ Cửu Nhạn rồi…; mà sao trận hãm hiếp dài bất tận vẫn chưa xong!? Thời gian đối với nàng dường như không còn trôi nữa, nó dừng hẳn lại trên xác thân tàn tạ của nàng mất rồi……..
Nhưng đối với bọn mọi rợ cuồng dâm thì ngược lại : buổi chiều đã gần tắt nắng, màn đêm đã sắp kéo về…. mà sao mỗi thằng vẫn chơi chưa thấy đã; vẫn đụ chưa thấy mỏi cu!??? Hai mươi sáu con sói khát lồn hiện giờ vẫn còn đang tràn đầy hứng khởi bu quanh cô gái tả tơi loã lồ; hai mươi sáu con cặc tanh hôi vẫn liên tục thay phiên nhau đâm vào mọi lỗ có thể đâm trên cơ thể trắng tinh ngà ngọc… Mặt Trời thì cũng đã phải mỏi mệt rồi, đang dần dần khuất dạng sau ngọn đồi đá ở bờ bên kia sông…..
Sau ngọn đồi đó, Lâm đang cẩn trọng kiểm tra lại ba chiếc bẫy nghi binh của mình.