Bán Người Qua Biên Giới - Phần 10
15 phút sau đó. Thuỳ Lam nằm thiêp thiếp, gần như hơi mê man trên giường. Lâm đã lục trong cái xắc tay nhỏ của nàng theo “hướng dẫn” từ ánh mắt kinh hoàng cầu cứu, tìm được chai thuốc xịt hen suyễn và xịt ngay vào miệng cho nàng. Ngay sau khi hơi thở ổn định lại thì con bồ câu đáng thương rơi vào trạng thái như bất tỉnh…
Lục lọi trong túi xách nhỏ, không chỉ tìm thấy chai xịt suyễn, mà còn có cả sổ theo dõi sức khoẻ định kì. Và nội dung trong cuốn sổ ấy làm hắn ngồi trơ ra như bị đóng băng………… Cây hàng của hắn vừa mới phút trước còn đang nằm ở trong người cô gái bé bỏng mà cuồng bạo vùi dập, giờ đây nguội ngắt, xụi lơ, vẫn còn đeo cái bao ướt nhẹp chưa tháo ra…
Nàng bồ câu nhỏ này bị 3 căn bệnh!!!
3 căn bệnh mà chỉ cần 1 thôi cũng làm người ta sống không bằng chết…..
…
1 là hen suyễn mãn tính.
2 là…. Hở van tim nhĩ thất mức độ 3
3 là……………… Ung thư máu!!!
…
Lâm choáng váng mặt mày. Hắn chẳng biết làm sao trước tình huống tréo ngoe này cả.
Hắn ngồi trơ trơ ngắm nhìn cô bồ câu nhỏ trần truồng của mình nằm nghiêng, mê man, hơi thở nàng nhè nhẹ, đôi bầu vú mềm thơm nhấp nhô đều đều… nhìn nàng yếu ớt mỏng manh và kiệt quệ vô cùng…………
Mới có 5 phút trôi qua từ lúc Thuỳ Lam mê mệt nằm im, mà gã dâm thần đã hút hết 3 điếu thuốc. Hắn suy nghĩ điên đảo trong đầu.
Trong hàng chục hàng trăm em gái ngoài kia, sao hắn lại bắt được đúng ngay con bồ câu bé nhỏ mang đầy bệnh nan y đang chờ chết kia chứ!?
Trong 7 cô gái hắn đã từng bắt cóc hiếp dâm, cô nàng này là ngoan ngoãn nghe lời nhất, yếu đuối mong manh nhất. Giờ đây khi biết nàng đang ôm bệnh chờ chết (hắn đã xem kỹ sổ khám và kết quả xét nghiệm…….. ung thư máu thời kì cuối mới phát hiện ra vào 2 ngày trước…..thì chỉ có Trời cứu mà thôi!!!!) hắn biết làm gì với nàng đây!?
Bán nàng cho thằng Long như kế hoạch sao!? Lâm có nỡ không!?
Ý nghĩ tà ác và đơn giản nhất là hắn bất chấp mẹ hết!!! Hắn cần, thật sự rất cần tiền! Càng sớm càng tốt! Nàng bồ câu mong manh bị ung thư….đâu phải lỗi của hắn, đâu liên quan gì đến hắn!? Coi như chưa từng nhìn thấy bệnh án là được thôi…….
Một khi đã rơi vào Địa Ngục nơi biên giới đó… Thiên Hương, Trúc Vân sẽ phải chịu cảnh tủi nhục cực hình, tàn tạ xác thân dưới tay bọn Miên mọi….cho đến ngày nào tháng nào chỉ có ông Trời biết! Còn cô bé bệnh tật này, biết đâu có phước hơn nhiều: nàng sẽ lìa đời trước khi bị hành hạ quá nhiều và quá lâu!!! Vậy có khi còn….tốt hơn đó chứ!
Nhưng chợt nghĩ đến cảnh bị ép buộc phải làm đĩ bán dâm… Lâm thở dài! “công đoạn” ép 1 cô gái phải ngoan ngoãn của bọn này chắc chắn sẽ dùng đến thật nhiều đòn roi, nắm đấm, rất nhiều tra tấn để bẻ gãy ý chí phản kháng cự tuyệt….
Và tất nhiên là rất nhiều…con cặc nữa!!! Nghĩ đến cô cọp cái Trúc Vân phải chịu cảnh đó, Lâm xáo động tâm can vì….nhớ nàng và xót xa cho nàng!!!!
Nếu cái cơ thể bé bỏng run rẩy này của Thuỳ Lam mà phải chịu cảnh đó, nàng chịu nổi được mấy đêm!? Chỉ cần 2 3 ngày bỏ đói, chỉ cần 1 lần lên cơn suyễn mà không có thuốc xịt ở giữa rừng sâu…. lại kèm thêm bị mười mấy con cặc dọng vào lồn vào họng để…ăn thay cơm… Lâm nghĩ thoáng qua là thấy khó chịu trong lòng !!!
Đã biết chắc là sắp chết rồi, có cần phải chịu khổ thêm đến vậy hay không!? Có cần bắt nàng chịu dày vò tàn khốc đến như vậy không trong những tháng ngày…..trăn trối!!!?
Nếu đã không nỡ bán, sau đêm nay chỉ còn cách thả nàng đi – như hắn đã làm với 4 cô gái đầu tiên. Dù sau hắn vẫn chưa gọi điện thông báo cho Long về nàng. Cứ coi như chưa từng bắt được nàng đi……
Nhưng bao lâu nữa đây mới tóm được em khác mà thay thế, mà bán lấy 50 triệu!? Hắn tốn mười ba ngày để hoàn thành vụ này với Thuỳ Lam, con số đó là bình thường với “nghề” của hắn. Nhưng chờ thêm nhiêu đó ngày nữa cho vụ tiếp theo… Biết phải chờ bao lâu mới có “hàng mới”!? Tiếp tục thiếu 50 triệu đó, bọn chủ nợ có chịu chờ hắn sao!?
Chữ “Tiền” quả là ác quỷ thực thụ! Lâm chỉ còn thiếu hơn 100 triệu thôi mà hắn đã kiệt quệ lắm rồi không xoay được đường nào khác. Bán những em gái này cho Long là cứu cánh tốt nhất nhanh nhất vào lúc này để cứu Lâm khỏi bị chém….
…
Nghĩ chưa ra, quyết định chưa xong, thì Lâm giật mình vì Thuỳ Lam lại lên cơn suyễn chập 2! Nàng vừa thoi thóp tỉnh dậy sau 10 phút nằm mê thì hít thở hơi mạnh để lấy sức ngồi dậy. Muốn cố gắng dùng lực, thì nàng phải hít mạnh 1 2 hơi vào… dẫn đến cơn hen ập về đột ngột!!! Thuỳ Lam thở khò khè, tím mặt vì thiếu ô xi. Nàng yếu sức quá nhiều sau khi bị Lâm dày vò vần vũ hơn 1 tiếng, nên cơn hen cứ chực chờ mà không bị thuốc áp chế hết chỉ bằng 1 lần xịt. Lâm không biết điều đó.
Hắn thấy con bồ câu tội nghiệp co quắp người vì cố hít thở thì liền nhặt chai thuốc xịt tiến lại gần để xịt tiếp cho nàng lần nữa. Lần này phải xịt tăng liều….
Đang nghĩ ngợi, Lâm không kịp phản xạ khi Thuỳ Lam đột ngột co cơ: nàng bị ngạt quá nặng, cố hít không khí vào bằng tất cả hơi sức tàn… kèm thêm nhịp tim tăng cao nên làm thắt cơ vùng bụng. Cơn co cơ đó càng làm nàng mệt và tốn ô xi hơn. Nàng dùng 2 tay đè chặt trên ngực và bụng mình, miệng thì “hớp hớp” không khí trong vô vọng! Chính vì đè tay lên cơ bụng cộng với thiếu dưỡng khí nên làm cơ bụng phản xạ không điều kiện không tự chủ, bụng nàng gập mạnh lại để tìm cách giúp đỡ cho phổi hút khí vào nhiều hơn.
Khi gập mạnh cơ bụng bất thần mà không tự chủ, tự nhiên cả người nàng phải theo đà mà nhấc lên cao khỏi giường thật nhanh thật tốc độ, như bị động kinh!!! Xui thay cho Lâm, hắn vừa lại sát bên nàng để xịt thuốc thì đúng ngay nhịp bật dậy đột ngột đó nên hắn lãnh trọn cả cái đầu nàng vào….. Hạ bộ!!!
Lâm đau rền rĩ vì 2 hòn dái mình bị đầu nàng dập mạnh! Thuỳ Lam không cố ý cụng đầu, chỉ là không làm chủ được cơn co giật….nên lực của nàng chẳng đáng kể! Vậy mà Lâm cũng thốn đến nín thở, sởn cả gai óc!!! Đàn ông thì thằng nào chịu được 1 kích “dập đầu vào dái” như vậy chứ!!!!?
Lâm nhăn mặt, hơi bực mình vì….quá thốn! Nhưng hắn biết Thuỳ Lam chẳng cố ý làm gì: nàng sắp chết ngạt tới nơi, còn không nhận thức nổi cơ thể mình….nói gì đến cố ý cụng đầu tấn công Lâm!? Hắn thấy đầu óc rối loạn vì đau, mà cũng vì cảm giác thương xót nàng bồ câu bệnh tật ốm yếu……. Hắn cắn răng, nén đau, xịt liền cho nàng 4 hơi thuốc từ chai xịt. Thuỳ Lâm thở dốc, chỉ 30 giây là nàng bình tĩnh lại, lấy được nhịp thở. Nàng đã thoát cơn nguy kịch, nhờ ơn gã ác ma vừa mới hiếp dâm mình!!!!
…
Lâm còn đau nhói buốt 2 hòn bi, nên loạng choạng lại ghế sa lông ngồi hít thở. Hắn nhíu mày, vừa nén đau, vừa tiếp tục nghĩ nên làm gì với nàng bồ câu bệnh tật….
Hắn không biết rằng, cùng ngay thời điểm đó, trên cả Trái Đất bao la, thật sự tình cờ như là trò đùa của ông Trời: có 2 gã đàn ông khác cũng bị tai nạn ngay chim y như hắn!!!! 2 người đàn ông đó Lâm đều quen, nhưng ngay giây phút này họ cũng đang đau thốn vì bị “dập bi” thì đương nhiên Lâm chẳng hề hay biết gì.
…
Trò đùa ác ôn của ….Ông Trời quả thật trùng hợp đến kì quái! Ngay lúc Lâm bị cô nàng bồ câu lên cơn suyễn cụng đầu trúng hạ bộ, thì ở đầu bên kia thành phố, người đàn ông bí ẩn có chín ngón tay – cái người đối với Lâm hết sức thân quen đã mười một năm biệt vô âm tín – cũng lãnh 1 cái đầu gối vào ngay “thằng em” già nua của y.
Người phụ nữ la hét điên loạn giữa đêm thanh vắng chính là vợ y. Nếu ngắm kỹ, ai cũng phải nhận ra cô ấy là một Người đàn bà xinh đẹp đến kiêu sa…… Chỉ mỗi tội…bị điên!!! Dưới nhan sắc ấy, là một tâm hồn rồ dại… Nàng đã không còn chút tỉnh táo nào nữa suốt mười một năm qua, mười một năm chỉ biết ngơ ngơ ngẩn ngẩn lạc hồn, thỉnh thoảng la hét chói tai khi bị giật mình kích động. Người đàn bà đó, Lâm cũng quen biết luôn….
Hai tiếng trước, gã chín ngón lỡ làm rơi nắp ấm trà khiến nàng kích động cơn điên. Y lo lắng săn sóc, dỗ dành cô vợ ngây dại suốt hai tiếng vừa qua…., suốt hai tiếng mà Lâm dùng để sướng khoái dày vò thân thể ngà ngọc của Thuỳ Lam. Rồi đến đúng lúc Lâm ăn đòn vào bi, cũng là lúc người đàn bà điên co giật thân thể và vung chân tứ tung…. Gã Chín Ngón lo lắng ôm nàng trên giường, toàn tâm chú ý vào dung nhan cuồng dại….nên không để ý bị ăn một đầu gối vào ngay giữa háng.
Nhưng y chẳng tỏ ra mảy may đau đớn… một chút cũng không! Y nhịn một nửa hơi thở trong ngực, lại tiếp tục vỗ về cô vợ trẻ….
Nàng cuối cùng cũng dịu xuống. Sau Hai tiếng vùng vẫy la hét rồ dại, cuối cùng cũng lả đi kiệt sức. Nàng dần dần ngủ lại, mười đầu ngón tay bấu chặt vào người chồng ân cần ôm ấp…….
Chín Ngón nửa nằm nửa ngồi trên giường như thế, không cử động một sợi gân, dịu dàng ôm nàng thêm nửa tiếng. Suốt nửa tiếng y không nhúc nhích rời nàng một ly.
Khi tiếng thở đều say giấc đã êm dịu và sâu hơn, y mới gỡ nhẹ tay nàng, đặt nàng lại thật êm và kéo chăn…. Y trở lại bàn uống trà. Đầu óc còn vương 1 làn suy nghĩ về kẻ đi xe máy vào hẻm khuya…..
Y đã quen thuộc với những cơn điên loạn, những giờ đồng hồ dài dằng dặc vừa la hét vừa khóc than … đã quá quen với những nỗi đau thân thể và tâm hồn….. “Tâm hồn” y thật sự đã là một vật chết, một thứ xác khô từ mười một năm trước rồi……
Đêm nay, bóng dáng gã chạy xe máy thân quen khó mà rời khỏi đầu óc y được. Y tin là mình đã nhớ được hắn là ai, nhưng chỉ dám chắc được sáu bảy phần…. Thế gian này rộng lớn, trùng hợp hay là người giống người….. Dù gì thì chuyện hắn chạy xe vào rồi lại ra khỏi con hẻm của y một cách mờ ám cũng chẳng quá mức quan trọng nữa…. Y chẳng bận tâm. Đã từ lâu chẳng còn gì khiến y bận tâm được nữa: con người, nỗi đau, cuộc sống, cái chết, vui buồn……..tất cả với y chỉ như là không tồn tại!!!! Y nghĩ ngợi nhiều bởi vì người đó gợi lại ký ức cũ của y.
…
Ký ức đêm mưa mười một năm trước.
Cái đêm mà định mệnh chó má đã cướp đi tất cả khỏi tay y.
Cái đêm mà y gieo mình xuống dòng thác lũ điên cuồng, mong được chết đi mà không thể chết…
Cái đêm mà y từ bá chủ vùng rừng sâu, trở thành thằng ăn xin què quặt tàn phế. Vợ y từ mỹ nhân của miền đất đó, trở thành người đàn bà điên…
Cái đêm mà y cùng kẻ chạy xe máy đêm khuya kia chỉ mới vừa tạm biệt nhau lần cuối…..
…
Y khổ sở trốn khỏi ký ức tàn khốc quặn đau, quay trở ra gian phòng ngoài, quỳ dưới bàn thờ Phật. Y tháo xâu chuỗi đeo trên cánh tay phải thiếu ngón, lần từng hạt từng hạt mà đọc kinh… Đêm càng khuya càng yên vắng. Nhưng tâm y thì khó mà tĩnh lặng…
…
Cũng chính xác vào thời điểm này, cách xa Lâm và Chín Ngón mấy trăm cây số, Ông Trời cũng chơi ác không kém với một gã đàn ông khác. Trùng hợp đến khó ngờ, gã này cũng là người quen biết với Lâm và Chín Ngón luôn…. Ông Trời khéo sắp đặt chuyện gì đây!!?