Bạn Gái Hồ Ly - Chương 2: Người tôi thích
Người đó đưa ly rượu nhấp một ngụm rồi quay sang nói :
“ Thật không ngờ lại gặp cậu ở đây”
Cô gái quay sang, mùi rượu nồng nặc, mắt líu díu :
“ Phong, là cậu à…Uống với tớ vài ly nào…Ợ”
“ Liệu cậu có uống được tiếp ? Tớ nghĩ cậu say rồi”
“ Ợ…Cậu nghĩ tớ là ai ? Ợ… Một chút rượu cỏn con này làm tớ say được à.. Ợ…?”
“ Được, vậy cùng cạn nào”
“ Cạn….!!!”
Uỵch… !!! Cô gái gục ngay tại bàn, nấc lên từng tiếng, cô ta đã say bí tỉ.
Bạch Vân thấy vậy bỗng kêu lên :
“ Thôi ngươi bỏ cô ta lại đi, kiếm đối tượng khác, cô ta say vậy rồi không biết gì đâu”
Phong đáp :
“ Lần này tôi không nghe lời cô được rồi”
Bạch Vân cũng nấy làm tò mò :
“ Chẳng phải ban nãy nhà ngươi cầu xin ta đi về cơ mà?”
“ Tôi đổi ý rồi”.
“ Vậy cô ta là ai?”
“ Người mà tôi thích”
“ Hả ????”
Phong vuốt những lọn tóc đang lòa xòa trước mặt cô gái về phía vành tai, để lộ ra góc nghiêng chết người. Từng đường nét trên khuôn mặt lộ ra vẻ nữ tính và nhẹ nhàng. Nửa bên cằm đè lên cánh tay làm cho một bên má trở nên phụng phịu dễ thương vô cùng.
“ Thả tớ ra…tớ…chưa…say…mà…”. Cô gái lúc say lúc tỉnh, mê man nói. Trong khi đó Đình Phong đang cõng cô trên người.
“ Taxi….”
Dừng tại một khách sạn nhỏ, cuối cùng Phong cũng dìu được cô gái lên phòng. Đặt cô gái nằm trên giường, Phong đổ rầm xuống theo, miệng lẩm bẩm :
“ Chà, không ngờ cậu ta nặng phết”
Bạch Vân nói :
“ Thật hết biết, tự dưng vác theo của nợ này”
“ Cô ấy có tên đàng hoàng, chứ không phải của nợ”
“ Là gì?”
“ Dương Thanh Trúc”
**********************
Sáng hôm sau…
Cổng trường đã đóng, Phong vòng ra lối phía sau trường, sau khi quan sát thật kỹ không thấy có người xung quanh, cậu nhón người nhảy qua bức tường cao hơn 3m một cách dễ dàng rồi từ từ đi vào lớp thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra.
“ Đình Phong, lại là em đến muộn !!!…” Cô giáo Hồng quát lên.
Phong tiến lại gần cô ta, giờ chỉ còn cách dùng ” mỹ nam kế” may ra mới thoát việc bị ghi vào sổ đầu bài vì tội đi học muộn.
Thứ đáng sợ nhất của Hồ Ly không phải là sức mạnh khủng khiếp của chúng, mà chính là sự mê hoặc “không thể cưỡng nổi”. Bất cứ ai hễ tiếp xúc với Hồ Ly, họ đều bị mê mẩn bởi mùi hương đặc biệt khiến thần trí không tỉnh táo, dễ dàng cho Hồ Ly sai khiến. Hương càng thơm thì sức quyến rũ càng lớn, lúc này thân thể người bị mê hoặc sẽ có những phản ứng khao khát và ham muốn dục vọng ngoài tầm kiểm soát.
Cô Hồng tê dại, mắt như lịm đi, người nóng ran và phía đùi non khẽ run lên. Nước từ khe suối rỉ ra không kiểm soát khiến chân cô ta phải khép lại. Cô run rẩy, mất thăng bằng tới đứng cũng còn không vững.
Đối phó với người trần mắt thịt, “ mỹ nam kế” của Phong xem chừng vô cùng hiệu quả.
