Bạn Hàng Xóm - Phần 1
Ngôi nhà này vốn là của người họ hàng đã xuất ngoại không dùng đến, ban đầu họ tính bán đứt ngôi nhà cho người ngoài, nhưng vì vài lý do nên bây giờ căn nhà đứng tên bố mẹ nàng. Và giờ Vy chuyển đến đây trong thời gian chờ đợi sự sắp xếp công việc. Về phần mình, Vy rất thích một không gian riêng tư tiện nghi thế này, thế nhưng bây giờ nàng đang ở một mình, bố mẹ dưới quê, bạn bè thời đi học bận bịu với công việc nên ít khi liên lạc. Ở một mình không tránh khỏi cô đơn, và nàng muốn khỏa lấp nó bằng những mối quan hệ mới.
Một ngày nọ, Vy trông thấy một người phụ nữ đứng tuổi nhà bên đang chuyển vài món đồ từ ngoài xe vào trong nhà. Nàng biết đây là một cơ hội tốt để làm quen và tạo cho mình người hàng xóm đầu tiên ở nơi này. Nghĩ vậy, Vy liền chạy sang phụ giúp họ. Người phụ nữ khi đó đang bận tay nên rất vui mừng khi nhận ra có người đang sẵn lòng giúp đỡ. Sau khi chuyển thứ đồ cuối cùng vào nhà, Vy được cô Loan – tên người phụ nữ ấy, mời vào ghé thăm căn nhà của cổ, coi như hàng xóm lần đầu gặp mặt.
Cô Loan và chồng đều là viên chức nhà nước, cả hai người đều đã bước qua tuổi tứ tuần nên khi nói chuyện họ đều xưng cô cháu với nhau. Hôm nay vốn là ngày nghỉ, nhưng cả chồng và con của cô đều không có ở nhà. Sau khi nói chuyện phiếm được một lúc, cô vui vẻ để nàng tự do tham quan ngôi nhà. Sau khi dạo qua một lượt, Vy để ý ngôi nhà này có hai căn phòng ngủ với cửa sổ quay về hướng đối diện căn nhà của nàng. Vậy mà từ hôm dọn đến sống ở căn nhà đó nàng lại không để ý đến chuyện này.
“Như vậy có ổn không?” Vy bỗng trầm ngâm suy nghĩ về một điều gì đó.
Vốn là ngoại ô thành phố nên quỹ đất ở đây rộng rãi hơn, ít thấy cảnh xây nhà sát vách nhau như khu trung tâm. Mỗi nhà cũng thường có thêm khoảng sân vườn đặc trưng của vùng ven. Cách giữa nhà nàng và họ là một khoảng vườn nhỏ chỉ đủ đặt một vài chậu cây và hàng rào làm từ dây leo thấp ngang tầm mắt người. Nàng lúc này có thể khẳng định, bất cứ ai đứng trước cửa sổ căn phòng này nhìn ra đều có thể quan sát rõ những thứ bên trong phòng mình. Với khoảng cách chưa đến chục bước chân, mọi thứ sẽ hiện ra khá rõ ràng. Có lẽ nàng nên tập thói quen kiểm tra cửa sổ cẩn thận trước khi ngủ.
Vào một đêm, lúc Vy đang chuẩn bị đi ngủ, trên người nàng chỉ độc một quần lót màu đỏ và chiếc áo thun, nàng lượn một vòng quanh nhà để chắc chắn mọi cánh cửa đều đã đóng chặt. Đến khi bước ra sảnh ngoài tắt đèn, Vy mới nhận ra tấm chớp cửa sổ hắt vào căn phòng một ánh sáng huỳnh quang. Tiến đến gần hơn với cánh cửa, không khó để nàng có thể nhận ra đó là ánh sáng từ một căn phòng của nhà hàng xóm. Nhìn qua khe cửa, nàng thấy bóng dáng cậu con trai khoảng 15-16 tuổi của cặp vợ chồng hàng xóm hôm trước mình sang chơi. Hôm nay cửa sổ phòng thằng bé không đóng kín như mọi ngày.
Hình ảnh thằng bé kích thích sự tò mò trong người khiến Vy nhìn chăm chú vào thân hình nó. Lúc này trên người thằng bé chỉ có chiếc quần short ngắn và không hề có thứ gì che chắn phần trên cơ thể. Dù còn trẻ nhưng thân hình nó khá chắc chắn và trông rất có đường nét góc cạnh. Cộng thêm một khuôn mặt cân đối với những góc cạnh nam tính, hẳn sau này khá ngon zai. Dù vậy, xét về tuổi tác thì thằng nhóc vẫn còn đang trong giai đoạn tập làm người lớn, nàng thầm đánh giá trong đầu.
Vì trong căn phòng Vy đang đứng đã tắt đèn nên nàng tin rằng thằng bé không thể thấy mình, thế nên Vy không cần lo lắng mà tiếp tục ngắm nghía cơ thể gọn gàng rắn chắc đó. Một lúc sau, ánh sáng trong căn phòng vụt tắt, có lẽ thằng bé chuẩn bị đi ngủ, còn nàng cũng quay về phòng ngủ của mình. Nàng chợt nhận ra bên dưới của nàng đã ướt từ khi nào.
