A New Life ( Quá Khứ Bình Yên Nhé ) - Chương 41
Tiếp:
Nó đọc xong chẳng biết nên nt lai sao cả. Cũng chẳng hiểu nó nghĩ sao lại bấm số Dung.
– Em đi đến đâu rồi
– Cũng mới đến Quang Nam ak. Anh mở quà chưa
– Chưa
– Sao chưa mở, hay lại vức đâu rồi
– Đâu có, về mệt nên ngủ. Thấy có tn nên dậy
– Sao không nt mà lại điện cho em
– Cũng không biết nửa.
– Em hỏi cái này nha
– Uhm
– Thực sự anh có tình cảm gì với em không.
– Thì cũng là bạn bè mà
– Anh biết em không phải hỏi như vậy mà.
– Uhm, thì chỉ là bạn bè mà. Tương lại ai nói trước được.
– Uhm, vậy là em được rùi. Nhất định em sẽ trở lại tìm anh
– Hên xui, Tương lại mà
– Uhm, anh nghĩ đi. Em đi xe mệt quá
– Uhm.
Nó cúp máy nhưng sao nó vẫn cảm nhận Dung đang nở 1 nụ cười với nó. Nó có cảm giác như đang mất đi 1 cái gì đó. Bên cạnh nó bây giờ đã có nhỏ và An nhưng sao nó lại có 1 cảm giác khó tả. Tình yêu và sự ghen ghét chỉ cách nhau như 1 sợi tóc. Có thể là yêu và cũng có thể là ghét, ngày nó trở về đã từng có suy nghĩ sẻ cho con nhỏ 1 bài học. Vậy mà đến lúc gặp lại Dung nó chẳng thể nói lời trách móc. Không biết trong đầu nó đang suy nghĩ những gì nhưng nó cảm thấy thiếu đi 1 cái gì đó ở cuộc sống này. Nó cố xua đi cái suy nghĩ con nhỏ sẻ trở về tìm nó. Mà có về lại tìm nó thì để làm gì, chẳng lẽ nó sẽ yêu con nhỏ đó. Nó không nghĩ như vậy. Sáng hôm sau đến trường lại là 1 ngày đầy tăm tối đối với nó. Mở mắt với tn của Dung “ Dậy đi học nào anh yêu, Chúc anh yêu ngày mới vui vẽ ”. Nó phì cười vì cái tn của con nhỏ. Đến trường nó có cảm giác gì đó bất an. Cũng chẳng hiểu có chuyện gì nhưng nó đứng ngồi chẳng yên. Con Nga cứ nhìn nó và lo lắng, chắc tại chuyện hôm qua vẫn làm Nga suy nghỉ. Ra chơi tiết 3 nó lững thửng ra cantin hut thuốc thì thằng Khôi chay theo.
– Cho tau điếu thuốc
– Làm gì xin thuốc cha nội, còn có điếu ak
– Vậy cho tau hút với. Mà nè hôm nay chắc trường mình có phim xem.
– Phim gì mi.
– Phim hàn quốc hjhj
– Đm rảnh hey.
– Tau nói thiệt mi không thấy ak. Mi nhìn ra quán cf gần trường mà xem. Có 1 nhóm gần 20 thằng đi toàn xe máy không ak. Thằng nào trường mình dính vào tụi đó chắc khó lòng qua nổi.
– Kệ mẹ nó, mình không liên quan nhòm ngó chi mang hoạ mệt.
– Thì đen gì lúc ra về chẳng có chuyện. Mà thấy tui này ghê lắm, đi xe máy chắc ở xa đến, với lại cầm theo 1 bao hàng. Không biết bên trong là hàng gì.
– Mi nhiều chuyện quá, tụi nó làm gì kệ mẹ nó. Liên quan gì tới cơm áo gạo tiền nhà mi không mà cứ.
– Thì tại thấy trường mình ít khi có mấy người như rứa tới. Ở trường mình có gây nhau thì cũng chỉ là dùng đùi. Chỉ có vụ của mi là lớn nhất chứ mấy. Chắc thằng nào ở trường mình cũng phải có tiếng mới giám dính vào tụi này.
– Uhm, dính vào mấy thằng đó thì khổ thân thôi. Mà thôi vào học đi.
Nó và thằng Khôi đi vào lớp, nhin ra quán cf thấy có mấy thằng đang đứng nói gì ở trước quán.
– Ê khôi, mấy thằng mi nói đang đứng ở trước quán cf đó ak.
– Uhm, lúc nảy tụi nó ra đông lắm. Chắc vào quán ngồi rồi, mi nhìn xe máy để ngoài kìa.
Nó nhìn ra quán thấy 1 đống xe dựng ở trước quán. Nhìn kỹ nó thấy 1 chiếc Jiu V, đúng biển số xe thằng Cường rồi. Nó lẩm bẩm.
– Thôi chết mẹ
– Chuyện gì nửa thế.
– Mấy thằng lìn đó chắc đến tìm tau.
– Gì nửa vậy, mi làm chi mà dính vào mấy đứa đó.
– Chuyện đó dài lắm, tau chỉ chắc 1 điều là tụi đó ra tìm tau.
– Tụi đó ở đâu mà ra tìm mi.
– Ở trong Huế ak.
– Vậy chắc tui này cũng ghê lắm đây. Để tau lòn ra ngoài gọi tụi trong nhóm hội trước.
– Không cần đâu, giờ mi chuồng về lên nhà tau trong phòng tau có 1 cái túi tenis. Mi lấy về đây cho tau.
– Tau qua báo với mấy thằng trước, rồi lên lấy về cho mi sau. Lần trước AE về hết chứ lần này con AE đây. Không có thằng nào bỏ mi 1 mình đâu.
– Tau xử lý được mà.
– Được gì mà được, được như lần trước ak. Tui ni không giống như thằng Hà đâu. Mi cũng thấy đó, túi nó ôm theo 1 bao hàng. Loạng quạng tụi nó chém banh xác.
– Giờ mi cứ lên nhà lấy về cho tau đi đã rồi tính sau.
Thằng khôi luống cuống lòn ra, nó cũng trốn về cantin. Nó cứ nghĩ mãi làm sao tụi thằng Cường lại biết nó học ở đây. Mà sao tụi nó cứ muốn ép nó vào đường cùng. Ngồi hút điếu thuốc nó bấm máy điện thằng Bờm.
– Đang làm chi rứa
– Đang học, Không đi học hay sao điện tau rứa.
– Ờ đang ở trường ne, mà không biết sao tụi thằng Cường biết tau học ngoài ni ra kiếm tau nè.
– Hả, tụi nó ra đến trường tim mi ak. Thế sao rồi.
P/s: úp tap đê AE đọc. Mai trảnh thủ gỏ tiếp giờ phải làm đã. Thank
Nó đọc xong chẳng biết nên nt lai sao cả. Cũng chẳng hiểu nó nghĩ sao lại bấm số Dung.
– Em đi đến đâu rồi
– Cũng mới đến Quang Nam ak. Anh mở quà chưa
– Chưa
– Sao chưa mở, hay lại vức đâu rồi
– Đâu có, về mệt nên ngủ. Thấy có tn nên dậy
– Sao không nt mà lại điện cho em
– Cũng không biết nửa.
– Em hỏi cái này nha
– Uhm
– Thực sự anh có tình cảm gì với em không.
– Thì cũng là bạn bè mà
– Anh biết em không phải hỏi như vậy mà.
– Uhm, thì chỉ là bạn bè mà. Tương lại ai nói trước được.
– Uhm, vậy là em được rùi. Nhất định em sẽ trở lại tìm anh
– Hên xui, Tương lại mà
– Uhm, anh nghĩ đi. Em đi xe mệt quá
– Uhm.
Nó cúp máy nhưng sao nó vẫn cảm nhận Dung đang nở 1 nụ cười với nó. Nó có cảm giác như đang mất đi 1 cái gì đó. Bên cạnh nó bây giờ đã có nhỏ và An nhưng sao nó lại có 1 cảm giác khó tả. Tình yêu và sự ghen ghét chỉ cách nhau như 1 sợi tóc. Có thể là yêu và cũng có thể là ghét, ngày nó trở về đã từng có suy nghĩ sẻ cho con nhỏ 1 bài học. Vậy mà đến lúc gặp lại Dung nó chẳng thể nói lời trách móc. Không biết trong đầu nó đang suy nghĩ những gì nhưng nó cảm thấy thiếu đi 1 cái gì đó ở cuộc sống này. Nó cố xua đi cái suy nghĩ con nhỏ sẻ trở về tìm nó. Mà có về lại tìm nó thì để làm gì, chẳng lẽ nó sẽ yêu con nhỏ đó. Nó không nghĩ như vậy. Sáng hôm sau đến trường lại là 1 ngày đầy tăm tối đối với nó. Mở mắt với tn của Dung “ Dậy đi học nào anh yêu, Chúc anh yêu ngày mới vui vẽ ”. Nó phì cười vì cái tn của con nhỏ. Đến trường nó có cảm giác gì đó bất an. Cũng chẳng hiểu có chuyện gì nhưng nó đứng ngồi chẳng yên. Con Nga cứ nhìn nó và lo lắng, chắc tại chuyện hôm qua vẫn làm Nga suy nghỉ. Ra chơi tiết 3 nó lững thửng ra cantin hut thuốc thì thằng Khôi chay theo.
– Cho tau điếu thuốc
– Làm gì xin thuốc cha nội, còn có điếu ak
– Vậy cho tau hút với. Mà nè hôm nay chắc trường mình có phim xem.
– Phim gì mi.
– Phim hàn quốc hjhj
– Đm rảnh hey.
– Tau nói thiệt mi không thấy ak. Mi nhìn ra quán cf gần trường mà xem. Có 1 nhóm gần 20 thằng đi toàn xe máy không ak. Thằng nào trường mình dính vào tụi đó chắc khó lòng qua nổi.
– Kệ mẹ nó, mình không liên quan nhòm ngó chi mang hoạ mệt.
– Thì đen gì lúc ra về chẳng có chuyện. Mà thấy tui này ghê lắm, đi xe máy chắc ở xa đến, với lại cầm theo 1 bao hàng. Không biết bên trong là hàng gì.
– Mi nhiều chuyện quá, tụi nó làm gì kệ mẹ nó. Liên quan gì tới cơm áo gạo tiền nhà mi không mà cứ.
– Thì tại thấy trường mình ít khi có mấy người như rứa tới. Ở trường mình có gây nhau thì cũng chỉ là dùng đùi. Chỉ có vụ của mi là lớn nhất chứ mấy. Chắc thằng nào ở trường mình cũng phải có tiếng mới giám dính vào tụi này.
– Uhm, dính vào mấy thằng đó thì khổ thân thôi. Mà thôi vào học đi.
Nó và thằng Khôi đi vào lớp, nhin ra quán cf thấy có mấy thằng đang đứng nói gì ở trước quán.
– Ê khôi, mấy thằng mi nói đang đứng ở trước quán cf đó ak.
– Uhm, lúc nảy tụi nó ra đông lắm. Chắc vào quán ngồi rồi, mi nhìn xe máy để ngoài kìa.
Nó nhìn ra quán thấy 1 đống xe dựng ở trước quán. Nhìn kỹ nó thấy 1 chiếc Jiu V, đúng biển số xe thằng Cường rồi. Nó lẩm bẩm.
– Thôi chết mẹ
– Chuyện gì nửa thế.
– Mấy thằng lìn đó chắc đến tìm tau.
– Gì nửa vậy, mi làm chi mà dính vào mấy đứa đó.
– Chuyện đó dài lắm, tau chỉ chắc 1 điều là tụi đó ra tìm tau.
– Tụi đó ở đâu mà ra tìm mi.
– Ở trong Huế ak.
– Vậy chắc tui này cũng ghê lắm đây. Để tau lòn ra ngoài gọi tụi trong nhóm hội trước.
– Không cần đâu, giờ mi chuồng về lên nhà tau trong phòng tau có 1 cái túi tenis. Mi lấy về đây cho tau.
– Tau qua báo với mấy thằng trước, rồi lên lấy về cho mi sau. Lần trước AE về hết chứ lần này con AE đây. Không có thằng nào bỏ mi 1 mình đâu.
– Tau xử lý được mà.
– Được gì mà được, được như lần trước ak. Tui ni không giống như thằng Hà đâu. Mi cũng thấy đó, túi nó ôm theo 1 bao hàng. Loạng quạng tụi nó chém banh xác.
– Giờ mi cứ lên nhà lấy về cho tau đi đã rồi tính sau.
Thằng khôi luống cuống lòn ra, nó cũng trốn về cantin. Nó cứ nghĩ mãi làm sao tụi thằng Cường lại biết nó học ở đây. Mà sao tụi nó cứ muốn ép nó vào đường cùng. Ngồi hút điếu thuốc nó bấm máy điện thằng Bờm.
– Đang làm chi rứa
– Đang học, Không đi học hay sao điện tau rứa.
– Ờ đang ở trường ne, mà không biết sao tụi thằng Cường biết tau học ngoài ni ra kiếm tau nè.
– Hả, tụi nó ra đến trường tim mi ak. Thế sao rồi.
P/s: úp tap đê AE đọc. Mai trảnh thủ gỏ tiếp giờ phải làm đã. Thank
Comments for chapter "Chương 41"
Theo dõi
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận