Bà chủ nhà trọ của tôi (chuyện thật) - Chương 2
Mình vốn ko phải đứa nhút nhát nên khi còn đi học cấp 3 cũng có mấy mảnh tình vắt vai, lúc đó mình cũng như nhiều thanh niên khác cũng vào các web xxx để tìm hiểu chuyện làm sướng , và rồi cũng có thử với bạn gái vài lần nhưng tất cả chỉ dừng lại ở việc sờ ngực còn cứ động đến cạp quần chúng nó, là chúng nó dữ chặt lắm (mẹ khỉ bình thường thì trói gà ko chặt thế mà động đến cạp quần ko khác gì hổ đói dữ mồi khỏe như trâu), ngoài mặt thì bọn bạn cùng lớp nghĩ mình cũng đã nếm thử vài em nhưng chúng nó biết đâu là mình còn nguyên zin được sơ múi tí nào đâu.
Bước vào cuộc sống mới mình mơ ước kiếm được vài e người yêu và sẽ mất trinh tại cổng trường đại học này (vì mình cứ tin lời ông anh họ nói rằng đi học chuyện nghiệp gái xấu chúng nó cũng không giữ được đâu ). Những ngày đầu đi học thì cũng chả học hành gì tăm tia con gái là chính, nhưng mà nhìn e xinh thì xinh mình vẫn ko có cảm giác them thuồng muốn ăn tươi nuốt sống giống như với bong hồng ở nhà trọ đó là vợ bác chủ nhà. À tí quên ko bảo với mọi người Bác trai tên là Phong còn vợ tên là Oanh, lúc đầu mình nhìn sơ qua đã biết 2 vợ chồng chênh lệch tuổi tác lớn rồi nhưng ngại ko dám hỏi sau này ngồi nói chuyện với bác oanh mới biết 2 vợ chồng cách nhau 1 giáp liền thảo nào trông vợ thì phơi phới mà chồng thì hom hem. Chính vì ấn tương ban đầu mà mình tìm hiểu về gia đình bác nhiều hơn, và rồi mình biết bác trai là công an về hưu bây giờ làm trật tự của phường nên cứ cách 1 tối lại phải lên phường trực đêm còn bác gái ngày xưa cũng đi làm nhưng giờ nghỉ hưu non ở nhà cơm nước.
Vì công việc đi suốt chả mấy khi ở nhà nên bác Oanh thường lủi thủi ở nhà 1 mình chính vì thế mới cho thuê căn phòng trên tầng 2 để có người trong nhà thinh thoảng nói chuyện cho bác đỡ buồn. Đã thế thì mình cũng tiến tơi luôn, sang đi học chiều về thì ở nhà trọ mình hay lân la xuống tầng 1 nói chuyện với bác Oanh đủ mọi chuyện trên trời dưới đất. Còn khi nào bác trai ở nhà hoặc cuối tuần con cái bác mà có về thăm thì mình đi tụ tập bạn bè.
Thời gian thấm thoát cũng gần hết học kỳ đầu. Sau bao lần tâm sự cũng như dõi theo từng bước chân bác gái trong nhà mình đã biết được 1 số chuyện khá hay, vì tuổi tác nên bác Phong không còn có thể đáp ứng được bác Oanh nữa có chăng chỉ là 1 tháng 1 lần, ngược lại với chồng là sự hồi xuân của bác Oanh đêm đêm nằm thao thức khó ngủ trong người (làm mình cũng khó ngủ theo), biết được đến đây là trong đầu mình biết bao nhiêu kế hoạch đen tối lóe lên . Vậy là mình sẽ mất zin với người con gái này.