Nội dung truyện
Hai tay cô bấu chặt vào cánh tay của anh, móng tay ghim vào da thịt của Cao Khiết đến chảy máu, nó càng kích thích anh mạnh mẽ nhét đồ chơi vào sâu hơn nữa.
Bên dưới khô khốc, cái thứ kia căn bản không thể đi sâu vào, Cao Khiết vốn dĩ không có vào trong nên hoàn toàn không cảm nhận được. Anh chỉ muốn thoả mãn thú tính của bản thân nên cứ cố cắm vào.
Lâm Tử Yên lắc đầu không ngừng, nước mắt thay nhau rơi lã chã, sức của cô cũng không thể lay được Cao Khiết. Lâm Tử Yên đau đến mức không thể phát ra âm thanh nào ngoài tiếng khóc.
Sau hồi lâu cố gắng vẫn không thể đi vào cái nơi khít chặt đó được, Cao Khiết bực mình rút đồ chơi ra. Một dòng tơ máu theo đó chảy ra.
Nhìn thấy máu, Cao Khiết có chút bình tĩnh lại. Lúc này, anh mới nhìn lên Lâm Tử Yên. Cô đang cuối đầu, tóc dài xoã che kín mặt không nhìn rõ biểu cảm.
Cao Khiết đỡ mặt Lâm Tử Yên lên, tay vén tóc của cô ra sau gáy. Đập vào mắt anh là khuôn mặt trắng bệch lắm lem nước mắt của Lâm Tử Yên.
Anh vỗ vỗ vào má của Lâm Tử Yên ” Yên Yên, em không sao chứ?”
Lâm Tử Yên thều thào rất khẽ ” Đa…u…. đau… quá…”