A New Life ( Quá Khứ Bình Yên Nhé ) - Chương 4
1 chút của hiện tại:
Đà Nẵng những ngày nắng oi bức, Nó đi làm về mệt đừ người tranh thủ ăn miếng cơm rồi mở ltop lên nó vào web. Nó đọc lại bài mình vừa viết, đọc những cm và thấy buồn. 1 Nổi buồn da diết. Quá khứ có quá nhiều chuyện buồn vui lẫn lộn, Còn hiện tại của nó cũng đang rất buồn. Phải chăng với cái cuộc sống xô bờ này con người luôn đem mọi thứ ra để cân đong đo đếm. Nó ghét nhất là khi bị người nó yêu đem ra so sánh nó với 1 ai. Không phải vì nó sợ thua kém họ mà theo như nó nghĩ khi đã có sự so sánh nào đó, chắc chắn trong mắt người nó yêu nó không phải là tất cả. Sáng nay vừa ngủ dậy nó đã nhận rất nhiều, rất nhiều tin nhắn của em. Nó chẳng thèm đọc. Chọn delete all 1 cái nó xoá tất cả tin nhắn. Nó thừa biết em nhắn gì cho nó. 2 ngày nay nó đọc cái tin nhắn đại loại như vậy là quá đủ rồi. Tình yêu ư ? Giờ em có thực sự được yêu và HP không khi bên em giờ đây không phải là anh. Có lẽ anh hơi tự cao nhưng sự thật trước mắt, dù em có cố gắng để che dấu đến mấy nó cũng nhận ra được. Có những sự thật khi đã phơi bày thì chẳng nên nói dối nhau làm chi. Có cố gắng đi chăng nữa thì cũng chỉ là để tự lừa gạt bản thân mình. Em nói cuộc sống của em giờ đã có đựơc những gì em mong muốn, Tình yêu có, Hạnh phúc có, Tiền bạc có. Nếu vậy thì em cứ bình yên bên người ấy . Dù không ở cạnh em nhưng anh thừa biết những gì em đang có và cuộc sống của em như thế nào. Hạnh phúc là gì khi mổi ngày em ở nhà 1 mình từ sáng đến chiều tối, có khi vài ba ngày chẳng thấy mặt người đó. Cuộc sống hạnh phúc là như vậy ak. Hay mổi đêm em lại bập bùng bên ánh đèn mờ của quán bar, uống cho đến khi say khước rồi lại cầm máy điện cho anh và khóc. Như em nói đó là giọt nước mắt của hạnh phúc đó anh. Trái tim anh anh biết ai là người nắm giữ, quá khứ của anh anh không thể quên đi được. Em chưa bao giờ chịu nhìn vào quá khứ của anh để hiểu và cảm thông cùng anh. Em chỉ biết ghen với quá khứ của anh. Giờ đây khi đã cất bước ra đi nhưng mỗi lần điện cho anh em vẫn ghen với Quá khứ đó. Phải chăng em là 1 người quá ích kỷ. Rời xa anh để tìm 1 hạnh phúc mới cho mình. Anh chấp nhận điều đó, từ trước đến giờ anh luôn tôn trọng quyết định của em dù nó có làm anh buồn hay đau khổ. Nhưng …. Cuộc sống của em Hạnh phúc lắm. Anh hiểu mà, Hạnh phúc theo nghĩa của em .
Đà Nẵng những ngày nắng oi bức, Nó đi làm về mệt đừ người tranh thủ ăn miếng cơm rồi mở ltop lên nó vào web. Nó đọc lại bài mình vừa viết, đọc những cm và thấy buồn. 1 Nổi buồn da diết. Quá khứ có quá nhiều chuyện buồn vui lẫn lộn, Còn hiện tại của nó cũng đang rất buồn. Phải chăng với cái cuộc sống xô bờ này con người luôn đem mọi thứ ra để cân đong đo đếm. Nó ghét nhất là khi bị người nó yêu đem ra so sánh nó với 1 ai. Không phải vì nó sợ thua kém họ mà theo như nó nghĩ khi đã có sự so sánh nào đó, chắc chắn trong mắt người nó yêu nó không phải là tất cả. Sáng nay vừa ngủ dậy nó đã nhận rất nhiều, rất nhiều tin nhắn của em. Nó chẳng thèm đọc. Chọn delete all 1 cái nó xoá tất cả tin nhắn. Nó thừa biết em nhắn gì cho nó. 2 ngày nay nó đọc cái tin nhắn đại loại như vậy là quá đủ rồi. Tình yêu ư ? Giờ em có thực sự được yêu và HP không khi bên em giờ đây không phải là anh. Có lẽ anh hơi tự cao nhưng sự thật trước mắt, dù em có cố gắng để che dấu đến mấy nó cũng nhận ra được. Có những sự thật khi đã phơi bày thì chẳng nên nói dối nhau làm chi. Có cố gắng đi chăng nữa thì cũng chỉ là để tự lừa gạt bản thân mình. Em nói cuộc sống của em giờ đã có đựơc những gì em mong muốn, Tình yêu có, Hạnh phúc có, Tiền bạc có. Nếu vậy thì em cứ bình yên bên người ấy . Dù không ở cạnh em nhưng anh thừa biết những gì em đang có và cuộc sống của em như thế nào. Hạnh phúc là gì khi mổi ngày em ở nhà 1 mình từ sáng đến chiều tối, có khi vài ba ngày chẳng thấy mặt người đó. Cuộc sống hạnh phúc là như vậy ak. Hay mổi đêm em lại bập bùng bên ánh đèn mờ của quán bar, uống cho đến khi say khước rồi lại cầm máy điện cho anh và khóc. Như em nói đó là giọt nước mắt của hạnh phúc đó anh. Trái tim anh anh biết ai là người nắm giữ, quá khứ của anh anh không thể quên đi được. Em chưa bao giờ chịu nhìn vào quá khứ của anh để hiểu và cảm thông cùng anh. Em chỉ biết ghen với quá khứ của anh. Giờ đây khi đã cất bước ra đi nhưng mỗi lần điện cho anh em vẫn ghen với Quá khứ đó. Phải chăng em là 1 người quá ích kỷ. Rời xa anh để tìm 1 hạnh phúc mới cho mình. Anh chấp nhận điều đó, từ trước đến giờ anh luôn tôn trọng quyết định của em dù nó có làm anh buồn hay đau khổ. Nhưng …. Cuộc sống của em Hạnh phúc lắm. Anh hiểu mà, Hạnh phúc theo nghĩa của em .
Comments for chapter "Chương 4"
Theo dõi
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận