A New Life ( Quá Khứ Bình Yên Nhé ) - Chương 32
Cả đêm không ngủ khiến nó lờ mờ đôi mắt. Nó rửa mặt cho tỉnh ngủ rồi về phòng thằng Bình thu dọn đồ đạc. Cũng chẳng có gì nhiều ngoài mấy bộ áo quấn. Nó ngạc nhiên khi trong balô nó lại có sợi dây chuyền của thằng Khôi. Không thể tin được, nó đã đem bán rồi sao giờ lại có trong balô. Nó suy nghĩ rồi cũng lờ mờ hiểu được, chạy qua phong An gọi An dậy.
– Em dậy anh hỏi cái này tý
– Để em ngủ tý nửa, lát em chở anh ra nhà giờ còn sớm mà
– Cái dây chuyền của thằng bạn hôm bửa anh bán rồi mà kô biết sao giờ lại nằm trong balô. Nó vờ hỏi An
– Cái đó em mua về lại đó, giờ cho em ngủ tý nửa. Lát dậy đi uống cf em nói sau ok
– Uhm, vậy em ngủ đi.
Nó cũng không biết sao An lại biết chổ nó bán mà mùa về lại. Mà nó cũng chẳng suy nghĩ nửa cho mệt, đang định vào để lấy mấy thứ nửa cho vào balô thì ba An ngồi ở phòng khác gọi nó.
– Dạ, bác gọi con ak
– Uhm, ngồi xuống đi. Bửa trước có 1 số chuyện mà bác chưa tiện nói. Hôm nay cháu ra nhà bác cũng muốn nói để cháu biết mà chuẩn bị
– Dạ, có gì bác cứ nói ak.
– Trước tiên là cháu hãy cất tờ giấy này, Mai cháu cứ đem tờ giấy này đến trường đưa cho BGH thì trường sẽ giải quyết cho cháu đi học lại bình thường.
– Dạ
– Cháu cũng đừng lo lắng gì nhiều, ba của thằng Hà cũng sẽ không gây khó dễ gì cho cháu đâu. Bác cũng đã nói chuyện với ông ấy mấy lần rồi, ông ấy cũng đã răng đe thằng Ha rồi. Sau này cố mà học hành cho đàng hoàng.
– Dạ cháu biết rồi, cháu cám ơn bác nhiều lắm.
– Cháu cố gắng mà học là được rồi. Chuyện hôm trước bác cũng đã giải quyết rồi, bạn cháu có liên lạc thì bảo tụi nó đừng có về Huế. Có chuyện này bác muốn hỏi cháu, cháu trả lời thật lòng cho bác biết nha.
– Dạ có chuyện gì bác cứ hỏi, cháu chẳng giám nói dối nửa l lời.
– Cũng không phải qua trọng như vậy đâu. Bác cũng chỉ có con An là con gái, bác biết nó yêu cháu nên nó cũng đã thay đổi khá nhiều. Bác mong con An sẽ vì cháu mà cố gắng học hành, chỉ có điều bác muốn biết tình cảm của cháu với An như thế nào. Có lẽ với tuổi của cháu mà nói chuyện này thì có hơi sớm nhưng cũng chuân bị là vừa. Bác cũng chỉ muốn vun đáp cho 2 đứa sau này.
– Cháu cũng không giám nói dối bác. Cháu và An cũng mới yêu nhau chưa lâu, chuyện tình cảm cháu cũng không thể nói trước được.
– Chuyện tình cảm bác hiểu nên cũng chỉ muốn cháu và An sẽ cố gắng vun đắp. Sau này ra nhà học hành thứ 7 rảnh rồi cứ vào nhà bác chơi. Có dịp bác cũng muốn ra nhà cháu 1 bửa cho biết nhà biết cửa.
– Dạ, cháu cũng mong được như vậy ak.
Nó ngồi và nghe ba An nói thêm mấy chuyện nửa. Lòng nó thấy nặng trỉu, có lẽ ông đang tìm cách để ràng buộc nó giúp con gái. Nó sợ sẽ làm điều gì có lổi với nhỏ. 2 người con gái bên cạnh khiến nó đau đầu. Ba An đi làm rồi nó lủi thủi về fòng định gọi An dậy để chở ra nhà thì chẳng thấy An đâu.
– Hù, làm gì mà anh như người mất hồn vậy
– Có gì đâu, tối qua ngủ muộn nên thấy hơi mệt.
– Anh đừng giấu em làm gì cho mệt. Chuyện ba nói anh cũng đừng bận tâm nhiều cho mệt. Nếu sau này anh không còn yêu em nửa em sẽ chẳng ràng buộc anh như ý của ba đâu. Em không muốn có anh mà cũng như không.
– Anh xin lổi, Bên cạnh anh em sẽ thiệt thòi mà sao em vẫn vậy
– Vì em yêu anh, miễn có anh bên cạnh là được rồi. Còn thiệt thòi hay không em tự biết mà, mà em cũng chăng thấy có gì là thiệt thòi cả. Có lúc tình yêu cũng phải chia sẽ tuy ai cũng muốn danh riêng cho mình nhưng chẳng thể làm đựơc. Cái đó thuộc về lý trí nên chẳng ai có thể giữ được cả.
– Cũng biết vậy nhưng sự thật trứơc mắt như vậy sao em vẫn chấp nhận. Nếu là anh anh sẽ không thể làm vậy.
– Thôi anh đừng quay lại chuyện tối trứơc rồi.
– Uhm, thôi em thay áo quần đi rồi chở anh ra bến xe buýt anh đón xe ra được.
– Em chở anh ra nhà luôn, cũng phải gặp ba mẹ chồng cho biêt mặt chứ hjhj
– Thôi, xong em lại vào 1 mình, ai lại để con gái đi vào nhà 1 mình
– Trước em ra anh chơi rồi vào 1 mình đó thôi. Mà anh ne
– Gì em
Chưa nói hết câu An đã ôm hôn nó, nó cũng chẳng thể kiêm chế được. Ngay mai chắc chắn nó sẽ phải 1 mình đơn côi thôi thì bòn cú chót vây =)). Nó cứ sờ xuông xxx của An rồi cười.
– Em bửa nay đẹp lắm
– Sí có vậy nửa
– Em bé bửa nay đẹp ak
– Tại anh hết đó, giờ bắt đầu lên lại cảm thây ngứa lắm
– Thì ít ngày em lại cắt tỉa đí, anh để 1 liếp dao cạo trong phòng em rồi nè hjhj
– Anh
– Anh sao, chuẩn bị trước cho em đó, không thì cứ thứ 7 anh vào lại cắt tỉa giúp em nha hehe.
– Thôi không cần
An nũng nịu làm nó phì cười, nó và An mây mưa mãi đến gần trưa mới ra nhà. Cảm giác sau 1 thời gian trở về nhà làm nó thấy khác hẳn. Nó thấy đường về nhà nó sao mà dài thế. Nó thây nhớ mẹ nó vô cùng, kô biết giờ mẹ nó đang làm gì. Mẹ nó mà thấy nó về chắc mừng lắm, gần nửa tháng nay thi thoảng điện ra mẹ nó cứ khóc mãi.
– Em dậy anh hỏi cái này tý
– Để em ngủ tý nửa, lát em chở anh ra nhà giờ còn sớm mà
– Cái dây chuyền của thằng bạn hôm bửa anh bán rồi mà kô biết sao giờ lại nằm trong balô. Nó vờ hỏi An
– Cái đó em mua về lại đó, giờ cho em ngủ tý nửa. Lát dậy đi uống cf em nói sau ok
– Uhm, vậy em ngủ đi.
Nó cũng không biết sao An lại biết chổ nó bán mà mùa về lại. Mà nó cũng chẳng suy nghĩ nửa cho mệt, đang định vào để lấy mấy thứ nửa cho vào balô thì ba An ngồi ở phòng khác gọi nó.
– Dạ, bác gọi con ak
– Uhm, ngồi xuống đi. Bửa trước có 1 số chuyện mà bác chưa tiện nói. Hôm nay cháu ra nhà bác cũng muốn nói để cháu biết mà chuẩn bị
– Dạ, có gì bác cứ nói ak.
– Trước tiên là cháu hãy cất tờ giấy này, Mai cháu cứ đem tờ giấy này đến trường đưa cho BGH thì trường sẽ giải quyết cho cháu đi học lại bình thường.
– Dạ
– Cháu cũng đừng lo lắng gì nhiều, ba của thằng Hà cũng sẽ không gây khó dễ gì cho cháu đâu. Bác cũng đã nói chuyện với ông ấy mấy lần rồi, ông ấy cũng đã răng đe thằng Ha rồi. Sau này cố mà học hành cho đàng hoàng.
– Dạ cháu biết rồi, cháu cám ơn bác nhiều lắm.
– Cháu cố gắng mà học là được rồi. Chuyện hôm trước bác cũng đã giải quyết rồi, bạn cháu có liên lạc thì bảo tụi nó đừng có về Huế. Có chuyện này bác muốn hỏi cháu, cháu trả lời thật lòng cho bác biết nha.
