A New Life ( Quá Khứ Bình Yên Nhé ) - Chương 3
Tiếp cái phần đang dỡ dang rồi đi ngũ. Không AE lại suy nghĩ lung tung thì mệt 
– Bà ngủ chưa, nói chuyện tý nha
– Chưa, nảy giờ nằm mơ màng thôi. Đợi ông về không dám ngủ sợ ngủ quên ông gọi không dậy mở cửa ông lại hiến máu nhân đạo
– Ờ, mà sao buổi tối bà măc đồ gì kinh thế
– Kinh sao, tui thấy bình thường mà.
– Làm tui sút hộc máu mũi hjhj. May bà là bạn thân của tui nên
– Nên sao? Sao nói lấp lững vậy.
– Thì là bạn thân nên ít cảm giác chứ sao ( Nó nói mà thàng nhỏ của nó cứ biểu tình mãi
)
– Mà nếu nhiều cảm giác thì sao ?
– Thì thì ….. Bóc lịch nhiêu cuốn Anh cũng chấp nhận nha haha.
– Có dám không đó, hay nghe người ta doạ bóc lịch nhiều cuốn cái thì chảy nước trong quần hjhj.
– Liều ăn nhiều mà. Thôi đi ngủ đi cả tui không kìm chế được là rách việc ak nha
– Có gì đâu rách việc kìm chế không được thì tui chiều ông thôi có sao đâu. Không chết ai đâu mà ông sợ :>
– Thôi không giám, mai ra nhà vát cái mặt mo về nhà thì mệt hj( nghe nhỏ nói mà nước bọt nó chảy ực ưc =)) )
– Tui thừa biết có cho ông cũng không dám mà ( Má nó coi thường mình dễ sợ, Chẳng lẻ mình 2 thì hay sao chứ =)) ) Thôi đi ngủ đi, mai tui dẫn đi ăn bún hến. ở đây người ta nấu ngon lắm không như ở quê mình đâu.
– Ùhm, mà tui không thích ăn hến cho lắm, thích ăn còn trìa Thôi hehe, 1 con là ok rồi
– Thôi đừng có nói chuyện tào lao nữa đi ngủ đi. Tui bùn ngủ rồi nè
– Uhm đi ngủ.
Nó nằm 1 lát sau là đã chìm vào giấc ngủ. Sáng dậy nó chẳng thấy nhỏ đâu nhìn lên đồng hồ thì đã gần 9h. Đêm qua nó hơi lè nhè nên sáng ngủ chẳng biết trời trăng mây gió luôn. Nó đi đến cửa thì thấy tờ giấy nhỏ để lại: “ Bàn chải với khăn tui để trong tolet cho ông rồi, Định gọi ông dậy đi ăn mà thấy ông ngủ ngon qua nên không tui mua về cho ông. Bún thì để ở trên bàn, nước hến thì trong xoong hâm lại cho nóng rồi ăn. Tự phục vụ nha, tui đi chợ mua thức ăn lát về, Trưa ở lại ăn cơm với tui đã tồi ra “. Ăn sáng xong nó lò mò ra đầu ngõ tìm quán cf. Đúng là con đường của những dãy trọ quán cf chi chít. Đến trưa ăn uông xong nhỏ chở nó ra trạm bắt xe buýt ra nhà. Vừa đến nơi thì nó đứng sững người vì ngạc nhiên, con Nga đã đợi nó ở trạm xe buýt nó tròn xoe đôi mắt nhìn Nga như người ngoài hành tinh.
– Ơ, sao bà lại ở đây ?
– Đợi ông chứ làm gì
– Sao biết tui đi Huế ra mà đợi hay vậy?
– Tui về nhà ông chơi không thấy ông, Hỏi ông già ông thì ông bảo ông đi Huế thăm con T từ chiều qua rồi.
– Vậy sao biết tui ra giờ này mà đón?
– Ông có bị gì không vậy, Trời nắng chang chang người ta đợi ông nảy giờ không thèm hỏi thăm 1 câu mà cứ hỏi chuyên gì không ak
– Ak ừ thôi đưa xe tui chở lên.
– Có thế chứ.
Nó chở con Nga lên mà cứ suy nghĩ mãi chẳng biết sao con Nga lại biết nó ra giờ đó mà đợi. Với lại con nay chắc cũng uống nhầm thuốc rồi. Mới thân với nhau chưa đầy 3 ngày tự dưng đi đón người ta. Làm như người yêu đi xa về không bằng. Chắc là có chuyện gì khúc mắc đây mai lên lớp phải hỏi nó mới được nó tự nhủ.
