Bán Người Qua Biên Giới - Phần 24
Câm nín mãi không còn chịu đựng được nữa, Lâm ngẩng đầu lên, vẫn quỳ gối mà hỏi Cửu Nhạn:
“Đại Ca, anh có cách nào……… ….”
Hắn bỏ dở chừng khi tự cảm thấy tuyệt vọng với câu hỏi đó: một tên gà mờ, một con cọp già rệu rã…..đi cứu người từ trong hang của mấy chục thằng cướp đầy đủ súng dao!????? Tỉnh táo chút đi Lâm ơi!!!!!!! ……!!!!…….…..
…
Hắn muốn cứu nàng ra. Thật sự là vậy! Đó không phải chỉ là suy nghĩ nhất thời nữa mà suốt từ nãy giờ hắn đã đắn đo nhiều:
Hắn không thể sống nổi nữa với những ám ảnh về nỗi đau mà nàng đang chịu đựng! Hắn phải giải thoát cho nàng…. Hắn không nghĩ sâu xa gì nhiều mà chỉ đơn giản nhắm tới một điều – đó là cứu được nàng khỏi Địa Ngục đó!!!!!!!
Cũng không chỉ toàn bộ là do hắn đã mê say nàng, “nghiện” nàng đến điên dại……; mà còn vì một phần khác là sự cứu chuộc, sự sám hối: chính hắn là kẻ đã bán nàng cho lũ sói man dại đó !!!!…………
Lâm cảm thấy mình vô lý, thấy rõ mình đang tự trói mình bằng sợi dây duyên nợ – nhân quả…
Hắn tự hiểu được rằng sự rối rắm, nghịch lý và đau khổ trong lòng mình là do chính mình gây ra. Hắn cũng hiểu rằng muốn giải thoát cho Trúc Vân cũng chính là cách giải thoát cho nỗi đau mà hắn đang chịu dày xé.
Lâm ngước mắt nhìn Cửu Nhạn trân trân. Y vẫn đang ngồi im như tượng, cánh tay phải vẫn còn bị kích thích thần kinh làm cho run lẩy bẩy… Y đã hoá đá suốt nãy giờ, mắt y dường như không hề chớp : ánh mắt xáo trộn những khổ đau và thù hận, phản chiếu nỗi lòng y đang bị giằng xé ngổn ngang…..
Đi trả thù!? Đi đòi nợ!!!! Đi đòi lại máu cho Ngọc Yến!? Đòi lại mười một năm mất trí cho Ngọc Anh!? Đòi lại ân tình và nghĩa huynh đệ mà nó đã phản lại mình!? Đi hay không!!!!!?????
Cửu Nhạn xưa nay chưa từng tha mạng cho ai động chạm đến tôn nghiêm của y, đến những điều quý giá của y…..
Nhưng có điều, sau biến cố đêm mưa ấy,s au khi y ôm lấy Ngọc Anh thả trôi mình theo dòng nước lũ điên cuồng…. Y đã không cò một chút oai nghiêm nào để mà hiên ngang nữa rồi…..
Mất tất cả. Anh em chết sạch. Con gái cũng chết. Vợ yêu thì hoá điên – trở thành gánh nặng đau thương bên cạnh để cho y lo lắng trọn đời….. Tay phải coi như liệt, hàng chục vết chém ở vai và lưng cũng đã bào mòn thể lực và phản xạ của y đi rất nhanh….
Đã có những thời điểm trong quá khứ, y điên dại nghĩ cách trả thù…. Nhưng sự thật hiện ra trước mắt buộc y phải cúi đầu từ bỏ: Giờ đây y bốn mươi bảy tuổi đầu, thương tật dày xé…, tốc độ và sức lực còn lại được bao nhiêu để chống trả với hơn năm mươi con sói!!!? Chém được Kiên rồi chết với bọn còn lại, y cũng thỏa lòng – nhưng còn Ngọc Anh điên dại để lại cho ai lo!?
…
Phụ nữ năm xưa là mầm họa, là tai ương…. Đến ngày tàn lụi hôm nay, phụ nữ lại là gánh nặng, là mỏ neo kềm hãm y đi đòi nợ máu……
…
Nhưng phụ nữ không hề có lỗi….!
Chính y là người đã ôm lấy nàng trước tiên, và hứa với nàng trọn kiếp sẽ chăm lo cho mẹ con nàng kia mà……..!?
