A New Life ( Quá Khứ Bình Yên Nhé ) - Chương 31
Tiếp:
Quay trở lại phòng An vẫn trùm kín chăn, nó kéo nhẹ An ra. An bây giờ nửa ở dưới nửa trên giường. Nó banh 2 chân An ra, An thấy ngại nên cứ trùm mặt lại làm nó thấy khoái lắm. Loáng 1 cái nó đã don dẹp sạch cỏ cây, xong xuôi nó kề môi vào liếm 1 cái thật dài làm An rùng cả mình =)). Vức mọi thứ sang 1 bên nó dùng tay nhẹ nhàng vuốt xxx An, cảm giác thật khác. Nó thích cái cảm giác đó. Sáng đó nó vắt sức tới mấy lần, đến trưa nó chẳng có sức mà đi ra ăn cơm
) . An cứ nhìn cười mãi. Tối ba An về thông báo cho nó là 2 ngày nửa nó có thể ra nhà để đi học lại. Nó cảm thấy buồn vui lẫn lộn. Cũng chẳng biết nên buồn hay nên vui. Còn An có vẽ buồn nhiều hơn vui. Nó cũng hiểu vì sao An buồn, nhưng nó không thể cứ ở mãi trong này được. Nó còn gia đình, bạn bè rồi còn chuyện học hành. Tính ra nó cũng đã nghĩ gần nửa tháng rồi. Nó cũng không biết ra trường có được đi học lại không, nó cảm thấy lo lắng về chuyện đó. Nhưng nó cũng đã xác định trước nếu không đi học lại được thì năm sau nó sẽ tiếp tục đi học để lấy cái bằng 12. Nó chở An đi uống cf, cả tiếng ngồi bên nhau mà An chẳng nói gì nhiều. Nó biết An buồn vì nó. Cả tối đó nó chẳng ngủ được, nó muốn nói chuyện với An. Nó rón rén bước qua phòng An, cánh cửa vẫn để vậy không khoá. Có lẽ An đang đợi nó. Nó leo lên giường thì thào bên tai An.
– Em ngủ chưa
– Em đợi anh
– Sao biết anh qua mà đợi vậy.
– Em biết anh sẽ qua mà, em cũng muốn nói chuyện với anh
– Uhm, cả buổi tối nay thấy em buồn. Giờ anh cũng ko biết làm sao nửa. Trước giờ có em bên cạnh quen rồi, bây giờ ra nhà cũng buồn lắm.
– Em chỉ sợ ra ngoài đó em không ở bên cạnh anh, anh sẽ có người con gái khác. Em cũng không thể cấm anh được, nếu anh yêu em thì anh sẽ biết nên làm gì. Còn chuyện nhỏ T em sẽ để thời gian quyết định.
– Em không ghen với T ak.
– Em là con gái tất nhiên muốn người mình yêu là của riêng mình. Có lúc em cũng ghen với nhỏ T nhưng….
– Nhưng sao
– Em cảm thấy có những lúc em không bằng T, Em không thể cao thượng được như T. Là con gái ai cũng ích kỹ, nếu em là T chắc chắn em sẽ giữ đựơc anh.
– Anh biết có lúc em buồn vì biết chuyện giữa anh và T. Nhưng giờ anh không biết nên làm sao cả. Rồi 1 ngày nào đó anh sẽ đưa ra quyết định nhưng không phải là bây giờ.
– Em không ép anh phải lựa chọn bây giờ. Em chỉ muốn sau này khi trở lại trường anh sẽ không có thêm 1 ai khác nửa là được rồi.
– Thế em không sợ lúc ra nhà rồi anh sẽ trốn luôn ak.
– Em cho anh trốn luôn đó, nếu trốn được thì cứ trốn hjhj.
– Em nè, nếu trước khi quen em. Lúc quen nhỏ T ở trường anh có quen thêm 1 người nửa thi em sẽ nghĩ sao.
– Em biết là ai mà. Anh không cần phải nói, em sẽ giữ được anh. Chỉ sợ anh yêu nhỏ T hơn em thôi.
– Anh cũng không biết giữa em và T anh dành tình cảm cho ai nhiều hơn nửa. Chắc là = nhau hjhj.
– Tình cảm không có bằng nhau, trong trái tim anh anh tự hiểu. Kể từ cái tối anh ra đón xe ôm lên nhỏ T là em đã biết mình đứng ở vị trí nào. Nhưng em tự tin vào bản thân mình, rồi 1 ngày nào đó người bên cạnh không ai khác sẽ là em. Chỉ 1 mình em mà thôi.
– Em tự tin vậy ak, em không biết tên anh là gì sao mà nói vậy.
– Tên gì em cũng mặc kệ, em chỉ cần biết em yêu anh và em sẽ giữ anh ở bên cạnh em
– Giờ ở cạnh rồi nè. Nhưng lực bất tòng tâm rồi hjhj
– Ai bảo lúc sáng ham chi, giờ ôm em ngủ nha. Em thích được kê đầu lên ngực anh để ngủ.
– Uhm, cũng gần 3h rồi.
Nó ôm An vào lòng và tự hứa sẽ không làm khổ An thêm nữa. Cảm giác cuộc sống lúc đó thật bình yên. Nó cũng chỉ mong cuộc đời nó được như vậy. Những ngày ở bên cạnh An cho nó hiểu được có những thứ ở bên cạnh nó mà trước giờ nó không biết quý trọng. Giờ nó mới thấy được điều đó. Nó thầm cám ơn An. Chỉ còn 2 ngày nửa là nó ra nhà, nó dành nhiều thời gian cho An. Nó chỉ muốn An được vui và bớt lo lắng đi. Đêm trước khi ra nhà nó ghé lên phòng nhỏ, nó không muốn nhỏ lo lắng, nó muốn nhỏ biết mọi chuyện để nhỏ đựơc an tâm. Nó biết An không muốn nó lên chổ nhỏ nhưng vẫn kô thể ngăn cản. Nó chở nhỏ đi uống cf mà lòng nặng trỉu, nhỏ là người chỉ sống vì nó vậy mà.
– T nè mai khanh ra nhà
– Mọi chuyện giải quyết xong chưa mà Khanh ra vậy.
– Ba An giải quyết xong rồi.
– Vậy thì tốt rồi, Khanh nghĩ học cũng lâu rồi với lại chuyện ở trường như vậy chỉ sợ trường không cho đi học lại.
– Cũng không biết sao nửa, nếu không được thì sang năm Khanh đi học lại cũng được.
– Thì cũng đành chịu chứ biết làm sao. Bài vở thì T đã nhờ Nga với mấy đứa bạn trong lớp chép giúp Khanh rồi. Nếu đi học lại thì cũng đỡ vất vả.
– T nè, sao T lại tốt với Khanh như vậy. T cũng biết Khanh là người như thế nào mà, T không ghen ak
– T yêu Khanh nên T sẽ dành cho Khanh những gì tốt nhất. Dù ai có nói gì hay Khanh như thế nào đi nữa thì T vẫn yêu Khanh. T cũng đã nói với Khanh rồi T không muốn Khanh mất đi sự tự do điều mà Khanh không hề muốn.
– Nếu 1 ngày nào đó Khanh rời xa T để đi cùng 1 người khác thì T có hận Khanh ko.
– T yêu Khanh nên sẽ chẳng bao giờ hận Khanh cả. Dù sau này Khanh có yêu ai và đến với 1 ai khác T cũng sẽ yêu Khanh. Sẽ chẳng bao giờ T trách Khanh hay gì cả T chỉ mong người đến với Khanh sẽ quan tâm, lo lắng và yêu Khanh. Với T chỉ cần Khanh được vui vẽ hạnh phúc là đủ rồi. T cũng muốn mình sẽ là người đi bên cạnh Khanh nhưng đó chỉ là mong muốn thôi.
