Bà Mẹ Ghẻ Dâm Dục - Phần 12
Từ lúc hai người bước chân vào phòng đến giờ đã ba tiếng đồng hồ. Luân đã ra một lần. Còn Hoà thì cứ âm ỉ ra mãi không ngừng. Đã nói Hoà là một người đàn bà thuộc loại đặc biệt ở chỗ là càng ngày nàng càng đa tình và đa dâm. Chỉ cần Luân hôn nàng trên mắt, trên môi hay hôn nơi hai vành tai thì lồn nàng cũng đã tuôn nước khí ra ướt nhẹp. Luân chỉ cần vuốt ve nàng thì dâm thuỷ cũng đã ra đủ để ướt chiếc quần xì líp, đừng nói chi Luân đi đường lưỡi, hết liếm tới bú, hết bú tới liếm hột le. Đã vậy chàng còn dùng tay kích thích hậu môn, mồng đốc, rồi dùng mấy ngón tay thọc sâu vào lồn Hoà mà ngoáy đã khiến nàng điên loạn lên. Vì thế mà Hoà không còn rên ư ử như lúc đầu nữa. Hoà la hét, cào cấu mỗi khi Luân nắc dồn dập từ phía sau tới. Hoà đã lên đến tuyệt đỉnh của ái ân. Nàng sướng như chưa bao giờ được sướng đến như vậy.
Luân cũng muốn xuất tinh cho rồi, vì chàng đã thấy quá đủ cho Hoà. Nhưng vì khi nảy Hoà vừa bú cặc chàng xong. Bao nhiêu khí của chàng đã bị Hoà hút sạch. Bây giờ chàng có muốn ra nữa cũng khó. Cuộc chiến kéo dài gần cả tiếng đồng hồ nữa thì cũng đã đến lúc Luân phải xuất tinh. Hai người nằm dài bên nhau, hai thân thể trần truồng, rã rời, đê mê.
Buổi chiều, trước khi về nhà để đóng vai người vợ hiền, Hoà không quên ghé qua shopping mua mấy món đồ cho ba cha con ông Thời làm quà. Nàng cứ việc mua thoải mái, cứ móc thẻ credit ra mà trả. Bill có gởi về thì ông Thời ký check, tội gì nàng phải lo cho phí tuổi xuân.
Thường thường, trong cuộc sống vợ chồng, một trong hai người bỗng dưng thay đổi, lo lắng chìu chuộng người kia hơi khác thường là phải coi chừng. Điềm may thì ít mà rủi thì nhiều. Điển hình là Hoà mà ông Thời không thấy. Trước kia, lúc nào Hoà cũng có vẻ khó chịu, gay gắt với chồng. Nhưng từ ngày tìm được niềm vui xác thịt với Luân, Hoà thay đổi hẳn. Nàng tỏ ra là một người vợ hiền thục. Lúc nào nàng cũng lo lắng chăm sóc cho chồng, đã vậy nàng còn lo luôn cho con riêng của chồng nữa.
Ông Thời vừa đem hết tàn lực để phục vụ người vợ trẻ, vừa lâng lâng trong niềm hạnh phúc mà ông đang … bị hưởng.
Từ sau hôm Ngọc và Ngà bị mất trinh. Hai chị em đã biết thế nào là đàn ông, đã biết cái cảm giác mới lạ khi nằm trần truồng, banh háng ra cho một người đàn ông cũng trần truồng đút cặc vào lồn mà nắc. Hai chị em không còn thiết gì đến chuyện học hành nữa. Suốt ngày đầâu óc cứ mơ tưởng đến cái giây phút thần tiên khi được con cặc to cứng đút ngập vào lồn mà thụt đê mê.
Hình bóng Hoàng lúc nào cũng ám ảnh trong đầu Ngọc, nhưng lại phai nhoà dần trong đầu Ngà. Tội nghiệp, một cô gái trong trắng ngây thơ, lúc nào cũng tỏ vẻ lanh lợi hoạt bát, khôn ngoan như Ngà. Nhưng khôn ba năm mà dại chỉ một giờ là đã đủ để cho Luân làm thay đổi cả một cuộc đời.
Ngà cũng chẳng biết tại sao nàng lại để Luân cướp đi cuộc đời con gái của nàng một cách dễ dàng đến thế. Nàng chỉ nhớ lại có lẽ vì quá ghen tức với Hoàng và Ngọc mà nàng đã liều lĩnh hiến thân cho Luân. Hớ Ngà không hề biết gì về gói bột trắng kích thích mà Luân đã lén bỏ vào ly nước ngọt đã khiến nàng đờ đẫn, mất hết lý trí.
Thế nhưng Ngà cũng chẳng hối hận gì. Dù sao Luân cũng là một người đàn ông đẹp trai, hào hoa, bặt thiệp. Một người đàn ông ở tuổi trung niên rất chững chạc, và nhất là biết làm thế nào để nàng sung sướng, bay cao lên tận trời xanh, đem lại cho nàng những giây phút thần tiên mà người con gái nào cũng thèm muốn.
