Bà giám đốc dâm đãng - Phần 12
Trong cơn động đực, khát khao chiếm lĩnh một người phụ nữ khác sẵn sàng dân hiến đã chiến thắng, làm sao hắn có đủ bản lĩnh từ chối một tấm thân như thế, một cái lồn như thế. Hoàng bồng Phượng trong tay mà thực sự cảm nhận được sự mát rượi của thân thể trắng hồng không thể tìm thấy ở một người phụ nữ gần năm mươi, máu qua huyết quản và dương vật của hắn có cảm giác như đang sôi lên sùng sục.
…
Hoàng bế nàng tới chiếc giường trắng muốt đã được chuẩn bị trước một cách kỹ càng, đặt thân hình nõn nà nằm gọn trong vòng tay của mình ngửa ra, phơi bày một cách nguyên vẹn tất cả những gì thầm kín nhất của một người đàn bà. Phượng nằm đó, mắt nửa như nhắm chặt, nửa như lim dim đợi chờ khiến cho Hoàng ngây ngất, cái cách mà người đàn bà này cuốn hắn vào tình dục thật kỳ diệu.
Ở Phượng, hắn tìm thấy một sự cáo già lão luyện trong chốn tình trường, nhưng lại cũng không thiếu sự dịu dàng ân cần và cực kỳ sáng tạo trong chuyện hành lạc. Hoàng đổ người xuống giường, đè nghiến lên thân hình đàn bà trần truồng đang nằm đó chờ đợi. Con cặc hắn cứng ngắc chĩa ra đâm vào bụng Phượng làm hắn thấy tưng tức còn Phượng thì ré lên thích thú.
Bàn tay Phượng vuốt ve cái vật đó của Hoàng một cách trìu mến, ăn ủi trước khi Phượng lật nhào người Hoàng ôm chầm lấy gã hôn hít. Bờ môi chín mọng của Phượng lướt trên khuôn ngực vạm vỡ của Hoàng, như có ma thuật, từ cổ xuống đến hai núm vú, Phượng ngậm chặt lấy chùm lông đen trên ngực Hoàng trong lúc đôi bàn tay không ngừng lần xuống phía dưới.
Phượng có thừa kinh nghiệm đưa một người đàn ông vào cuộc và chính nàng cũng chẳng lạ lẫm gì những chỗ nhạy cảm của giống đực. Không ngừng bị tấn công, Hoàng nằm dưới chỉ biết hưởng thụ một cách thụ động ngoài việc đưa hai bàn tay ra sau siết chặt lấy đôi mông căng tròn mát lạnh mà bình thường ở vào cái tuổi hơn bốn mươi như Phượng, những người đàn bà khác mông, vú đã chảy xệ một cách thảm hại.
Mùi da thịt của Phượng khiến cho Hoàng có một cảm giác cực kỳ trần tục, nó tỏa ra một thứ hương thơm xác thân quyến rũ đặc trưng chỉ có ở phụ nữ, của động vật giống cái trong mùa giao phối. Chiếc lưỡi của Phượng rà tới đâu, Hoàng biết tới đó. Nó đưa dần xuống dưới cho tới tận lúc hai bờ môi và đầu lưỡi của Phượng chạm tới cái đích đến cuối cùng, chính là cái của nợ ở giữa háng của Hoàng.
Phượng lấy môi ngậm lấy vật đó, siết chặt môi kéo lớp da phía trên tuột hẳn xuống dưới, lộ ra phần đầu đỏ ửng, rỉ nước. Phượng ấn sát đầu mình để cho khúc thịt đi sâu hết chiều dài tới tận cuống họng của Phượng, cái cảm giác được bú cặc một người đàn ông luôn luôn đem lại cho nàng sự thích thú và khoái lạc vô cùng.
Đối với Phượng, chỉ ở cái tuổi hồi xuân cuối cùng nàng mới tìm thấy được một người đàn ông mà nàng khâm phục, không chỉ ở tài năng trong công việc mà còn vì cả bản lĩnh trên giường ngủ. Chưa một người đàn ông nào có khả năng đem lại cho Phượng nhiều cảm xúc đến thế, khiến cho Phượng cảm thấy quy phục hoàn toàn đến thế. Sau lần trước làm tình với Hoàng, Phượng dường như vẫn chưa thể thoát ra khỏi cảm giác đê mê đến ớn lạnh dọc sống lưng vì những trò cao cường mà Hoàng giở ra với nàng trên giường.