Nó chẳng thể nói được gì, chỉ khẽ nắm tay nhỏ thật chặt. Nó thấy mình có lổi với nhỏ nhiều quá. Nó chưa đem đến được cho nhỏ 1 điều gì cả, có chăng chỉ là nổi buồn và lo lắng. Chở nhỏ về phòng, no chạy xe về nhà An mà lòng không sao yên được. Đêm đó nằm bên cạnh An mà nó chẳng thể ngủ được. Nằm suy nghĩ rồi chẳng thể tìm ra câu trả lời. Đó là đêm đầu tiên nó thức trắng đêm.
Quay trở lại phòng An vẫn trùm kín chăn, nó kéo nhẹ An ra. An bây giờ nửa ở dưới nửa trên giường. Nó banh 2 chân An ra, An thấy ngại nên cứ trùm mặt lại làm nó thấy khoái lắm. Loáng 1 cái nó đã don dẹp sạch cỏ cây, xong xuôi nó kề môi vào liếm 1 cái thật dài làm An rùng cả mình =)). Vức mọi thứ sang 1 bên nó dùng tay nhẹ nhàng vuốt xxx An, cảm giác thật khác. Nó thích cái cảm giác đó. Sáng đó nó vắt sức tới mấy lần, đến trưa nó chẳng có sức mà đi ra ăn cơm
– Em ngủ chưa
– Em đợi anh
– Sao biết anh qua mà đợi vậy.
– Em biết anh sẽ qua mà, em cũng muốn nói chuyện với anh
– Uhm, cả buổi tối nay thấy em buồn. Giờ anh cũng ko biết làm sao nửa. Trước giờ có em bên cạnh quen rồi, bây giờ ra nhà cũng buồn lắm.
– Em chỉ sợ ra ngoài đó em không ở bên cạnh anh, anh sẽ có người con gái khác. Em cũng không thể cấm anh được, nếu anh yêu em thì anh sẽ biết nên làm gì. Còn chuyện nhỏ T em sẽ để thời gian quyết định.
– Em không ghen với T ak.
– Em là con gái tất nhiên muốn người mình yêu là của riêng mình. Có lúc em cũng ghen với nhỏ T nhưng….
– Nhưng sao
– Em cảm thấy có những lúc em không bằng T, Em không thể cao thượng được như T. Là con gái ai cũng ích kỹ, nếu em là T chắc chắn em sẽ giữ đựơc anh.
– Anh biết có lúc em buồn vì biết chuyện giữa anh và T. Nhưng giờ anh không biết nên làm sao cả. Rồi 1 ngày nào đó anh sẽ đưa ra quyết định nhưng không phải là bây giờ.
– Em không ép anh phải lựa chọn bây giờ. Em chỉ muốn sau này khi trở lại trường anh sẽ không có thêm 1 ai khác nửa là được rồi.
– Thế em không sợ lúc ra nhà rồi anh sẽ trốn luôn ak.
– Em cho anh trốn luôn đó, nếu trốn được thì cứ trốn hjhj.
– Em nè, nếu trước khi quen em. Lúc quen nhỏ T ở trường anh có quen thêm 1 người nửa thi em sẽ nghĩ sao.
– Em biết là ai mà. Anh không cần phải nói, em sẽ giữ được anh. Chỉ sợ anh yêu nhỏ T hơn em thôi.
– Anh cũng không biết giữa em và T anh dành tình cảm cho ai nhiều hơn nửa. Chắc là = nhau hjhj.
– Tình cảm không có bằng nhau, trong trái tim anh anh tự hiểu. Kể từ cái tối anh ra đón xe ôm lên nhỏ T là em đã biết mình đứng ở vị trí nào. Nhưng em tự tin vào bản thân mình, rồi 1 ngày nào đó người bên cạnh không ai khác sẽ là em. Chỉ 1 mình em mà thôi.
– Em tự tin vậy ak, em không biết tên anh là gì sao mà nói vậy.
– Tên gì em cũng mặc kệ, em chỉ cần biết em yêu anh và em sẽ giữ anh ở bên cạnh em
– Giờ ở cạnh rồi nè. Nhưng lực bất tòng tâm rồi hjhj
– Ai bảo lúc sáng ham chi, giờ ôm em ngủ nha. Em thích được kê đầu lên ngực anh để ngủ.
– Uhm, cũng gần 3h rồi.
Nó ôm An vào lòng và tự hứa sẽ không làm khổ An thêm nữa. Cảm giác cuộc sống lúc đó thật bình yên. Nó cũng chỉ mong cuộc đời nó được như vậy. Những ngày ở bên cạnh An cho nó hiểu được có những thứ ở bên cạnh nó mà trước giờ nó không biết quý trọng. Giờ nó mới thấy được điều đó. Nó thầm cám ơn An. Chỉ còn 2 ngày nửa là nó ra nhà, nó dành nhiều thời gian cho An. Nó chỉ muốn An được vui và bớt lo lắng đi. Đêm trước khi ra nhà nó ghé lên phòng nhỏ, nó không muốn nhỏ lo lắng, nó muốn nhỏ biết mọi chuyện để nhỏ đựơc an tâm. Nó biết An không muốn nó lên chổ nhỏ nhưng vẫn kô thể ngăn cản. Nó chở nhỏ đi uống cf mà lòng nặng trỉu, nhỏ là người chỉ sống vì nó vậy mà.
– T nè mai khanh ra nhà
– Mọi chuyện giải quyết xong chưa mà Khanh ra vậy.
– Ba An giải quyết xong rồi.
– Vậy thì tốt rồi, Khanh nghĩ học cũng lâu rồi với lại chuyện ở trường như vậy chỉ sợ trường không cho đi học lại.
– Cũng không biết sao nửa, nếu không được thì sang năm Khanh đi học lại cũng được.
– Thì cũng đành chịu chứ biết làm sao. Bài vở thì T đã nhờ Nga với mấy đứa bạn trong lớp chép giúp Khanh rồi. Nếu đi học lại thì cũng đỡ vất vả.
– T nè, sao T lại tốt với Khanh như vậy. T cũng biết Khanh là người như thế nào mà, T không ghen ak
– T yêu Khanh nên T sẽ dành cho Khanh những gì tốt nhất. Dù ai có nói gì hay Khanh như thế nào đi nữa thì T vẫn yêu Khanh. T cũng đã nói với Khanh rồi T không muốn Khanh mất đi sự tự do điều mà Khanh không hề muốn.
– Nếu 1 ngày nào đó Khanh rời xa T để đi cùng 1 người khác thì T có hận Khanh ko.
– T yêu Khanh nên sẽ chẳng bao giờ hận Khanh cả. Dù sau này Khanh có yêu ai và đến với 1 ai khác T cũng sẽ yêu Khanh. Sẽ chẳng bao giờ T trách Khanh hay gì cả T chỉ mong người đến với Khanh sẽ quan tâm, lo lắng và yêu Khanh. Với T chỉ cần Khanh được vui vẽ hạnh phúc là đủ rồi. T cũng muốn mình sẽ là người đi bên cạnh Khanh nhưng đó chỉ là mong muốn thôi.
Nó chẳng thể nói được gì, chỉ khẽ nắm tay nhỏ thật chặt. Nó thấy mình có lổi với nhỏ nhiều quá. Nó chưa đem đến được cho nhỏ 1 điều gì cả, có chăng chỉ là nổi buồn và lo lắng. Chở nhỏ về phòng, no chạy xe về nhà An mà lòng không sao yên được. Đêm đó nằm bên cạnh An mà nó chẳng thể ngủ được. Nằm suy nghĩ rồi chẳng thể tìm ra câu trả lời. Đó là đêm đầu tiên nó thức trắng đêm.
Comments for chapter "Chương 31"
Theo dõi
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận