A New Life ( Quá Khứ Bình Yên Nhé ) - Chương 14
Tiếp: Nó và Nga cứ đi qua dãy hành lang trong lúc các ánh mắt đang nhìn. Nó cũng chẳng cần quan tâm làm gì, ai nói gì thì nói nó chẳng bao giơ để ý. Bất ngờ nó gặp con Nhung, không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại gặp nó.
– Anh chị đi học về tình cảm nhỉ
– Ờ cũng bình thường thôi mà . Nga lên tiếng.
– Thì em thấy 2 anh chị tay trong tay đi trong trường mà như chẳng cần để ý đến cả trường này đang nhìn về 2 người thôi.
– Để ý làm gì cho mệt, ai nói gì kệ họ, việc mình mình cứ làm, thích sao là làm vậy ak. Nó lên tiếng làm con Nhung chẳng nói gì thêm.
Nga nghe nó nói vậy lấy làm vui lắm, vui vì Nga biết giữa nó và Nhung chẳng có gì cả. Con Nhung quay đi với vẽ mặt giận lắm, nó cũng chẳng quan tâm nhiều. Nhiều khi nó xem Nhung như em gái nó, nhưng hôm nay Nhung lại nói xoi mói làm nó mất đi cái tình cảm đó. Tính nó là vậy đó, nếu đã xem là anh em bạn bè thì đừng bao giơ xoi mói hay cạnh khoé nhau điều gì. Còn nếu đã như vậy thì chắc chắn không phải là bạn. Cũng hơn 1 tuần từ ngày đó mổi lần gặp ở căntin con Nhung chẳng nói hay hỏi điều gì, nó cũng chẳng quan tâm. ( tiếc cái là về căn tin không có người trả tiền giúp =)) ). 1 tuần trôi qua có mấy lần con An ra tìm nó, cũng chỉ là đi cf hay đi ăn uống gì đó. Mổi lần như vậy nó lại phải nói dối Nga, tuy cũng sợ Nga biết chuyện rồi giận nhưng nó không giám nói thật. Con Nga mà biết chắc day cổ nó
. Đôi lúc nó lại thích cái cảm giác sợ sợ đó. Có lần con An ra sớm lắm ngồi ở cf đợi nó, mới đừng xe lại quán cf thấy An nó chẳng giám chào vi đằng sau có bà la sát =)). May sao con An không cất tiếng chứ nó mà gọi 1 cái thì thôi rồi lượm ơi
). Lại 1 sáng thứ 2 binh thường như mọi ngày đầu tuần khác có điều sáng nay trời mưa. Trường nó được nghỉ tiết chào cờ, thay vào đó là tiết chủ nhiệm, nó không có mặt thế là bị 1 sẹo. Đời đen vãi chè ~x( . Đúng là 1 tuần toàn chuyện không đâu vào đâu. Tuần đó nó còn bị bắt hút thuốc trong trường vậy là nguyên tháng hạnh kiểm yếu. Nó thầm chửi ông trời, nhưng đo là chỉ là 1 sự khởi đầu của sự tăm tối.
Ngày thứ 6 đầy tăm tối. Nó lưỡng thửng ra nhà xe, đang đi thì thằng khôi kêu nó có vẻ gấp gáp lắm.
– Chi rứa, có chuyện gì mà kêu như kêu đò vậy
– Hôm ni có chuyện rồi, thằng Hà lớp 10a4 đang ở cổng trường với 12 13 thằng nửa đang chờ mi ra đó.
– Chờ tau ra làm gì, lâu rồi tau có chơi giỡi gì với con Nhung đâu, chắc thằng này đầu óc có vần đề rồi.
– Tau cũng không rỏ nhưng chắc chắn là tụi nó vây mi đó. Nghe thằng em tau ơ lớp bên cạnh nói hôm ni nó quyết cho mi 1 bài học.
– Tau làm gì có nộp học phí trường đời đâu mà nó dạy tau hjhj. Mà tụi nó chặn tau lai đông vậy chắc tau xin lổi và nhận làm em nó cái là nó cho đi ak =)) .