Trọn kiếp chăm lo cho mẹ con nàng……………
…
Giờ đây, con chết, mẹ thì điên dại đến cuối đời…………
…
Cửu Nhạn đã bao nhiêu ngàn lần vật lộn với những mâu thuẫn đó trong lòng. Đêm nay, lại càng cuồng loạn hơn!!! Đêm nay, ông Trời đã dắt y tới đây, cố ý đưa đẩy vào tay y con đường để tìm lại quá khứ… ông Trời cố ý đưa cho y một CƠ HỘI!!!
Nhưng nắm bắt thế nào đây!? Nắm lấy cơ hội này làm sao đây!?
…
Vị trí, tổ chức, quy mô…..của băng nhóm đã lộ ra phần nào trong video – con mắt đầy kinh nghiệm của y phân tích được hết những điểm nhỏ nhặt đó.
Lợi thế về sự bất ngờ, y vẫn còn đó… Y vẫn còn sống là điều chắc chắn Kiên điên không mơ thấy nổi. Y vẫn còn nắm giữ nhiều bí mật trên khu rừng ấy mà Kiên điên chưa từng biết đến……
Nhưng còn lực lượng!? Còn phương pháp tiếp cận!?
Và Điều quan trọng nhất: vị trí chính xác của trại hiện giờ là ở đâu!!???
…
Ngày xưa y liên tục dời trại, mỗi tháng ít nhất hai lần. Kiên điên hẳn là cũng học theo chiến lược đó…. Giờ đây y không có chút manh mối – cách duy nhất là mò lên rừng biên giới mà sục sạo khắp sáu trăm cây số vuông đó!!!!????….
Vô vọng!……..
“Ông Trời… Ông chơi trò chó má gì với thằng già này vậy!!!??? Muốn tôi tìm đến đây để rồi thêm tuyệt vọng thôi sao!!!!!!!!!!!!!!???????….. “
…
Ông Trời trả lời suy nghĩ đau thương của Cửu Nhạn bằng tiếng chuông điện thoại réo rắt trong lòng bàn tay thằng Lâm.
…
Số của Long gọi đến…..
…
Cuộc gọi cấp bách lúc đêm khuya kết thúc sau mười phút, Lâm vừa nghe điện của Long vừa nhăn nhó và suy nghĩ dữ dội. Hắn cũng đã tinh ý mở loa ngoài cho Cửu Nhạn cùng nghe và nắm thông tin.
Long cần thêm gái. Một cô nữa. Gấp, rất gấp!!!
Mới hai hôm trước hắn còn than vãn chuyện ế khách nên hoãn chuyện mua người, thì hôm nay đã gọi gấp với lý do tào lao: lấy gái để mở dịch vụ “đi phượt sex tour” cho đám nhóc con nhà giàu trong nước sang casino đánh bài. Biên giới đóng băng thì chuyển sang phục vụ cho khách đại gia nội địa!!!!
Nếu không tình cờ run rủi mà xem được đoạn video, chắc Lâm đã gật gù mà tin thằng chó này rồi……
…
Lâm hứa với hắn là đã có hàng sẵn, hẹn ngày mai giao! Hắn đã lên luôn một kế hoạch rồ dại trong đầu mà không kịp đưa mắt hỏi ý Cửu Nhạn….!!!
…
Cuộc gọi vừa dứt, Cửu Nhạn liền lạnh lùng hỏi Lâm: “Mày muốn mượn cớ giao hàng rồi theo dấu vết tụi nó để tìm tới trại!? “
Lâm lúc này chợt bình tĩnh và lạnh lùng không kém…. Kế hoạch hoàn hảo mà hắn nghĩ ra, cộng với ý muốn rồ dại cần phải cứu Trúc Vân cho bằng được… đã bơm…. máu liều vào trong mạch của hắn!!!!
Hắn cắt đứt nghi ngờ của Cửu Nhạn:
“Dạ, Đại Ca. Giấu smartphone vào trong gói hàng, mở 3G liên tục, định vị GPS bằng điện thoại khác, có thể lần theo dấu xe của Long tới tận ổ mà không bị phát giác! Sai lệch GPS chỉ cỡ chừng bán kính 500 mét mà thôi……… Em tin chắc là được!!! “
“Rồi lên tới đó, làm gì với tụi nó!? Hai thằng xách dao ra chém năm chục hả!? “
“Em có đồ……! “