Ban mai tuổi xế chiều - Chương 3
8h tối.
Các cụ ăn xong hết rồi. Cô Phan và chị Lê bắt đầu đi dọn dẹp mâm bát. Việc chính là của chị Lê nhưng cô Phan thì phụ đỡ vào cho tình cảm. Nhìn qua dáng vẻ của hai người cũng có thể đoán được họ có khác biệt về mức độ viên mãn như thế nào. Chị Lê sắc mặt tốt, giọng nói vui vẻ, hay cười và tếu đùa với các cụ vui vẻ trong lúc dọn, dáng đi thì nhanh thoăn thoắt. Cô Phan thì khác, mặt lúc nào cũng cúi gằm, lưng gù xuống. Chị tới từng bàn, chỉ nói ngắn gọn với giọng buồn buồn: “Con xin nhờ các cụ ạ.”, rồi lại cặm cụi làm. Mọi người chỉ thương thôi chứ quý cô Phan thì không. Sau sự việc chiều nay, cụ Bạch càng hiểu rõ sự tương phản này hơn, và cũng càng thương cô Phan hơn. Lúc nãy, khi gặp cụ Bạch ở hành lang, cô Phan cũng không dám đòi gì. Nói thật là nếu bây giờ cụ Bạch gọi cô Phan vào thì 9 phần là thương, 1 phần là muốn thôi. Quan sát các cụ khác lần lượt về phòng gần hết, cụ Bạch mới lên tiếng:
- Cô Phan xong vào dọn hộ tôi một chút nhé.
- Vâng.
Cái câu vâng vừa rồi của cô Phan ở một tông cao hẳn so với giọng thường của cô. Đầy hân hoan, mong đợi. Cô đưa tay mau hơn. Và cô đứng dậy ngay chứ chẳng giữ ý gì được chị Lê giải thoát:
- Thôi, bác giúp em thế thôi bác ạ. Bác vào dọn cho cụ đi kẻo muộn.
Dừng ở trước căn phòng có biển “Cụ H.T. Bạch”, tự dưng cái bản năng con cái mà cô Phan cứ ngỡ là không có lại xuất hiện. Cô chỉnh lại cái áo, cái quần xộc xệch, vuốt, buộc lại tóc. Con cái luôn phải quyến rũ trong mắt con đực. Hít thở thật sâu, cô gõ cửa.
Cụ Bạch thấy cô bước vào rồi thì tuột cả quần trong lẫn quần ngoài vứt xuống sàn rồi nằm lên giường. Chỉ tay vào cái dương vật lúc này còn chưa cương, cụ ra lệnh:
- Cô làm ơn dọn cho tôi cái này.
Rồi cụ gối đầu lên hai tay, dạng chân ra chờ phục vụ. Cô Phan run lắm, tay nọ bấu tay kia, vâng không thành tiếng. Rồi cô nhặt quần lên, gập gọn để lên ghế. Cô gần như nín thở thì được quan sát dương vật đàn ông ở khoảng cách gần như thế, và quan trọng nhất là nhìn khi được cho phép. Lông mu cụ Bạch có cả sợi đen sợi bạc và rất rậm, thể hiện dục tình vẫn rất mạnh dù tuổi đã cao. Dương vật cụ dài, so với màu da hồng hào của cụ thì thâm đen hơn. Hết sức chậm rãi, cô đưa tay lại gần dương vật cụ, cẩn thận, vì còn chưa dám tin là mình được phép chạm vào. Cô chạm lấy nó. Một tay, rồi hai tay. Tay nọ nắm lấy thân dương vật, cầm lấy, nâng niu, tay kia áp vào vào bìu cụ. Cô xoay vần nó nhẹ nhàng để quan sát ở mọi góc độ. Cúi gần hơn, cô nhìn thấy rõ từng đường gân, từng mạch máu. Bìu trái cụ có nốt ruồi màu nâu nhỏ. Và vẫn hết sức nhẹ nhàng để không làm đau nó, cô chụm tay lại để có cảm giác thật hơn về kích thước của của tinh hoàn. Vì đây là tinh hoàn duy nhất cô được trải nghiệm nên không thể biết được như thế là to hay không, cô chỉ ước đoán được nó to bằng quả trứng gà so. Thấy cụ Bạch khẽ quíu người, cô vội lỏng tay ra. Cụ Bạch phật ý thì cơ hội này sẽ tan ngay lập tức, cô rất sợ. Rồi, không cần ai dạy trước, cô vuốt ve thân dương vật một cách hết sức bản năng. Cô từ từ cảm nhận được một luồng sinh khí tràn lên từ gốc dương vật. Nóng ấm, tràn trề sức sống. Bàn tay cô từ thì lỏng ra để thân dương vật có được thể tích mà nó đòi hỏi. Cụ đã cửng. Da xung quanh dương vật cụ co lại. Lỗ chân lông sưng lên. Tò mò, cô xoa hết từ đùi trong của cụ, khe bẹn rồi xuống cả sát hậu môn. Cô vẫn còn muốn khám phá thêm nữa, nhưng cụ Bạch thì đã hết kiên nhẫn rồi. Thực sự cô làm cụ mất hứng. Cô chẳng có kĩ năng “chiều đàn ông” cơ bản. Sự mất hứng của cụ được thể hiện mỗi lúc một rõ ràng hơn trên nét mặt. Và để sửa sai, ngay lập tức cô Phan cởi hết quần áo ra. Hết sức vội vàng, đến nỗi nút áo dưới cùng bị đứt ra khi cô giật chiếc áo ra khỏi người. Rồi cô chụm tay chữ V che đầu vú và hạ thể của mình trước ánh mắt sáng lên của cụ Bạch. Nhưng chợt nhớ ra, cô ngượng ngùng buông tay để cụ Bạch quan sát rõ hơn cơ thể mình.