Bạch Vân cười:
“ Con ả thật dâm đãng, đối tượng thích hợp của nhà ngươi đó, haha”
Tuy ngoài 30 nhưng Hồng vẫn giữ được vóc dáng trẻ trung và xinh đẹp. Nhất là cặp giò lụa mơn mởn, trắng nõn. Vì thế cô ta luôn diện váy đầm công sở, tích cực khoe đùi. Ngày thường, cô ta luôn đeo cặp kính, thái độ nghiêm túc với học sinh là thế nhưng ẩn sâu trong vẻ ngoài nghiêm nghị lại là một ả dâm nữ chính hiệu. Cô ta thường ve vãn tán tỉnh và đã làm tình với không biết bao nam sinh trong trường. Ngay lúc này, Hồng bị mùi hương của Đình Phong mê hoặc khiến dâm tính trong người trỗi dậy mất hết kiểm soát.
Phong cất giọng :
“ Thưa cô, em có thể về chỗ ngồi được không ?”
Cô Hồng vội vàng đáp, giọng yếu ớt:
“ Ừ, ừ…em…về chỗ đi…”
“ Dạ, cám ơn cô”.
Cô Hồng vội ngồi rầm xuống ghế, hai đùp kẹp chặt lại để ngăn dòng nước đang cứ thế trào ra.
“ Đình Phong, nhất định tôi phải chén em, em là của tôi, haha” . Hai mắt cô ta lăm le nhìn Phong như một con mèo đang đói khát, miệng cô ta lẩm bẩm
Phong về chỗ ngồi mà chẳng hiểu sao cứ thấy lạnh gáy.
Ngồi cạnh Phong là Phạm Hoài Nam, con trai út của chủ tịch tập đoàn dầu khí Nam Thịnh – tập đoàn dầu khí lớn nhất nước cũng là cháu ruột của cựu chủ tịch thành phố. Nam là người bạn thân duy nhất của Phong bởi vì hầu hết nam sinh ở trường này đều là con ông cháu cha, có quyền có thế. Không một nam sinh nào ưa Phong vì cậu ta quá đẹp, quá hoàn mỹ giống như thanh nam châm hút các nữ sinh trong trường. Bọn nam sinh vì ganh ghét, chúng luôn kiếm cớ gây sự với Phong. Đã không ít lần Đình Phong chịu trận đòn oan. Trong mắt bọn chúng, Phong là kẻ nghèo hèn thấp kém, đứng ở tận đáy xã hội. Còn Nam, trong một lần bị đám công tử trong trường bắt nạt, Phong không ngại lao vào giải vây và kết quả là… cả hai cùng bị đánh bầm dập…
Sau lần đó, tình bạn cả hai trở nên khăng khít. Một phần do biết ơn tinh thần hiệp nghĩa của Phong, một phần vì cả hai cùng đồng cảnh ngộ…bị bắt nạt như nhau. Nhưng giờ đây với thân phận đặc biệt của Phong thì động vào cậu ta là chuyện không thể…
Thằng Nam đích thị là công tử bột, học hành chẳng ra gì mà ngoại hình cũng tỉ lệ thuận với học lực. Nó không xấu nhưng lúc nào cũng ngây ngô và đặc biệt…nó lùn dí. Tóc nó để mái hình trái tim, lông mi dài như con gái và đặc biệt da nó mịn màng trắng bóng. Trông cái tướng đã thấy ẻo lả dễ bị bắt nạt rồi. Đến tận bây giờ, gần 3 năm học cấp 3 nhưng số kiếp bị bắt nạt vẫn không buông tha cho nó.
Nam xích lại gần Phong, thì thầm :
“ Bọn Lâm Cường hẹn tao lát tan học, ra chỗ bốt điện nộp cho nó 3 ngàn đô, không thì nó…tẩn”
“ Tao chẳng hiểu nổi, ông già mày làm to thế mà chẳng có nổi vệ sĩ nào cho mày hả?”
“ Ổng già chẳng quan tâm gì tao đâu, ngoài công việc…”
“ Haizzzzz” – Phong thở dài. Cậu ta hiểu được cảm giác thiếu thốn tình thương từ cha mẹ là như thế nào vì cha mẹ của cậu mất từ khi cậu còn nhỏ. Câu nói của thằng Nam vô tình chạm vào nỗi buồn của Phong khiến cậu ta trầm ngâm.
Phong nói :
“ Thế bây giờ trong ví mày con bao nhiêu tiền”
“ Còn đúng $2000, trong thẻ thì hết sạch tiền rồi, làm sao bây giờ, lát không có đủ tiền đưa cho chúng nó thì bị ăn đòn mất”
“ Lát nữa tao đi cùng với mày”
“ Mày tính xin xỏ chúng nó à ?”
“ Tao mà phải xin xỏ?”
“ Thế sư huynh có cao kiến gì?”
“ Lắm lời, cứ nghe tao”.
“ Nhưng mà…” Chưa nói dứt lời, thằng Nam ăn ngay một cái cốc đầu của Phong đau điếng.
Định kêu lên thì lại bị cốc thêm vài cái nữa…”Kiểu này chưa bị bọn Lâm Cường tẩn cho thì cũng bị thằng ôn vật này nó cốc cho u đầu rồi. Mang tiếng bạn thân mà nó còn không thèm để ý mình nói nữa.”
Thật ra, có một điều khác làm Phong bận tâm nãy giờ đó chính là Dương Thanh Trúc, cô gái mà mới đêm trước say khướt được Phong dìu về khách sạn. Rốt cuộc cô gái đó có quan hệ thế nào với Đình Phong, đêm qua đã xảy ra chuyện gì ?
Nhớ lại đêm trước đó, Thanh Trúc say bí tỉ, người cô rất nóng và lên cơn sốt nhẹ.
Phong quay sang nhìn Thanh Trúc, ngay cả khi cô say cũng đẹp đến ngây người. Đôi mắt nhắm chặt, hàng mi cong vút hấp háy, sống mũi dọc dừa thẳng tắp không chút gợn. Phong khẽ đặt ngón tay chạm lên má, cảm giác được sự mịn màng và trắng trẻo của nước da, chạm nhẹ lên gò má đang ửng hồng vì hơi men của rượu, trượt nhẹ xuống làn tóc mai mỏng manh rồi trượt xuống cằm thành một đường cong nhẹ, những ngón tay được thể mân mê chiếc cằm xinh xắn. Một vẻ đẹp thánh thiện và hoàn mĩ. Mỗi nét trên khuôn mặt Trúc đều nhỏ nhắn và mỏng manh như giọt sương mai trên cánh lá, chỉ khẽ động là hạt sương rơi mất. Ngón tay cái Phong vuốt nhẹ cánh môi đỏ,mềm mại như mật ngọt, hơi thở phảng phất rượu làm Phong mất bình tĩnh.
Không kìm được lửa dục vọng, Phong lập tức lột chiếc quần lót ren màu trắng , vạch chiếc đầm ôm màu đen lên phía trên để lộ ra tuyệt tác mà trời ban tặng cho Thanh Trúc. Phong chúi thẳng xuống, vục mặt vào. Một mùi hương khó tả, nồng nàn những cũng đầy quyến rũ xộc thẳng lên mũi. Phong đẩy lưỡi quét một dọc từ chiếc lỗ hậu nhỏ xinh đẩy lên tận đỉnh hạt khẽ chạm vào chùm lông thưa thớt khiến nước nhờn bất chợt rỉ ra.
Lúc này Thanh Trúc vẫn miên man trong men rượu, nhưng theo phản xạ và cảm giác của cơ thể , vùng đùi non vẫn giật lên theo từng nhịp. Phong ngoáy chiếc lưỡi tham lam lụt vào sâu bên trong rồi cứ thế rút ra rồi lại đâm vào kéo theo dịch nhày tuôn ra ào ạt. Trong khi đó, hai cánh tay nhanh chóng kéo phần áo đầm phía trên xuống, kéo luôn cả chiếc áo ngực dán ra ngoài, dùng bàn tay rắn chắc của mình, Phong nhào nặn cặp căng vú tròn trịa nhưng lại mềm mại vô cùng. Hai quả đào tiên ửng đỏ lên vì đôi bàn tay kia đang tích cực dày xéo, hai chiếc núm vươn cao và cứng lại, kéo theo những hạt nhỏ lấm tấm nổi lên xung quanh.