– Thôi đừng giỡn nữa, xui cho mi hôm ni hội tui mình nó chuồn về đi chơi hết rồi. Giờ chỉ còn tau với mi, không biết có chọi lại nổi tụi nó không.
– Mi sợ ak
– Tau không sợ chỉ lo cho mi thôi, nếu tụi nó chặn mi lại tau cũng không thể đứng nhìn. Nhưng tụi nó cũng đông thôi thì nhịn 1 tý không phải là nhục. Đợi mai hội mình đông đủ, tụi nó muốn chơi sao thì mình chiều.
– Mi không cần phải lo nhiều, giờ mi ra chở con Nga về giúp tau, nói với nó là tau bị giám thị mời lại tau lấy xe về sau.
– Mi nghĩ sao, chẳng lẻ tau lại bỏ mi lại 1 mình, mặt mũi đâu bước vào trường này nửa.
– Mi khỏi lo tau có cách giải quyết êm xuôi mà. Chỉ cần mi chở con Nga về cái là ok.
– Mi định giải quyết sao, chẳng lẻ đứng chịu trận hay là xin lổi tụi nó.
– Chắc tau xin lổi tụi nó rồi xin tui nó cho tau về cả ba mẹ tau trông =))
Nó nói rồi cười khà khà. Nhất quyết bắt thằng Khôi chở Nga về. Thằng khôi cũng chẳng an tâm nhưng sợ nó giận vì không nghe lời nên nó đưa xe cho Nga về rồi đứng ở đằng xa 1 tý để tiếp viện nếu cần. Nó lầm lì ngồi trong nhà xe chẳng chịu ra. Nó cũng chẳng muốn chuyện này xảy ra, năm cuối cấp nó muốn được bình yên để ra trường vậy mà. Gần 15p trôi qua, nó chẳng nôn nóng, nhìn ra xa nó thấy thằng Khôi đang lấp ló ở quán nước. Nó cũng chưa tim ra cách giải quyết, giờ mà ra thì cũng nhừ đòn. Mà nếu nó tìm cách đi ngã sau thì chẳng còn mặt mủi nào làm đàn anh trong hội. Thôi thì kệ mẹ nó. Nó nhắc xe ra đến công trường thì thấy tụi thằng Hà đã lăm le nó. Nó đứng lại ngay ở cổng trường, nhìn quanh cũng chẳng thấy thầy cô nào còn ở trường. Nó thấy an tâm hơn 1 chút. Thằng Hà tiến đến gần nó trên tay cầm 1 cây đùi bằng gỗ cở bằng cầm tay.
– Mày là cái thằng đã làm Nhung của tau buồn phải không.
– Ơ em có làm gì đâu, em cũng chẳng trêu ghẹo gì để làm nhung buồn cả.
– Mày đừng có chối, nghe ở trường này mày cũng có tiếng là dân anh chị lắm. Hoá ra chỉ là lời đồn thổi.
– Dạ em đâu có gi đâu, Có gi nếu hiểu lầm thì anh bỏ qua cho em. Còn nếu anh cần thì sáng mai em qua lớp để xin lỗi Nhung.
– Mày biết thân phận thế thì tốt, tau tha cho mày khỏi phải chịu đòn. Nhưng sáng mai nếu mày không qua xin lỗi Nhung thì mày biết chuyện gì sẽ xảy ra rồi chứ.
– Dạ em biết mà. Anh mới vào trường nhưng ở trường này cũng thuộc hạng có tiếng. Em chẳng giám sai lời, Nếu được em xin đựơc làm bạn với anh. Có gì sau này nhờ anh cả. Anh cho em được bắt tay anh cái xem như lời cám ơn của em .