– Dạ có chuyện gì bác cứ hỏi, cháu chẳng giám nói dối nửa l lời.
– Cũng không phải qua trọng như vậy đâu. Bác cũng chỉ có con An là con gái, bác biết nó yêu cháu nên nó cũng đã thay đổi khá nhiều. Bác mong con An sẽ vì cháu mà cố gắng học hành, chỉ có điều bác muốn biết tình cảm của cháu với An như thế nào. Có lẽ với tuổi của cháu mà nói chuyện này thì có hơi sớm nhưng cũng chuân bị là vừa. Bác cũng chỉ muốn vun đáp cho 2 đứa sau này.
– Cháu cũng không giám nói dối bác. Cháu và An cũng mới yêu nhau chưa lâu, chuyện tình cảm cháu cũng không thể nói trước được.
– Chuyện tình cảm bác hiểu nên cũng chỉ muốn cháu và An sẽ cố gắng vun đắp. Sau này ra nhà học hành thứ 7 rảnh rồi cứ vào nhà bác chơi. Có dịp bác cũng muốn ra nhà cháu 1 bửa cho biết nhà biết cửa.
– Dạ, cháu cũng mong được như vậy ak.
Nó ngồi và nghe ba An nói thêm mấy chuyện nửa. Lòng nó thấy nặng trỉu, có lẽ ông đang tìm cách để ràng buộc nó giúp con gái. Nó sợ sẽ làm điều gì có lổi với nhỏ. 2 người con gái bên cạnh khiến nó đau đầu. Ba An đi làm rồi nó lủi thủi về fòng định gọi An dậy để chở ra nhà thì chẳng thấy An đâu.
– Hù, làm gì mà anh như người mất hồn vậy
– Có gì đâu, tối qua ngủ muộn nên thấy hơi mệt.
– Anh đừng giấu em làm gì cho mệt. Chuyện ba nói anh cũng đừng bận tâm nhiều cho mệt. Nếu sau này anh không còn yêu em nửa em sẽ chẳng ràng buộc anh như ý của ba đâu. Em không muốn có anh mà cũng như không.
– Anh xin lổi, Bên cạnh anh em sẽ thiệt thòi mà sao em vẫn vậy
– Vì em yêu anh, miễn có anh bên cạnh là được rồi. Còn thiệt thòi hay không em tự biết mà, mà em cũng chăng thấy có gì là thiệt thòi cả. Có lúc tình yêu cũng phải chia sẽ tuy ai cũng muốn danh riêng cho mình nhưng chẳng thể làm đựơc. Cái đó thuộc về lý trí nên chẳng ai có thể giữ được cả.
– Cũng biết vậy nhưng sự thật trứơc mắt như vậy sao em vẫn chấp nhận. Nếu là anh anh sẽ không thể làm vậy.
– Thôi anh đừng quay lại chuyện tối trứơc rồi.
– Uhm, thôi em thay áo quần đi rồi chở anh ra bến xe buýt anh đón xe ra được.
– Em chở anh ra nhà luôn, cũng phải gặp ba mẹ chồng cho biêt mặt chứ hjhj
– Thôi, xong em lại vào 1 mình, ai lại để con gái đi vào nhà 1 mình
– Trước em ra anh chơi rồi vào 1 mình đó thôi. Mà anh ne
– Gì em
Chưa nói hết câu An đã ôm hôn nó, nó cũng chẳng thể kiêm chế được. Ngay mai chắc chắn nó sẽ phải 1 mình đơn côi thôi thì bòn cú chót vây =)). Nó cứ sờ xuông xxx của An rồi cười.
– Em bửa nay đẹp lắm
– Sí có vậy nửa
– Em bé bửa nay đẹp ak
– Tại anh hết đó, giờ bắt đầu lên lại cảm thây ngứa lắm
– Thì ít ngày em lại cắt tỉa đí, anh để 1 liếp dao cạo trong phòng em rồi nè hjhj
– Anh
– Anh sao, chuẩn bị trước cho em đó, không thì cứ thứ 7 anh vào lại cắt tỉa giúp em nha hehe.
– Thôi không cần
An nũng nịu làm nó phì cười, nó và An mây mưa mãi đến gần trưa mới ra nhà. Cảm giác sau 1 thời gian trở về nhà làm nó thấy khác hẳn. Nó thấy đường về nhà nó sao mà dài thế. Nó thây nhớ mẹ nó vô cùng, kô biết giờ mẹ nó đang làm gì. Mẹ nó mà thấy nó về chắc mừng lắm, gần nửa tháng nay thi thoảng điện ra mẹ nó cứ khóc mãi.
Comments for chapter "Chương 32"
Theo dõi
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận