Bà Thím Chịu Chơi - Chương 43
Từ lúc ton ton đi theo thím tới giờ, tôi đâu còn đầu óc nhìn và đánh giá thím nên chưa có khái niệm hồi này thím ra sao. Đành rằng vừa vô tới nhà, tôi đã vội vàng ôm bóp vú và bú cả lồn thím nữa, nhưng quính quáng làm gỡ, nào có kịp nhìn tận tình thím làm gì.
Mãi bây giờ, sau khi đụ thím sùi bọt mép, nằm nhìn ngắm cái lồn thím đùn khí nhớt ra, tôi mới để ý thím có những sự thay đổi lạ. Tôi có cảm tưởng thứ gì trên người thím cũng khác khác, chúng lớn, rộng, phình to ra và thứ nào nhìn cũng đã con mắt và chỉ chăm chăm muốn ngoạm vô miệng mà cắn cho đã.
Đến cái khoản lông lồn cũng rậm và nhiều vô kể. Tôi nhớ hồi trước nó mọc lưa thưa, nở xòe ra như cái quạt, gọn ghẽ và mỏng tang như tấm lưới. Vậy mà lúc này nó rậm rì, trông như ai mới tưới nguyên một hũ mực tàu đen thui lên.
Đã vậy nó còn dầy và đậm như bụi cỏ bị đánh rối, lồn thím to vậy mà nó che lu hết trơn. Khi tôi đưa miệng vào liếm láp, tôi phải lấy tay vạch ra, xới xới, chẻ chẻ, mới lộ ra hai múi mu và cái lỗ ướt át.
Tôi chực ghé lưỡi vào đá đẩy và nút nút thì thím bị nhột, vậy là giãy ngoắt một cái, lông lồn lại lòa xòa che kín lại. Tôi phải lần mò vạch, tách mớ ba mớ bảy mới moi ra cái lồn thím.
Tôi chạm môi vào mỗi bên mu, thím bật lên cười khanh khách, nghe dễ giận. Tôi cáu phải la : có chịu nằm yên để tôi bú lồn hôn mà cứ nhúc nhích thì mần sao được.
Thím đưa cùi tay chùi chùi che miệng rồi ỏn ẻn nói : cái miệng anh quậy nhột lồn quá, ai mà chịu được. Tôi sắng giọng : thứ gì bà cũng muốn, tui gắng sức bú cho bà sướng còn xảnh xẹ than nhột. Thì muốn đã nứng phải chịu khó chút, chớ ai đâu dọn cỗ sẵn cho bà đánh chén mà làm duyên làm dáng với tui.
Có lẽ câu nói của tôi có mòi trầm trọng nên thím ra vẻ thỏa hiệp liền : rồi, tôi cố bặm môi rồi, anh bắt đầu bú đi. Đề nghị anh khi mới đầu rúc đại vô, đừng ngấm nghé làm tui hồi hộp. Khi nào miệng anh chộp được lỗ lồn tui rồi thì chừng đó anh có khề khà tui cũng hết nhạy cảm. Khó là bước đầu, anh càng chậm rãi chừng nào thì tui càng hồi hộp chừng đó, còn khi anh đã tóm được cái mu, hay chọt vô được cái lỗ thì vô tư, anh có bú nút suốt ngày tui cũng hết nhột.
Thiệt tình bà thím tốc kê của tôi ! Ai đời thích được bú lồn ứ hơi mà cũng phải có điều kiện. Cũng bởi không sao kiếm ra được cái lồn nào thay thế, chớ không, tôi để bả thất nghiệp vài lần cho chừa.
Tôi giành nhau cái lồn với thím, một hai dùng đầu gối đè chặn tay thím không cho cục cựa mới tạm giữ yên mà ngoạm cái lồn thím để trị tội. Tôi lia đầu lưỡi móc vô phía trên lồn, nơi có rẻo thịt xếp nếp và cái hạt le nho nhỏ, tôi vét và búng đến tách một cái.
Thím như giựt mình hất nảy háng lên, cái lồn chạm ngọt lịm vào lưỡi tôi, sẵn nó há rộng miệng, tôi cắn cho một phát và nút một hồi dài, thím khệ nệ bưng lấy mông kêu i ỉ : tía ui, sao mà sướng dữ dzị hổng biết.
Chưa gì cái lồn thím đỏ khè và thím rặn ôi là rặn, khí lồn tích trữ ở đâu mà dàn dụa trào ra cả vũng. Tôi lấy lưỡi vét hết và búng thêm chót lưỡi vào cái lỗ, nhịp nhịp lên mỗi bên thành vách lồn, nơi tụ họp những tế bào nhạy cảm, làm thím rên lên : chết mẹ tui rồi, nó nứng tàn nứng tệ, anh ui !
Vừa nói thím vừa túm lấy tóc tôi giúi mặt tôi sát vào, nói lượu líu lượu lo: bú, bú, bú, bú cật lực cho tui, cho nó chết hết cái lũ nứng lồn đi, đú họ, để rắc rối chi làm tui khó chịu chừng chừng, nứng tới độ muốn lột quần chạy ào ra đường kêu làng xóm ai rảnh đến đụ dùm một cái.
Tôi bật cười điên đảo, nút vẫn cứ nút mà ập ọng nói với thím : đừng giở trò khùng, bà ui ! Bà mà ở truồng chạy ra, phú lít nó tóm cho, mất công tui đi chuộc. Vô đồn họ thấy bà ngon lành, họ tẩn cho thì về có nước bà nằm uống thuốc cả năm hổng hết bịnh.
Rồi tôi chảy dài vẻ mặt cất tiếng thở than : chừng đó lấy đâu ra lồn cho tui đụ, hổng lẽ bà bắt tui nhịn đói dài sao ! Thím nghe thấm ý nên một hai nói vả lả : ờ héng, mảng nứng lồn nên tui nói tầm bậy, thiếu suy nghĩ.
Thế là hai thím cháu xí xóa cho nhau. Tôi tiếp vọc nghịch và bú nút lồn thím, còn thím thì phanh chưn rộng hẳn ra để tôi dễ làm thím nứng tê. Tôi chăm chỉ còn hơn mấy anh thợ chùi kiếng tòa nhà cao, vắt vẻo trên dây lau gạt bụi bặm, thỉnh thoảng nghe thím thở hắt ra, tôi có hỏi : gì đó thì thím im bặt.
Thay vào đó thì chỗ lỗ nẻ của thím gián tiếp cho tôi biết tình trạng của thím lúc này. Bởi vì khi tôi dùng đầu lưỡi tách mu lồn thím ra thì chúng ngoan ngoãn nghe theo, mềm mềm ẻo lá uốn éo như phụ tôi làm tròn nhiệm vụ.
Mỗi dịp như thế thì khí dâm của thím lại thi nhau đùn ra, nhiều đến nỗi tôi không phân biệt được đâu là khí lồn thím, đâu là nước miếng của tôi, bởi nó dồn vón cục lại với nhau thành một nạm.
Dẫu tôi có lấy tay phụ vào banh hai mu lồn ra thì nó cũng tiếp tục đùn từng mớ keo đặc, che toàm hoạp cái lỗ ướt nhòe. Tôi có dùng đầu lưỡi đè chặn cái mội nước cho bớt chảy thì như nó cũng muốn đẩy cái lưỡi trôi bật ra, tôi nhìn rõ cục cồi lơ lửng trong lồn thím như con ốc chính xoe xoe ứa tiết cái mớ khí nhiều vô kể.