Ba tháng vừa qua Hoàng biến mất, Phượng cảm giác phát điên vì thiếu thốn, cái cảm giác mà chưa bao giờ nàng phải chịu đựng với những người đàn ông khác. Ba tháng qua cũng là lúc mà Phượng khát khao hơn bao giờ hết một cảm giác gia đình, một cảm giác lệ thuộc vào một người đàn ông mà vốn dĩ nàng luôn nhìn họ bằng nửa con mắt. Không phải Phượng không lấy chồng vì nàng khô lạnh, thậm chí không nói nàng là một người đàn bà cực kỳ dâm dục, có điều nàng không lấy chồng vì cả đời nàng chưa gặp một người đàn ông nào để mà có cảm giác muốn dựa vào. Phượng có hai đứa con, dĩ nhiên là với hai người đàn ông khác nhau, những người mà thậm chí giờ Phượng cũng chẳng nhớ mặt.
Đó là kết quả của những cuộc truy hoan tùy hứng thỉnh thoảng trong lúc bốc đồng của nàng, nhưng nàng biết giờ nàng yêu Hoàng không phải là một sự bồng bột. Hoàng chỉ hơn đứa con đầu của Phượng có vài tuổi nhưng ở gã là sự ngang tàn và chín chắn đáng kinh ngạc. Người ta đồn đại và đều biết là nàng dâm đãng, nhưng Phượng bất chấp tất cả, sẵn sàng không từ một thủ đoạn nào để có được người đàn ông mà cả cuộc đời nàng không ngừng mỏi mòn tìm kiếm giờ mới thấy.
Ba tháng vừa qua không có Hoàng, Phượng đã lên giường làm tình với hàng tá đàn ông khác nhau, già có trẻ có, sôi nổi có, kinh nghiệm có nhưng chưa một ai có thể khiến nàng run rẩy, sung sướng như lần hành lạc trước đây với Hoàng. Chính vì thế mà nàng chẳng ngần ngại đòi huỷ hợp đồng với công ty của Chi. Phượng biết Hoàng yêu Chi, lời nói, ánh mắt gã nói lên điều đó.
Chi không biết nhưng Phượng có thừa vốn sống để hiểu được tình yêu của Hoàng, tiếc thay là dành cho Chi chứ không phải cho Phượng. Và Phượng cũng hiểu một khi đã yêu người ta sẵn sàng làm mọi việc, kể cả nhơ bẩn nhất để vì người mình yêu. Phượng mặc kệ tất cả, trước hết là nàng chỉ cần hưởng thụ khả năng làm tình của Hoàng, thứ nữa là Phượng tin với sắc đẹp, với khả năng chiều chuộng đàn ông hết mình trong phòng ngủ, và nhất là với tài sản kếch xù, nàng thừa sức tách Hoàng ra khỏi Chi và biến hắn trở thành người đàn ông của riêng mình.
Phượng bú chặt lấy cặc Hoàng một cách say mê, mút mát khắp chiều dài của con cu cho đến lúc nó bóng nhẫy nước miếng của nàng và nước nhờn Hoàng tiết ra nơi đầu khấc. Bàn tay của Phượng chà xát thật mạnh lên hai bìu dái săn cứng của Hoàng, chỉ lát nữa thôi nàng sẽ vắt kiệt nước của hai cái bìu ấy cho đến tận lúc nó khô héo cạn kiệt. Phượng nhổ ra tay thêm một chút nước miếng rồi xoa lên con cặc của Hoàng, bôi đều khắp khúc thịt đang căng cứng hết cỡ trong tay mình, không quên thoa thêm một chút nước vào lỗ đít và hai bìu dái của gã.
Hoàng cũng không muốn nằm im để hưởng thụ như vậy, hắn không muốn đón nhận sự ân cần và hết mình của Phượng mà chẳng có gì đáp lại. Hắn nâng đầu Phượng đang cúi gục vào háng của hắn lên, khẽ hôn lên đôi môi nãy giờ mút cặc hắn rồi hôn lên mắt, lên mũi của người tình. Hoàng gần như không bỏ sót chỗ nào trên khuôn mặt của Phượng mà không đặt môi lên hôn, hắn kinh ngạc nhận ra khuôn mặt người phụ nữ đã suýt soát năm mươi này tuyệt nhiên không có một nếp nhăn. Không biết đó là tác dụng của nhiều loại mỹ phẩm dưỡng da, của chế độ ăn uống kiêng khem giữ gìn hay là tác dụng mà tinh dịch của đàn ông bơm vào lồn Phượng đem lại. Hắn nói với Phượng, một cách dịu dàng nhưng quả quyết với giọng của một người đàn ông uy quyền lúc ở trên giường.
