Bà Thím Chịu Chơi - Chương 14
Tôi lẳng lặng ngồi im, trong khi thím chúm chím miệng cười. Bất ngờ chú tôi đổ quạu ngang, mặt nghiêm lạnh nhìn trừng trừng thím. Tôi hoảng hồn định đứng lên chuồn, nhưng không biết trốn vào đâu.
Nghe chú nạt thím : ở nhà tuy nó là cháu, nhưng bà cũng phải e dè một chút, ai lại để tơ huơ ra thế kia. Thì ra chú vừa kịp nhìn thấy cặp vú thím để trần dưới cái áo lụa mỏng nên chú bất mãn. Tưởng là thím sẽ sợ, nào dè bả tỉnh bơ, trả treo lại với chú : dào, có thế mà cũng làm um lên. Trời nóng bỏ bu, tôi mặc quàng cái áo là còn tử tế, chứ tôi cởi toẹt mẹ nó ra thì cũng phải thôi.
Nói xong, thím co vai rụt cổ như bị ngứa ngáy vì mồ hôi và lảng lảng không nói rằng gì thêm. Tôi nghĩ trong bụng cảnh này chắc hai ông bà sẽ giận nhau chí chóe một thời gian, ngờ đâu loáng phút sau đã nghe hai ông nghịch nhau vui ra phết.
Tôi cố tình không để ý chuyện của chú thím, song khốn nỗi xem ra hai ông bà chẳng ngại ngần gì nên dù đang sống riêng tư với nhau mà cửa nẻo cứ mở thông thốc, ai muốn nhìn cũng chẳng hệ trọng. Tôi vừa đi sớt qua phòng của chú thím thì kịp đã nhận thấy ông chú nằm ngửa mặt trên đùi thím, còn bà thím thì đã tốc hẳn áo lên chìa đôi vú ra cho chú khoắng.
Tôi hình dung ngay cái sự khao khát của chú sau mấy ngày xa thím, hoặc là thím cao tay ấn nên mồi chài để chú xả bớt xì trét vì chuyện bà ăn mặc lình xình chăng ? Hai bàn tay chú đang vò vò trên ngực thím, vặn cho hai quả vú vẹo lệch hẳn đi, tôi thấy chú nghịch chẳng kém gì tôi.
Phần thím thì êm ru bà rù, lẳng lặng để chú vồ xoắn đôi vú và cái miệng thím lại nhễu nhễu há ra coi hết sức tục. Có lẽ chú không nhìn thấy tôi, nên làm ăn ra vẻ bạo liệt lắm. Hai bàn tay chú xòe rộng, ôm trọn hai vú thím vò như vò lá sương sâm.
Đã thế thỉnh thoảng ông còn rút người lên bóp thòi lòi hai vú thím ra và dùng răng cắn, rồi nhay nhay lên hai cục núm như nhai kẹo cao su. Thím cũng có vẻ thích nên xoa lia xoa lịa lên trán chú, đôi lúc lại thấy bà vít người xuống hôn ông kìn kìn.
Tôi muốn nổi máu ghen một cách vô cớ, nghĩ rằng vú vê thím là để dành cho tôi, mặc tình mặc tội cho tôi vần vò, nghịch ngợm. Vậy rồi chợt nghĩ ra, tôi thấy buồn năm phút. Có lẽ thím nhận ra cái chỗ lấn cấn của tôi, nên cố dùng thân người che, đừng để chú biết, rồi quơ quơ tay ra phía sau nhứ nhứ như dặn tôi lỉnh đi.
Tôi nào nghe vì trong lòng đang sôi sục lên những ý tưởng bị tước đoạt của quí, nên hậm hực vô cùng. Tôi làng xàng lượn qua lượn lại, mặt khó đăm đăm, nhăn như cái bị rách, nếu đừng là ông chú chắc tôi đã nhảy xổ vào giựt lôi bà thím ra hành hạ mới lại gan.
Biết là tối ư vô lý, song bản tính nam nhi thấy người ta bú vú người của mình đang thích thì mấy ai chịu nổi. Tôi cứ nghĩ đến những cái tợp của tôi làm đau căng đầu vú thím và những cú nhay nhay đến sưng tếu hai núm thầy lầy mà trong lòng như bị đốt bởi ngọn lửa hàng ngàn độ nóng.
Tôi bứt rứt vì cảnh “ đi thì không nỡ mà ở cũng không xong “, nên thấy thời gian càng lững thững trôi đi, lâu lơ lâu lắc, sốt cả ruột. Đã thế ông chú chừng đang lên cơn bởi bàn tay thím đang mò mò xục nơi giữa háng chú, khiến ông quặn người lên lục xục.
Rồi thì ông nhoáng nhoàng ngồi lên, ôm xiết cứng người thím đè vật ra giường. Ông loi choi ví bà chỏng gọng trên nệm và líu ríu lo lột quần thím cũng như quần ổng ra. Tôi tối tăm mày mặt vì biết hai ông bà sắp sơi tái nhau đến nơi.
Đã thế, nhìn con cu ông chú xật xà xật xừ vắt vẻo mà tôi muốn ớn lạnh. Nó trùi trũi như thỏi sắt tôi ngọt, cái đầu loe ra như quả nấm, hung hăng như muốn đâm, muốn xỉa loăng quăng. Thím vẫn tiếp tục vọc xục cu làm ông chú lật đật như cái đà nghiêng và chới với chụp tùm lum nơi người thím.
Bất ngờ tôi thấy thím đằn ngửa ông chú ra và chõ miệng vào ngậm khúc gậy của chú. Chưa gì đã nghe thím nút chót chót còn bàn tay thì bóp chặt phía dưới gốc cu mà đẩy xục xục vô. Tôi tản thần vì cái trò thổi kèn có một không hai của thím.
Tiếng là thím bú chú mà tôi cũng liểng xiểng theo. Tôi nghe nhộn nhạo khắp người, con cu tức tức vì bị cấn cái sịp và mấy lần tôi nghĩ là suýt bị ọc ra mới sợ. Dù đang say mê với tài nghệ của mình, bà thím vẫn khéo léo dịch xê người để che mà mắt chú, không để chú nhìn thấy thằng cháu đang nhìn trộm bên ngoài.
Đến khi tôi thấy thím ngồi xoạc hai giò ra và cắm cái khúc gân của chú vào người bà mà nhún như nhún lò xo thì tôi ngơ ngẩn hết biết. Tôi chăm chăm nhìn mớ lông dầy của thím đang ngồm ngoàm nuốt trộng cái ba ghết của chú mà kinh.
Đã thế thím còn ngồi xoay mặt ra phía tôi nên ông chú bị khuất sau tấm lưng rộng của bà, khiến tôi càng mãn nhãn khi thấy hai mu bà nhóp nhép như đang nhai quả chuối chín nhão. Thím nhấn ì ạch, có lúc tôi tưởng như thím đang nhồi cái béc mỡ vào cái ổ nhờn mà bẻ dẻo quẹo khúc gân của chú tôi chúi nhủi nơi cái hang sâu.
Hai tay chú quơ lung tung, lúc thì nhấn ở hông thím, lúc quớ quớ mò tìm cặp vú, nhưng trông cảnh chú chịu trận mà tội. Thím cố tình chơi cho chú sớm tuột dên nên chả cần thúc bà cũng cưỡi ắc ê làm ông chú kêu lí nhí những gì tôi không nghe rõ.
Một lát thì tôi thấy chú liên tục rùng mình, hai giò quíu quớ nhịp nhịp trong không trung, còn thím thì gồng người chuốt, xóc, nhồi và chúi nhủi để giúp chú tận hưởng cái sướng đang tràn dâng ngạo nghễ. Tôi nghe chú đĩnh đạc kêu róng lên : chu choa sướng tệ mạng, đú họ bữa nay được bà múm lồn cho đụ tanh bành, đã luôn.
Thím bặm môi hổng nói một lời, cứ nhấp nhổm dồn chú vào cực điểm của khoái lạc. Rồi thấy chú bíu bíu hai tay, khua chàng ràng và nhấc cao người lên, lấy sức gồng và rặn rặn ì ì. Thím không chịu nương tay nên càng phạt tới tới lui cho chú quẹo cu lát mới được.
Sau cùng nghe chú vỗ phạch phạch hai bên mông thím kêu ông ổng : bể, bể mẹ nó ống cống rồi, bà làm tôi tiêu tán thoòng, bà ui! Tôi nghe thím cười hềnh hệch, nói eo ẻo : ai biểu mới chun dzìa đã bày đặt đòi bú dzú và muốn nắc.
Chú khao khao phân bua : tại bà chớ bộ, tui bú dzú mắc gì bà vọc cu tui cho nên nỗi, tại tui nhín mấy ngày hết chịu được phải đè bà ra nắc mới yên. Thím trề môi nói kháy : cha nào thấy dzú mà hổng lăn vô, để cái mặt ông chù bụ cự nự tui để vú trần mà thấy ghét. Tui cho ông ngậm để hết nghi hoặc ghen tuôn ầm cửa ầm nhà.
Tôi khâm phục bà thím có nghề thấy rõ, biết cách chài ngải và trị chồng rất ư là nghệ thuật để gỡ cái hớ của mình. Chưa gì tôi lại nghe thím ca : tưởng ông tài ông giỏi, ai dè mới chơi một cái đã sùi bọt mép và ngáo thẳng re.
Tôi mắc cười ứ nhựa mà hổng dám, sợ thím đang quạu lại mắng té tát tôi thì nguy. Đâu dè thím đã lăng xăng chạy ra, lôi tay tôi đi tuồn tuột về buồng và hăm dọa : giờ tới phiên anh, để hết thèm thuồng đứng rình mò, làm tui muốn teo ruột, chỉ sợ ổng bắt gặp thì bể dĩa cả đám.
Tôi mừng nghĩ đến cảnh sắp bị thím làm thịt tới nơi.