Chiếc quần dài đang ngăn cản phần dưới của Phong cộm lên. Tuột phăng ra, Phong nhanh chóng chườm lên ngậm lấy hai trái đào tiên mà cắn mà mút, một tay điều chỉnh dương vật lớn hết cỡ nhắm thẳng vào hang động ẩm ướt của Trúc….
“ Cậu đang hiếp dâm tôi phải không ?”
Đưa mắt lên nhìn, Phong thấy cặp mắt đang trừng lên nhìn mình như thiêu đốt, cậu ta không ngờ Thanh Trúc lại tỉnh vào lúc này, cứ ngỡ rằng cô ta hẳn phải say lắm.
Phong lạnh lùng đáp :
“ Đúng…cậu định làm gì tôi ?”
“ Làm những gì mà cậu muốn…”
“ Là cậu nói đấy nhé !”
Ưmmmmm…Khúc thịt cứng ngắc của Phong đang dần tách phía trong của Thanh Trúc ra làm hai. Tiến đến đâu Trúc biết tới đó, cảm xác như bị xé toang. Nhưng kỳ lạ là cô không cảm thấy đau, mà chỉ thấy trong người như tê dại đi như lạc vào biển mộng. Ngân nga thành từng tiếng rên rỉ khoái lạc
“ Aaaaaaaaa”
Phần hông Trúc cong lên hưởng ứng từng cú dập thật sâu, bặm chặt môi để cố không phát ra thành tiếng.
“ Phía trong …ấm…ahhhh…tuyệt quá”. Phong rên rỉ, khúc côn thịt đang bị bóp chặt lại, chật trội khó tả.
“ Ưmmm…Aaa…Nữa đi Phong, nữa đi…mạnh lên”
Âm thanh khoái lạc từ Trúc khiến Phong hưng phấn, nhịp độ nhấp mỗi lúc một nhanh. Cậu cúi xuống tìm lấy bờ môi nhỏ bé đang không ngừng rên rỉ kia…Nhưng không, Trúc quay mặt đi tránh né…
Phong cảm thấy khó chịu vì điều đó, cậu lật người Thanh Trúc nằm xuống, dồn hết sự tức tối thành những cú thúc mãnh liệt vào phía trong…
Nhưng như vậy chỉ khiến tiếng rên của Trúc ngày một lớn hơn. Phần mông ưỡn cao lên để thằng nhỏ của Phong dễ dàng tiến vào hơn. Dâm thủy ngày một nhiều khiến cho Phong ra vào dễ dàng và nhịp nhàng hơn.
Phong chống tay, hông lùi về sau thật xa và đẩy thật chậm nhưng cú nào ra cú nấy thẳng vào âm đạo Trúc thành từng tiếng “ Phạch..Phạch” Cứ mỗi lần như thế, Trúc lại thốt lên “ Á”
Cảm thấy mình sắp không chịu được nữa, Phong chạy nước rút, nhấp từng cú như tên bắn, gồng người lên chuẩn bị xuất binh…
“ Ấy ấy, nhà ngươi làm gì vậy, cô ta còn chưa lên đỉnh kia mà”. Bạch Vân hốt hoảng kêu lên.
Tiếng kêu của Bạch Vân làm Đình Phong giật mình, sự hưng phấn và cảm giác sung sướng mất đi một nữa. Nhưng như hiểu được tầm quan trọng câu nói của Bạch Vân, cậu ta liền chậm lại, dùng hai bàn tay banh cặp mông trắng bóc ra, một ngón cái ấn sâu vào cửa hậu ra sức khuấy động. Khoái lạc gấp đôi, Trúc uốn éo, oằn người đón nhận sự mạnh mẽ từ Đình Phong đem lại. Khi các dây thần kinh được kích thích hết cỡ, Trúc cảm thấy mình khó thở, mọi ví trí trên người như căng phồng, từng mach máu như có thể vỡ tung thì đồng thời tận cùng trong âm đạo bắn ra một dòng khí ướt át tràn ra ngoài. Âm khí đặc và trắng, không nhiều nhưng cũng đủ làm ướt hết ga giường.