– Em quay lại đi, mình bú kiểu sáu chín, để anh xem xem lồn của em có mùi gì thơm không nào.
Phượng làm theo lời hắn, khuôn mặt hơi hồng lên bẽn lẽn rất đáng yêu. Cô nàng gác một chân qua bụng của Hoàng rồi xoay ngược người lại, lồn đặt ngay trên miệng Hoàng trong khi mồm vẫn không rời khỏi cặc hắn một phút một giây. Rồi như sực nhớ ra điều gì, trong lúc lưỡi của Hoàng mới kịp chạm vào mép ngoài lồn, Phượng bỗng nhổm dậy ngập ngừng thỏ thẻ.
– Hoàng chờ một tí để Phượng nhổ một ít nước bôi ra lồn đã. Không Hoàng cứ banh hai cái mép của Phượng ra mà chọc tay vào, Phượng chưa kịp xuất nước nhờn thì đau lắm.
Phượng làm không khác gì lúc nãy bôi trơn con cu của Hoàng, nhổ một bãi nước miếng ra tay rồi bôi vào chỗ thịt hồng hồng nơi cửa lồn của mình. Phượng còn lấy mấy ngón tay ấn vào sâu bên trong lồn để cho chỗ nước bọt bôi trơn ấy trôi tuột một ít vào trong. Xong xuôi, Phượng lại quay trở về chỗ cũ và tiếp tục mút cu cho Hoàng một cách say sưa, trong lúc bên dưới, lưỡi và ngón tay của Hoàng cũng không để cho lồn Phượng có được một khoảng trống nghỉ ngơi dù là nhỏ nhoi.
Hai người quấn chặt lấy nhau, ngược đầu đuôi mà bú mút chỗ nhạy cảm của bạn tình có lẽ phải cả tiếng đồng hồ. Chán chê cái lỗ lồn của Phượng, mà có lẽ cô nàng bú cặc cũng đã mỏi miệng lắm rồi nên Hoàng ngồi dậy, tay khẽ vuốt mấy lọn tóc của Phượng, lau nhẹ lên trán đã lấm tấm mồ hôi.
– Anh đút vào nhé, em đã muốn làm tình ngay bây giờ chưa.
– Hoàng cho vào đi, em không chịu được nữa rồi, chờ thêm nữa chắc em chết mất.
Hoàng cười nhẹ, nụ cười hiền hòa như một thiên thần trước khi xâm nhập vào sâu thẳm bên trong người đàn bà đang nằm dài dâng hiến cho mình. Phía bên dưới, hai cơ thể trần truồng dính chặt vào nhau, con cặc của Hoàng đi sâu vào bên trong, những cú ấn của hắn phát một chậm rãi nhưng vô cùng mạnh mẽ và luôn đi đến tận cùng chỗ tử cung của Phượng.
Trong lúc đó thì phía trên Hoàng cũng kích thích vào những chỗ nhạy cảm để mang lại khoái cảm cho bạn tình. Hắn hôn hít làn da mát rượi và mịn màng của Phượng, đến lúc chạm vào khuôn ngực mây mẩy với hai bầu vú căng tròn thì Hoàng rùng mình, có cảm giác toàn thân nhũn ra chỉ trừ có con cặc trong lồn Phượng là vẫn còn cứng và đang thúc nhanh dần vào bên trong. Gân cốt Hoàng căng như dây đàn giờ nhão ra, nhưng ham muốn trong người hắn vẫn không thuyên giảm, mà ngược lại, nhiệt tình trong chuyện hành lạc giờ hình như mới lên đến cực điểm.
Môi hắn lướt trên bầu ngực trước khi bập vào hai núm vú đỏ hồng, căng cứng và rất to của Phượng, nút lấy nút để như một đứa trẻ chờ đợi dòng sữa mẹ trào ra. Bản năng đàn ông, bản năng sinh sản duy trì nòi giống của con đực trong Hoàng như được đánh thức rất đúng lúc, hai xác thịt hút vào nhau đến kiệt cùng. Hoàng rú lên tiếng kêu đầy thỏa mãn và sung sướng, trút tất cả những gì tinh túy nhất của mình vào bên trong Phượng.
Phượng nằm im, cả hai cùng thở dốc, cảm giác đầy tràn trong lồn khiến Phượng cảm giác khó tả. Quay sang bên cạnh, Phượng thấy Hoàng đang ôm siết lấy mình trong tay nhưng khuôn mặt không có chút biểu cảm. Đó không phải là khuôn mặt thỏa mãn hay mệt mỏi mà một người đàn ông thường có sau khi xuất tinh, đó là khuôn mặt ưu tư và lo nghĩ. Phượng chủ động cất lời trước, cho dù trong thâm tâm nàng không muốn phá tan sự im lặng rất thiêng liêng sau khi hành lạc giữa hai người.
– Anh yên tâm, em đã gọi điện thông báo cho cô giám đốc của anh từ tối trước khi anh tới rồi. Cô ta không hiểu tại sao em lại thay đổi quyết định, em chỉ nói là có một người bạn của cổ đã thuyết phục được em. Anh không phải lo nghĩ cho cổ nữa đâu. Em biết mình chả ra gì nhưng không đê tiện đến mức lừa gạt anh. Nhưng có điều để tiếp tục hợp đồng thì ngoài sự đồng ý đã có của em, cô ta phải thuyết phục nốt ông giám đốc phụ trách giám sát thi công của thành phố nữa kìa. Chắc là không khó khăn gì đâu, ngoài em ra chả ai lại đi gây khó dễ cho người phụ nữ đẹp đến vậy cả.
Hoàng nhếch mép cười khổ, giờ thì hắn mới cảm nhận được hết sự mỏi mệt rã rời sau khi xuất ra vô số tinh dịch vào lồn Phượng, đến giờ vẫn còn ứa ra khỏi cửa mình của nàng. Hoàng thấy Phượng phải nằm nghiêng người, một chân giơ cao gác lên người Hoàng để cho tinh dịch chảy ngược hết ra ngoài. Nói dứt câu, Phượng gạt mái tóc sang một bên ngồi dậy với tay lấy cái khăn để ở đầu giường bắt đầu lau phần hạ thể của mình và của hắn. Hoàng nằm lim dim cho bạn tình lau rửa con cặc của mình, đột nhiên hắn nói.
– Thực ra thì lâu rồi anh không có quan hệ với cô Chi nữa, nhưng anh không muốn vì anh mà em gây khó dễ cho cổ. Dù sao anh cũng đã làm chung với cổ trong một thời gian.
– Em tưởng anh yêu cô ta lắm chứ – Phượng chỉ tay vào trán hắn nguýt dài.
– Ít ra anh cũng chưa bao giờ lên giường làm tình với Chi giống như vừa mới làm với em. Em hài lòng chưa.
Phượng không trả lời hắn, thay vào đó là nụ cười bẽn lẽn mà sung sướng, cảm giác trong người Phượng lúc này chỉ đơn giản là cảm giác sung sướng khi biết mình có thể độc chiếm được thân xác và trái tim của người mình yêu.
Có điều sợ rằng là Phượng đã nhầm, thực ra Hoàng không thể nào quên được Chi. Ngay cả trong lúc làm tình với Phượng, hắn cũng cố tưởng tượng người đàn bà trần truồng đang rên rỉ trong tay hắn, mang lại cho hắn khoái cảm xác thịt là Chi. Thậm chí lúc xuất tinh, phải cố kìm nén lắm hắn mới tránh không thốt ra tên Chi. Phượng quá sung sướng nên nàng quên mất một điều, đêm nay Hoàng đến làm tình với mình không phải vì tình cảm hay ham muốn xác thịt mà chỉ vì hắn yêu Chi và muốn giúp đỡ Chi. Lúc này hắn ôm Phượng trong tay trầm ngâm, hoàn toàn không phải hắn mỏi mệt sau khi xuất tinh mà thực ra hắn lo lắng.
Hoàng lo vì ban nãy nghe Phượng nói sự đồng ý của Phượng vẫn là chưa đủ để đảm bảo cho công việc của Chi được tiếp tục. Chi còn phải nhận được thêm sự đồng ý của cơ quan giám sát. Mà thực ra điều hắn lo lắng nhất lúc này còn là việc chắc chắn Chi sẽ hiểu lầm hắn, sẽ tưởng hắn rời bỏ nàng để đến với Phượng. Hắn yêu nàng và chấp nhận hy sinh nhưng sự hiểu lầm của nàng vẫn sẽ là quá sốc đối với hắn. Hắn còn lo lắng không biết người đàn bà dâm đãng đang trần truồng bên hắn liệu có ý định giữ hắn thêm nữa không, bao giờ mụ ta sẽ chán hắn. Nếu Phượng thích hắn và không chịu từ bỏ, quả không dễ cho hắn có thể thoát ra khỏi móng vuốt của con cọp cái này.
Mà quả thật mọi sự lo lắng của hắn đều là sự thực, bên hắn Phượng đang nhẩm tính để sao có thể quấn chặt hắn vào lưới tình. Còn Chi, giờ nàng đang ngồi ở bàn làm việc cắn bút, tâm trạng nàng cũng chẳng vui thêm chút nào sau khi nghe cú điện thoại của Phượng. Qua một người bạn, nàng biết Hoàng đã trở về và đang tìm hiểu về tình hình bi đát của công ty. Qua cú điện thoại của Phượng, Chi hiểu bà ta ám chỉ rằng mình đã có được Hoàng.
Nàng giận hắn sao trở về mà không tìm tới gặp nàng một thì giận hắn tìm đến Phượng mười. Chi có linh cảm việc Phượng thay đổi thái độ là có tác động từ phía Hoàng nhưng nàng không nghĩ là hắn vì nàng mà lên giường một lần nữa để thuyết phục Phượng. Chi nghĩ có lẽ Phượng đã chiếm được Hoàng vì thế chả còn lý do gì để bắt chẹt nàng nữa. Bà ta đồng ý cho công ty nàng tiếp tục nhận thầu chẳng qua là hành động bề trên của kẻ chiến thắng, bà ta đã có Hoàng nên nhường cho nàng cái công trình chết tiệt ấy.
Giờ Chi căm thù cái công trình mà vì nó Chi mất Hoàng, mà lại mất hắn vào tay một người đàn bà đáng tuổi mẹ hắn và nàng. Đối với người đàn bà nào cũng vậy, nhất là một người xinh đẹp như Chi, đó là một sự sỉ nhục lớn. Dù sao thì Chi cũng đành phải cắn răng ngày mai đi nốt các cửa để kịp thời có giấy phép xây dựng tiếp. Chi cảm giác đau khổ thật sự, tình yêu và sự tin tưởng của nàng dành cho Hoàng hình như đang vỡ tan ra từng mảnh, Chi muốn khóc thật to trong cảm giác ê chề khi người đàn ông của mình bỏ đi theo người phụ nữ khác.
– Em vén cái váy lên cho anh xem quần si líp của em màu gì nào.
Chi tròn mắt ngước nhìn người đàn ông đứng trước mặt nàng, gã còn khá trẻ có lẽ chỉ xấp xỉ tuổi nàng hoặc hơn một hai tuổi. Hàng ria con kiến rậm rạp cùng với cái mũi hơi khoằm khiến cho mọi người gặp hắn rất dễ lầm hắn là dân Ấn Độ, nếu không tính đến nước da sáng màu rất thư sinh. Chi nhổm người đứng lên, muốn vén cái jupe lên theo yêu cầu của hắn, nàng phải cởi bỏ cái quần tất ra trước.
Cái quần tất bám dính vào người nàng khiến Chi khó khăn lắm mới tụt được nó ra khỏi chân nàng. Hình như ngay đến cái quần vô tri vô giác cũng không muốn chủ nhân của nó phải tụt quần cởi áo ra trước một người đàn ông xa lạ đang thòm thèm quan sát từng cử động của Chi. Chi thấy rõ là gã đang nuốt nước miếng quan sát đôi chân thon dài và trắng trẻo của nàng sau khi đã không còn quần tất.
Chi chẳng buồn kéo khóa để tụt cái váy ra khỏi chân nàng mà nàng kéo ngược nó lên phía trên bụng. Như vậy thì cái váy vẫn ở nguyên trên người nàng, nhưng có điều nó không còn tác dụng che đậy thân thể cho Chi nữa mà đã để lộ ra cái quần lót bên trong màu đen có viền đăng ten xung quanh ôm chặt lấy vùng hạ thể của nàng.