Đêm đó, trong căn phòng ngủ của Vy, trên chiếc giường êm ái mọi ngày là một thân thể ngồn ngộn, không vương chút vải vóc, đang quằn quại từng hồi trong cơn hứng tình. Vy không thể ngừng tự sướng với cơ thể mình trong khi đầu nàng thì lảng vảng hình ảnh thằng bé đó gục mặt vào bên dưới nàng mà bú liếm, rồi lại trườn lên mình nàng mà dập liên hồi. Không mất quá nhiều thời gian cho đến khi nàng bị nhấn chìm trong biển khoái lạc rồi nặng nhọc rơi vào giấc ngủ sâu.
Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy và nhìn vào cơ thể lõa lồ không che đậy của mình, Vy mới nhận ra mình đã có một đêm dài mệt mỏi thế nào. Hình ảnh thằng bé thêm một lần nữa khắc sâu vào trí tưởng tượng của nàng đi cùng với những ham muốn của bản thân. Nàng không phải là một người đàn bà thiếu hơi trai, chắc chắn là vậy. Nhớ lại thời đi học, một trong những sự phiền phức nhưng cũng đáng tự hào của Vy là phải đối phó với đám vệ tinh bu theo từng bước chân của nàng. Tuy nhiên lần này, cảm xúc của nàng là đặc biệt.
Đêm tiếp theo, Vy nảy ra trong đầu một ý tưởng táo bạo, nàng tự hỏi một thằng bé mới lớn sẽ phản ứng thế nào với việc mà nàng sắp làm sau đây.
Đêm đó, nàng đợi đến khi đèn phòng của thằng nhóc sáng lên. Sau khi lén nhìn sang để xác nhận thằng bé đang ở trong phòng – chứ không phải bố mẹ nó 🙂 nàng vơ vội chiếc quần lót dây buộc màu đen tuyền và một chiếc áo sơ mi trắng hơi quá khổ so với thân hình thon thả của nàng, bận vào người. Như vậy trên thân thể nàng lúc này, không hề có thứ gì che đậy hai bầu vú sữa căng mọng của nàng ngoài lớp áo sơ mi mỏng manh đó.
Cố điều chỉnh lại hơi thở đang gấp gáp vì cảm xúc trong người, Vy bước về phòng khách rồi bật đèn. Ngồi xuống bên một chiếc ghế, nàng bắt đầu tỏ ra bình thản chỉnh kênh truyền hình ưa thích của mình, dù trong lòng đang nôn nao một cách kì lạ. Vì chiếc ghế đặt cạnh bức tường nơi có cánh cửa sổ nhìn về căn nhà đối diện, nên Vy có thể chắc chắn rằng ở phòng đối diện, thằng bé hàng xóm có thể thấy nàng nếu nó cũng hướng đôi mắt về phía này. Và sự thật đúng như nàng mong đợi, khi tỏ ra vô tình quay mặt về hướng cửa, nàng có thể thấy thấp thoáng bóng dáng thằng bé trong căn phòng. Nó đang hướng về phía cửa sổ phòng nàng, dù rằng sau khi nhìn thấy Vy ngoảnh mặt về phía này, nó liền tảng lờ đi với một khuôn mặt vẫn còn vẻ bối rối.
Vì không muốn gây ra sự căng thẳng không cần thiết cho thằng bé, vậy nên nàng quay lại tỏ vẻ như chưa nhìn thấy nó. Nàng nhẹ nhàng nâng cơ thể mảnh mai của mình rời khỏi chiếc ghế, như chuẩn bị gì đó, rồi quay trở lại. Vy nhận ra ánh đèn bên trong căn phòng thằng bé đã tắt ngấm mặc dù cánh cửa sổ bên ngoài căn phòng vẫn mở toang. Và vì ngược sáng, thật khó khăn cho nàng để nhận ra thứ gì bên trong căn phòng tối tăm với một chút ánh sáng bên ngoài đang hắt vào đó.
Nàng không muốn ánh mắt của mình quá chăm chú vào cánh cửa đó, vì nếu thằng bé đang quan sát, hẳn nó sẽ nhận ra mối quan tâm của nàng dành cho nó. Như thế trò chơi không còn thú vị nữa. Vy cố tỏ ra như mình đang ngắm nhìn cảnh đêm bên ngoài qua cánh cửa sổ phòng nàng. Như muốn phỏng đoán về điều gì đó, nàng thử di chuyển thân mình, cố ý cho tà áo sơ mi mở rộng, tạo thành một góc nhìn đẹp vào bên trong lớp vải nếu quan sát từ khung cửa kia. Nếu thằng bé có ở đó, nó sẽ thoải mái chiêm ngưỡng một phần bộ nội y màu đen khêu gợi của nàng. Nàng không chắc thằng bé còn ở đó, và hành động này mang lại kết quả thế nào,nhưng nàng thích thú với ý tưởng của mình. Nhưng rồi một tiếng động khẽ vang lên từ phía cánh cửa sổ đằng kia, dù rất nhỏ, nhưng trong một không gian của cảnh đêm yên tĩnh thế này, nó đã lọt vào tai nàng không chút khó khăn.