Thở hổn hển, Trúc nằm lịm đi trong sung sướng tột cùng…Nhưng nào có được, Phong vẫn chưa xong. Cậu ta bế thốc cô đặt lên chiếc bàn phía bên cạnh không ngừng ấn dương vật hùng dũng vào trong âm hộ ướt đẫm. Dư âm của lần “lên đỉnh” lúc trước vẫn còn, trong khi đó Phong vẫn không dừng đâm chọc vào phía trong khiến cho toàn thân Trúc như mất hết sức lực, cô tái tê trong khoái lạc tột cùng, cố gắng dùng sức ôm chặt lấy thân thể cường tráng của Phong để bám vào.
Phong đứng lên, lần này cậu ta chơi theo tư thế đứng. Hai cánh tay nâng bổng cặp mông của Trúc lên rồi lại đưa xuống
“ Cậu thật mạnh mẽ…Ahh…Phong…Sướng…sướng quá….”
Ghìm chặt lấy Trúc trong tay, Phong đẩy hông như máy khâu, miệng gầm lên một tiếng trầm đục nhưng đầy khoái lạc. Từng dòng tinh dịch đặc sệt phóng thẳng vào trong. Khi Phong rút dương vật ra, tinh dịch kéo theo đó trào ra thành dòng rơi xuống sàn.
Lần đầu tiên mà Phong cảm thấy sư mê dại và sung sướng như vậy, cảm giác vô cùng mãn nguyện. Bỗng tiếng Bạch Vân kêu lên :
“ Phong, ngươi phải về ngay, có chuyện quan trọng ta muốn nói với ngươi!”
Những hình ảnh khoái lạc với Thanh Trúc xuất hiện trong đầu, mùi thơm ngọt ngào và sự mềm mại của da thịt vẫn như vừa mới đây…Trong dòng suy tư miên man, bỗng một giọng nói cất lên làm Phong trở về với thực tại
“ Nhà ngươi đang nghĩ đến cô ta?”
“ Ôi Bạch Vân, cô làm tôi giật cả mình”
Nhớ lại đêm qua, Bạch Vân có nói với Đình Phong về một việc quan trọng khiến cậu ta phải bỏ Thanh Trúc một mình ở lại… Thật ra là chuyện gì ?
Trong cơ thể con người, khi giao hoan đạt đến cực khoái, luồng sinh lực sẽ kết tinh và sản sinh ra âm khí ở nữ giới và dương khí ở nam giới. Phàm là người trần mắt thịt, Bạch Vân có thể hấp thụ âm – dương khí một cách dễ dàng.
Chẳng là đêm qua, trong lúc cực khoái, âm khí của Thanh Trúc qua cơ thể Đình Phong được Bạch Vân hấp nạp. Nhưng luồng âm khí này dường như xung khắc với linh lực của Bạch Vân khiến nàng ta vô cùng khó chịu và không thể tiếp tục hút được nữa.
Từ xưa đến nay, Bạch Vân chưa bao giờ gặp phải chuyện này nên nàng ta tỏ ra lo lắng. Với trực giác và sự nhạy bén của loài Hồ ly, Bạch Vân cảm thấy có điều kỳ lạ ở Dương Thanh Trúc nên đêm qua nàng ta đã yêu cầu Đình Phong rời đi thật nhanh để nói cho cậu ta biết về việc này.
Biết được tầm quan trọng vủa việc đó, Đình Phong đồng ý với Bạch Vân sẽ không gặp lại Thanh Trúc trong khoảng thời gian cậu ta còn “ sống chung với Hồ Ly” Nhưng dư âm của đêm qua có lẽ vẫn còn đậm sâu, nhất thời Phong chưa gạt đi được.