Nếu như kĩ năng của cô Phan không thoả mãn cụ chút nào thì cơ thể cô đem đến một trải nghiệm hết sức tuyệt vời về thị giác. Cụ có thể tạm quên đi khuôn mặt của cô để chiêm ngưỡng thân hình hết sức thôn dã. Da dẻ mịn màng, nâu bóng, cũng có eo, đầu vú không ngắn không dài, quầng ti thâm gọn. Tay thì hơi to rồi vì cô cũng phải lao động nặng nhiều. Đùi cũng to, nhưng chắc. Bụng hoàn hảo, không có nếp nhăn vết rạn. Lông mu tỉa gọn, mu vun cao. Rồi cô bò lên giường theo lệnh cụ. Mông hẩy cao. Cụ banh hai đùi cô ra để thấy một hạ thể ẩm ướt, hậu môn hồng hào. Thực sự khi thấy hạ thể của cô, cụ vừa sướng, vừa thương, vì đã đến tầm tuổi này rồi, mà nó vẫn còn như mới. Cả ngực cô cũng vậy. Như mới. Cụ đưa tay quết lấy một đường mới cảm nhận được hết sự ẩm ướt trong cô. Hình như nó vẫn ướt từ chiều đến giờ. À không, từ sáng đến giờ. Rồi cụ thọc tay vào. Bị bất ngờ, cô rùng mình rồi ớ lên một tiếng, nhưng rồi ngay lập tức nằm gục xuống, ngoan ngoãn chờ đợi. Cụ Bạch cứ thế thọc vào rút ra, với tốc độ và cường độ mạnh dần, nhanh dần như muốn làm cho cái hạ thể này cũ đi càng nhanh càng tốt.
- Sướng không?
Cô im lặng vì ngại. Cụ lại mạnh hơn, dồn dập hơn. Đáp trả lại, âm đạo của cô Phan cũng co bóp nhanh hơn, mạnh hợn. Dịch chảy ra nhiều hơn. Rồi cụ đột ngột dừng lại.
- Cô sướng không?
Đấy là một câu hỏi thừa, cụ đã có câu trả lời thật thà nhất từ những co bóp của âm đạo lên ngón tay. Nhưng cụ vẫn hỏi. Vì cụ muốn cô phải thừa nhận, phải cầu xin cụ hãy tiếp tục. Cô Phan thì đang mụ mẫm vì sướng. Cô chờ đợi cơn cực khoái đầu tiên đến. Nó đã đến rất gần rồi thì cụ dừng lại.
- Có… Cháu có ạ…
Cô phải trả lời cụ ngay, trước khi cơn cực khoái này đi xa thêm nữa. Hai tay cô đưa xuống, banh rộng thêm cửa mình thể hiện sự khẩn khoản cầu xin cụ tiếp tục việc còn dang dở. Tới lúc đó cụ mới từ từ thọc tay vào. Rồi vừa thọc, cụ vừa tét vào mông cô. Không biết có mạnh không nhưng nghe tiếng đen đét rất đanh. Mỗi cái tét, cô Phan lại ớ lên một tiếng. Rồi cụ lật ngửa thân hình cô Phan ra. Cô ngại ngùng nhìn đi chỗ khác. Lấy bàn tay sạch, cụ giữ lấy cằm cô, bắt cô nhìn thẳng vào mặt cụ. Rồi cụ đưa hai ngón tay ướt át kia đặt lên bờ môi cô, từ từ ấn vào. Cụ vuốt lên lưỡi cô, bôi lên đấy tất cả góc cạnh của ngón tay, như thể muốn cô nếm cho hết cái hương vị của dâm thuỷ, để cô biết cô vừa làm bẩn tay cụ đến thế nào bởi sự dâm loàn của mình. Rồi cụ làm với miệng cô y hệt như những gì đã làm ở phía dưới, thọc vào, rút ra. Cụ không muốn đưa dương vật quý giá của mình vào một khuôn miệng vụng về. Vì thế cụ phải tập cho nó trước. Cụ bảo cô khum môi lại, không để răng chạm vào ngón tay. Rồi cứ thế cụ móc, nhịp độ nhanh dần để cô Phan có thể làm quen được. Rồi cụ nhổm dậy, đặt đầu cô lên gối mềm, đặt dương vật lên môi cô, từ từ đưa vào. Xong xuôi, cụ bám hai tay vào thành giường, và từ từ đốc dương vật vào miệng cô.
Đối với cô Phan, nãy giờ là một bữa tiệc. Có cả món ngon và món dở, có cả thống và khoái. Và bây giờ là khúc cao trào. Mùi đàn ông rất nồng, nhất là khi cụ đưa dương vật vào hết, thì lông mu cụ chọc thẳng vào mũi và mắt cô. Vị tanh nồng của những giọt tinh ra sớm tan trên đầu lưỡi làm cô ngây ngất. Âm vật vun lên cứng ngắc, cô ngồi xổm dậy, lấy không gian để thọc tay vào âm đạo, mân mê âm vật, cố tái hiện lại những gì cụ Bạch làm, tái hiện lại cả cái khoái cảm đầu tiên mà cụ Bạch đã ban cho. Nhưng trên hết, cô cố bụm môi, không để dương vật cụ chạm vào răng của mình. Nếu không, tất cả sẽ tan biến.
Bất chợt, cụ dừng lại, cả hai nín thở. Cô Phan lờ mờ đoán được cực khoái của cụ đang đến. Mặc dù cô muốn cụ đạt cực khoái trong âm đạo của mình, nhưng nếu cụ xuất trong miệng, thì cô vẫn thoả mãn phần nào. Im lặng. Nín thở. Một phút trôi qua, cụ Bạch mới từ từ rút dương vật ra khỏi miệng cô Phan và lồm ngồm bò xuống dưới. Cô Phan dang rộng đùi, mở lối cho cụ Bạch tiến vào. Rồi cái dập đầu tiên cũng xuống. Cô Phan ứa nước mắt. Thế là cô đã thành đàn bà. Nhưng đây không còn là chỗ cho những suy nghĩ, mà là của cảm giác. Từ cái dập đầu tiên đó, mặc dù không biết gì nhiều về cụ Bạch, nhưng với cô Phan, đây đã là người gần với mình nhất, thân với mình nhất. Mỗi dập sau cũng thế, đều đưa tâm hồn hai người đến gần tới ngưỡng hoà vào nhau hơn. Hai tay cụ Bạch túm chặt lấy hai tay cô, chiếm đoạt, kiểm soát cô hoàn toàn. Cũng được, vì từ giờ trở đi, cô sống để làm nô lệ cho cụ Bạch. Rồi cô ngắm nhìn cơ thể cụ. Mỗi nhịp dập xuống, bụng cụ lại chạm vào bụng cô, vì bụng cụ khá to, nhưng rắn chắc. Cô hơi tiếc vì bụng cu che nên cô không nhìn được cái khoảnh khắc dương vật cụ vào trọn trong người mình. Rồi cô nhìn ngực cụ, hai vú hơi vun lên, đầu ti hồng hào, mọng nước. Túm lông ngực lưa thưa điểm bạc. Tất cả không quá đẹp. Nhưng cô thích, vì nó rất thực. Và lần đầu tiên trong đời, cô dám nhìn vào mắt đàn ông. Cô dám nhìn thẳng vào mặt cụ, nghĩa là dám để cụ nhìn thẳng vào mặt mình, dám phơi bày hết cho cụ thấy những khoái cảm mình đang có. Hai ánh mắt gặp nhau. Họ cùng thở dốc dần, cùng đi những bước cuối cùng đến cực khoái. Và như đã nói, cụ Bạch không thích cô Phan thở bằng miệng, nên cụ dùng một tay bịt lấy miệng cô. Và nhịp dập vẫn gấp gáp dần lên. Được một chút tự do, cô Phan lấy bàn tay vừa được giải phóng túm lấy chùm lông ngực của cụ. Rồi vân vê đầu ti cụ. Rồi cô đưa tay xuống dưới, cố cảm nhận bằng xúc giác những gì không thấy được: cô đặt hai ngón lên môi lớn, cố cảm nhận từng nhịp dập xuống của dương vật. Cảm nhận của cô về nhịp dập chính xác dần. Và đỉnh điểm là cô cảm nhận được chính xác cái dập của cực khoái, cái nhịp dập làm những cảm xúc của cả hai vỡ oà. Âm đạo cô cảm nhận được chất dịch ấm vừa tuôn ra từ cụ Bạch, và hân hoan đón nhận nó. Cụ Bạch đưa đẩy chậm dần, cốt cho ra hết những gì còn sót lại. Rồi cụ không vội rút ra mà nằm lên người cô Phan, hưởng thụ nốt những co bóp cuối cùng của âm đạo. Cô Phan vô thức co hai chân, hơi khép đùi lại, để tinh dịch không chảy ra ngoài, như bất kì con cái nào nâng niu món quà của con đực mang cho…