Nó thừa biết nó yếu thế nếu không đánh thằng dẫn đầu làm tụi kia thấy vậy mà rút lui thì e nó cũng chẳng lành. Thằng Hà nghe nó nói vây cười đắc chí. Đưa tay ra bắt tay với nó, nó chỉ chờ có vậy nắm được tay thằng Hà nó giật manh về phía sau quá bất ngờ thằng Ha bổ dúi tới no dùng gối kê lên 1 phát trúng ngay bụng. Thằng Hà ôm bụng quỳ xuống, nó kê cùi chỏ 1 phát nửa ngay mặt, máu môn máu miệng thằng Hà chảy tứ tung. Thấy thằng Hà như vậy mấy thằng khác bắt đầu xông vào. Nó bắt đầu chạy vào sân sau của trường, Thằng Hà đứng dậy bảo tui kia vây nó lại, quyết hôm nay cho nó nhừ đòn. Nó chẳng suy nghĩ gì nhiều nửa, chạy 1 mạch ra tolet của trường, ở đó nó đã giấu sẵng 1 cây mã tấu. Cũng không phải để làm gì nhưng tính nó cẫn thận phòng trường hợp cần thiết lôi ra để tụ vệ thôi. Cầm cây mã tấu trên tay nó có vẽ tự tin hơn nhiều. Mặt nó bắt đầu nóng lên. Nó bước ra sân sau trường, ở đó mấy thằng kia cũng vừa chạy vào tới. Thấy nó cầm trên tay cây mã tấu mấy thằng kia cũng chùn bước. Nó nghĩ chắc chẳng cần lớn chuyện chỉ cần chém hụt vài nhát là tụi này chạy cả thôi. Thằng Hà lúc đó cũng đã tiến đến, trên miệng vẫn còn dính máu nhưng vẫn lớn tiếng.
– Mày được lắm, hôm nay mày không nhừ đòn thì tau không học ở cái trường này nửa. Đừng nghĩ cầm cây mã tấu trên tay là có thể doạ được tụi này.
– Haha, mày vào trường này cũng biết tiếng của tao mà mày không biết tao được gọi là gì và cái tiếng đó là nhờ điều gì ak
– Khanh mã tấu ak. Haha, đem đi mà doạ mấy thằng khác nha. Chỉ là hư danh, đã vậy hôm nay tao cho mày vào lầu 6 bệnh viện huế mà nằm nha.
Nó chẳng nói gì thêm, nắm chặt cây mã tấu người nó nóng ran lên. Nó tự nhủ hôm nay không còn đường cho nó lùi nửa, thôi thì ngày mai ngày mai tính. Mấy thằng đó cư thế mà cầm đùi tiến đến gần nó. Dơ cây mã tấu lến nó chém 1 nhát vào thằng đang tiến đến gần nó, nhát chém không trúng mục tiêu. Nó cũng chỉ muốn biết tụi này ra sao không ngờ tụi này cũng lì đòn vậy. Biết không còn đường để lùi nó quyết định mạnh tay hơn. 1 thằng đang cầm cây đùi gổ xông tới đánh nó, vung cây mã tấu nó chém 1 nhát, nhát chém ngang bụng làm toạt áo và mũi cây mã tấu cứa 1 đường ngang bụng, máu bắt đầu tuông ra. Vài thằng thấy vậy có vẽ e dè hơn, không giám tiến sát lại nó. 2 thằng trong nhóm đó tìm cách băng vết thương lại. Thằng Hà thấy vậy vẫn không chùn bước. Thằng Hà và 4 thằng nữa 1 lượt xông vào nó khó lòng mà tránh hêt được, nó nhằm thằng Hà mà chém, quyết để mấy thằng khác biết mà rút lui. Nó bị trúng mấy đòn vào người, xông thẳg tới nó chém thằng Hà 1 nhát Hà dung đùi gỗ đễ đỡ nhát chém nhưng với lực chém quá mạnh và độ bén của cây mã tấu cái đùi gỗ đứt làm đôi và cây mã tấu cưa 1 đường khá sâu từ ngực xuống bụng thằng Hà. Máu cháy quá nhiều khiến thằng Hà không thể cầm cự được, mấy thằng còn lại thấy vậy bu lại quanh thằng Hà. Đúng lúc đó thì thằng Khôi chạy vào, không biết nó kiếm đâu ra được chiếc xe máy. Nhảy lên xe nó chẳng cần quan tâm chuyện thằng Hà sống hay chết. Thằng Khôi chở nó đi đến 1 đoạn vắng thì mở cốp xe lên để giấu cây mã tấu đi.
– Bỏ vào cốp đi
– Nó dài vậy sao bỏ được mi, ngu vãi
– Ờ nhỉ, vậy giờ giấu ở đâu.
– Giấu mẹ làm gì, vức đi là xong
– Ờ nhỉ, cần quái gì nửa.
– Mà xe ai vậy.
– Xe tau mượn của bà chủ quán nét. Mà sao mi liều vậy.
– Liều chó gì, không chém tụi nó, tụi nó có để yên cho mà về không
– Sao bảo là thương lượng với tụi nó.
– Thương với chả lượng, tụi nó có ý muốn chơi tau rồi thì làm gì có chuyện đó. Thôi chở tau ghé vào bưu điện đi.
– Anh chị đi học về tình cảm nhỉ
– Ờ cũng bình thường thôi mà . Nga lên tiếng.
– Thì em thấy 2 anh chị tay trong tay đi trong trường mà như chẳng cần để ý đến cả trường này đang nhìn về 2 người thôi.
– Để ý làm gì cho mệt, ai nói gì kệ họ, việc mình mình cứ làm, thích sao là làm vậy ak. Nó lên tiếng làm con Nhung chẳng nói gì thêm.
Nga nghe nó nói vậy lấy làm vui lắm, vui vì Nga biết giữa nó và Nhung chẳng có gì cả. Con Nhung quay đi với vẽ mặt giận lắm, nó cũng chẳng quan tâm nhiều. Nhiều khi nó xem Nhung như em gái nó, nhưng hôm nay Nhung lại nói xoi mói làm nó mất đi cái tình cảm đó. Tính nó là vậy đó, nếu đã xem là anh em bạn bè thì đừng bao giơ xoi mói hay cạnh khoé nhau điều gì. Còn nếu đã như vậy thì chắc chắn không phải là bạn. Cũng hơn 1 tuần từ ngày đó mổi lần gặp ở căntin con Nhung chẳng nói hay hỏi điều gì, nó cũng chẳng quan tâm. ( tiếc cái là về căn tin không có người trả tiền giúp =)) ). 1 tuần trôi qua có mấy lần con An ra tìm nó, cũng chỉ là đi cf hay đi ăn uống gì đó. Mổi lần như vậy nó lại phải nói dối Nga, tuy cũng sợ Nga biết chuyện rồi giận nhưng nó không giám nói thật. Con Nga mà biết chắc day cổ nó
Ngày thứ 6 đầy tăm tối. Nó lưỡng thửng ra nhà xe, đang đi thì thằng khôi kêu nó có vẻ gấp gáp lắm.
– Chi rứa, có chuyện gì mà kêu như kêu đò vậy
– Hôm ni có chuyện rồi, thằng Hà lớp 10a4 đang ở cổng trường với 12 13 thằng nửa đang chờ mi ra đó.
– Chờ tau ra làm gì, lâu rồi tau có chơi giỡi gì với con Nhung đâu, chắc thằng này đầu óc có vần đề rồi.
– Tau cũng không rỏ nhưng chắc chắn là tụi nó vây mi đó. Nghe thằng em tau ơ lớp bên cạnh nói hôm ni nó quyết cho mi 1 bài học.
– Tau làm gì có nộp học phí trường đời đâu mà nó dạy tau hjhj. Mà tụi nó chặn tau lai đông vậy chắc tau xin lổi và nhận làm em nó cái là nó cho đi ak =)) .
– Thôi đừng giỡn nữa, xui cho mi hôm ni hội tui mình nó chuồn về đi chơi hết rồi. Giờ chỉ còn tau với mi, không biết có chọi lại nổi tụi nó không.
– Mi sợ ak
– Tau không sợ chỉ lo cho mi thôi, nếu tụi nó chặn mi lại tau cũng không thể đứng nhìn. Nhưng tụi nó cũng đông thôi thì nhịn 1 tý không phải là nhục. Đợi mai hội mình đông đủ, tụi nó muốn chơi sao thì mình chiều.
– Mi không cần phải lo nhiều, giờ mi ra chở con Nga về giúp tau, nói với nó là tau bị giám thị mời lại tau lấy xe về sau.
– Mi nghĩ sao, chẳng lẻ tau lại bỏ mi lại 1 mình, mặt mũi đâu bước vào trường này nửa.
– Mi khỏi lo tau có cách giải quyết êm xuôi mà. Chỉ cần mi chở con Nga về cái là ok.
– Mi định giải quyết sao, chẳng lẻ đứng chịu trận hay là xin lổi tụi nó.
– Chắc tau xin lổi tụi nó rồi xin tui nó cho tau về cả ba mẹ tau trông =))
Nó nói rồi cười khà khà. Nhất quyết bắt thằng Khôi chở Nga về. Thằng khôi cũng chẳng an tâm nhưng sợ nó giận vì không nghe lời nên nó đưa xe cho Nga về rồi đứng ở đằng xa 1 tý để tiếp viện nếu cần. Nó lầm lì ngồi trong nhà xe chẳng chịu ra. Nó cũng chẳng muốn chuyện này xảy ra, năm cuối cấp nó muốn được bình yên để ra trường vậy mà. Gần 15p trôi qua, nó chẳng nôn nóng, nhìn ra xa nó thấy thằng Khôi đang lấp ló ở quán nước. Nó cũng chưa tim ra cách giải quyết, giờ mà ra thì cũng nhừ đòn. Mà nếu nó tìm cách đi ngã sau thì chẳng còn mặt mủi nào làm đàn anh trong hội. Thôi thì kệ mẹ nó. Nó nhắc xe ra đến công trường thì thấy tụi thằng Hà đã lăm le nó. Nó đứng lại ngay ở cổng trường, nhìn quanh cũng chẳng thấy thầy cô nào còn ở trường. Nó thấy an tâm hơn 1 chút. Thằng Hà tiến đến gần nó trên tay cầm 1 cây đùi bằng gỗ cở bằng cầm tay.
– Mày là cái thằng đã làm Nhung của tau buồn phải không.
– Ơ em có làm gì đâu, em cũng chẳng trêu ghẹo gì để làm nhung buồn cả.
– Mày đừng có chối, nghe ở trường này mày cũng có tiếng là dân anh chị lắm. Hoá ra chỉ là lời đồn thổi.
– Dạ em đâu có gi đâu, Có gi nếu hiểu lầm thì anh bỏ qua cho em. Còn nếu anh cần thì sáng mai em qua lớp để xin lỗi Nhung.
– Mày biết thân phận thế thì tốt, tau tha cho mày khỏi phải chịu đòn. Nhưng sáng mai nếu mày không qua xin lỗi Nhung thì mày biết chuyện gì sẽ xảy ra rồi chứ.
– Dạ em biết mà. Anh mới vào trường nhưng ở trường này cũng thuộc hạng có tiếng. Em chẳng giám sai lời, Nếu được em xin đựơc làm bạn với anh. Có gì sau này nhờ anh cả. Anh cho em được bắt tay anh cái xem như lời cám ơn của em .
Nó thừa biết nó yếu thế nếu không đánh thằng dẫn đầu làm tụi kia thấy vậy mà rút lui thì e nó cũng chẳng lành. Thằng Hà nghe nó nói vây cười đắc chí. Đưa tay ra bắt tay với nó, nó chỉ chờ có vậy nắm được tay thằng Hà nó giật manh về phía sau quá bất ngờ thằng Ha bổ dúi tới no dùng gối kê lên 1 phát trúng ngay bụng. Thằng Hà ôm bụng quỳ xuống, nó kê cùi chỏ 1 phát nửa ngay mặt, máu môn máu miệng thằng Hà chảy tứ tung. Thấy thằng Hà như vậy mấy thằng khác bắt đầu xông vào. Nó bắt đầu chạy vào sân sau của trường, Thằng Hà đứng dậy bảo tui kia vây nó lại, quyết hôm nay cho nó nhừ đòn. Nó chẳng suy nghĩ gì nhiều nửa, chạy 1 mạch ra tolet của trường, ở đó nó đã giấu sẵng 1 cây mã tấu. Cũng không phải để làm gì nhưng tính nó cẫn thận phòng trường hợp cần thiết lôi ra để tụ vệ thôi. Cầm cây mã tấu trên tay nó có vẽ tự tin hơn nhiều. Mặt nó bắt đầu nóng lên. Nó bước ra sân sau trường, ở đó mấy thằng kia cũng vừa chạy vào tới. Thấy nó cầm trên tay cây mã tấu mấy thằng kia cũng chùn bước. Nó nghĩ chắc chẳng cần lớn chuyện chỉ cần chém hụt vài nhát là tụi này chạy cả thôi. Thằng Hà lúc đó cũng đã tiến đến, trên miệng vẫn còn dính máu nhưng vẫn lớn tiếng.
