Bà Thím Chịu Chơi - Chương 41
Tụi tui ham hố đụ nhau xà quần nên quên luôn chuyện ăn uống, mà thấy đói bụng gì đâu. Trái lại còn thấy hăng mới lạ. Hết phiên thím đến phiên tôi thay nhau cầm chịch, khêu ra mọi điều lý thú nhứt để cùng đưa nhau vào vòng kích dục.
Thím là người có kinh nghiệm nhiều nhứt. Có lẽ vì ông chú tôi cà xịch cà đụi làm thím tôi chán ngắt, nên giờ gặp tôi thím trút hết nỗi bực dọc, ấm ức để tôi phải lãnh đủ.
Phần tôi con trai mới lớn, nghe ngoài đời nói réo rắt cặc lồn, nhiều khi cũng muốn tò mò thử coi hai món đó là thứ gì mà người ta chết lên chết xuống cũng vì chúng. Cho nên nghe thím mớm là tôi theo sát rạt ngay.
Còn nhớ hồi nhỏ ở gần nhà có bà khá lớn tuổi, thấy tôi hay hay, bà thường mồi chài làm tôi cũng quính. Ai đời nhà bả có buồng tắm hẳn hoi, nhưng bả lại ưng tắm ngoài trời, bên cái giếng sau vườn.
Bả cứ đợi tôi làng xàng đi ngang là bả nhóng lên : nóng chi mà nóng dữ, để tắm cái cho mát. Tôi định bụng giả ngơ đi luôn nhưng bả gọi giật lại nhờ hết chuyện này sang chuyện khác, toàn những thứ ác ôn chi đâu.
Hổng biết bả có khùng khùng hôn mà tắm táp quên hết món này món khác. Thấy tôi ngang qua là bả nhờ lấy dùm, khi thì cái khăn, khi thì cái áo, khi thì cái lót.
Tôi vừa bực mà vừa khoái. Bực là vì bị sai như ở đợ nhà bả, nhưng khoái là tự do vô kiếm đồ ở phòng bả ngủ. Chèn ui, bước vô phòng mới thấy bả bầy hầy tổ chảng. Ai đời quần áo thay ra hổng bỏ giặt hay treo cất, mà bả bày nhong nhỏng khắp chốn, chỗ thì cái chuối chiên, chỗ thì cái xì líp, cái nào cái nấy phảng phất mùi mồ hôi và mùi da thịt của bả.
Có lần tôi đang tò mò cầm cái sịp của bả lên hửi thì thình lình bả vô. Tôi ngượng chín cả người, bả giả đò như không thấy nên làng xàng đi vô đi ra, lướt qua để tôi hít cái mùi đặc biệt của bả.
Rồi bả nhờ tôi lau hộ cái lưng, giặm hộ cái mông, tôi nhủng nhẳng từ chối thì bả nói khích, nên tôi nổi điên mắc gì mà sợ. Bả đưa cái khăn nhỏ xíu, nhờ tôi lau cổ, lau gáy, lau tay, lau nách.
Đang khi tôi loay hoay lau ứ hơi thì bả lăn đùng ra nhảy mũi rồi xổ rớt cái khăn tắm quấn quanh ngực. Tôi tá hỏa tam tinh khi nhìn thấy thân hình bả. Đó là lần tôi nhìn thấy vú và lồn đàn bà, cho dù bả đã lớn tuổi, nhưng với tôi vẫn là điều mới mẻ.
Tôi về dấu bặt hổng nói cho ai biết. Thế nhưng từ đó tôi xàng xê qua lại nhà bà, mong bất chợt được bả nhờ chuyện gì thì xăng xái làm giúp.
Không mấy đêm mà tôi hổng ngủ mơ. Nào tôi biết gì cho cam, đằng này mới mơ thấy bà ở truồng thôi là tôi đã bắn vung bắn vãi. Có khi đang bắn dở chừng thì tôi tỉnh, thằng nhóc nhà tôi vẫn khục khắc mửa thôi là mửa.
