Bà giám đốc dâm đãng - Phần 6
Về phần Hoàng thì vẫn luôn tin tưởng vợ mình không chút nghi ngờ, chỉ hơi thất vọng vì lấy nhau đã hơn một năm mà cô ả vẫn chưa mang lại tin vui cho Hoàng, gã thực lòng mong có một đứa con. Cho đến một hôm sau khi ân ái, Hoàng thấy hơi nhức đầu nên muốn tìm viên thuốc, từ trước tới giờ khỏe mạnh, chưa bao giờ gã cần uống thuốc. Gã mỉm cười quay lại nhìn Lan, cô ta nằm trần truồng trên giường dạng rộng tay chân như một con sao biển.
Hoàng kéo cái chăn phủ lên cơ thể lõa lồ của vợ rồi vào bếp. Vừa mở tủ thuốc thì Hoàng bắt gặp trong đó rất nhiều thuốc bột tránh thai, gã sững sờ vì trước giờ vợ gã chưa bao giờ đả động đến chuyện này. Thậm chí cô trong lúc hành lạc với gã còn luôn miệng nói mong có một đứa con để vui nhà, song sau lưng gã lại lén uống thuốc tránh thai.
Hoàng thấy lượng thuốc trong tủ rất nhiều chứng tỏ lâu nay cô ả đều lén gã sử dụng mà gã không biết, Hoàng đã định đi bác sĩ tìm hiểu vì sao mình mãi không làm cho vợ mang bầu được. Hoàng vô cùng thất vọng nhưng gã vẫn nín nhịn vì gã đinh ninh vợ gã chắc có lý do để làm chuyện này. Hắn không nói cho vợ biết mình phát hiện được việc cô ả dùng thuốc tránh thai giấu gã, chỉ định một dịp thuận tiện sẽ hỏi.
Có điều cái dịp thuận tiện mà gã tính đó không bao giờ tới, không lâu sau, cô ả mang gần hết chỗ tiền mặt và trang sức có giá trị trong nhà bỏ theo một gã nhân tình mới, trẻ, đẹp trai nhưng vô công rồi nghề. Hoàng như phát điên, gã đoán cô ả cùng thằng bồ bỏ về quê ả ngoài miền Bắc nhưng Hoàng cũng chẳng thèm đi tìm. Qua một số bạn bè, gã đã biết được bộ mặt thật của ả, hơn nữa những gì khủng khiếp xảy ra với má hắn lại quay về khiến hắn như trở thành một kẻ tâm thần. Hoàng bị đuổi việc hai tháng sau khi vợ gã bỏ đi, từ đó hắn sống cuộc đời vô nghĩa cho đến tận ngày hôm nay.
Chẳng có ngày nào là gã không say, chẳng có ngày nào hắn không lên giường với một con đĩ. Mỗi lần hành lạc, hắn không còn cảm nhận thấy niềm say mê xác thịt ngày nào như với con vợ nữa, mà thay vào đó hắn ghê tởm. Hắn khinh rẻ đàn bà, nhất là loại hắn vẫn thường lên giường cùng. Gã thấy chúng ti tiện bẩn thỉu và đáng khinh bỉ, giống như bà má hắn và con vợ hắn.
Hoàng cảm thấy thích thú khi hành hạ mấy con điếm, bằng những kiểu mà hắn thấy trong phim, man rợ và thú vật. Cảm giác đỉnh cao của khoái lạc, hắn chỉ tìm thấy khi làm những trò này. Hắn ép buộc bọn đĩ phải giở mọi trò dâm ô ra, thậm chí có con đĩ không chịu được đã quỳ lạy hắn lia lịa ngay trên giường xin hắn tha cho ả. Lại có con đĩ khác dù từng trải, kinh nghiệm phòng the đầy mình song lúc bị gã hành hạ cũng phải khóc thút thít ướt nhoẹt cả gối như một cô trinh nữ mới về nhà chồng.