– Mày được lắm, hôm nay mày không nhừ đòn thì tau không học ở cái trường này nửa. Đừng nghĩ cầm cây mã tấu trên tay là có thể doạ được tụi này.
– Haha, mày vào trường này cũng biết tiếng của tao mà mày không biết tao được gọi là gì và cái tiếng đó là nhờ điều gì ak
– Khanh mã tấu ak. Haha, đem đi mà doạ mấy thằng khác nha. Chỉ là hư danh, đã vậy hôm nay tao cho mày vào lầu 6 bệnh viện huế mà nằm nha.
Nó chẳng nói gì thêm, nắm chặt cây mã tấu người nó nóng ran lên. Nó tự nhủ hôm nay không còn đường cho nó lùi nửa, thôi thì ngày mai ngày mai tính. Mấy thằng đó cư thế mà cầm đùi tiến đến gần nó. Dơ cây mã tấu lến nó chém 1 nhát vào thằng đang tiến đến gần nó, nhát chém không trúng mục tiêu. Nó cũng chỉ muốn biết tụi này ra sao không ngờ tụi này cũng lì đòn vậy. Biết không còn đường để lùi nó quyết định mạnh tay hơn. 1 thằng đang cầm cây đùi gổ xông tới đánh nó, vung cây mã tấu nó chém 1 nhát, nhát chém ngang bụng làm toạt áo và mũi cây mã tấu cứa 1 đường ngang bụng, máu bắt đầu tuông ra. Vài thằng thấy vậy có vẽ e dè hơn, không giám tiến sát lại nó. 2 thằng trong nhóm đó tìm cách băng vết thương lại. Thằng Hà thấy vậy vẫn không chùn bước. Thằng Hà và 4 thằng nữa 1 lượt xông vào nó khó lòng mà tránh hêt được, nó nhằm thằng Hà mà chém, quyết để mấy thằng khác biết mà rút lui. Nó bị trúng mấy đòn vào người, xông thẳg tới nó chém thằng Hà 1 nhát Hà dung đùi gỗ đễ đỡ nhát chém nhưng với lực chém quá mạnh và độ bén của cây mã tấu cái đùi gỗ đứt làm đôi và cây mã tấu cưa 1 đường khá sâu từ ngực xuống bụng thằng Hà. Máu cháy quá nhiều khiến thằng Hà không thể cầm cự được, mấy thằng còn lại thấy vậy bu lại quanh thằng Hà. Đúng lúc đó thì thằng Khôi chạy vào, không biết nó kiếm đâu ra được chiếc xe máy. Nhảy lên xe nó chẳng cần quan tâm chuyện thằng Hà sống hay chết. Thằng Khôi chở nó đi đến 1 đoạn vắng thì mở cốp xe lên để giấu cây mã tấu đi.
– Bỏ vào cốp đi
– Nó dài vậy sao bỏ được mi, ngu vãi
– Ờ nhỉ, vậy giờ giấu ở đâu.
– Giấu mẹ làm gì, vức đi là xong
– Ờ nhỉ, cần quái gì nửa.
– Mà xe ai vậy.
– Xe tau mượn của bà chủ quán nét. Mà sao mi liều vậy.
– Liều chó gì, không chém tụi nó, tụi nó có để yên cho mà về không
– Sao bảo là thương lượng với tụi nó.
– Thương với chả lượng, tụi nó có ý muốn chơi tau rồi thì làm gì có chuyện đó. Thôi chở tau ghé vào bưu điện đi.
Comments for chapter "Chương 14"
Theo dõi
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận