Ảo Tưởng Sinh Ra Từ Thực Tại - Chương 54: Ngày Phán xét.
Sau khi kích nổ hạt giống đó, họ thu được kha khá nguyên liệu và họ dùng chính thứ nguyên liệu đó để tạo ra một món Siêu vũ khí để hủy diệt mặt trời, sau khi làm xong món vũ khí đó họ không hủy diệt mặt trời ngay mà họ muốn đợi, đợi đến khi hành tinh này có nhiều sinh vật hơn vì khi ấy nếu cho nổ hạt giống thì nguyên liệu thu được sẽ nhiều hơn.
Để che dấu Siêu vũ khí này, họ đã dùng đá xếp lên thành hình chóp tam giác bao quanh Siêu vũ khí, và người trái đất gọi nó là Kim tự tháp. Đúng vậy! Kim tự tháp không phải do người trái đất xây mà do một chủng tộc ngoài hành tinh xây lên để che dấu “hàng” của họ. Điều này nếu được khám phá ra thì chắc chắn sẽ rất hợp lí vì với công nghệ máy móc của hiện tại muốn xây kim tự tháp còn khó nói gì đến thời ấy.
Ngoài ra để đảm bảo an toàn cho kim tự tháp chính họ còn xây lên hai kim tự tháp nhỏ và bên trong chắc chắn là hai con quái vật bằng kim loại rồi, hai con quái vật hung tợn đó sẽ thức tỉnh khi Siêu vũ khí đứng trước nguy cơ bị hủy.
Tiếng máy bắt đầu vang to hơn, Autobots hướng nòng súng xuống đất và kéo Sena ra xa….
Cạch….cạch….cạch…..uỳnh…uỳnh…uỳnh…..
Quanh khu vực kim tự tháp rung chuyển rất mạnh, chấn động lan ra làm toàn mặt đất nứt vỡ.
“Chỉ vài phút nữa thôi là nó sẽ bắn xuyên thủng hành tinh này, ta thì lại không thể đưa cô đi được vì cô không thể tồn tại ngoài vũ trụ!” Autobots cất giọng nói, mắt vẫn hướng về phía cỗ máy hủy diệt kia.
“Tôi hiểu mà Autobots-San! nhưng anh không định chết chung với tôi ở đây đấy chứ, tôi biết anh có thể bay mà!!” Sena cười.
“Ngài ấy tạo ra ta tốn bao tâm huyết để ta có cảm xúc chứ không phải tạo ra một cỗ máy móc vô cảm, nơi đây cũng đã có khá nhiều kỉ niệm với ta, ta thực không muốn đi chút nào, ta sẽ ở bên cô đến phút cuối khi trái đất không còn!” Autobots giọng buồn buồn.
Sena cũng không nói nữa mà nhìn về phía cỗ máy đang hoạt động với công suất ngày càng cao, xem ra sắp đến lúc nó bắn thủng trái đất rồi…
Đột nhiên lúc này rất nhiều Persocoms tiến đến chỗ chỗ cỗ máy và một con phi thân thẳng đến họng súng và tự hủy trong đó.
BÙM!!!!!…….
Con Persocoms tự hủy đã tạo một vụ nổ nhỏ và làm một phần của cỗ máy phát nổ theo…
Tiếng động cơ như ngừng hoạt động làm Sena sững sờ, vũ khí không bắn nữa sao, nó bị phá hủy rồi sao?…
“Có vẻ như chúng đã ngăn chặn được thứ vũ khí đó rồi, mau đi thôi Sena!!” Autobots nắm lấy người Sena rồi chạy đi khi thấy các Persocoms đang hướng về phía họ…
***
Trong dòng thời gian trở về quá khứ, Soul đang phóng với tốc độ cực nhanh, thi thoảng trong không gian của dòng thời gian lại xuất hiện vài hình ảnh quen thuộc, có một cảnh cậu đang đánh nhau với một Persocoms, rồi dần dần cậu gặp những hình ảnh với tuổi bé dần đi, đến khi hình ảnh của cậu khi vẫn còn là một đứa bé sơ sinh kết thúc thì cậu không thấy mình xuất hiện nữa. Đó là lúc Soul chưa được sinh ra…
Sau đó là rất hiều hình ảnh về các vị anh hùng của quá khứ. Một người tóc trắng dài đến chân, khắp người phát ra hào quang chói loá đang đánh nhau với cả một binh đoàn xâm lược,,, Rồi một hình ảnh khác là Soul phải thốt lên “Cô Elena kìa! cô ấy đang chiến đấu thật tuyệt vời!!”… Và đến khi một hình ảnh xuất hiện, Một con người đang ở trên không, sau lưng là đôi cánh đen to sắc hung tợn đang vỗ vỗ, tóc dài phất phới trong gió, ánh mắt sắc như đại bàng, tay cầm thanh kiếm đang bốc lửa ngùn ngụt. Soul sao không nhận ra cơ chứ, đó là Tuấn, Bố của Soul….
Vèo….. hình ảnh tan biến và liên tục xuất hiện nhiều hình khác cho đến khi mốc thời gian dừng lại tại tháng một năm 2028. Con tàu đang đang trong thời gian thì quang cảnh thay đổi thành một vùng yên bình không hề có sự hủy diệt nào cả, thứ hoà bình mà từ khi Persocoms thoát khỏi sự điều khiển của con người nó đã không còn, Persocoms đã trở thành mối nguy hiểm lớn nhất ở tương lai, chúng tấn công con người vì con người không phải đồng loại của chúng, cho đến khi toàn bộ Persocoms trên thế giới thực sự có ý chí riêng thì “Ngày Phán Xét” đã xảy ra. Persocoms đã tiêu diệt hàng tỉ người trong thời gian chưa đầy một ngày. Đó là ngày mà không một ai còn sống mà không kinh hãi khi nhớ lại. Chúng giết người cứ nhẹ nhàng như hái hoa vậy, bóp nát cổ họng một người xong chúng lại vỗ nát đầu một người khác cho đến khi khắp mặt đất đầy xác người không còn nguyên vẹn. Những người còn sống chính là những người bị ám ảnh nhiều nhất trong Ngày Phán Xét
Hết Chapter 54.