A New Life ( Quá Khứ Bình Yên Nhé ) - Chương 24
Tiếp:
Ngồi sau xe nó cũng suy nghĩ nhiều lắm, không biết nó làm vậy có khiến ba mẹ An buồn hay không. Nó chỉ cảm thấy có lỗi với ba An, ông đặt nhiều hy vọng vào nó vậy mà. Nó cũng chẳng biết nên làm sao, thôi thì mai về nói chuyện với ba An sau. Đến phòng trọ Nhỏ mở cửa nhìn thấy nó nhỏ có vẽ vui mừng. Có lẽ nhỏ cũng nhớ nó nhiều lắm.
– Sao Khanh lại đến giờ này, không phải ở dưới nhà An ak
– Khanh nhớ T
Nó ôm chầm lấy nhỏ, bao nhiêu nhớ nhung là bấy nhiêu nước mắt nhỏ cứ tuôn trào. Nằm bên cạnh nó nhỏ nói với nó bao nhiêu là chuyện, nó cũng chỉ mong những điều nhỏ nói sẽ thành hiện thực. Đêm đó nó không sao ngủ được, cứ suy nghĩ không biết ngày mai sẽ ra sao. Giờ nó chẳng biết nên làm như thế nào cả. Nó, An, Nga và Nhỏ nó chẳng biết nên xử lý ra sao. Cả ba người đó đều nói rằng sẽ để cho nó được tự do, không muốn ràng buộc nó. Dù nó có làm gì thì họ cũng sẽ không hận hay ghet nó. Nhưng nó thừa hiểu được chẳng có người con gái nào muốn chia sẽ người mình yêu với ai. Nhỏ cũng vậy thôi, mấy hôm nay nó biết nhỏ buồn vì bên cạnh nó có thêm An. Không nói ra nhưng nó cũng lờ mờ đoán ra được. Sáng nó dậy thật sớm chở nhỏ đi uống cf, nó muốn nói với nhỏ 1 điều gì đó nhưng chẳng thể mở lời. Cả buổi sáng nó và nhỏ cứ quấn lấy nhau, bao nhiêu yêu thương nó dành cho nhỏ. Có lẽ hôm đó nó thấy cuộc đời thật hạnh phúc dù hiện tại có rất nhiều chuyện xảy ra. Trưa đang ăn cơm thì An lên, vào phòng An cũng chẳng thèm chào nhỏ làm nó thấy bực mình.
– Tý anh chở em đi qua trường có việc nha
– Chiều nay anh bận rồi, mà sao không chạy xe qua trường mà phải đợi anh chở.
– Định nhờ anh chở đi qua tý rồi về nhà em ba có chuyện muốn nói với anh
– Em qua trường đi, tý anh về nha em sau.
– Thôi, Khanh cứ chở An đi đi, bửa khác lên T chơi sau được. nhỏ nói làm nó càng thấy thương nhỏ.
– Thôi, An tự đi đựơc mà. Tý chở T qua nhà sách về rồi Khanh về sau được.
– Không cần đâu, mai T qua nhà sách mua mấy thứ đó sau được.
Nhỏ nói làm nó chẳng thể từ chối được. Nó không muốn làm nhỏ phải khó xử đành phải chở An qua trường. Mẹ đang bực, đến trường cái thấy thằng Cường lại đứng ở cổng với mấy thằng nửa. Mấy thằng đó cứ nhìn nó chằm chằm, nó vẫn bình tỉnh chẳng e sợ. An biết chuyện nên chẳng chịu vào trường, An đến rồi nói chuyện gì đó với thằng Cường. Quay lại An nói nó cứ về đi tý 3 giờ qua đón An, sẽ không có chuyện gi đâu. Nó cũng chẳng quan tâm chuyện mấy thằng đó có gây sự với nó nửa hay không. Nếu hôm nay tui nó có gây sự nó cũng sẽ tìm cách để tẩu thoát =)). Nói cứ y như là, nó mới chạy cách trường gần 1km thì mấy thằng đó bám theo nó. Nó chẳng đam mê tốc độ nên chẳng mấy chốc tụi nó đã bám sát sau lưng. Nó chẳng biết đường nào để thoát thân, bổng nó nhờ cách đây 1 đoạn có cái trụ sở của phường. Nó rú ga thật mạnh rồi chạy tọt vào trong. Mây thằng đó thấy nó chạy vào phường chẳng thằng nào giám mò vào. Chắc là yên thân rồi
). Nó nghĩ vậy nhưng vẫn lo vì tụi đó cứ đứng ở gần đó chẳng chịu đi. Thôi thì cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng thì đành chịu vậy. Tới đâu thì tới. Nó đi vào phong bảo vệ xin cha bảo vệ cho nó điện 1 cuộc điện thoại vì xe bị hỏng mà không đem theo tiền giờ điện về nhờ anh đem tiền qua sửa xe. Cầm máy nó bấm số thằng Bờm.
– Alo, anh Bờm ak em Khanh đây.
– Chi vậy cha nội bửa ni có rứa nửa ak
– Dạ, em chở con An qua trường đi về mà xe bị hỏng nhắc mãi mới đến được trụ sở phường xxx. May sao chú bảo vệ cho em điện nhờ, anh đem tiền qua cho em sửa xe cái. Nhớ đem tiền qua nhiều nhiều nha.
– Ờ tau hiểu rồi, 15p tau qua tới mi cứ yên tâm ở đó.
Cúp máy chưa đầy 10p thằng Bờm đã đứng ở cổng gọi nó. Chưa ra khỏi cổng thằng Bờm đã hỏi dồn dập.
– Có chuyện gì vậy thằng cường lại tìm mi gây chuyện ak. Sao giờ có tính chuyện giải quyết 1 lần cho xong không.
– Quyết cái đầu mi ak, đã bảo đi qua nhiều nhiều tý mà mi đi có 1 minh vậy. Định làm anh hùng ak
– Mi khỏi lo, mấy đứa kia đứng ở góc bên kia. Mi cứ đi ra nếu thằng cường mà chặn mi lại thì xem như hôm nay nó khổ đời rồi.
– Tau không muốn gây thêm chuyện nửa. Tau chỉ muốn qua đông đông tý để tụi đó biết đường mà rút lui. Còn nếu tau muốn chơi thì đã kẹp hàng theo trong xe để phòng thân cần gì phải điện mi hay đi trốn tụi nó nhục như thế này.
– Uhm, giờ mà làm to chuyện nửa chắc mi hết đường về nhà hềy.
– Cái đầu ngu mi thì chỉ ngang đó thôi hjhj
Ngồi sau xe nó cũng suy nghĩ nhiều lắm, không biết nó làm vậy có khiến ba mẹ An buồn hay không. Nó chỉ cảm thấy có lỗi với ba An, ông đặt nhiều hy vọng vào nó vậy mà. Nó cũng chẳng biết nên làm sao, thôi thì mai về nói chuyện với ba An sau. Đến phòng trọ Nhỏ mở cửa nhìn thấy nó nhỏ có vẽ vui mừng. Có lẽ nhỏ cũng nhớ nó nhiều lắm.
– Sao Khanh lại đến giờ này, không phải ở dưới nhà An ak
– Khanh nhớ T
Nó ôm chầm lấy nhỏ, bao nhiêu nhớ nhung là bấy nhiêu nước mắt nhỏ cứ tuôn trào. Nằm bên cạnh nó nhỏ nói với nó bao nhiêu là chuyện, nó cũng chỉ mong những điều nhỏ nói sẽ thành hiện thực. Đêm đó nó không sao ngủ được, cứ suy nghĩ không biết ngày mai sẽ ra sao. Giờ nó chẳng biết nên làm như thế nào cả. Nó, An, Nga và Nhỏ nó chẳng biết nên xử lý ra sao. Cả ba người đó đều nói rằng sẽ để cho nó được tự do, không muốn ràng buộc nó. Dù nó có làm gì thì họ cũng sẽ không hận hay ghet nó. Nhưng nó thừa hiểu được chẳng có người con gái nào muốn chia sẽ người mình yêu với ai. Nhỏ cũng vậy thôi, mấy hôm nay nó biết nhỏ buồn vì bên cạnh nó có thêm An. Không nói ra nhưng nó cũng lờ mờ đoán ra được. Sáng nó dậy thật sớm chở nhỏ đi uống cf, nó muốn nói với nhỏ 1 điều gì đó nhưng chẳng thể mở lời. Cả buổi sáng nó và nhỏ cứ quấn lấy nhau, bao nhiêu yêu thương nó dành cho nhỏ. Có lẽ hôm đó nó thấy cuộc đời thật hạnh phúc dù hiện tại có rất nhiều chuyện xảy ra. Trưa đang ăn cơm thì An lên, vào phòng An cũng chẳng thèm chào nhỏ làm nó thấy bực mình.
– Tý anh chở em đi qua trường có việc nha
– Chiều nay anh bận rồi, mà sao không chạy xe qua trường mà phải đợi anh chở.
– Định nhờ anh chở đi qua tý rồi về nhà em ba có chuyện muốn nói với anh
– Em qua trường đi, tý anh về nha em sau.
– Thôi, Khanh cứ chở An đi đi, bửa khác lên T chơi sau được. nhỏ nói làm nó càng thấy thương nhỏ.
– Thôi, An tự đi đựơc mà. Tý chở T qua nhà sách về rồi Khanh về sau được.
– Không cần đâu, mai T qua nhà sách mua mấy thứ đó sau được.
Nhỏ nói làm nó chẳng thể từ chối được. Nó không muốn làm nhỏ phải khó xử đành phải chở An qua trường. Mẹ đang bực, đến trường cái thấy thằng Cường lại đứng ở cổng với mấy thằng nửa. Mấy thằng đó cứ nhìn nó chằm chằm, nó vẫn bình tỉnh chẳng e sợ. An biết chuyện nên chẳng chịu vào trường, An đến rồi nói chuyện gì đó với thằng Cường. Quay lại An nói nó cứ về đi tý 3 giờ qua đón An, sẽ không có chuyện gi đâu. Nó cũng chẳng quan tâm chuyện mấy thằng đó có gây sự với nó nửa hay không. Nếu hôm nay tui nó có gây sự nó cũng sẽ tìm cách để tẩu thoát =)). Nói cứ y như là, nó mới chạy cách trường gần 1km thì mấy thằng đó bám theo nó. Nó chẳng đam mê tốc độ nên chẳng mấy chốc tụi nó đã bám sát sau lưng. Nó chẳng biết đường nào để thoát thân, bổng nó nhờ cách đây 1 đoạn có cái trụ sở của phường. Nó rú ga thật mạnh rồi chạy tọt vào trong. Mây thằng đó thấy nó chạy vào phường chẳng thằng nào giám mò vào. Chắc là yên thân rồi
– Alo, anh Bờm ak em Khanh đây.
– Chi vậy cha nội bửa ni có rứa nửa ak
– Dạ, em chở con An qua trường đi về mà xe bị hỏng nhắc mãi mới đến được trụ sở phường xxx. May sao chú bảo vệ cho em điện nhờ, anh đem tiền qua cho em sửa xe cái. Nhớ đem tiền qua nhiều nhiều nha.
– Ờ tau hiểu rồi, 15p tau qua tới mi cứ yên tâm ở đó.
Cúp máy chưa đầy 10p thằng Bờm đã đứng ở cổng gọi nó. Chưa ra khỏi cổng thằng Bờm đã hỏi dồn dập.
– Có chuyện gì vậy thằng cường lại tìm mi gây chuyện ak. Sao giờ có tính chuyện giải quyết 1 lần cho xong không.
– Quyết cái đầu mi ak, đã bảo đi qua nhiều nhiều tý mà mi đi có 1 minh vậy. Định làm anh hùng ak
– Mi khỏi lo, mấy đứa kia đứng ở góc bên kia. Mi cứ đi ra nếu thằng cường mà chặn mi lại thì xem như hôm nay nó khổ đời rồi.
– Tau không muốn gây thêm chuyện nửa. Tau chỉ muốn qua đông đông tý để tụi đó biết đường mà rút lui. Còn nếu tau muốn chơi thì đã kẹp hàng theo trong xe để phòng thân cần gì phải điện mi hay đi trốn tụi nó nhục như thế này.
– Uhm, giờ mà làm to chuyện nửa chắc mi hết đường về nhà hềy.
– Cái đầu ngu mi thì chỉ ngang đó thôi hjhj
Comments for chapter "Chương 24"
Theo dõi
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận