Ảo Tưởng Sinh Ra Từ Thực Tại - Chương 64: Nghĩ.
Không phải Wish thích nhìn trộm mà thực ra ngài chỉ là tò mò một chút về chuyện ấy nên nán lại xem. Sống hơn một trăm nghìn năm, Wish có thể coi là một kẻ có tu vi lâu đời nhất trong cõi Thần nhưng tư chất Vô Sắc nên tu mãi mới trở thành Thượng Thần được, trong trận chiến với Hắc Ảnh Ma Thần, Wish chợt nhận ra được năng lực của dòng máu rồng trong người nên chấp nhận chịu đòn của Ma thần để kiểm chứng và đã thành công. Sau khi chịu hai đấm của Ma thần Wish nhận ra rằng: Máu rồng trong người đã xâm nhập vào cơ thể của Ma thần và hút lấy linh lực của hắn sau đó truyền về cho bản thân. Huyết Long bá đạo cùng tư chất Vô Sắc đã làm cho Ma thần không nhận ra được sự bất thường bên trong cơ thể, đến khi hút cạn linh lực của Ma thần thì Wish đột phá thành Tối Thượng trong sự ngạc nhiên của tất cả những kẻ chứng kiến trận chiến đó dù nó diễn ra khá lãng xẹt với kết quả Ma thần cạn linh lực và thua, Wish từ đó trở thành kẻ cai quản các vị thần của 15 vũ trụ với quyền uy cao hơn.
“AAA…A.A…A..A..A…A.A..A.A.A.A..A…………” Bất tử rên dài khi Huyền như bất ngờ tăng tốc nhấp nhấp vào u động hắn mãnh liệt, đã vài tiếng quần nhau tơi tả nhưng Huyền như vẫn rất sung sức, vẫn mạnh mẽ tùng cú nhấp mạnh bạo vào cô bé mong manh của Bất tử…
Vào ra đã quá nhiều không thể đếm, chỉ biết rằng Cô bé đỏ hồng của Bất tử sướng đến không chịu nổi, nó sưng lên trông múp máp kích thích vô cùng, điều đó càng làm Huyền như máu hơn cho nên dù đã xuất tinh đến 7 lần nhưng Huyền như vẫn là đang liên tục thúc dương vật vào cửa mình của Bất Tử, để cô bé của Bất Tử chìm nghỉm trong khoái lạc của dục tình….
Hơi thở Huyền như nặng nhọc dần, từng cú nhấp nhanh hơn, mạnh hơn, sâu hơn nữa vào bên trong của Bất tử….
Bất tử hai trái đào tiên to bự lắc qua lắc lại trông vui mắt và gợi dục vô cùng, tóc tai xoã sượi nhưng nét mặt vẫn hiện lên sự đê mê, sự tê tái từ nơi ấy truyền ra khắp cơ thể…..
“A!!!! nóng quá!!……Ư!!…Ư!……..” Bất tử cảm nhận được cơn nóng bỏng đang tuôn trào vào trong tử cung mình, âm đạo Bất tử bóp nghẹt lấy dương vật của Huyền như và vắt hết từng đợt tinh hoa của nàng.
“Ha! ta yêu chàng!!! chụt!!” Huyền như rút dương vật ra rồi hôn lên môi Bất tử sau đó ngả lưng xuống giường nằm. Bất tử cũng mệt mỏi nằm xuống ngực Huyền như, nơi âm đạo của Bất tử một dòng tinh trùng màu đen đang chảy ra…
Ma khí không như tử khí, nó đã là ma nên không thể trở lại là con người nữa nên bên trong cơ thể Huyền như chỉ là một màu đen, mọi thứ đều là màu đen nên tinh trùng cũng màu đen nốt.
“Kết thúc rồi! ta cũng nên rời khỏi đây thôi!!” Wish bay cái vèo hướng về trái đất.
***
Một tiếng sau Wish đã thấy trái đất quen thuộc, ngài nóng lòng muốn gặp Nhi -Đệ tử duy nhất của ngài.
Phi thẳng xuống lục địa Á-Âu – nước Việt Nam – Miền Bắc – Tỉnh Điện Biên – Huyện Điện Biên – Thành Phố Điện Biên Phủ – Tượng vàng Tuấn Kamê. Đứng ngay trên bệ đá của bức tượng Wish nhận thấy nơi đây có tồn tại một phong ấn khá mạnh cấp linh vương 5. Tò mò nên ngài giơ tay ra và bóp…
Roách….
Âm thanh nứt vỡ vang lên, ngay sau đó là một chuỗi các đốm sáng li ti bùng ra từ trong phong ấn và các đốm sáng ấy dần tự lại thành một cơ thể – Đó là Huyền Nhi.
Nhận thấy mình đã thoát khỏi phong ấn Nhi vui mừng khôn xiết, chợt nàng thấy Wish đứng đó.
“SƯ PHỤ!!!!!” Nhi lao đến ôm chặt lấy Wish, nàng cũng đủ thông minh để biết ai vừa phá phong ấn cứu nàng ra.
“Đừng khóc mà Nhi, nói ta nghe ai dám phong ấn con?” Wish vỗ về Nhi rồi hỏi.
“Anh Tuấn! chính anh ấy đã nhốt con ở đây đã hơn ba tháng rồi!!!” Nhi đáp ngay vì đang giận Tuấn dám nhốt nàng.
“Sao hắn lại phong ấn con ở đây nhỉ?…. Hừm! được rồi, ta sẽ tính sổ với hắn, ai bắt nạt đệ tử của ta đều phải trả giá, đi nào!!!” Wish nắm tay Nhi rồi kéo đi về phía nhà chính, Wish cảm thấy được tên bắt nạt đệ tử mình đang ở đó.
Bay đến nơi Wish chẳng nói chẳng rằng, chỉ âm thầm dùng linh lực bảo hộ cả mảnh đất đó và Nhi rồi vận lực. Sức mạnh của tối thượng bùng phát làm động đất một trận, tuy chỉ dùng một tí ti sức mạnh nhưng một tí ti sức mạnh của tối thượng ấy còn gấp trăm lần Chúa tể. Nếu không dùng linh lực bảo hộ nơi đây thì nó đã sớm tan hoang rồi.
Còn những kẻ trong nhà chính, sau khi Wish phát sức mạnh thị uy thì ai cũng teo chim teo bướm nhìn về phía vừa phát ra sức mạnh.
“C..Cá.i…..cái…..g..giì…….thế ế!!!” Tuấn sợ đến mức nói cà lâm luôn, sức mạnh gì mà khủng khiếp ghê vậy. Hắn run run lấy kiếm ra và đi ra ngoài xem.
“Ô! ngài Wish, xin chào! lâu rồi mớ…..ặc!!!” Ra đến nơi thấy Wish đang đứng mà Tuấn thở phào, cất kiếm xong đang định chào hỏi thì bất ngờ hắn bị Wish bóp cổ giơ lên như một con gà.
“Mày ngon dữ ha!! dám bắt nạt đệ tử yêu của bổn thần… à không! bổn thượng hả???” Wish trợn mắt to hết cỡ, trong lòng thì thầm nghĩ “Wish ơi cái mặt mày phải dữ tợn vào thì nó mới vãi đái ra quần được”
Tuấn lúc này mới để ý thấy Nhi đang đứng đằng sau nên há mồm muốn nói gì đó nhưng Wish bóp chặt hơn nên không nói được gì.
“Để việc như này không diễn ra nữa, ta xin cắt phăng cái chim của ngươi đi coi như là cảnh cáo, được không?” Nói đoạn Wish móc ra một thanh kiếm màu trắng và quơ quơ chỗ hạ bộ của Tuấn làm hắn chim và dái teo nhỏ lại như quả ớt và hai trái nho vậy.
“Sao được không??” Wish mắt trợn lớn, miệng nhe răng rồi làm động tác định cứa kiếm vào nơi chứa bi và chuối của Tuấn.
“KHÔNG ĐƯỢC CẮT CHIM CỦA HẮN!!!!” Tuấn từ đằng sau cầm Linh hoạt thánh kiếm lao vút lên hòng cứu Tuấn Kamê theo sau đó và Evry rồi Trầm kha và Đại cũng lao lên nhằm mục đích không cho Wish cắt chim Tuấn.
Thấy cả bốn người lao đến vì nỗ lực giải cứu cho chim hắn khỏi bị cắt, Tuấn Kamê cảm động suýt rơi nước mắt ra.
Thiết Lang âm thầm đứng ngoài, hắn là giống cái cho nên cũng muốn Tuấn giống hắn là không có cái đó cho đỡ vướng nên âm thầm cổ vũ Wish cắt chim Tuấn.
Khi Tuấn lao đến gần thì Wish ngạc nhiên rồi nhìn sang Tuấn, “Sao hai ngươi giống nhau đến như vây?”
Wish buông Tuấn Kamê ra rồi phất tay chặn kiếm của Tuấn lại, “Giống y sì đúc luôn!!… “. Wish còn định lột chuồng hai tên ra để xem nữa nhưng nghĩ lại nên thôi.
“Hắn chính là ta đó thưa ngài, Thời gian lúc ta sinh ra năm 1999 nó bị xáo trộn nên đã tạo ra hắn và ta, không gian lúc ấy cũng bị đảo lộn nên hắn bị lạc đến một hành tinh rất ra trái đất…” Tuấn Kamê nói.
“Đó là hành tinh Varon!” Tuấn tiếp lời.
“Hành tinh mà linh thú họ Ưng cư ngụ đó hả?” Wish hỏi.
“Đúng vậy! Evry là hậu nhân chân chính của Ưng tộc!” Vừa nói Tuấn vừa nhìn sang Evry.
“Rất tiếc phải thông báo đến ngươi rằng: Cách đây một thời gian về trước hành tinh Varon đã bị xoá sổ khỏi danh sách các hành tinh thuộc vũ trụ thứ 6. Kẻ chấm dứt hành tinh đó là Chúa tể Âm ma Frai, theo tài liệu ghi lại thì trước lúc hành tinh bị phá hủy hoàn toàn thì Tộc trưởng của Ưng tộc đã đột phá Chúa tể và đấm được Frai một phát trước khi hắn tức giận và hủy diệt Varon. và trước lúc đó nữa thì các Tinh Linh thủ hộ đường di chuyển trong vũ trụ có báo cáo thấy hai con tàu vũ trụ rời đi trước khi Varon bị phá hủy hoàn toàn!” Wish nhìn vào Tuấn rồi nói.
“Cha!!!” Evry gục xuống đất rồi khóc nức nở, Tuấn buông kiếm rồi đến bên cạnh Evry, người đã từng cứu hắn, cho hắn thành hoàng tử của tộc, giúp hắn biến thành người của ưng tộc đã ra đi oanh liệt. Tuấn vậy mà nước mắt cũng tuôn rơi, tự hứa với cha rằng: Sẽ bảo vệ Evry – Hậu nhân duy nhất của Ưng tộc.
“Sau đó không lâu, Frai lại tiếp tục kéo đến Hành tinh Daxua với mục đích phá hủy hành tinh đó nhưng không thành mà còn bị giết ngược bởi một bức tượng thần vĩ đại!!” Wish kể tiếp.
“Daxua sao?” Tuấn Kamê hỏi.
“Chả phải ngươi cũng biến hình được như họ sao? chẳng lẽ lại không biết! với lại ngươi còn có Biết Tuốt nữa mà!”
“Rồi rồi! mà bức tượng thần vĩ đại là sao vậy? ngài nói rõ được không?”
“Tượng thần là một bức tượng chân dung của vị Thần Khí Lực đầu tiên – Kakaroto. Năm đó Daxua đứng trước nguy cơ hủy diệt vì một tên chúa tể tổ tiên của Frai, Kakaroto một mình đối chiến và bị đánh gục, không can tâm để Daxua bị hủy diệt nên hắn đứng dậy lần nữa dù Khí Lực đã cạn kiệt. Vào lúc đó toàn bộ các chiến binh đã truyền Khí lực cho Kakaroto, mọi người đều truyền toàn bộ sức mạnh cho hắn, tất cả đều đặt niền tin vào hắn…
Giữa thời khắc ấy hắn lại bay lên đối diện Tổ tiên của Frai lần nữa, khí lực vận lên sức mạnh tuôn trào, hắn đã trở thành Thần Khí Lực như vậy đó, và chỉ một chưởng năng lượng cực mạnh được hắn tung ra đã hủy diệt tổ tiên Frai thành hư vô ngay tức khắc. Nhưng ngay khi vừa hủy diệt xong tên đó thì hắn cũng bạo thể nổ tung mà chết trong vinh quang.
Toàn bộ người dân Daxua sau đó đã xây dựng lên một bức tượng khổng lồ bằng đá thạch chân dung của Thần Kakaroto, và đó là Tượng Thần Daxua!”
Tuấn Kamê bất giác nhìn sang bức tượng vàng của hắn đằng xa, hắn đang có suy nghĩ gì đó…
Hết chapter 64.