Ban mai tuổi xế chiều - Chương 2
1h chiều.
Anh Hạnh đi đón ân nhân của gia đình từ xa về làng dưỡng già. Ông cụ tên Định, học cao hiểu rộng, trước ở gần nhà anh. Ngày xưa nhà cha anh bị bệnh nặng lắm, bệnh viện huyện trả về, mồ mả áo quan lo xong hết rồi, nằm chờ chết thì một hôm chú Định sang thăm. "Em ở xa về, biết anh bị ốm nên sang thăm". Rồi 3 ngày sau, giữa đêm chú đưa một người bạn sang xin phép làm phiền gia đình được thử khám cho bố anh. Khám xong thì bạn chú Định phán một câu: “Thôi thì còn nước còn tát.”, rồi kê thuốc. Tát được 7 tháng thì dần dần cha anh bình phục và cụ sống thêm hai chục năm nữa mới quy tiên. Chú Định tốt nhưng mà bất hạnh. Hơn chục năm trước, cả nhà chú, vợ chồng con cái trên đường đi du lịch thì bị xe đi ngược chiều tông vào. Một mình chú sống. Vì tình xưa nghĩa cũ nên anh Hạnh chăm sóc quan tâm chú như chú ruột, và cũng có một phần nhỏ là vì chú rất giàu và không có thừa tự, ai đối xử tốt với chú, chú sẽ không để thiệt.
Đi đón ở sân bay, đưa chú về làng, rồi về viện, tất tần tật dưới cái nắng 30 độ, dễ hiểu chuyện anh Hạnh cởi hết đồ khi cửa nhà còn chưa khép hết lại. Tắm nước lạnh tỉnh cả người, và tỉnh luôn cả cái dương vật bị hấp nhiệt yên xe nãy giờ. Nó ngẩng cao đầy kiêu hãnh. Anh Hạnh là nông dân, năm 3 vụ, xen vụ thì anh đi làm thuê mấy việc chân tay. Chẳng tài cán gì, hai vợ chồng làm chỉ đủ nuôi hai con, một con lấy chồng xa, đứa còn lại cũng như con cô Phan, lên tít trên tỉnh học. Nhưng để mà tự hào thì phải nói là anh cũng có: từ lúc lấy vợ năm 19 đến giờ là 41, đi vắng thì thôi, chứ còn ở nhà thì đều đặn mỗi ngày một lần, không trên thì dưới, không trước thì sau, mà cũng phải nói là chị Lê vợ anh cũng chiều chồng, cứ thích là được. Có lẽ vì hoà hợp như vậy mà cuộc sống vợ chồng cũng yên ấm lắm. Tắm xong, chiêm ngưỡng thân hình vâm, rám nắng của mình, và anh cứ tồng ngồng như thế, bê cái dương vật đang cương vì nước lạnh kia xuống phòng bếp, chỗ chị Lê đang làm bữa phụ cho mọi người.
Chị đang ngồi đãi đậu, đậu xanh, đen, đỏ, đủ cả. Trời nóng nên chị Lê không mặc áo lót, thành ra đứng từ sau lưng chị nhìn xuống thấy rõ mồn một bầu ngực rung động theo nhịp đãi đỗ.
- Bu nó cho mọi người ăn gì thế?
- Cháo đỗ nhé.
Chị trả lời mà không ngoái lại, thành ra không thấy được nguồn dương khí rất mạnh đang lơ lửng trên đầu mình. Anh mỉm cười, cầm lấy nó vỗ nhẹ nhẹ lên đầu chị.
- Cắt bỏ mẹ đi cho đỡ vướng.
- Cắt thì bu nó sợ chứ tôi chả sợ.