Từ cái ngày định mệnh đó, Ngà không còn tha thiết gặp Hoàng nữa. Tình yêu không thể cứ hẹn với nhau đi uống sinh tố hoài được. Tình yêu là phải trọn vẹn, phải dấn thân vì nhau. Phải trao hết cho nhau. Phải trần truồng quấn quit nhau mới đã. Mà những điều đó thì Hoàng không có. Năm khi mười hoạ thì Hoàng mới có tiền để mời hai chị em đi ăn phở, hủ tiếu. Hoàng làm gì có tiền để đưa nàng đi đến những nơi lãng mạn, tình tứ. Hoàng làm gì có đủ điều kiện để dẫn nàng vào những khách sạn tối tân, lịch sự, kín đáo cho hai người mà khỏi sợ người quen bắt gặp. Càng suy nghĩ, Ngà càng cảm thấy là nàng đúng. Thôi thì để cho Hoàng yêu Ngọc cũng được. Nàng cũng chẳng cần vì đã có Luân.
Cũng giống như Ngà, từ hôm được Hoàng cho nếm mùi vị của con cặc, Ngọc thay đổi hẳn tính neat. Nàng đã tự coi như là vợ của Hoàng rồi. Ngọc chẳng còn e ngại với Ngà như trước nữa. Nàng công khai tìm đến Hoàng, ở riết trong phòng với Hoàng cả ngày. Hai người tha hồ đụ đéo đủ kiểu, chừng nào chán chê mới xách tập ra về. Đối với Ngọc bây giờ chuyện học là chuyện phụ, mà đụ mới là việc chính. Tất cả những thay đổi của Ngà không qua được mắt Hoàng, người thanh niên thông minh, lém lĩnh. Tuy không hay biết gì về chuyện Ngà đến tìm mình, bị Luân phục thuốc rồi đè ra hưởng, nhưng Hoàng vẫn nhận biết ở Ngà bây giờ có điều gì lạ lạ.
Chỉ mới tháng trước đây, Ngà đã tìm đủ mọi cách để được gặp chàng. Mỗi lần gặp nhau là Ngà nhìn chàng bằng ánh mắt ngây dại, long lanh. Vậy mà từ hôm chàng đến chở Ngọc đi, rồi hai người chơi nhau ở công viên đến nay, tự nhiên Hoàng thấy Ngà thay đổi hẳn. Bây giờ, gần như Ngà chẳng còn một chút tình cảm gì đối với chàng cả.
Hoàng nghĩ ngợi mông lung rồi tự hỏi: “Hay là Ngọc đã kể hết cho Ngà nghe về chuyện Ngọc mất trinh với chàng?”
Càng nghĩ, Hoàng càng cảm thấy vô lý. Không có người con gái mới lớn nào đủ can đảm kể cho người khác nghe là mình mới bị kép phá trinh. Nhất là kể cho em gái của mình. Vậy thì tại sao Ngà lại thay đổi rõ rệt như vậy. Càng nghĩ Hoàng càng thắc mắc. Chàng quyết tâm điều tra cho biết rõ sự thực.
Từ ngày chàng phá trinh Ngọc, cô nàng cứ gọi phone cho chàng ngày đêm. Nào là:
– Sao em thấy đau rát quá. Em sợ em dính bầu. Tới bữa nay mà em chưa có kinh.
Rồi nàng đòi Hoàng phải lo lắng cho nàng nhiều hơn. Ngọc đòi Hoàng phải hứa hẹn là sau khi ra trường xong hai người sẽ làm đám cưới, và đủ thứ chuyện phiền phức cho Hoà.
Mỗi ngày Hoàng phải vừa làm vừa học, chỉ mong đến ngày cuối tuần để nghỉ ngơi, thì sáng sớm Ngọc đã mò đến, nằm lì trong phòng. Cũng may là phòng Hoàng có một lối ra vô riêng nên Ngọc yên tâm, không sợ Luân nhìn thấy.
Cái dòng con gái mới lớn vừa bén hơi trai thì phải biết. Ngọc vừa mới bị phá trinh, vừa mới hưởng khoái lạc xác thịt, biết thế nào là sướng ngất ngây, cộng thêm với cái ngứa ngáy trong âm đạo sau khi mang trinh bị rách, giống như vết thương đang kéo da non. Tất cả những điều đó đã khiến Ngọc không còn tâm trí nào học hành nữa. Lúc nào nàng cũng thèm cái cảm giác được Hoàng vuốt ve, hôn hít và cuối cùng là cắm cặc vào lồn mà đụ.
Bây giờ cứ mỗi cuối tuần là mỗi lần Hoàng sợ. Chàng biết chẳng có cách gì trốn tránh được Ngọc. Sáng dậy chưa kịp ra sân đánh tennis như thông lệ thì đã nghe tiếng xe của Ngọc đến. Thế rồi nàng ào vào nhà như một cơn lốc. Bao nhiêu nhớ thương ham muốn tuôn trào. Hai người lại quấn lấy nhau không rời. Đến lúc Ngọc thoả mãn mà chịu ra về thì Hoàng cũng đã rã rời thân xác, hết còn muốn ra đường.
Chàng đành phải nằm lại nhà, vừa xem lại bài vở, vừa nghỉ dưỡng sức để mai lại phải vào trường cả ngày. Rồi chiều tối còn phải đi làm thêm để kiếm sống. Chơi gái thì ai lại không ham. Nhưng ham chơi thì coi như hết học, mà ham học thì đừng chơi. Hoàng phân vân. Chàng biết mình là dứt khoát phải chọn một.