Tôi phải cắn răng lại chịu đựng, sợ thở mạnh và rên hừ hừ má tôi nghe thì chết. Tôi chờ thằng nhóc nó phun kiệt phun cạn thì tôi bụm ngoài quần một đống sợ bị vương vãi ra chỗ nằm. Tôi rón rén nín hơi, xề xề ra khỏi cạnh giường và cà nhót ôm nguyên cái đùm chạy vô chỗ kín lau đến lau đại.
Xong rồi đành chịu trận trở về chỗ nằm chờ sáng sẽ tính. Tuổi trẻ cường mạnh nên tôi ngủ lại ngay được và chèn ui, lạ cách chi, sáng ra chỗ đó khô cong.
Nếu đáy quần tôi không đóng một vũng cứng còng và ngửi thấy mùi tanh tanh thì hẳn tôi còn cho là mình tưởng tượng. Sau này nghe má nói con trai ưa bị mộng tinh, đó là dấu hiệu sắp lớn, nhưng lâu lâu thì hổng sao, chớ đêm nào cũng dầm dề thì đó là bịnh.
Dù tôi đã được nhìn gần vú và lồn bà ở gần nhà, nhưng tôi vẫn háo hức muốn thỉnh thoảng được nhìn lại. Vú thì tương đối tôi cũng không lạ lắm vì mỗi lần má cho em bú, tôi cũng ăn ké dòm rồi. Nhưng còn cái lồn thì quả thiệt tôi lạ hết sức.
Trời sinh gì đâu cũng ngẳng, khi không giữa háng và hai đùi nổi lên một cái gò nồng nỗng. Đã vậy nó còn nhăn nheo và lồm xồm lông, có lúc tôi liên tưởng tới bộ râu của mấy ông để dài mà bắt tức cười. Đã vậy thì thôi, tôi còn nhìn thấy hai cái mu dầy om úp úp, giống như hai múi mít, coi thèm bằng chết.
Tôi đã há hốc mồm ra khi nhìn thấy mớ lình xình đó. Bà lớn tuổi thấy tôi ngẩn tò te còn uốn éo, xàng qua xàng lại, làm tôi càng khốn đốn thêm. Chưa chi tay tôi run như bị sốt rét, còn chưn tôi dường như đứng không vững.
Bả chọc quê tôi liền liền. Bả dùng cái khăn giữ hai đầu, kéo dọc nhè nhẹ theo cái lỗ nẻ ở hang, làm mấy sợi lông dựng dậy hết trơn. Bất giác tôi è lên một tiếng, bả nhìn tôi chăm chăm, ưỡn cao cặp vú và kéo lết cái khăn lọt vô đường chẻ dọc làm tôi điếng trân.
Tôi nhìn bả tiếp tục kéo cái khăn như vậy thêm mấy lần thì tôi nghe bực bực trong quần và tôi cảm như có cái gì mới bể. Tôi rùng mình luôn mấy cái và nghe như cái rô bi nê đâu gần đây bị hư van, nước ào ào chảy lênh láng ra.
Phần tôi quê thì ít mà phần bả làm tôi sượng mới đáng giận. Thấy tôi cà hích cà hác, bả nói tỉnh queo : con trai mà dở ẹc, mới nhìn thấy chim cò đã ói tá la.
Bữa đó tôi giận lắm, nên dù đang đầy một đáy quần ướt sệt sệt tôi cũng bỏ chạy về. Tôi vòng phía sau chun vô bếp, cũng may má đang ngủ trưa nên hổng ai hay, tôi ào ào tắm đại, rồi lo gột giặt cái quần để phi tang dấu vết.
Vậy mà má cũng biết. Khi thức dậy, má khịt mũi khè khè, hết thăm dò chỗ này lại xăm xăm chỗ nọ, sau má nói mờ ớ : quái, có cái mùi gì khăng khẳng, như cháo để thiu lâu ngày.
Tôi vội lảng đi ngay, để má hỏi thì bể dĩa.