BÁN CHỒNG - Chương 2
Bà Oanh đăm chiêu suy nghĩ, xoay lưng bước từ từ, bỗng bà loạng choạng mặt mày, do hụt chân khi bước xuống tâng cấp trước cửa phòng bà chủ. May mà còn vịn được vào cột nhà. Không thì giờ chắc nằm sõng soài trên sàn rồi.
Bà trốn ra một góc, móc cái điện thoại trắng đen để trong chiếc quần thun đang mặc, gọi cho Thoa,
– Ê mày, nãy thằng cha của mày nó đến chổ má làm, mà nó đi vô phòng bà Thanh rồi đóng cửa, hai người làm gì ở trỏng vậy mày?
– Chắc tại má úp máng ổng lâu quá, nên giờ ổng tìm máng nào nhiều cám ơn ổng ăn. Nói rồi Thoa cười khanh khách….
– Con quỷ này, tau đang rối nha mạy.
– Bà má mắc cười, con làm sao biết ông ba làm gì ở trỏng. Hay hơ. Thôi con đang làm nha má, tối con gọi hỏi ổng xong con kể má nghe nha. Nói xong Thoa tắt máy.
Bà Oanh lủi thủi đi về chổ, tiếp tục ngồi lựa thanh long. Lòng miên man suy nghĩ.
Ông Hùng đi ra, tay hất tóc nhìn có vẻ hớn hở, rồi bỏ tay vào túi quần đi thẳng ra cổng, mà không quay sang nhìn bà Oanh.
Mấy bà lựa thanh long chung tổ, xì xào, nói với bà Oanh,
– Ê chồng mày xong rồi kìa.
Bà Oanh tất tả chạy theo ra cửa, giằng co hỏi chồng nãy giờ làm gì trong đó cả hai ba tiếng đồng hồ?
Ông Hùng cười, xong bảo: "Chiều về sớm, gọi thằng Việt về ăn lẩu. Giờ tui đi mua xe đây."
– Trơi ơi ông nậu này, tiền đâu mà mua xe? Mua xe rồi lấy gì trả?
Không nói không rằng, chẳng thèm quan tâm cảm xúc của bà Oanh, ông Hùng phóng chiếc wave Trung Quốc chạy đi. Bà Oanh tất tả vào trong, xin về sớm, lụi khụi đạp xe đạp về.
Cả vựa thanh long lại bàn tán xôn xao, mấy thanh niên trai trẻ cũng tụ lại hỏi chuyện gì vừa mới xảy ra.
…
Việt – em trai Thoa cầm ly bia trên bàn, mắt vẫn không rời khỏi chiếc PCX cáu cạnh, còn thơm cả mùi xe mới đang nằm góc nhà. Nhìn ra, thấy bà Oanh, quần ống thấp ống cao, tựa lưng vào cửa nhìn ông Hùng, rồi nhìn chiếc xe lắc đầu ngao ngán.
Việt hỏi ba:
– Sao ba không đem chiếc xe cũ về cho bà má bả đi làm thanh long, khỏi đạp xe đạp tậu bả. Giọng nói của Việt sặc mùi dân vùng biển.
– Thì tau gửi ở chổ bán xe, mai tau chở bả ghé lấy rồi bả đi làm luôn. Ít bữa tau sắm lại cho mày chiếc khác, mày phải bỏ đánh đề đi. – Ông Hùng trả lời.
– Rầu ông ba có bỏ nhậu, bỏ đánh bà má không?
Ông Hùng im lặng, nhìn bà Oanh. Bà Oanh liếc một cái, đứng dậy phủi đít đi vào trong, nằm trên võng trước phòng ngủ, đu đưa…
– Tiền đâu ông ba mua xe mới vậy? Mượn ai hả?
– Mày thì biết gì mà nói, chờ má mày đồng ý là tau mua đất xây nhà mới luôn.
– Giỡn quài ông ba.
Nói xong cả hai cùng uống hết ly bia, tiếng khui lon nghe tanh tách vang lên. Phía bên trong tiếng võng kẻo kịt, giọng bà Oanh vọng ra:
– Tui nói rồi đó nha, ông mà làm nợ là tui vào Sài gòn làm mướn ở với con Thoa đó, cho ông bán nhà mà trả nợ.