Đoạn phim quá khứ quay liên tục trong đầu óc Hoàng, dừng lại ở hình ảnh bà giám đốc trẻ trung chiều nay đến tìm gã. Hoàng thở dài thườn thượt, dù trong thâm âm gã không khỏi ngưỡng mộ người đàn bà này. Trong đôi mắt của người phụ nữ ấy, gã đọc được sự nhút nhát rụt rè lẫn cả sự quyết tâm và ý chí quật cường mà không phải có ở mọi người phụ nữ.
Hoàng còn nhìn thấy ở cô ta sự dịu dàng của một người vợ hiền thục. Có điều gã lại thở dài khi nghĩ về những người phụ nữ đã trải qua đời gã, má gã, con vợ đốn mạt của gã, những con đĩ đã lên giường với gã, và bà giám đốc chiều nay. Khi Hoàng lim dim chìm vào giấc ngủ với nỗi băn khoăn suy nghĩ về đề nghị của Chi muốn gã làm trợ lý cũng là lúc mặt trời sáng rõ. Một ngày mới lại bắt đầu.
Sáng hôm sau thức dậy, việc đầu tiên Hoàng làm là gọi điện vào máy cho Chi đồng ý nhận lời làm trợ lý cho công ty của cô. Nghe giọng của Chi phía bên kia đầu dây, Hoàng nhận ra sự ngạc nhiên nhất định, có lẽ cô không ngờ hắn lại đồng ý một cách nhanh chóng đến vậy. Ngay bản thân Hoàng cũng bất ngờ về quyết định chóng vánh của mình, dường như có một mãnh lực nào đó thôi thúc gã, dường như người phụ nữ này có một mãnh lực ghê gớm buộc gã phải đầu hàng. Dĩ nhiên là một kẻ ngang tàng như Hoàng không thể chấp nhận quy phục dễ dàng như vậy, gã cố vớt vát chút sĩ diện bằng cách đưa ra cho Chi một số điều kiện đòi hỏi trước khi bắt đầu công việc.
Chi vui vẻ lắng nghe những đòi hỏi của gã không một chút miễn cưỡng, cô ngạc nhiên và cả thích thú khi thấy Hoàng không hề đưa ra các điều kiện về lương bổng hay ưu đãi nào. Gã đưa ra rất nhiều điều kiện với nàng, nhưng Chi thấy những điều kiện đó đều rất kỳ lạ, buồn cười và trẻ con. Ví dụ như gã yêu cầu được phép mặc đồ jeans đi làm thay vì “đóng hộp”. Hoặc là điều kiện không được phép trừ lương gã nếu đi muộn dưới 10 lần một tháng. Chi gật đầu vui vẻ trước những đề nghị của Hoàng, nàng thấy những thứ này quả rất giống những gì nàng đã hình dung về hắn, khác người nhưng mạnh mẽ và cá tính, đó là mẫu đàn ông mà bất kỳ người phụ nữ nào cũng luôn cảm thấy hứng thú.
Ngày thứ hai đầu tuần sau đó là ngày đầu tiên Hoàng bắt đầu làm việc ở vị trí mới trong công ty của Chi, gã chọn ngày này vì theo hắn là ngày hoàng đạo, gã vốn khá mê tín, ít nhất là so với những người đàn ông bình thường khác. Đầu buổi sáng, khi các nhân viên đã có mặt đông đủ trong phòng họp lớn của công ty, Chi dẫn gã vào giới thiệu hắn với những đồng nghiệp mới.
Sáng nay nàng đến công ty từ rất sớm, trước tất cả mọi người. Vừa bước chân vào cửa, nàng hít một hơi thật sâu và cảm nhận thấy một không khí vô cùng mới lạ, tươi mới, dường như có một luồng sinh khí trẻ trung thổi vào nơi này. Chi thực sự bất ngờ khi cô thư ký của nàng dẫn Hoàng vào phòng làm việc của nàng lúc đầu giờ. Ít nhất thì Chi cũng tin rằng mình sẽ gặp gã trong bộ dạng vốn có, bụi bặm và phong trần với một bộ quần áo bạc phếch hoặc một bộ đồ kiểu hip hop.
Thay vào đó nàng không tin nổi vào mắt mình, đứng trước nàng, hắn trông sáng sủa và bảnh trai hơn bao giờ hết. Chi tươi cười chào hỏi hắn nhưng nàng thấy con tim mình đang rộn ràng nhảy loạn xạ trong lồng ngực. Nếu nàng còn là một cô gái mới lớn 18 – 19 thì dám chắc là sẽ tìm cách bám siết lấy hắn mà tận hưởng một tình yêu sét đánh – Chi nghĩ vậy trong khi hai gò má nàng ửng hồng vì xấu hổ lúc mời hắn tách cà phê. Hoàng ngồi đó giống như một thiên sứ với một cái áo sơ mi caro màu tro xám pha tím than với một chiếc cà vạt rất trang nhã và nam tính. Vẻ bề ngoài của gã thừa sức hạ gục bất kỳ trái tim của một cô gái nào, mái tóc không dài quá nhưng bụi bặm và nghệ sĩ một chút gần như tương phản với cặp kính trí thức khiến cho khuôn mặt hắn tuy gần gũi đấy mà vẫn mang một nét gì bí ẩn khiến người ta muốn khám phá.
Nhiều nhân viên của Chi đã nghe phong phanh qua về việc Hoàng sẽ làm trợ lý cho cô vì thế cũng không quá nhiều người bất ngờ lúc Chi dẫn hắn vào phòng họp. Có chăng thì chỉ có cánh phụ nữ nhất là mấy cô gái trẻ chưa chồng bất ngờ vì anh chàng đẹp trai vượt qua sức tưởng tượng của họ. Chi mỉm cười khi nàng trông thấy một số cô cười rúc rích vì đỏ mặt xấu hổ cúi gằm mặt xuống bàn nhưng vẫn thỉnh thoảng ngước lên nhìn trộm Hoàng.
Dù sao nàng cũng đồng cảm với họ, một người phụ nữ góa chồng như nàng dù sao cũng có quyền ước ao chuyện đó, nhất là làm chuyện gối chăn với một anh chàng như Hoàng. Hoàng giới thiệu rất nhanh và ngắn gọn về bản thân gã, hắn nói muốn mọi người sẽ hiểu nhau hơn thông qua công việc hơn là qua những lời nói. Giọng gã không quá trầm nhưng đủ để mang lại cho mọi người cảm giác ấm áp, hơn nữa còn mang lại cho Chi một khát khao mà nàng không thể nào lý giải nổi.
Chi ngồi bên cạnh, nàng chăm chú lắng nghe nhưng những lời nói của gã không thể lọt vào tai nàng, đơn giản vì lúc ấy trong đầu nàng đang vẽ ra một khung cảnh ân ái thần tiên của nàng và gã. Nàng nằm cạnh gã, gối đầu vào ngực gã lười biếng trong lúc bàn tay gã mơn man khắp cơ thể trần trụi của nàng. Rồi cả hai ân ái, không chỉ là cái việc làm tình xác thịt mà cả hai sẽ hòa vào nhau trong một thứ tình yêu ngút ngàn. Chi miên man nghĩ đến cảnh gã dắt tay nàng, bế con trai nàng trên tay rồi cả ba người như một gia đình nhỏ cùng dạo chơi trên bờ biển hoang vu không một bóng người.
Chợt nàng giật nảy mình khi xung quanh rộn lên tiếng vỗ tay, nàng vỗ tay theo trong lúc nhận ra Hoàng đã kết thúc buổi ra mắt. Nàng bỗng bàng hoàng trước những suy nghĩ mà nàng vừa trải qua, nàng cảm thấy tội lỗi với chồng nàng và với chính bản thân nàng. Chi sợ hãi gạt bỏ những suy nghĩ về chuyện ái ân với Hoàng vừa thoảng qua trong đầu nàng, tự dưng nàng thấy rùng mình ghê sợ chuyện đó, dù cách đây vài phút nàng rạo rực khát khao.
Nếu như cách đó vài phút mà chỉ có nàng và hắn, nàng không dám chắc liệu mình có quyến rũ hắn lên giường làm tình với mình hay không song bây giờ thì nàng thực sự sợ hãi. Chi đang nhớ lại những giây phút phải hành lạc với gã chủ ngân hàng, nhớ lại con cặc hắn chĩa thẳng rồi đâm thật mạnh vào trong cửa mình, nàng bỗng thấy lạnh toát khắp người.
Hoàng làm việc cho công ty Chi được đã được tròn một tháng. Ngay từ những ngày đầu hắn đã chứng tỏ mình là một phần không thể thiếu của công ty với việc đưa ra những quyết định hết sức chính xác và thông minh. Chi tin tưởng hắn đến mức giờ thì nàng hỏi gã trong tất cả mọi vấn đề từ kinh doanh cho đến nhân sự. Nhiều lúc nàng cũng không biết nàng có còn là giám đốc nữa không.
Nàng chỉ muốn ở bên hắn, làm việc cùng hắn. Nàng tủm tỉm khi nghĩ đến những khuôn mặt hắn khi suy nghĩ, nàng pha một cốc nước rồi đặt trước mặt hắn mà không làm đứt quãng mạch suy nghĩ của hắn. Nàng có cảm giác mình đang làm những việc giống như một cô thư ký với ông giám đốc là hắn. Có điều ở công ty này nàng vẫn là bà chủ, và nàng không mặc váy ngắn cũn cỡn, không mặc đồ lót và sẵn sàng lên giường bất kỳ khi nào ông chủ muốn như mấy cô thư ký khác, cho dù trong thâm tâm, thực sự Chi muốn được làm việc này cho gã.
Hoàng nhanh chóng nhận ra lý do tại sao công ty của Chi làm việc thua lỗ liên tục trong những năm qua. Vốn là một công ty rất thành công trong lĩnh vực tư vấn và nhập khẩu xây dựng nhưng kể từ lúc chồng Chi chết, công ty liên tục bị mất đi các bạn hàng quen cũng như thâm hụt vốn đều đặn. Hoàng nhận ra vấn đề nằm ở bộ máy nhân viên của công ty.
Vì Chi không có kinh nghiệm quản lý nên một số nhân viên đã lợi dụng để làm một số chứng từ khống cũng như tăng khống giá cả đầu vào khiến cho công ty càng kinh doanh lại càng thua lỗ. Trong lúc đó bọn họ thông qua một số chân rết ở ngoài thu được một món tiền không nhỏ bỏ túi. Hoàng phát hiện ra không chỉ một vài người làm chuyện này mà họ cấu kết với nhau từ cao xuống thấp để đục khoét tài sản của bà giám đốc trẻ khốn khổ. Hoàng đã báo cáo điều này với Chi, song không thể nào đuổi việc tất cả nên hắn thống nhất với nàng chỉ đuổi những kẻ cầm đầu mà hắn đã chỉ ra đích danh.
Sau khi đuổi khoảng gần 20 kẻ tham ô, một số kẻ khác cũng tự xin nghỉ việc vì xấu hổ cũng như hiểu rằng năng lực không đủ để ở lại, Hoàng thay thế bằng rất nhiều nhân viên trẻ tài năng nhiệt huyết mà gã cùng Chi đích thân tuyển lựa. Một số người cũng dính dáng ít nhiều với những vụ việc xấu xa trong qua khứ ban đầu rất e ngại thậm chí là thù ghét Hoàng.
Nhưng kể từ lúc hắn tuyên bố trước công ty rằng hắn sẽ không truy cứu những việc trong quá khứ nữa cùng với thái độ chân thành và đúng mực, dần dần Hoàng được mọi người rất tôn trọng và quý mến. Bản thân gã cũng rất hài lòng vì những gì mình làm được, có điều gã vẫn khôn nguôi đau đớn khi nghĩ đến chuyện riêng của bản thân. Kể từ khi vào làm trong công ty của Chi, Hoàng đoạn tuyệt với bia rượu cũng như gái điếm, cho dù hàng đêm gã vẫn luôn khao khát một tấm thân rực lửa của một người đàn bà.
Lại nói đến việc Hoàng dần dần thay thế một số nhân viên cũ thiếu năng lực của công ty bằng những người mới khiến cho những nhân viên không đủ năng lực còn lại lo ngay ngáy và tìm mọi cách nhằm được ký tiếp hợp đồng. Họ tìm đến nhà riêng của Hoàng biếu xén chạy chọt nhưng hoàng luôn tìm được cách xử sự rất tinh tế để từ chối thoát khỏi những viên kẹo bọc đường này.
Cho đến một hôm Hoàng làm việc muộn ở lại công ty, hắn che miệng ngáp mà cơn buồn ngủ vẫn chưa chịu buông tha gã. Ngước nhìn đồng hồ Hoàng thấy đã nửa đêm, có lẽ đêm nay hắn đành ngủ lại phòng làm việc. Đang đấu tranh với cơn buồn ngủ cùng với cái bụng sôi òng ọc vì đói thì cửa phòng gã có tiếng gõ nhẹ.
– Cửa không khóa, mời vào tự nhiên.
Hoàng nói mà đinh ninh người gõ cửa là Chi, đã mấy lần nàng mang đồ ăn cho gã những lúc phải làm việc muộn rồi cả hai cùng ăn ngay tại phòng của gã. Hắn thản nhiên làm việc không ngước nhìn lên cho tới khi một bàn tay phụ nữ đặt hộp đồ ăn lên bàn làm việc của hắn. Đôi tay trắng ngần, những ngón tay dài sơn đỏ chót, bàn tay này không giống của Chi vì không có chiếc nhẫn cưới bạch kim mà hắn vẫn thấy nàng đeo. Hoàng giật mình ngước mắt lên thì thấy Mai, cô nhân viên của phòng kế hoạch đang bẽn lẽn nhìn hắn rồi e thẹn cất tiếng. Giọng nói của cô ta thường ngày vốn đã rất trong trẻo, nay lại càng nổi bật giữa không gian yên tĩnh lúc nửa đêm.
– Anh nghỉ một lát ăn tạm chút gì đã, từ tối đến giờ anh đã ăn gì đâu.
Cô ta cười, một nụ cười hiền lành và ngoan ngoãn. Hoàng thấy mai thánh thiện và ngây thơ dù bản thân hắn cũng phân vân không biết đó có phải là cô ta giả nai hay không.
– Ủa, cô chưa về sao, tôi tưởng chỉ còn mỗi tôi ở lại thôi chứ.
– Em chưa về được vì phải hoàn thành nốt mấy số liệu sáng sớm mai nộp cho chị Chi. Em tưởng mình làm xong sớm nên cố làm thêm ai ngờ ngửa mặt lên thì đã hơn 10 giờ tối. Em phóng vội ra ngoài mua ít đồ ăn, qua phòng anh thấy đèn vẫn sáng nên em mua thêm một phần. Có người ăn cùng dù sao cũng vui hơn anh nhỉ.
Hoàng lại thấy nụ cười của cô ả, Hoàng bỗng thấy nôn nao, bối rối bởi cử chỉ chăm sóc mà đã lâu hắn không nhận được. Từ lúc về công ty, Chi rất quan tâm tới hắn song nàng dù sao vẫn là giám đốc, với hắn cũng phải giữ một khoảng cách nhất định không thể nào quá thân mật được. Chính vì vậy Hoàng hơi bất ngờ khi được chăm sóc theo kiểu này, nhưng hắn cũng cầm lấy hộp thức ăn ăn cùng Mai.