Nội dung truyện
Hạ bộ của ông hiện tại đang sừng sững trước mặt của Nga, dưới sức nặng của chiếc quần thấm đẫm nước, nó lại càng hiện lên rõ nét. “Bịch nước mía” căng đầy, trĩu nặng, gồ lên sau lớp quần ngủ, ông Khánh không có thói quen mặc đồ lót, ở quê chỉ còn mình ông, việc mặc đồ lót hoàn toàn không cần thiết. Có thể Trung đôi lúc nhìn thấy nên vài tuần trước anh đã cùng ông đi mua đồ, ông vẫn chưa hiểu được điệu cười ngại ngùng cộng thích thú của bé gái bán hàng khi hỏi đến cỡ quần lót của ông.
Không chỉ phồng lên, nó còn chia hằn lên 3 phần, 2 phần chèn ép sang 2 bên, còn 1 cục dài ngoằng, lằn lên, múp míp kéo dài xuống dưới.
Đối với Nga thì cô như mất hồn, nhìn chằm chằm vào “khuôn mẫu” hoàn hảo phía trước, nhưng ông Khánh thì đâu có để ý gì đến chiếc váy ngắn cũn cỡn của con dâu đâu, ông vẫn đang hoảng hốt khi thấy cô ngồi bệt dưới đất.
– Nga!! Nga ơi!! Đưa tay cho bố, con sao thế?! – Ông Khánh càng lo lắng hơn khi thấy Nga vẫn im lìm ngồi yên.