Chị Lê cười tít mắt, quay lại:
- Đâu, xem nào
Rồi chị dùng môi ngoạm lấy một khúc dài. Nhưng chưa đủ dài nên anh Hạnh dùng cả hai tay đỡ lấy đầu chị mà tọng vào sâu hơn. Tận gốc. Không thở được, mặt chị hơi đỏ lên. Chị vỗ nhẹ vào mông anh ra ra hiệu thì anh lại nhả ra, rồi lại tọng vào. Chị thì cũng chẳng lề mề, tự ve vuốt hạ thể trước để cuộc vui chính diễn ra sớm. Rồi không chờ được nữa, chị trèo lên bàn bếp và nằm dạng rộng ra. Anh với tay bật lấy cái đèn cho sáng. Anh thích sáng để nhìn vợ anh cho rõ. Chị Lê không xinh nhưng hợp với anh, chị cao tớp 1m78, nặng 65 cân, da ngăm đen vì cũng là nông dân như anh, bầu ngực săn chắc nhưng quầng ti thì hơi thâm và bụng có rạn. Anh chẳng thấy đó là khuyết điểm, trái lại, anh coi đó như một con dấu chứng nhận quyền sở hữu vậy. Chị Lê cầm lấy dương vật của anh đặt ướm ở cửa mình, chờ anh thúc vào. Chị muốn rồi, nhưng anh còn thích nghich. Anh bỏ ra. Đã ai cho mà mà đòi. Anh bảo vậy rồi lấy qủa dưa chuột đút luôn vào. Rồi anh bốc một vốc đỗ lẫn lộn chà lên mu chị. Rồi một vốc nữa chà cả lên ngực. Chị Lê mắc kẹt trong đê mê không nói được gì, quả dưa chuột cứ đẩy ra được hơn một nửa thì anh lại đút sâu vào. Chị Lê cũng cầm dương vật anh mà vuốt lấy được. Rồi anh cũng chẳng chịu được nữa nên khi quả dưa chuột lòi ra, anh rút nó ra và đút thẳng vào hậu môn chị. Lúc này anh mới vào. Từng nhát từng nhát một, chậm mà uy lực, bụp, bụp. Đưa ra đến cửa mình rồi lại đâm vào hết, mỗi nhịp anh đều cảm nhận được co bóp của vợ, cái này như một dấu hiệu cho anh biết mình đang làm tốt. Và anh rất tỉ mỉ, điều này chính chị Lê cũng thích, là anh không bỏ sót cái gì: đôi tay vẫn nhịp nhàng vân vê bầu ngực, âm vật vẫn được ve vuốt kịp thời, và quả dưa chuột kia cứ chuẩn bị ra là lại bi anh đưa vào.
Nồi nước bắt đầu có tăm khói, thấy thế hai vợ chồng đẩy nhanh nhịp độ. Tiếng thở gấp gáp hơn, tiếng dập to hơn, dày hơn, dịch tiết nhiều hơn. Đến cực điểm, anh thít mông đẩy thật sâu vào âm đạo và xuất tinh. Chị thấy âm ấm trong người, mà chồng mình thì cũng chậm dần thì lấy chân quắp lên mông anh. Anh đổ rạp lên người chị thở hổn hển. Vài phút trôi qua, nồi nuớc bắt đầu sôi sùng sục, anh vớ lấy rá, đổ hết đỗ vào nồi. Chị vẫn nằm đầu gối chạm nhau, hay chân choãi ra thành hình chữ bát, tinh trùng bắt đầu nhiểu ra sàn nhà. Rồi từ từ, chị bắt đầu ngồi dậy. Nhìn thấy người dính bê bết đậu, quả dưa chuột bị phọt ra từ lúc anh xuất nằm dưới sàn nhà, tiếc của chị trách:
- Của ăn mà đem đi nghịch thế này, sau này có mà chết đói.
Mất hứng anh quạu:
- Để đấy bố ăn hết.
Nói rồi anh vào phòng tắm. Chị thì chưa tắm được. Với tay lấy khăn giấy đặt lên cửa mình để hứng tinh dịch, chị đứng dậy rửa tay rồi vét hết đỗ trên người cho vào rá rửa lại, nhặt lông lãn trong đó ra để tí nấu cho hai vợ chồng ăn cho khỏi phí. Quả dưa chuột thì không ăn được rồi nên đành cho vào xô cám lợn. Rồi chả hiểu nghĩ thế nào, chị tủm tỉm cười, lấy mấy cọng lông lúc nãy nhặt ra bỏ lại vào rá. Thì chắc là cho bố nó ăn hết.