– Bà ngủ chưa, nói chuyện tý nha
– Chưa, nảy giờ nằm mơ màng thôi. Đợi ông về không dám ngủ sợ ngủ quên ông gọi không dậy mở cửa ông lại hiến máu nhân đạo
– Ờ, mà sao buổi tối bà măc đồ gì kinh thế
– Kinh sao, tui thấy bình thường mà.
– Làm tui sút hộc máu mũi hjhj. May bà là bạn thân của tui nên
– Nên sao? Sao nói lấp lững vậy.
– Thì là bạn thân nên ít cảm giác chứ sao ( Nó nói mà thàng nhỏ của nó cứ biểu tình mãi
– Mà nếu nhiều cảm giác thì sao ?
– Thì thì ….. Bóc lịch nhiêu cuốn Anh cũng chấp nhận nha haha.
– Có dám không đó, hay nghe người ta doạ bóc lịch nhiều cuốn cái thì chảy nước trong quần hjhj.
– Liều ăn nhiều mà. Thôi đi ngủ đi cả tui không kìm chế được là rách việc ak nha
– Có gì đâu rách việc kìm chế không được thì tui chiều ông thôi có sao đâu. Không chết ai đâu mà ông sợ :>
– Thôi không giám, mai ra nhà vát cái mặt mo về nhà thì mệt hj( nghe nhỏ nói mà nước bọt nó chảy ực ưc =)) )
– Tui thừa biết có cho ông cũng không dám mà ( Má nó coi thường mình dễ sợ, Chẳng lẻ mình 2 thì hay sao chứ =)) ) Thôi đi ngủ đi, mai tui dẫn đi ăn bún hến. ở đây người ta nấu ngon lắm không như ở quê mình đâu.
– Ùhm, mà tui không thích ăn hến cho lắm, thích ăn còn trìa Thôi hehe, 1 con là ok rồi
– Thôi đừng có nói chuyện tào lao nữa đi ngủ đi. Tui bùn ngủ rồi nè
– Uhm đi ngủ.
Nó nằm 1 lát sau là đã chìm vào giấc ngủ. Sáng dậy nó chẳng thấy nhỏ đâu nhìn lên đồng hồ thì đã gần 9h. Đêm qua nó hơi lè nhè nên sáng ngủ chẳng biết trời trăng mây gió luôn. Nó đi đến cửa thì thấy tờ giấy nhỏ để lại: “ Bàn chải với khăn tui để trong tolet cho ông rồi, Định gọi ông dậy đi ăn mà thấy ông ngủ ngon qua nên không tui mua về cho ông. Bún thì để ở trên bàn, nước hến thì trong xoong hâm lại cho nóng rồi ăn. Tự phục vụ nha, tui đi chợ mua thức ăn lát về, Trưa ở lại ăn cơm với tui đã tồi ra “. Ăn sáng xong nó lò mò ra đầu ngõ tìm quán cf. Đúng là con đường của những dãy trọ quán cf chi chít. Đến trưa ăn uông xong nhỏ chở nó ra trạm bắt xe buýt ra nhà. Vừa đến nơi thì nó đứng sững người vì ngạc nhiên, con Nga đã đợi nó ở trạm xe buýt nó tròn xoe đôi mắt nhìn Nga như người ngoài hành tinh.
– Ơ, sao bà lại ở đây ?
– Đợi ông chứ làm gì
– Sao biết tui đi Huế ra mà đợi hay vậy?
– Tui về nhà ông chơi không thấy ông, Hỏi ông già ông thì ông bảo ông đi Huế thăm con T từ chiều qua rồi.
– Vậy sao biết tui ra giờ này mà đón?
– Ông có bị gì không vậy, Trời nắng chang chang người ta đợi ông nảy giờ không thèm hỏi thăm 1 câu mà cứ hỏi chuyên gì không ak
– Ak ừ thôi đưa xe tui chở lên.
– Có thế chứ.
Nó chở con Nga lên mà cứ suy nghĩ mãi chẳng biết sao con Nga lại biết nó ra giờ đó mà đợi. Với lại con nay chắc cũng uống nhầm thuốc rồi. Mới thân với nhau chưa đầy 3 ngày tự dưng đi đón người ta. Làm như người yêu đi xa về không bằng. Chắc là có chuyện gì khúc mắc đây mai lên lớp phải hỏi nó mới được nó tự nhủ.
Comments for chapter "Chương 3"
Theo dõi
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận